Nhan Nhiễm Tịch không tình nguyện xoay người, cười nhẹ: “Thật sự là khéo, vừa tới Tây Tần quốc liền gặp được Dực vương.”
Nhan Nhiễm Tịch cũng không cho rằng trên đời có chuyện tình khéo như vậy, Dực vương công vụ quấn thân sẽ không ở trên đường cái đi dạo như thế này, nghĩ tới nàng vừa tới đây đã bị người của Dực vương theo dõi.
Người tới đúng là Hoàn Nhan Dực Trạch, hắn nhìn người hồi nãy còn làm bộ không thấy mình, cười nói: “Đúng vậy, thật sự là khéo, bổn vương đang muốn đi tướng phủ, tin tưởng Nhan tam tiểu thư cũng muốn đi cùng.”
Không hỏi Nhan Nhiễm Tịch vì sao trở về, đối với chuyện tình ở Nam Lân Quốc, hắn cũng không phải là không biết, nhìn đứa nhỏ trong lòng Nhan Nhiễm Tịch ý vị thâm trường cười cười.
Nhan Nhiễm Tịch gật đầu, nguyên bản nàng là muốn gặp mặt Nhan Hàm Tuyển, tứ muội của nàng, chính là thái độ người nào đó làm Nhan Nhiễm Tịch rất là phản cảm, sửa lại cho đúng nói: “Dực vương chỉ sợ đã gọi sai, Nhan Tam tiểu thư đã là quá khứ, hiện tại hẳn phải gọi là Minh vương phi.”
Hoàn Nhan Dực Trạch nhìn Nhan Nhiễm Tịch thong dong, nghe được ba chữ ‘Minh vương phi’, nhíu nhíu mày, thản nhiên nói: “Là bổn vương sơ sót, tin tưởng Minh vương phi cũng biết đi, bổn vương đã cưới Tuyển nhi làm chính phi, chúng ta cũng coi như là người một nhà .”
Nhan Nhiễm Tịch cước bộ chậm lại một chút, chính là chỉ một chút, sau đó giống không có nghe thấy, tiếp tục bước đi.
Đi tới cửa tướng phủ, thủ vệ hồ nghi nhìn mắt Nhan Nhiễm Tịch, sau đó đi vào thông báo, thực vinh hạnh Nhan Nhiễm Tịch được đồng ý tiến vào.
Ôm Dạ Bảo Bảo đi theo phía sau Hoàn Nhan Dực Trạch trực tiếp đi vào thư phòng của Nhan Phi Quỳnh.
Thư phòng này cũng không phải lần đầu tiên nàng đến đây, nhưng là mỗi lần nhớ lại đều không thấy thoải mái, nghĩ tới sớm muộn gì có một ngày nàng phải hủy diệt nơi này.
Nhan Phi Quỳnh ngồi trước thư án, vừa muốn chào hỏi, chợt nghe gặp Nhan Phi Quỳnh thản nhiên nói: “Dực vương mời ngồi.”
Hoàn Nhan Dực Trạch gật đầu, tùy ý ngồi ở bên cạnh, Nhan Nhiễm Tịch cứ như vậy đứng ở nơi đó, chờ Nhan Phi Quỳnh nói chuyện.
“Như thế nào đã trở lại? Còn mang theo một đứa nhỏ lớn như vậy, còn ra thể thống gì.” Nhan Phi Quỳnh mặc kệ Hoàn Nhan Dực Trạch ở trong này, lớn tiếng trách cứ nói.
Nhan Nhiễm Tịch nheo lại ánh mắt, nàng Nhan Nhiễm Tịch chưa từng có người dám trách cứ nàng, nguy hiểm cười nhẹ: “Vốn bổn vương phi tới nơi này chính là nhìn xem đại ca sống tốt không, mặc kệ nói như thế nào thời điểm huynh đệ chết, chính mình lại bị đóng cửa cấm đoán, trong lòng nhất định là khó chịu, mặc kệ Nhan Thừa tướng muốn như thế nào, bổn vương phi cũng không muốn ở đây ngây ngươi.”
Ôm Dạ Bảo Bảo xoay người muốn đi.
“Đứng lại.”Nhan Phi Quỳnh lớn tiếng nói.
Nhan Nhiễm Tịch dừng lại cước bộ, Nhan Phi Quỳnh đi lên trước, chỉ vào Nhan Nhiễm Tịch nói: “Ngươi chớ quên thân phận của ngươi.”
“Đương nhiên làm sao quên được, Minh vương phi, thê tử của Minh vương.”Nhan Nhiễm Tịch thản nhiên nói.
“Ngươi, đây là thái độ của ngươi đối với phụ thân? Còn có ngươi nói tạp chủng này từ đâu đến, là đứa nhỏ của ai.”Nhan Phi Quỳnh tức giận hỏi.
Nhan Nhiễm Tịch còn không nói gì, ôm Dạ Bảo Bảo vào ngực, Dạ Bảo Bảo ôm cổ Nhan Nhiễm Tịch liền khóc nói: “Nương, cục cưng không phải tạp chủng, cục cưng là cục cưng của nương, hắn là người xấu.”
Nhan Nhiễm Tịch vuốt ve đầu Dạ Bảo Bảo, cười nói: “Đương nhiên, cục cưng là đứa nhỏ của nương, đừng nghe lão tạp chủng kia nói nhảm , chính hắn không có cha mẹ cho nên mới đang nghen tỵ với cục cưng .”
“Ngươi, ngươi nói cái gì? Ngươi đồ nữ nhi bất hiếu này, làm ra chuyện đồi phong bại tục, bị Minh vương hưu, còn nói như vậy, ta xem ngươi hôm nay là tìm chết.” Nói xong một cái tát đánh qua.
Mà lúc này Hoàn Nhan Dực Trạch cứ như vậy lẳng lặng nhìn, uống trà, giống như xem diễn bình thường.
Kỳ thật Nhan Phi Quỳnh nói như vậy cũng không phải không có đạo lý, ai thấy Nhan Nhiễm Tịch một người dẫn theo một đứa nhỏ trở về, dù sao Nhan Nhiễm Tịch mới gả cho Dạ Thương Minh không đến một năm, làm sao có chuyện có đứa nhỏ lớn như vậy, thoạt nhìn chừng ba tuổi .
Nhan Nhiễm Tịch ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm tay Nhan Phi Quỳnh , tuy nói nàng thân phận Minh vương phi bị mất tích, nơi này không có tin tức, nhưng là chuyện của Phiêu Miểu mọi người đều biết , nếu dùng Tiểu Kim, bị người phát hiện, như vậy chuyện thoát thân ở thủy nguyệt sơn trang liền thất bại, hơn nữa hiện tại nàng không có võ công, đối với nội lực cao thâm như Nhan Phi Quỳnh tự nhiên là tránh không được , trong lòng nghĩ chỉ cần là hắn hạ một cái tát này, trở về nàng liền mang theo người Ám vực đem nơi này san bằng.
Ngay tại lúc tâm tư Nhan Nhiễm Tịch ngàn hồi trăm chuyển, mắt thấy một cái tát liền rơi xuống thì Nhan Phi Quỳnh thân đột nhiên cứng lại bị đánh vô vách tường, té lăn trên đất.
Chốc lát tất cả mọi người đều cảnh giác đứng lên, chỉ thấy giữa không trung một người phi thân xuống, dừng ở bên người Nhan Nhiễm Tịch ôm lấy Nhan Nhiễm Tịch.
Hơi thở quen thuộc, Nhan Nhiễm Tịch quay đầu: “Minh.”
Dạ Thương Minh sủng nịch nhu nhu đầu Nhan Nhiễm Tịch: “Thế nào, không có bị thương chứ?”
“Không có, ngươi tới thực đúng lúc.”Nhan Nhiễm Tịch cười cười, là phát ra từ tươi cười thật tình.
Mà một bên Hoàn Nhan Dực Trạch cùng ngã trên mặt đất nhìn thấy lúc này một người ôm Nhan Nhiễm Tịch, Nhan Nhiễm Tịch kêu một tiếng, trong lòng cũng rõ người nam nhân này chính là Minh vương Dạ Thương Minh.
Dạ Thương Minh quay đầu nhìn về phía người té trên mặt đất, ánh mắt biến lãnh, thanh âm mang theo nguy hiểm: “Nếu không phải thế cục Tây Tần Quốc đang gặp nguy hiểm, muốn ngươi làm quân cờ cân bằng, ta nhất định sẽ giết ngươi, trên thế giới này, người dám đụng vào nương tử của ta đều phải chết.”
Nhan Phi Quỳnh ‘Phốc’ ói ra một búng máu, trong thanh âm Dạ Thương Minh mang theo nội lực hùng hậu, đã làm cho hắn không chịu nổi, nguyên lai hắn có võ công, trước mặt Dạ Thương Minh hắn quả thực chính là không đáng giá nhắc tới.
Nhan Nhiễm Tịch nhìn Dạ Thương Minh gầy yếu đi không ít, trong lòng có chút đau, lôi kéo tay Dạ Thương Minh: “Tốt lắm, không cần vì người ngoài sinh khí, chúng ta đi thôi, đã ở Tây Tần quốc lâu rồi, ngươi có mệt hay không?”
“Không có, ta ở cùng ngươi.” Dạ Thương Minh thu hồi lãnh ý, cười nói. Nhan Nhiễm Tịch gật gật đầu.
Vợ chồng cùng ly khai.
Hoàn Nhan Dực Trạch có chút suy nghĩ nhìn bóng dáng hai người, lại nhìn Nhan Phi Quỳnh té trên mặt đất, cũng ly khai.