Mạng Không Còn Lâu

Chương 25: ♦ Ghi Âm



Lúc xuống lầu Lục Văn Tây liền phát hiện phụ cận bồi hồi một vài quỷ hồn.

Khí tràn trên cơ thể con người, nhất là loại tử kim khí có màu tím bầm sẽ tổn thương quỷ hồn nên bọn họ không muốn tới gần. Nơi có nhiều người dương khí sẽ rất nặng, quỷ hồn ở lâu cũng không thoải mái, vì thế bình thường sẽ không có nhiều quỷ hồn nguyện ý ở đây.

Vì vậy nơi càng có nhiều người thì quỷ hồn lại càng ít, nơi yên tĩnh vắng vẻ thì tỷ lệ gặp quỷ lại càng lớn hơn.

Trường hợp này, xuất hiện ở đây đều là quỷ fan gan dạ tụ ba tụ năm lại lén lút nhìn trộm, bất quá khoảng cách cũng rất xa.

Thế nhưng vị quỷ hồn dễ nhìn bên cạnh Du Ngạn thì thực thản nhiên bám sát bên cạnh Du Ngạn, hoàn toàn không để ý tới những vấn đề đó, quả thực rất có phong độ quỷ vương.

Quỷ soái ca kia thoạt nhìn khoảng hai mươi, chiều cao tầm một mét bảy mươi lăm, dáng người mảnh khảnh, thuộc loại nam sinh nho nhã yếu ớt. Gương mặt lớn cỡ bàn tay, cằm nhọn, đôi mắt hoa đào, phối với ngũ quan thanh tú thoạt nhìn rất tinh xảo.

Lúc Lục Văn Tây cùng Du Ngạn nói chuyện, quỷ soái ca đánh giá Lục Văn Tây một hồi nhưng không làm gì, sau đó vẫn luôn đi theo bên cạnh Du Ngạn, thoạt nhìn tựa hồ là fan cuồng.

Điều làm Lục Văn Tây cảm thấy kinh ngạc chính là khí tràng trên người Du Ngạn cũng là màu tím, làm anh nhịn không được nghi ngờ có khi nào Du Ngạn chính là người làm phép trộm vận thế của anh hay không?

Bất quá Du Ngạn đạt tới trình độ này cũng không dễ dàng, phỏng chừng vận thế bản thân anh ta cũng rất tốt.

Lục Văn Tây tính toán lúc trở về sẽ bảo Hứa Trần xem giúp mình.

Sau khi hỏi đáp kết túc, phần tiếp theo chính là chọn tình lữ.

Trong tay khách nữ có một thẻ bài, một mặt hình trái tim, mặt kia là trái tim vỡ nát. Sau khi khách nam đặt câu hỏi, khách nữ sẽ giơ thẻ bài, đồng ý tổ đội sẽ giơ mặt trái tim, không đồng ý thì giơ mặt còn lại.

Vốn người thứ nhất là Du Ngạn, kết quả Du Ngạn biểu thị: “Tôi là người cuối cùng đi, ai cũng được.”

Béo Mạc Mạc lập tức ồn ào hỏi: “Kia nếu em vẫn luôn giơ không đồng ý thì có thể chung tổ với Du Ngạn sao?”

“Chẳng lẽ em không nghĩ tới khả năng tất cả mọi người đều làm vậy à?” Manh Manh hỏi.

Béo Mạc Mạc lập tức cười to, biểu thị mau mau bắt đầu đi thôi.

Người đầu tiên lựa chọn chuyển thành Lục Văn Tây.

Lục Văn Tây bình tĩnh nhìn bốn khách nữ ở đối diện do dự suy nghĩ, cuối cùng thấy cả bốn người đều giơ trái tim thì không khỏi sửng tốt.

Tiểu C giải thích: “Em cảm thấy lúc Lục Văn Tây trả lời câu hỏi rất thành thực, không giống những người khác vì bảo vệ hình tượng mà ỡm ờ né tránh. Bản thân thế nào anh ấy liền biểu hiện ra thế ấy, ở chung tổ với anh ấy có lẽ sẽ rất thoải mái.”

Manh Manh thì giơ giơ thẻ bài, liếc mắt đưa tình với Lục Văn Tây, đường hoàng dụ dỗ: “Tôi hi vọng cậu làm tôi mang thai a.”

Béo Mạc Mạc trả lời: “Em chỉ bảo hiểm thôi, muốn thử một chút.”

Trong tiết mục này, Béo Mạc Mạc đảm nhiệm vai trò gây cười, lúc chọn lựa cặp đôi thường xuyên là người còn lại cuối cùng, cùng khách nam cuối cùng bất đắc dĩ ghép thành đôi, vì thế cũng quen rồi.

Ngụy Lam Đóa thì cười nói: “Chị sợ nếu không chọn sẽ bị mất fan.”

Lúc này đến lúc Lục Văn Tây chọn, cả bốn khách nữ đều nhìn về phía anh.

Lục Văn Tây mỉm cười, cơ hồ không chút do dự trả lời: “Tôi chọn Béo Mạc Mạc.”

Kết quả này thực ngoài dự đoán của mọi người, Béo Mạc Mạc cơ hồ là kinh hô kêu lên: “Em cư nhiên là người được chọn đầu tiên? !|

“Đúng vậy, chính là em.” Lục Văn Tây nói.

Béo Mạc Mạc bắt đầu phát huy sở trường gây cười: “Các đồng chí thân mến, đây là lần đầu tiên tôi được chọn đầu tiên, hơn nữa người chọn tôi chính là Lục Văn Tây! Đúng vậy, chính là Lục Văn Tây suất không ai bì nổi a!”

“Có thể nói lý do cậu chọn Béo Mạc Mạc không?” Ngụy Lam Đóa không để ý lắm, chỉ tò mò thôi.

“Bởi vì sẽ không tạo xì căng đan.”

Béo Mạc Mạc lập tức trở lại bộ dáng tuyệt vọng vừa nãy.

Tiết mục này giả định thành các cặp ‘tình lữ’ nên thường xuyên truyền ra tin đồn khách nữ cùng khách nam xxx phát sinh tình cảm, lén lút hẹn hò này nọ.

Bất quá mọi người trong giới đều biết, đây không phải mánh lới của tổ tiết mục đẩy cao rating mà là đoàn đội của mấy khách nữ giở chiêu trò.

Tiểu C làm người ta có cảm giác thanh thuần băng thanh ngọc khiết, tính tình hiền dịu đáng yêu, thế nhưng lên weibo tìm kiếm một chút sẽ nhảy ra một đống tin đồn tình cảm với các nghệ sĩ nam.

Thú vị nhất là mặc dù dính nhiều tin đồn như vậy nhưng nhân thiết vẫn không sụp đổ, nghe đồn là vì Tiểu C có cảm giác CP với bất kì nghệ sĩ nam nào.

Tiếp theo chính là Manh Manh, bất quá tin đồn ít hơn Tiểu C, chỉ có Béo Mạc Mạc là không có tin đồn xấu nào cả.

Lục Văn Tây có thể nói là cực kỳ không khách khí, nói chuyện không chút nể nang, vừa tới đã gây thù với Manh Manh. Lúc tổ đội còn thuận tiện đá đám sao nữ có xì căng đan một cước, quả thực là tiểu hỏa long không ngừng phun lửa, bên này một ngụm bên kia một ngụm, nơi nơi đều là lửa.

Tổ tiết mục bắt đầu hoài nghi, Lục Văn Tây có thể xem là khách nam không thể khống chế nhất trong chương trình từ khi phát sóng tới nay.

Lục Văn Tây rất kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức đáng sợ.

Cho dù Lục Văn Tây tùy ý làm bậy thế nào, tài nguyên trong tay anh vẫn nhiều không đếm xuể, những nhà đầu tư đều vô cùng khách khí, mà bản thân Lục Văn Tây cũng không có nhân thiết cố định. Lục Văn Tây chính là Lục Văn Tây, có lúc lưu manh, có lúc xấu xa, cũng có lúc ngọt ngào.

Cuối cùng ghép đội như thế này: Lục Văn Tây & Béo Mạc Mạc.

Du Ngạn & Manh Manh.

Bạch Đẳng Nhạn & Ngụy Lam Đóa.

Trương Cửu Triết & Tiểu C.

Kỳ thực với trang phục chuẩn bị hôm nay thì có thể đoán được nhiệm vụ là gì, quả nhiên sau khi kết đội xong, bọn họ chia ra lên hai chiếc xe đi tới căn cứ huấn luyện quân sự.

Tới trên xe, Béo Mạc Mạc bắt đầu nói chuyện phiếm với Lục Văn Tây, bởi vì đường rất xa, nói chuyện một hồi bọn họ bắt đầu chụp hình.

Camera trên di động Lục Văn Tây bị hỏng, chỉ có thể dùng di động của Béo Mạc Mạc, Béo Mạc Mạc còn trêu chọc đại thiếu gia như Lục Văn Tây cư nhiên còn dùng di động hỏng, thực tiết kiệm a.

Lục Văn Tây cười cười, lục hành lý mang theo, lấy ly giữ nhiệt ra, mở nắp hớp một ngụm.

Béo Mạc Mạc thấy một màn này cười ha hả nửa ngày: “Em cư nhiên nhìn thấy Lục soái ca cầm ly giữ nhiệt uống nước a, ha ha ha, đúng là một Lục soái ca hoàn toàn bất đồng với tưởng tượng!”

Lục Văn Tây cũng không nói rõ là vì sao, ma xui quỷ khiến thế nào lại mang theo cái ly này, cũng không quản nước đã để qua một đêm, cứ trực tiếp xuống, có lẽ là vì sợ quay hình được một nửa thì bóng dáng mình sẽ trở nên mơ hồ.

Tới căn cứ huấn luyện quân sự, mục tiêu là sân bắn bên ngoài, tổ tiết mục bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ.

Nhiệm vụ khiêu chiến đầu tiên là xạ kích, mỗi cặp tình lữ chọn ra một người khiêu chiến, nếu khách nam chọn xạ kích thì khách nữ sẽ đảm nhận nhiệm vụ tiếp theo, nếu khách nữ chọn xạ kích thì tương tự khách nam sẽ nhận nhiệm vụ sau.

Căn bản không biết nhiệm vụ tiếp theo là gì, đã chọn thì không thể thay đổi, nghĩ thôi cũng cảm thấy thực kích thích.

Nhiệm vụ vòng đầu tiên là xạ kích, chỉ cần bắn trúng ba mươi cái đĩa ném thì qua ải.

Lục Văn Tây cùng Béo Mạc Mạc thương lượng một hồi, bởi vì lúc ở trên xe đã khá thân thiết nên bầu không khí cũng không tồi.

Béo Mạc Mạc không không chỉ không nhõng nhẽo lằng nhằng, ngược lại rất thoải mái thẳng thắn, là người biết tạo tình huống cười, hơn nữa tính tình cũng rất tốt, bằng không cũng không giữ vững được vị trí trong tiết mục tới tận mùa hai.

Ấn tượng của Lục Văn Tây về Béo Mạc Mạc cũng không tồi, cảm thấy mình đã lựa chọn chính xác.

“Phần bắn để anh đảm nhiệm cho, anh từng luyện rồi, có thể sẽ dẫn đầu.” Lục Văn Tây vừa nói vừa mặc đồ bảo hộ.

“Anh từng tập bắn súng à?”

“Ừm, trước đây trong nhà sợ anh bị bắt cóc nên bắt anh học một ít để phòng thân.” Lục Văn Tây nói xong liền giơ tay chữ V với Béo Mạc Mạc rồi bước ra sân.

Phiền muộn của đứa nhỏ nhà giàu a…

Lục Văn Tây là người bước ra sân bắn, không hề có chút dây dưa nào, mấy tổ khác vẫn còn đang thương lượng, người tiếp theo bước ra là Tiểu C, huấn luyện viên đang chỉ dẫn nàng cách sử dụng thiết bị.

Huấn luyện viên đi tới kiểm tra đồ bảo hộ của Lục Văn Tây, đang định chỉ dẫn thì Lục Văn Tây đánh gảy: “Không cần, tôi biết.”

Sau đó giẫm thiết bị dưới chân, một chiếc đĩa bị ném ra, Lục Văn Tây không chút do dự bóp cò súng, ‘bang’ một tiếng, đĩa bị bắn trúng.

“Wow!” Béo Mạc Mạc trực tiếp kinh hô làm mấy tổ khác cũng nhìn qua bên này, sau đó nhìn thấy Lục Văn Tây đã liên tục bắn trúng hai đĩa thì cũng có chút kinh ngạc.

“Có bản lĩnh a Lục hôn diễn!” Bạch Đẳng Nhạn đứng bên cạnh lớn miệng hô, bộ dáng ngốc manh, hoàn toàn không quản tới đội hữu của mình, trực tiếp chạy qua vây xem.

Không có cách nào, Ngụy Lam Đóa chỉ đành ra sân học hướng dẫn.

Người mới học bình thường sẽ không thể nào bắn trúng đĩa, thành công bắn được ba mươi chiếc đĩa đúng là mơ mộng xa vời, căn bản không thể nào làm được.

Bên kia Du Ngạn có chút do dự, cuối cùng vẫn quyết định xuất trận, bước nhanh qua học hướng dẫn, bất quá vẫn không thể nào đuổi kịp Lục Văn Tây.

Lục Văn Tây bách phát bách trúng, tư thế cầm súng chuẩn, biểu tình lạnh nhạt, bởi vì bộ dáng đẹp nên thoạt nhìn rất soái, Béo Mạc Mạc ôm mặt, kích động hét chói tai: “Suất quá mẹ ơi! Viên đạn giống như biu biu biu bắn vào tim em a, suất quá suất quá!”

Du Ngạn không biết là chó ngáp phải ruồi hay thực sự tìm được cảm xúc, lúc Du Ngạn bắn trúng được một chiếc địa, Lục Văn Tây đã liên tục trúng ba mươi chiếc, không trượt phát nào, trực tiếp buông súng, cởi đồ bảo hộ, kéo Béo Mạc Mạc chạy tới điểm nhận nhiệm vụ tiếp theo.

Nhiệm vụ kế tiếp là vượt qua bụi gai, phía trên treo đầy dây thép gai, chỉ có phía dưới là có thể chui qua, điểm biến thái là còn phải kéo theo một cái lốp xe.

Với dáng người của Béo Mạc Mạc, muốn chui qua quả thực có chút khó khăn, trò chơi này chẳng khác nào tai họa đối với cô, Lục Văn Tây đột nhiên cảm thấy tổ tiết mục cũng không quá hữu hảo với Béo Mạc Mạc.

Lục Văn Tây cởi áo khoác để Béo Mạc Mạc mặc ngược, để phần lưng áo ngăn trở trước ngực, sau đó dặn dò: “Em cứ cúi thấp đầu bò tới là được, đừng làm thêm động tác gì khác.”

Béo Mạc Mạc gật đầu, lúc bò tới trước có không ít lần ăn đất, Béo Mạc Mạc phi phi phun đất ra ngoài. Lục Văn Tây vẫn luôn đi theo bên cạnh, vài chỗ cảm thấy lưới thép quá thấp sẽ cố gắng kéo lên trên một chút để tránh làm Béo Mạc Mạc bị thương.

“Không sao đâu, anh ở ngay bên cạnh này, em tiếp tục đi.”

Nghĩ tới đội mình hiện giờ đang dẫn đầu, liền cố gắng bò tới. Lúc chú ý thấy lưới thép không hề cọ trúng người mình thì hoài nghi xoay đầu nhìn lên, liền thấy Lục Văn Tây đang dùng tư thế thực quái dị giúp mình kéo lưới hai, liền kiên định bò tới điểm đích.

“Kỳ thực em cảm thấy thử thách này không tồi, nếu là Tiểu C thì chắc chắn không kéo nổi lốp xe đâu.” Sau khi chui ra ngoài, mặt mũi tóc tai Béo Mạc Mạc toàn là đất, bộ dáng thoạt nhìn rất chật vật, hơn nữa vì mệt mà gò má đỏ rực, hệt như một quả táo Fuji vừa tròn vừa đỏ.

“Biểu hiện không tồi.” Lục Văn Tây giúp Béo Mạc Mạc phủi bụi đất.

“Cũng nhờ anh chiếu cố tốt.” Béo Mạc Mạc cởi áo khoác của Lục Văn Tây ra, phát hiện áo đã dơ hầy, không thể mặc được nữa.”

“Cứ tin tưởng lão đại.” Lục Văn Tây nhướng mi.

Béo Mạc Mạc xụ mặt: “Còn đâu tình lữ nữa a!”

Lục Văn Tây cười cười không đáp, kéo Béo Mạc Mạc đi tới nhận nhiệm vụ.

Nhiệm vụ kế tiếp cũng hết chỗ nói, gọi là múa ba lê nước, đặc biệt biến thái.

Tổ tiết mục an bài một cái ao chứa nước, nước chỉ cao đến đầu gối Lục Văn Tây, trong nước dầy đặc những sợi dây màu trắng nối dài tới chiếc giá ở điểm đích. Người khiêu chiến phải vượt qua mà không được đụng vào những sợi dây kia, bắng không những chiếc chuông được cột vào dây sẽ phát ra tiếng vang.

Nếu chuông vang thì phải bắt đầu lại một lần nữa.

Chính giữa ao nước bị ngăn cách, tạo thành hai phần thủy vực.

Lục Văn Tây cởi giầy, chuẩn bị khiêu chiến, kết quả mới xắn ông quần định bước xuống nước , vừa ngẩng đầu thì sửng sốt, chỉ thấy nhân viên tổ tiết mục thả hơn năm con kim ngư vào ao.

“Chúng nó đụng trúng chuông thì có xem như thất bại không?” Lục Văn Tây lập tức hỏi.

“Chỉ cần chuông vang thì phải làm lại.”

Lục Văn Tây liếc mắt xem thường.

Tiến vào trong nước phải thời thời khắc khắc quan sát dưới chân có sợi dây chuông hay không, đồng thời phải chú ý những sợi dây cột trên mặt nước, loay hoay một hồi, giơ chân bước tới, chuông vang, trở lại điểm xuất phát.

Kiên nhẫn của Lục Văn Tây không tốt. Có thể nói là cực kỳ không tốt, lần thứ ba bắt đầu có chút nôn nóng, giơ chân nửa ngày cũng không tiến vào, định ổn định tâm tình một chút.

Anh không đụng dây chuông nhưng kim ngư đụng.

Trong ba lượt này chỉ có một lần là lỗi của anh mà thôi.

Lúc này Béo Mạc Mạc đột nhiên nói: “Manh Manh cùng Du Ngạn hình như đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên rồi, hiện giờ Manh Manh đang chuẩn bị chui qua bụi gai.”

Lục Văn Tây quay đầu nhìn lại, vòng đầu anh dựa vào kỹ thuật bắn súng của mình giành thắng lợi dẫn đầu, thế nhưng ở vòng vày, kỹ thuật cỡ nào cũng vô dụng, may mắn là trên hết.

Lục Văn Tây tuyệt đối là xúi quẩy, bởi vì vừa mới bước xuống nước, chuông lại vang.

“Thực muốn đập nát cái chuông kia!” Anh chỉ vào cái chuông trước mặt, bực bội nói.

Béo Mạc Mạc ở bên cạnh vỗ tay cỗ vũ: “Lại, lại một lần nữa, kỳ thực em cảm thấy để anh vượt qua vòng này là đúng, anh có thể đi tới một đoạn rất xa rồi, chân em ngắn, không vừa dài vừa dễ nhìn như anh, hơn nữa động tác của anh cũng thực dễ nhìn.”

Lúc này Lục Văn Tây mới thầm cảm thán, cũng may hôm qua Lâm Hiểu giúp mình triệt lông, bằng không hôm nay lông chân của anh đã được đặc tả trên màn ảnh rồi a.

Lại bước xuống ao, Lục Văn Tây tuyết định phải nhanh chóng vượt qua, trải qua ba lần trước đó, anh đã nắm được chút quy luật, quan trọng là phải nhanh, bước thực ổn, bằng không sẽ dọa đám cá nhỏ, làm chúng bơi loạn lên rồi đụng vào chiếc chuông.

Lần này Lục Văn Tây một mạch đi tới điểm cuối, ngay lúc bước chân bờ thì tiếng chuông đột nhiên vang lên.

Lục Văn Tây tia ánh mắt ‘hiền lành’ của mình về phía tổ tiết mục, bọn họ thương lượng một lát rồi cho thông qua.

Béo Mạc Mạc lập tức kích động nhảy dựng lên.

Hai người cầm thẻ nhiệm vụ chạy tới trạm kiểm soát tiếp theo, đầu đã bắt đầu có chút choáng váng.

Leo núi nhân tạo.

Lục Văn Tây cảm thấy mấy hạng mục thử thách của tổ tiết mục bố trí thực không hữu hảo, bất quá nghĩ lại thì cũng không phải quá khó, chỉ cần linh hoạt một chút thì có thể vượt ải.

Béo Mạc Mạc chỉ sợ hãi than thở một chút rồi thôi, bắt đầu chuẩn bị dây an toàn.

Lục Văn Tây đứng trên đệm an toàn, đợi Béo Mạc Mạc leo lên rồi đi theo bên cạnh, giảng giải một ít kỹ xảo, Béo Mạc Mạc mím môi nghiêm túc lắng nghe, sau đó từng bước từng bước leo lên.

Lúc Béo Mạc Mạc đã leo được một phần da, nhóm Du Ngạn đã vượt qua ải thứ hai. Lúc đến đây thì nhìn thấy Lục Văn Tây bởi vì quá nôn nóng mà quên kéo ống quần xuống, lộ ra đôi chân đặc biệt thon dài.

Lục Văn Tây nhịn không được sợ hãi: “Nhanh vậy?”

“Chỉ một lần là qua.” Du Ngạn chỉ về phía ao nước, mỉm cười thực xinh đẹp.

“Fuck! Vừa nãy tôi mất bốn lần mới qua được, đám cá kia đúng là tai họa mà, tôi chỉ hận không thể đạp nát mấy cái chuông kia!” Lúc này Lục Văn Tây đã hoàn toàn hỏng mất, chỉ về phía ao nước la lối om sòm.

Du Ngạn vẫn duy trì tao nhã đi tới bên cạnh Lục Văn Tây, trong tay rõ ràng không có gì nhưng lại cố ý làm ra động tác nâng vật nặng: “Đến đến, đeo thêm bao cát này đi nào thần tượng.”

Kết quả Lục Văn Tây lập tức phối hợp làm ra động tác đeo bao cát lên lưng, sau đó ngã nhào xuống đất, tựa hồ như thực sự đang vác nặng, hổn hển nói: “Không vác nổi!”

Nhìn Lục Văn Tây, Du Ngạn thực bất đắc dĩ, bất quá nụ cười có chút sủng nịch cùng dung túng.

“Lão đại… ở đây không có điểm gì để giẫm cả, anh chỉ em với.” Béo Mạc Mạc ở trên cao hô to.

Lục Văn Tây ngẩng đầu, phát hiện bên chân Béo Mạc Mạc quả thực không có điểm mượn lực, có thì cũng quá xa, Lục Văn Tây nghĩ nghĩ, trực tiếp đi qua nâng cao tay, vừa vặn chạm tới vị trí Béo Mạc Mạc có thể giẫm lên: “Anh đỡ em, không sao đâu.”

“Không được, em nặng lắm, anh không đỡ nổi đâu.”

Lục Văn Tây kéo kéo chân Béo Mạc Mạc: “Không sao đâu, em cứ thử xem.”

Kết quả vừa mới xong, Du Ngạn cũng đi tới bên cạnh, đứng phía sau dán sát người vào người Lục Văn Tây, dùng tay mình bao lấy tay Lục


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.