Minh Vương

Chương 8



He he, cảnh báo cho trẻ em dưới 18+ nhá, có gì ta không chịu trách nhiệm đâu a.

Bởi vì một câu của Diêm Vô Cực, nàng vốn dĩ ở tại tiền viện sương phòng, theo đại tạp viện chuyển vào hoa đào trai.

Mọi người đều rất ngạc nhiên chủ tử vì sao phải bắt nàng chuyển tiến hoa đào trai? Nàng tìm cái lý do qua loa tắc trách, nói là Diêm Vô Cực vì
muốn tiện hầu hạ chính mình, cho nên muốn nàng chuyển đi.

May mắn mọi người trời sanh tính yên vui, không phải người đa nghi, cũng sẽ không vì việc nhỏ này mà nghĩ nhiều, chỉ cho rằng chủ tử đại khái
thật sự thực vừa lòng Thập Bát hầu hạ, hơn nữa chủ tử lại thích ăn đồ
nàng nấu, cho nên ngoại lệ làm cho nàng ở trong hoa đào trai, cũng không phải không có khả năng.

Trên thực tế, hoàn toàn không phải chuyện như vậy.

Nàng biết dụng ý Diêm Vô Cực muốn nàng chuyển đến hoa đào trai, một khi
chuyển vào hoa đào trai, cũng đại biểu nàng sắp trở thành người của
hắn……

Mặt của nàng thoáng chốc đỏ bừng, vuốt hai gò má nóng hồng, nàng hiểu
được chính mình xấu hổ, là đến từ cho nội tâm chờ mong, trong sâu thẳm
tim nàng, nàng vụng trộm chờ mong trở thành nữ nhân của Minh vương, lại
không thể tưởng được, một ngày này rốt cục cũng đến.

Tắm rửa qua đi, nàng dỡ xuống nam trang, đem một đầu thúc anh hùng tóc dài, cũng tháo xuống.

Tẩy đi vẻ mặt môi bụi, nhìn gương đồng phía trước, hồi phục thân nữ nhi, đơn giản là hắn nói, hắn muốn nhìn bộ dáng thật sự của nàng.

Hắn sẽ thích?

Đối mặt chính mình trước gương, nàng đột nhiên không có tự tin, sợ chính mình không đủ đẹp, không tốt, vạn nhất hắn nhìn không thích làm sao bây giờ?

Tay nàng, bởi vì làm việc nặng mà trở nên không đủ non mịn, của nàng da
thịt cũng không giống những tiểu thư khuê các bình thường khác mềm nhẵn
trắng nõn, nàng như vậy, cho hắn thấy thật sự xấu hổ a.

Đang lúc nàng đang do dự mà có nên hay không đi gặp Diêm Vô Cực, cửa đột nhiên bị đẩy ra, nàng kinh ngạc quay đầu, người tới đúng là Diêm Vô
Cực.

“Chủ tử?” Nàng hoảng sợ, không nghĩ đến Diêm Vô Cực tự mình tìm đến đây, mà nàng hoàn toàn không chuẩn bị tốt, nàng vừa tắm rửa lau người, trên
người cũng chỉ mặc loại quần áo trong.

Con ngươi Diêm Vô Cực loé lên tia sáng, gắt gao nhìn thẳng nàng.

Mái tóc dài hơi rối xoã nhẹ trên vai, khuôn mặt trái xoan tú lệ, sau khi tẩy đi bụi bặm lộ ra khuôn mặt nữ nhân kiều diễm kinh động lòng người.

Nàng bị ánh nhìn nóng bỏng của hắn làm cho không dám nhúc nhích, ngượng
ngùng không biết nên để tay ở đâu, xấu hổ cúi đầu không dám nhìn hắn.

Cho đến khi Diêm Vô Cực đi đến trước mặt nàng, lấy tay nâng nhẹ khuôn
mặt của nàng lên, nàng mới không thể không nhìn thẳng vào đôi mắt nóng
bỏng kia.

Hắn rốt cuộc nhìn thấy được diện mạo thật sự của nàng, không như lần
trước chỉ là thoáng nhìn, hiện tại hắn có thể hảo hảo ngắm nhìn từng chi tiết. (hé hé, chi tiết gì dzạ anh? *cười gian*)

Nàng mặc trang phục nam trang liền đã gợi lên cho hắn dục vọng, mà biến về nữ nhân càng thêm khiến hắn muốn bốc dục hoả.

Hắn trong mắt dục hỏa, đã chứng tỏ được dục vọng của bản thân.

“Nha –” Nàng hô nhỏ, bởi vì Diêm Vô Cực đột nhiên một phen ôm lấy nàng, hướng giường lớn đi đến.

Nàng hoảng hốt không biết như thế nào cho phải, lại tràn ngập chờ mong: Trời ơi, hắn như vậy trực tiếp muốn nàng.

Hắn đem nàng đặt lên giường, người cũng cởi hài ra theo lên, giống một
người đi săn báo đem nàng vây ở góc nhỏ hẹp, không chút nào che dấu dục
hoả trong mắt.

Vươn đại chưởng, bắt lấy chân của nàng, dỡ xuống nàng dưới thân quần,
làm nàng ngượng ngùng muốn lùi về góc, nhưng đại chưởng bắt lấy chân của nàng, không cho nàng cơ hội thẹn thùng.

Hắn nhìn hai chân nàng, đại chưởng dọc theo đường cong của bắp đùi, chậm rãi hướng lên trên mà vuốt ve, như là ở trình diễn một hồi hành hương,
lòng của nàng, cũng bởi vì trên đùi nhiệt năng tăng mà gấp gáp.

Theo đại chưởng hướng lên trên kéo dài, người của hắn cũng giống như dã thú, chậm rãi hướng nàng tiến gần.

Da thịt bị hắn vuốt ve, đều giống bị hỏa thiêu mà phát nóng, làm mặt nàng đỏ bừng đến nỗi có thể luộc chín tôm.

Thân thể của nàng tử bởi vì hắn vuốt ve mà không tự chủ được nhẹ nhàng
run run, làm khóe môi kia dật ra một chút tà cười, đại chưởng càng thêm
làm càn, không ngừng gia tăng cường độ hướng vào trong áo nàng mà tìm
kiếm.

Bàn tay to lớn của hắn nhẹ nhàng nắm lấy ngực của nàng không ngừng xoa
nắn, nàng cắn nhẹ môi không nhịn được bật ra một tiếng yêu kiều, mà hắn
trong mắt dục hoả như muốn thiêu cháy cũng không vội vã ăn nàng, mà muốn từ từ hưởng thụ nàng.

Quần áo của nàng bị hắn thuần thục dỡ xuống, rốt cuộc không chỗ nào che
giấu, nhìn thân thể nữ nhân trắng nõn, mềm mại dưới thân khiên dục hoả
trong mắt hắn rực sáng.

“Chủ tử……” Nàng thấp giọng kháng nghị, bởi vì hắn đem quần áo của nàng
dỡ xuống, đem nàng thoát trần như nhộng, một đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm, làm nàng xấu hổ đến chỉ có thể lấy hai tay che lấp chính mình.

Hắn không cho nàng che lấp, đem tay nàng khẽ kéo ra, muốn đem thân thể
của nàng mà nhìn ngắm cẩn thận, kia mâu trung hỏa, như là muốn xuyên
thấu nàng.

Đại chưởng chậm rãi lướt nhẹ trên người nàng, mỗi một tấc da thịt bị hắn chạm vào đều như được đốt lên, hắn mê đắm buông tay thăm dò những đường cong đầy mê hoặc của nàng.

Nàng bất lực nhìn hắn, mặc hắn ở trên người mình châm hoả, đại chưởng
khiêu khích làm hai má nàng nóng hồng, không biết nên làm cái gì bây
giờ.

Hắn, thương yêu nhìn bộ dáng ngượng ngùng bất lực của nàng, không vội mà muốn nàng, nhìn tiểu nữ nhân trong lòng thẹn thùng, hắn khóe môi cong
lên độ cong, cũng càng thêm mị hoặc chúng sinh.

Hắn thậm chí nâng lên chân của nàng, bắt đầu hôn dọc theo thân thể nàng lướt nhẹ lên trên.

Hắn lửa nóng hôn lần đến toàn thân nàng, chiếc lưỡi nóng không ngừng
lướt trên cơ thể nàng, dẫn dắt nàng đến một thế giới xa xăm cực lạc.

Nàng dưới sự vuốt ve của hắn dần dần mềm nhũn, còn nụ hôn của hắn dường như có ma lực, làm cho nàng hô hấp không thông.

Da thịt của nàng dưới sự khiêu khích của tay hắn trở nên lửa nóng khó nhịn.

Cho đến khi cái vật cương cứng nóng hổi đặt giữa hai chân nàng, tiến vào nơi ẩm ướt mềm mại của nàng, nàng cảm thấy một trận buộc chặt, giống
như có một cỗ lực lượng muốn xé mở nàng.

“Chủ tử……”

“Gọi ta Vô Cực.”

Nàng ngượng ngùng nhìn hắn, lại xấu hổ khi nghe hắn bảo nàng gọi thẳng
tên hắn, bởi vì này đại biểu cho quan hệ thân mật của hai người, cao hơn một tầng lâu.

Thắt lưng của hắn khẽ động, càng hướng vào chỗ sâu kín trong nàng mà tiến, một lần lại một lần.

“Gọi tên ta.” Hắn mệnh lệnh.

Bạc môi của hắn tiến đến trước ngực nàng duyện hôn, không ngừng cắn mút nụ hoa mềm mại đầy vẻ mê hoặc.

“Vô Cực……” Nàng thần phục gọi, hắn, là người đầu tiên, cũng là nam nhân cuối cùng trong cuộc đời nàng, là người duy nhất.

Khóe môi độ cong, loan vừa lòng cười yếu ớt.

Đầu tóc dài của hắn xoã trên thân hình nàng, hắn trần trụi thân hình,
chiếm cứ cơ thể nàng, không ngừng động thân, từng phát từng phát cùng
nàng dây dưa một khối, tuấn mỹ mê hoặc giữ lấy nàng.

Nàng chỉ có thể bất lực kêu tên của hắn.

“Vô Cực…… Vô Cực……”

Sa mạn buông xuống, hai thân ảnh dưới ánh trăng dính chặt một khối không thể rời, nữ nhân thở dốc yêu kiều, cùng nam nhân gầm nhẹ, một lần lại
một lần, ở đêm khuya trung lưỡng lự thở dài.

*********

Mây mưa qua đi, nàng nằm ở trong lòng hắn, tình trạng kiệt sức.

Ngay khi tỉnh lại liền phát hiện người bên cạnh đã không còn..

Nàng nửa ngồi dậy, cảm thấy toàn thân đều thực toan đau, khi nhìn thấy lạc hồng trên ra giường mặt bỗng chốc ửng đỏ.

Thực không xong, nàng lỡ làm dơ nệm giường, lúc nàng đang gấp rút suy
nghĩ nên đem chăn nệm đi thay, Diêm Vô Cực lại vừa khéo vào đến, mà nàng lúc nàng trần như nhộng xấu hổ lại trốn lên giường, liền dùng chăn cuốn lấy mình.

Nhìn nàng lúc này bộ dáng ngượng ngùng, làm Diêm Vô Cực mỉm cười, thưởng thức đôi má đang nhuốm màu hồng phấn của nàng, phía trên vẫn lưu lại
màu đỏ sau kích tình, trên cơ thể lưu lại nhiều dấu hôn của hắn.

Nghĩ đến đêm qua vu sơn mây mưa, nàng xấu hổ đến không biết sau khi hai
người vừa trải qua quan hệ thân mật như vậy, nên như thế nào đối mặt
hắn?

Diêm Vô Cực vẫn rất tự tại không chút xấu hổ, hắn một đầu tóc dài vẫn như cũ rối tung, trên người chỉ trung y.

Hắn đi tới, đưa tay nâng bát trà đưa tới trước mặt nàng.

“Uống đi.”

Nàng xấu hổ mắt, tò mò nhìn bát trà đang toả nhiệt khí, bên trong là chất lỏng màu nâu, mùi dược thảo thơm ngát bay lên.

“Đây là cái gì?” Nàng tò mò hỏi.

“Đây là dược thảo ta đặc chế, có thể giảm bớt sự đau đớn sau khi sinh
hoạt vợ chồng, phục hồi sức khoẻ.” Hắn biết tối hôm qua là lần đầu tiên
của nàng, cũng hiểu được chính mình làm đau nàng, cho dù nàng chịu đựng
không nói, nhưng cảm giác của nàng, hắn có thể hiểu được.

Nguyên lai hắn là đi làm dược thảo canh cho nàng?

Hắn như thế hầu hạ nàng, làm nàng Tâm nhi phanh động, cảm động trao hắn ánh nhìn thật ôn nhu.

Nàng tiếp nhận bát trà, đang cầm dược thảo canh, một ngụm một ngụm mà uống.

Hắn lập tức bay lên nằm bên người nàng, ung dung thưởng thức khuôn mặt yêu kiều của nàng.

Bị hắn nhìn chằm chằm, làm cho nàng hảo thẹn thùng.

“Làm gì mà nhìn ta?”

Hắn mỉm cười, đại chưởng cũng không an phận hướng vào trong chăn sờ
soạng, làm nàng hô nhẹ một tiếng, thiếu chút nữa đem bát trà làm đổ.

“Đừng sờ loạn, sẽ làm đổ nha……”

Miệng hắn chu ra nụ cười bướng bỉnh, bộ dáng này nàng xem thật đáng yêu a.

Người này a, cũng có thời điểm bướng bỉnh như vậy, làm nàng vừa tức vừa buồn cười.

Vì tránh cho đem bát trà đánh đổ, nàng mau chóng uống một hơi cạn sạch,
đem bát đặt ở trên khay bên cạnh, nàng muốn xuống giường, nhưng đại
chưởng một phen kéo nàng lại.

“Đi đâu?”

“Nên chuẩn bị ngọ thiện, mà chăn nệm này cũng nên thay thôi……”

“Không vội, nằm với ta.”

Hai tay gắt gao ôm thân thể kiều mị của nàng vào lòng, không chịu phóng nàng đi.

Mà nàng, cũng thuận theo nằm ở trong lòng hắn, hưởng thụ khoảnh khắc thân mật của hai người.

Hai người liền như vậy ôm nhau, ngực tựa vào nhau, lắng nghe tiếng
timđập, hưởng thụ cảm giác bàn tay hắn vuốt nhẹ tóc nàng, mang đến sự
thoải mái cùng hưng phấn.

Nàng yêu thích bộ dáng thả lỏng của hắn, điều này chứng tỏ trước mặt
nàng hắn đã hoàn toàn cất đi bộ mặt lạnh lùng phòng bị, không hề băng
lãnh như trước nữa.

Nàng giống một chú mèo lười, hưởng thụ chủ nhân âu yếm, vốn dĩ, chỉ
cần hắn đối tốt với nàng, như vậy nàng không còn sở cầu, nhưng Diêm Vô
Cực muốn cũng không chỉ như thế.

“Chúng ta ba ngày sau thành thân.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn trong lồng ngực hắn khẽ ngước lên kinh ngạc đón nhận đôi mắt thâm thuý của hắn.

“Vô Cực?”

“Không muốn?”

Nàng lập tức trả lời:“Nguyện ý, ta đương nhiên nguyện ý, cho dù ngươi
không cưới ta, ta cũng muốn đi theo ngươi cả đời, bởi vì…… Ta, ta thích
ngươi……”

Nàng là rất kinh hỉ, Vô Cực muốn cưới nàng làm vợ, làm cho nàng cao hứng muốn khóc, nước mắt viền quanh mắt đẹp cùng ngữ khí kích động, sớm biểu thị sự nhiệt tình của nàng, mà nàng thật sự xấu hổ, càng làm cho hắn
trong lòng rung động.

Tiểu nữ nhân này không e dè tỏ rõ lòng mình đã đả động sâu thẳm tâm hồn hắn, hắn liền cúi đầu hôn lên nước mắt của nàng.

Bởi vì được đền bù mong muốn, cũng có lẽ là nhất thời cảm xúc rất nhiều, sau nhiều ngày như vậy, rốt cục có thể cùng người nàng yêu thương, làm
cho nước mắt của nàng không chìu theo ý càng chảy càng nhiều, cuối cùng, lại khóc thút thít nghẹn ngào.

“Như thế nào khóc?” Đôi mày khẽ chau.

“Ta không có.”

“Không có? Này nước mắt là cái gì?”

“Vui sướng chi lệ thôi, người ta là rất cao hứng.”

Nước mắt của nàng chảy càng nhiều, đôi mắt hắn càng trở nên âm trầm.

“Không cho phép khóc.”

Đại chưởng vì nàng lau đi nước mắt trên mặt, bởi vì nước mắt của nàng
làm cho hắn đau lòng, mà hắn lại không biết như thế nào dỗ nữ nhân, chỉ
biết dùng trực tiếp một phương pháp, chính là ra lệnh.

Này nam nhân nha, trên mặt rõ ràng nóng lòng lo lắng cho nàng, bởi vì ở chung lâu, làm cho nàng hiểu được nam nhân này kỳ thật chính là có
thói quen bày ra lạnh lùng gương mặt.

Nàng vội vàng đem chính mình nước mắt lau khô, hấp hấp cái mũi, mỉm cười sáng lạn.

“Hảo, ta không khóc, ngươi nói muốn cưới ta, sẽ không được đổi ý nha.”

Đôi mày kia đang chau lại lập tức giãn ra.

“Ta Diêm Vô Cực nói chuyện giữ lời, nhưng ngươi phải chuẩn bị tâm lý,
một khi làm thê tử của ta, phải ở tại Vong Ưu cốc này, sống một cuộc
sống bình thường, rau dưa qua ngày.”

Nàng trêu ghẹo nói:“Này mấy tháng qua, là ai làm nô tài, ai lại bị chỉnh sống không bằng chết? Là ta, Hướng Tịnh Tuyết, kết quả là còn không
phải sống được hảo hảo, nếu so với những việc này, cuộc sống bình thường đối ta mà nói thật sự rất xa xỉ, ta còn sợ thích ứng không kịp, về phần cơm rau dưa thôi –” Nàng cười khẽ đối hắn mặt nhăn mặt nhăn cái mũi, đô đô miệng.“Thực xin lỗi, có tiểu nhân nấu, đại gia muốn ăn cơm rau dưa,
còn lâu.”

Diêm Vô Cực nhìn nàng, liền như vậy nhìn chằm chằm, đôi mắt trong
suốt nhìn nàng như muốn khắc sâu hình ảnh của nàng vào tâm khảm.

Xem hắn nói không nói cứ nhìn nàng hồi lâu, làm nàng nghi hoặc khinh gọi.

“Vô Cực…… A.”

Hắn đột nhiên ôm chặt lấy nàng, giống như muốn đem nàng sát nhập hoà làm một với hắn, nàng tùy ý để hắn ôm, thỏa mãn dựa vào hắn, tuy rằng Vô
Cực không nói chuyện, nhưng qua cái ôm mạnh mẽ này nàng có thể cảm giác
được hắn nội tâm kích động.

Nàng thích nhìn hắn đối nàng phóng thích tình cảm, thích ánh mắt hắn khi vuốt ve nàng, nóng bỏng như vậy như muốn ăn nàng, cũng hiểu được cách
hắn kìm chế tình cảm, nhưng thật ra so với bất cứ người nào hắn thật rất nồng nàn a, có thể nung nóng người nàng, để nàng cảm nhận được tình cảm của hắn.

Một người nam nhân nhiều năm ẩn cư tại Vong Ưu cốc này, tuy rằng còn
có lục ca bọn họ hàu hạ, nhưng nàng hiểu được, Vô Cực là tịch mịch, ở
Vong Ưu cốc, bởi vì mọi người đối hắn kính sợ, cho nên không có người có thể cùng hắn nói chuyện, không có người có thể tâm sự, mà hắn luôn dựng nên một bức tường băng không muốn ai tiếp cận, không cho ai chạm đến
tình cảm trong lòng.

Cỡ nào tịch mịch a, nàng nhịn không được cảm thấy một trận đau lòng.

Như vậy một nam nhân lãnh ngạo cô độc, nay lại giống một dã thú bị
thương, ở trong lòng nàng dường như cảm thấy yên tâm mà an ổn ngủ, trong lòng nàng không khỏi nảy lên một phần thương tiếc.

Nàng nguyện ý sống ở Vong Ưu cốc, làm thê tử của hắn, canh giữ ở hắn bên người, cả đời nhất thế làm bạn hắn, sống những ngày tháng vô tranh,
bình thản.

Nàng sẽ không lại làm cho hắn cảm thấy cô tịch…… Hướng Tịnh Tuyết trong lòng âm thầm thề.

Nếu nàng phải gả cho Minh vương, tin tức này cũng phải báo các huynh đệ biết mới được.

Có thể nghĩ, mọi người một khi biết nàng là nữ nhân, trình độ kinh ngạc kia sẽ lớn đến thế nào?

Hướng Tịnh Tuyết ngượng ngùng nhìn mọi người, mỗi người cằm đều nhanh
rơi xuống, liền ngay cả người gần tuổi nàng, tối có chuyện tán gẫu lão
lục, cũng chưa phát hiện nàng là cái cô nương.

“Của ta ông trời, Thập Bát…… Ngươi, ngươi là cái nữ nhân.”

Hướng Tịnh Tuyết cười nói:“Thực xin lỗi, các vị đại ca, Thập Bát không
phải cố ý muốn lừa gạt mọi người, bởi vì lúc ấy là việc bất đắc dĩ, cho
nên giấu đến bây giờ.”

Mọi người trừng trừng nhìn cô nương xinh đẹp trước mắt mà choáng váng.
Là lạ, nguyên lai cùng mọi người sống lâu như vậy, Thập Bát, kỳ thật là
một cco nương xinh đẹp nha!

Đột nhiên Bát ca ai nha một tiếng.

“Nguy rồi! Vong Ưu cốc cấm nữ nhân vào cốc nha, nếu để chủ tử biết, giết không tha.”

“Các ngươi yên tâm, chuyện này, Vô Cực biết.”

Vô Cực?!

Mọi người trừng lớn mắt, xen lẫn kinh ngạc, nhìn nhìn lại Thập Bát khuôn mặt xấu hổ hướng mọi người công bố.

“Kỳ thật không chỉ có như thế, tiểu muội cùng Vô Cực tính ba ngày sau thành thân, cho nên……”

Này đại tin tức quả nhiên làm cho mọi người vừa mừng vừa sợ, tuy rằng
kinh ngạc, nhưng Thập Bát kia đỏ bừng khuôn mặt, không cần nói năng rườm rà, sớm thuyết minh nàng cùng chủ tử trong lúc đó đã tiến triển rất sâu rồi.

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, vội hỏi chúc mừng, đã có người còn hậu tri
hậu giác hỏi:“Ngươi cùng chủ tử muốn thành thân? Làm sao có thể nhanh
như vậy?”

Hướng Tịnh Tuyết hai tai càng đỏ. Loại sự tình này, ai nha, kêu nàng như thế nào hảo mở miệng nha, này ngốc bát ca.

Bàn tay lão Cửu liền hướng đến cái gáy của Bát ca mà đập một phát.

“Ngươi đúng là đầu heo, bình thường đầu cá thân cá đều cho ngươi ăn, não cũng không nhờ thế mà sáng ra, mau cái gì mau, hỏi nhiều như vậy làm
chi!”

Lão Bát bị đánh đầu, cũng đột nhiên mở khiếu, vội hỏi:“Ai nha nha, ta thực ngốc, thật là, này còn phải hỏi sao, ha ha a.”

“Đã nói ngươi đầu heo mà, xem ra phải nấu một cái đầu heo cho ngươi để ngươi thông minh hơn một chút.”

Mọi người cười vang, Hướng Tịnh Tuyết cũng nhịn không được đảo miệng bật cười.

“Thật tốt quá, bởi vậy, chủ tử hẳn là có thể quên nữ nhân kia–” Khoái
nhân khoái ngữ lão Cửu, bị người bên ngoài vội vàng bịt miệng, nhưng
không kịp, bởi vì Hướng Tịnh Tuyết đã nghe được.

Trong trẻo ánh mắt, hướng Cửu ca hỏi.“Người nào nữ nhân?”

“Không có gì, không có gì, này lão Cửu chết tiệt, thế nào hồ không ra đề thế nào hồ, thích nhất loạn nói chuyện.” Mọi người thất chủy bát
thiệt??? pha trò, nàng xem ở trong mắt, biết có vấn đề, nhưng không có
hỏi nữa, trên mặt thủy chung duy trì tươi cười, vừa nghĩ đến Cửu ca
không cẩn thận lỡ miệng nói ra, cho nên khi mọi người đều tự đi làm
việc, nàng đem lão lục kéo đến một bên chất vấn.

“Chuyện này, ta cũng không rõ ràng.” Lão lục nói.

“Là huynh đệ, cũng đừng giấu ta.”

Lão lục vội vàng thề.“Ta thật sự không hiểu được, bất quá có thể đi hỏi Tam ca.”

“Tam ca? Hắn biết?”

“Tam ca là người đã ở đây lâu nhất, khi chúng ta đến đây hắn đã đi theo
chủ tử, cho dù ba năm đã hết, cũng không muốn rời đi, chủ tử liền từ
hắn, cho nên chuyện của chủ tử hắn khẳng định hiểu được.”

Nàng nghĩ tới, lần trước cũng là Tam ca nói ra nguyên nhân Vô Cực giết
một người cứu một người, đối với chuyện của Vô Cực, Tam ca nói không
chừng biết được nhiều hơn những người khác.

Nàng suy nghĩ việc Diêm Vô Cực yêu một người, khó tránh khỏi hội muốn
biết hắn yêu thích, hắn ưu phiền, chuyện hắn, tuy rằng nàng thực để ý
lời Cửu ca thốt ra, nhưng sau khi suy nghĩ sâu xa, cuối cùng, nàng đánh
mất ý niệm trong đầu, lắc đầu.

“Thôi.”

“Thập Bát?”

Nàng nhún nhún vai, tiêu sái nói:“Cũng không có gì hay, chỉ cần Vô Cực
rất tốt với ta là được, đã biết chuyện quá khứ lại như thế nào? Nếu hắn
muốn cho ta biết, tự nhiên sẽ nói cho ta biết, nếu không nghĩ, của ta
thám thính tựu thành dư thừa.”

Đúng vậy, chỉ cần Vô Cực đối nàng hảo, trong lòng có nàng, như vậy việc hắn từng có người yêu, cũng không trọng yếu.

Nàng không phải một nữ thử coi trọng tiểu tiết, có hào khí cùng sang
sảng của nam nhân, hơn nữa cho dù đã biết lại như thế nào? Chỉ làm cho
chuyện thêm phức tạp thôi.

Nàng rất rõ ràng, chính mình theo Vô Cực, liền tuyệt sẽ không hối hận,
mặc kệ phát sinh chuyện gì, bất luận hiện tại hoặc tương lai, nàng đều
đem hết sự chân thành cùng trái tim duy nhất yêu Diêm Vô Cực.

*********

Kế tiếp, Vong Ưu cốc bắt đầu náo nhiệt, ba ngày sau, Minh vương muốn kết hôn, làm mọi người không ngưng xôn xao.

Tuy rằng nàng không cần hỉ yến hay không long trọng, cũng không cần phô
trương, chỉ cần có thể gả cho Vô Cực là được, nhưng các vị huynh đệ cũng không cho vậy, một cái là tôn kính đại ân nhân của bọn hắn, một cái là
“Hảo huynh đệ” bọn hắn, cho nên mọi người đều không tiếc tâm tư mà bài
trí hỉ phòng cho nàng.

Mọi người phân phối công tác, đều tự đi làm, tảo đại tạp viện lão Tứ,
khéo tay ngoài ý muốn, phụ trách cắt hỉ tự, dán tại các cửa sổ thượng.

Hướng đến thô thủ thô chân lão Cửu, đã có một đôi hảo ánh mắt, cũng
không biết đi chỗ nào làm ra một bộ tân nương tử hồng trù gả y, làm cho
Hướng Tịnh Tuyết vừa mừng vừa sợ.

Lão Lục cống hiến rượu tốt mà chính mình trân quý nhiều năm, lão Bát từ
Hướng Tịnh Tuyết cũng học một ít trù nghệ, làm nhiều đồ ăn ngon.

Tóm lại mọi người phân công hợp tác, trong vòng ba ngày ngắn ngủn, nhưng lại cũng bố trí hữu mô hữu dạng, tràn ngập nồng đậm không khí vui mừng.

Tân nương tử Hướng Tịnh Tuyết mặc gả y, tóc búi cao phía trên cài hoa
hồng, khi từ trong phòng chậm rãi đi ra, náo nhiệt mọi người toàn an
tĩnh lại, mắt Diêm Vô Cực cũng phát sáng.

Chỉ thấy tân nương tử xấu hổ chậm rãi đi tới, đi đến trước mặt tân lang, hai người trên tay nắm kết hoa cầu hỉ, ẩn tình đưa tình nhìn đối
phương, này tình thâm ý nùng, trong mắt như biểu lộ hết tâm tư.

“Nhất bái thiên địa –” Phụ trách chủ hôn Lão Thất, cao giọng hô.

Vốn nên là thời khắc hân hoan, có người cư nhiên đỏ hốc mắt, bắt đầu vụng trộm rơi nước mắt.

“Mụ nội nó! Ngươi một đại nam nhân, khóc sướt mướt làm cái gì?” Lão Cửu mắng trộm người đang khóc là lão Bát.

Lão Bát không phục nói:“Ta cảm động không được sao? Nói ta? Ngươi còn
không phải cũng như vậy, ánh mắt đều đỏ, chính mình muốn khóc còn ngờ
ta.”

“Các ngươi hai cái đều giống nhau, khóc là cử chỉ của các bà các chị, có ghê tởm hay không a.” Một bên lão lục thầm nói, bị bọn họ ảnh hưởng, ô ô — hại hắn cũng muốn khóc.

“Nhị bái các huynh đệ –”

Trong phút chốc, bóng đen bay qua lần lượt thay đổi, mọi người kinh
hoảng bay lên cây, nhảy lên nóc nhà, nếu không chính là tránh ở sau đại
tảng đá, toàn bộ sợ tới mức trốn đi.

“Mụ nội nó! Thối Lão Thất! Ngươi muốn hại chết mọi người có phải hay
không!” Trên cây lão Cửu mắng to nói, những người khác cũng vẻ mặt hoảng sợ.

Kêu chủ tử bái bọn họ? Sợ tới mức mọi người gà bay chó sủa.

Đây là làm việc vui cũng không phải trung nguyên phổ độ, bái cái gì
huynh đệ nha? Không ai dám thừa nhận chủ tử cúi đầu, hội giảm thọ a.

Mặt ngựa Lão Thất vẻ mặt vô tội nói:“Đây là ý tứ của phu nhân, tiểu đệ chính là y mệnh làm việc nha.”

Tân nương tử nhịn không được phốc xích cười to.“Là chủ ý của ta, lần này ít nhiều các vị đại ca nhọc lòng, vì tiểu muội cùng tướng công tỉ mỉ
chuẩn bị chuyện hôn nhân này, tiểu muội cùng tướng công muốn thừa dịp
này hướng các vị bái tạ một phen.”

Mọi người ngạch đổ mồ hôi lạnh, nhìn chủ tử kia vẫn như cũ nghiêm túc
khuôn mặt, cười khổ nói:“Phu nhân, ngươi tạm tha chúng ta đi, chúng ta…… Còn muốn lưu này mạng già, hảo hảo sống tốt a.”

“Mau xuống dưới đi, xem các ngươi bị dọa, không đùa các ngươi.”

Mọi người thế này mới thả tâm, có người theo trên cây đi xuống, có người theo mái hiên nhảy xuống.

Hướng Tịnh Tuyết nhịn cười, quay đầu hướng Lão Thất phân phó:“Tiếp tục đi.”

“Là, phu nhân.” Lão Thất thanh thanh cổ họng, dùng cao vút cổ họng hô to.

“Vợ chồng giao bái –”

Này cúi đầu, Diêm Vô Cực chính là trượng phu của nàng, của nàng phu nha……

Mắt đẹp trung thâm tình mật ý, cũng dính thủy quang, cùng hắn kiên định
mà quýnh lượng ánh mắt, tướng chiếu rọi, hai người nhìn nhau cười.

“Đưa vào động phòng –”

Nàng, rốt cục thành Minh vương thê.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.