Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 87: Rồng sấm X Trở về



Tiểu Duy đứng ở một nơi xa, mặt không chút thay đổi nhìn những ngọn núi bao quanh cách đó không xa, mang theo vẻ mặt thành kính, cái gọi là điện nữ thần kia, trong khoảng thời gian ngắn, đầu óc lại có cảm giác chết
lặng, không thể rõ từ trong lòng mình đến tột cùng là cái dạng cảm giác
gì.

Cho dù biết mình từ khi đã không còn ở trong trò
chơi, Tiểu Duy từ đầu tới giờ đều không buôn thả mục tiêu chính là trở
về thế giới cũ. Mặc kệ đây là thế giới khác hay vẫn là trong trò chơi,
cô chưa bao giờ có cảm giác mình nên ở tại chỗ này. Mà cô làm hết thảy
cũng là vì trở về.

Hiện tại. Cho dù suy nghĩ như cũ
không có…chút nào thay đổi. Cho dù người nơi này đã thật sự làm cho cô
có điểm cảm động, cho dù là cái đầu rồng ngu xuẩn Alois ngẫu nhiên mơ hồ cùng ỷ lại vào cô làm trong lòng cô trở lên tràn đầy ấm áp, cô cũng
không muốn thay đổi mong muốn đi về nhà, không thể mang đi bất cứ ai,
hết thảy trước mắt thật sự cũng chỉ là khách qua đường.

Chính là, có một thanh âm ở trong lòng Tiểu Duy dần dần hiện lên luôn luôn
nhắc nhở nàng phải nhơ kỹ tất cả ở đây, vĩnh viễn không đựoc quên mất.

Mang trên người áo choàng màu đen, Tiểu Duy xoay người, hướng cửa thành Merl đi đến. Nàng quyết định từ thành Merl xuất phát, cưỡi thảm bay về phía
tây tìm kiếm. Tính toán các thần khí trên tay, cư nhiên đã có bảy cái.

Rồng hi vọng Aus Belle Quang minh tán dương, Rồng huỷ diệt Alois Ám ảnh
nguyền rủa, Rồng sinh mệnh Ueda Sinh mệnh thủ hộ, Rồng gió Shere Mắt
trời, Rồng lửa địa ngục Saraman Germany Nộ Diễm thiêu đốt, Rồng biển cả
Morrie Sickles Mai lốc xoáy cùng Rồng đất Catim Đại địa chúc phúc. Bảy
thần giữ nhà khí tất cả đều trong tay cô, hiện tại còn lại chỉ có rồng
sấm sét Phalam Thánh Lôi Thiểm Quang cùng với lá chắn Băng phôi chi của
Rồng sắt Mirranda không biết ở nơi nào.

Nhưng nếu không
có gì bất ngờ xảy ra, Rồng sắt Mirranda hẳn là đang ở trong tử vong đầm
lầy, bởi vì Tiểu Duy nhớ rõ ràng rằng ở cửa tử vong đầm lầy thì lực
lượng của chính mình rõ ràng không khống chế được trong nháy mắt, có lẽ, rồng sắt Mirranda đang ở tầng thứ ba có khi là sâu hơn gặp phải chuyện
không may, dù sao hai tầng đầu tiên Tiểu Duy chỉ tìm được Thiên không
chi nhãn của rồng gió Shere.

Kiểm tra lại lần nữa các
trạng thái của mình, Tiểu Duy lặp lại xem xét các giá trị thuộc tính của bản thân, các thuộc tính giá trị đều được tăng lên khá cao, nhưng vẫn
không thể một đường thuận lợi giết đến tầng cuối cùng, chính cô cũng
không biết rõ, huống chi đường đi phía trước hoàn toàn không rõ, địch
nhân cấp bậc cao hơn bản thân rất nhiều, dưới loại tình huống kẻ địch
mạnh ta yếu này, cô càng không có nắm chắc có thể chiến đấu thắng lợi.

Biện pháp duy nhất chính là tìm được Caesar thiên thần.

Nhưng Tiểu Duy liền rõ , nếu muốn tìm được Caesar thiên thần cần phải tập hợp đủ Cửu đại thần khí, bỏ qua Thánh lôi thiểm quang của rồng sấm Phalam ở ngoài, còn có là chắn Băng phôi chi của rồng sắt Mirranda không nằm
trong tay Tiểu Duy, mà tám chín phần mười cái là chắn bằn phôi chi kia
còn nằm lẳng lặng một góc nào đo của tử vong đầm lầy.

Mặc dù trong đầu tồn tại các câu hỏi khó trả lời. Nhưng cước bộ của Tiểu
Duy vẫn thuỷ chung không có ngừng lại. Đã sớm không để lại dấu vết của
mình, thêm vào đó sử dụng kỹ năng gia tốc Phong hệ Tiểu Duy rất nhanh đã tới cửa thành Merl Dan, quay đầu nhìn lại thành thị huyên náo đông
người, Tiểu Duy xoay người, không mang theo chút lưu luyến rời đi.

Tiểu Duy ngồi ở trên thảm bay bay về hướng tây, cô luôn luôn không ngừng tự
hỏi, nếu muốn một lần nữa quay lại đánh quái vượt cấp để chiến thắng,
chính mình cần phải chuẩn bị những điều kiện cần thiết nào. Đầu tiên cấp bậc chính là cái trọng yếu nhất, phải nghĩ biện pháp đem cấp bậc trong
thời gian ngắn nhất tăng lên. Tiếp đó là vấn đề về phụ trợ dược tề,
nguyên bản trong kho hàng của mình cất giữ không nhiều lắm, hơn nữa lần
tới đi về tử vong đầm lầy nhất định sẽ còn tốn nhiều dược tề hơn nữa,
túi đồ của nàng đã sớm vô dụng, đương nhiên, nếu không như vậy cô có khả năng khi đó cúp mạng mất. (TrangDinh: die >

Cuối cùng chính là về trang bị, không hề nghi ngờ thần sáo chi trang của
mình là cấp bậc trang bị cấp cao nhất rồi, nhưng vấn đề hiện tại là cấp
bậc thật sự đã tăng cao yêu cấp bậc lên tới cấp 150, mặc dù là thần sao
chi trang nếu không xem kỹ thuộc tính mà thay đổi thì cũng không đáng
giá được nhắc tới.

Quả nhiên, dù thăng cấp các thuộc
tính vẫn chói lọi như cũ còn nguyên. Đối với Tiểu Duy mà nói đây là
chuyện tốt, nhưng theo chuyện tốt này đồng thời rõ rang cô cần phải mau
chóng tăng lên cấp bậc của bản thân, sau đó mới có thể tăng lên cấp bậc
trang bị. Sau đó là lien tiếp nhiều vấn đề nữa, lại phải tiêu phí thêm
khá nhiều thời gian mà ngay tại lúc Tiểu Duy còn đang rối rắm chưa thể
tự thoát ra được thì trong không khí bắt đầu xung độnglên những dòng khí bất an bên trong không khí, phía xa xa đám mây màu đen loé ra nhiều đạo lôi quang, phảng phất như muốn phóng tới bên này.

Tiểu
Duy nhanh chóng thu hồi lại các trang bị, rút ra hai thanh kiếm. Đứng ở
trên thảm bay niệm chú, chăm chú nhìn chằm chằm vào đám mây tích lôi
kia.

Không phải không thừa nhận, Tiểu Duy rất may mắn, nhưng từ loại góc độ nào đó mà nói, cô lại rất bất hạnh.

Vài tia sét chói mắt loang loáng từ đám mây điện trên cao hiện lên, lôi
minh giống như tiếng sấm ở bên tai nàng vang lên, Tiểu Duy cau mày, dùng hai tay che lỗ tai, muốn giảm bớt áp lực của tiếng nổ này với màng nhĩ
tránh tạo thương tổn, đúng lúc đó, một cái bóng dáng màu đen lấy tốc độ
như thiểm điện hướng về cô lao đến.

Cô đành
phải bỏ thảm bay, đem phong nguyên tố hội tụ ở bàn chân, hay tay tụ tập
nồng đậm lôi nguyên tố, tập trung lực chú ý, phòng ngự toàn thân .

Quả nhiên, bóng đen kia thế tới hung hăng cùng Tiểu Duy liên tiếp giao đấu
vài chiêu. Hai người mỗi một lần đụng nhau đều làm tung ra điện lưu cùng hoả lực, đang ở ngoài trời, cả hai đều sử dụng lôi nguyên tố nồng độ
cao.

Đến khi cả hai cùng tách nhau ra, bóng dáng màu đen kia nhanh chóng ngừng lại, cùng lúc đó, cũng hiện ra rõ ràng bộ dáng
của đối phương.

Đó là một tên nhóc vóc dáng không cao,
non nớt hai má phấn hồng, đôi mắt tròn tròn to đáng yêu, nếu không hiểu
rõ mới gặp còn tưởng hắn là một tiểu chính thái ( ý chỉ những bé trai
đáng yêu ngây thơ), hiện tại đôi con người màu tím lộ ra hừng hực lửa
giận, làm cho Tiểu Duy nghi hoặc nhíu mày.

“Rồng sấm?”

Cô không dám xác nhận kẻ đứng trước mắt này chính là rồng sấm a, trong ấn
tượng của Tiểu Duy, Phalam hẳn phải là một Cự long đã trưởng thành mới
đúng.

Tiểu Duy còn chưa kịp hỏi hắn rốt cuộc là rồng đã trưởng thành hay vẫn còn nhỏ, Phalam đã chỉ vào Tiểu Duy lớn tiếng nóii:

“Ngươi tại sao lại có thần khí giữ nhà của bọn họ vậy, rốt cuộc làm sao mà có? !”

Rất rõ ràng, mỗi một cái Cự long thời khắc gặp chuyện không may, mỗi Cự
long khác đều có thể cảm ứng được, bởi vì mỗi một Cự long khi gặp chuyện không may, tướng ứng sẽ là nguyên tố bọn họ chưởng quản sẽ không khống
chế được, mới đầu sẽ không rõ ràng như vậy. Mà theo thời giang trôi
quan, loại không khống chế được này phạm vi sẽ càng ngày càng lớn, dẫn
đến làm cho thế giới này bị huỷ diệt.

Nghĩ đến hủy diệt, Tiểu Duy khẽ cười lắc lắc đầu, nếu nhóm Cự long tộc không được cứu
giúp, như vậy huỷ diệt sẽ không cần đến Cự long tộc rồi, rất rõ ràng,
nguyên tố trên thế giới không khống chế được, sẽ đem tất cả bao trùm
trong nước lũ trở thành lịch sử.

“Nan đề của ngươi ta
không có biện pháp trả lời, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, ta không
muốn cùng ngươi đánh nhau, mà các Cự long tộc khác đang chờ chúng ta
nghĩ cách đi cứu viện.”

Lời nói của Tiểu Duy làm cho
rồng sấm ngây ngẩn cả người, cũng không lâu sau, hắn lại lộ ra biểu tình dữ tợn, hướng về Tiểu Duy rống giận:

“Ngươi bắt giữ bọn họ ở đâu ?”

“Ta đương nhiên biết họ ở đâu, nhưng vấn đề là ta không bắt bọn họ, bọn họ hiện tại đang ở tử vong đầm lầy ở phương Nam.

“Đồ ngốc mới tin lời của ngươi.”

Rồng sấm nói xong một lần nữa xông về phía Tiểu Duy, lúc này Tiểu Duy cũng
không có khách khí, các loại nguyên tố ma pháp kỹ năng chiến đấu đều
hướng trên người Phalam đánh tới, mà loại chiến đấu này ưu khuyết rõ
ràng. Tuy rằng cả hai hiện tại đều đang ở gần tầng mây lôi tích trên
không, thiên thời địa lợi đối với rồng sấm đều rất có lợi, mặc dù hiện
Tiểu Duy đã sắp up lên cấp 122, theo điểm kinh nghiệm hiển thị, chỉ cần
thêm một chút kinh nghiệm nữa là nàng có thể rảo bước tiến lên cánh cửa
122. Loại chênh lệch cấp bậc này là làm sao có thể so đo, cho dù kỹ năng có là kỹ năng ban đầu, cơ bản thuộc tính tăng lên nửa điểm cũng đáng
giá.

Cho nên, khi Tiểu Duy dùng một cái lôi hệ Diệt long ma pháp đem Phalam từ trên không đánh rơi xuống, toàn thân cô lại lần
nữa phát ra quang mang chói mắt, chỉ một cái chớp mắt liền tán đi .

Lúc này, cấp bậc của Tiểu Duy đã là 122 rồi, đây chính là chỗ tốt khi đánh
quái vượt cấp mang đến, bất quá nhớ lại một đám quái bất tử kia, Tiểu
Duy đã cảm thấy da đầu run lên.

“Làm ơn, ngươi bây giờ là thủ hộ Cự long cuối cùng rồi, ta làm sao có thể làm cái loại chuyện ngu ngốc đó?”

“Bọn họ thật sự đều. . . . . .” Phalam trong mắt toát ra dày đặc đau thương. Nhưng trong lòng vẫn còn lưu một tia hi vọng.

“Ta không biết, bọn họ có khi là bị khói đen bắt đi , về phần sau xảy ra chuyện gì, ta thật sự không biết.”

“Đáng chết, thiên thần đại nhân vì sao còn không xuất hiện!”

Rồng sấm Phalam một quyền đánh lên trên mặt đất, vẻ mặt hối hận,

“Bọn họ lúc đi vì sao lại không gọi ta? Trứng thối!”

“Có lẽ, nhưng bây giờ cũng còn không trễ.” Tiểu Duy đi đến trước mặt Phalam, từ trên cao hướng xuống nói:

“Ta muốn trở về Tát Phỉ Lạp Tư chuẩn bị ít đồ, sau đó sẽ xuất phát, ngươi muốn làm gì bây giờ?”

Phalam nhìn nữ nhân loại trước mắt, không thể phủ nhận nàng có lực lượng rất
mạnh, chính mình đơn thương độc mã đi cứu bọn họ phần thắng khẳng định
không lớn, nhưng nếu cùng nàng cùng nhau đi . . .


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.