* Trưa hôm ấy: Nó ra về với tâm trạng nặng trịch như đeo đá, tức giận vô cùng khi phải đồng giải với cái tên chết tiệt đó. Nó uể oải dùng bữa trưa với ánh mắt thắc mắc của mọi người, mẹ nó hỏi nó khi đã dùng xong bữa:
– Hôm nay con sao vậy? Ăn trưa không vui vẻ như mọi hôm!
– À không có gì đâu ạ, chỉ là đi thi về hơi mệt thôi! – nó chối bay biến.
– Ừm, phải giữ sức khỏe, mệt thì nghỉ ngơi! Mà cuộc thi sao rồi con?
– À con đồng giải nhất với trường bạn ạ!
– Ồ, trường bạn cũng có nhiều người tài năng đấy!
– Vâng ạ!
Nó xin phép ra ngoài vườn hít thở không khí, hiện giờ nó đang thiếu ôxi. Nó ngồi trên chiếc xích đu ngoài vườn, gió lùa vào tóc nó bay phất phới. Hiện giờ nó đang mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, lại ngồi trên chiếc xích đu trắng quấn hoa trông nó không khác một nàng tiên.( nếu em là con trai em yêu chị luôn)
Nó đang nghĩ ngợi vẩn vơ thì chuông điện thoại reo. Nó bắt máy, là Ngọc Mai, không biết cô bạn lém lỉnh này có việc gì đây?
– A lô, Mỹ Hà, cậu đi xem buổi hòa nhạc của snsd với mình không?
– Snsd hả, ừm, mình đi, bao giờ vậy?
– Chiều nay được nghỉ, tụi mình đi luôn!
– Ừ, bye.
– Bye!
Nó mỉm cười, có thể thư giãn đầu óc được rồi. Nhất là khi được nghe nhóm nhạc mà mình yêu thích. Nó vào nhà chuẩn bị ngủ trưa, phải nghỉ ngơi đã. Chợt mẹ nó gọi:
– Mỹ Hà, tối nay cả nhà chúng ta sẽ đi dự tiệc với đối tác làm ăn, chiều nay con chuẩn bị đi.
– Vâng thưa mẹ! Con đi nghỉ trưa đây!
– Ừ.
Nó lên phòng, nói về căn phòng của nó một chút nha! Phòng nó gọn gàng, ngăn nắp. Tông màu chủ yếu là hồng nhạt, điểm thêm một ít sơn trắng và xanh nước biển nhạt, đèn ngủ màu vàng nhẹ, ga và gối giường màu xanh lá nhạt, bàn học màu gỗ nâu cam và đầu giường treo một chiếc ảnh của nó trong lần đi biển với bộ váy xanh lá cây nhạt cùng mũ vành to màu hồng. Nếu bất cứ ai nhìn bức ảnh này sẽ đều cho rằng nó là một ”Thúy Kiều” thứ hai, một tuyệt sắc giai nhân. Nó bước lại gần chiếc giường của mình, chuẩn bị cho giấc ngủ trưa của mình.
—————————————————–
* tại biệt thự họ Trương:
Căn biệt thự hoành tráng với bể cá vàng ở góc sân, căn nhà bốn tầng to khổng lồ với hàng chục căn phòng. Phía sau vườn là một chiếc bể bơi lớn với năm chiếc dù để nằm nghỉ ngơi chia đều quanh hồ. Hắn đang bơi dưới hồ, thân hình của chàng trai 17 tuổi làm bao cô giúp việc mê mẩn. Mái tóc ướt được hất lên lộ khuôn mặt sáng lạn(*t/g: hôm nay mới biết ông anh đẹp trai đấy!*hắn: đương nhiên* t/g: nhưng mà tâm hồn thì đen tối chỉ muốn lấy búa đập cho một trận!*hắn: cái gì hả@@…”tức lòi ruột”)
Hắn khoác chiếc áo vào, ngồi xuống chiếc dù xanh và lấy điện thoại gọi cho ba hắn, vừa rồi ba hắn gọi nhỡ cho hắn, chắc là có việc gì quan trọng.
– A lô ba ạ, có việc gì vậy?( khiếp sao giờ ngoan thế, giả tạo….ọe)
– Ừm, tối nay con cùng ba mẹ đi gặp đối tác bên công ti thời trang Style, chuẩn bị đi đấy!
– được ạ.
Hừm, khi không lại phải đi linh tinh. Haiz… gọi Nhất Nam xem có trò gì hay không!
– Quân hả, có gì không vậy?- anh hỏi.
– Cậu tối nay đi dự tiệc với mình, giờ đang đâu vậy?
– Nhà sách thành phố!
– Ok, mình sẽ tới đó ngay!( ừm, chăm học thế còn đỡ ghét)
————————————————————————- * tại biệt thự họ Hoàng:
Mỹ Hà đã dậy từ sớm, bây giờ là 1h30 chiều nó đang trên đường đến nhà họ Hoàng. Nó bước vào biệt thự, người giúp việc ra chào nó. Nó hỏi người giúp việc xem cô đâu nhưng giờ cô vẫn còn nướng ”buổi trưa”. Nó thở dài, cô thật hết chịu nổi, nó mang loa lên phòng cô, hét lên:
– Lợn ơi dậy đi!
Cô giật mình phốc thẳng dậy, khi tỉnh táo rồi lườm nó một cái rồi hậm hực đi thay quần áo.
– Đi thôi!
– Oáp… mình buồn ngủ!( Chị lợn quá đấy!)
– Vậy thì cậu ở nhà đi!
– Không mình muốn xem snsd hát.
Cô đi xe của nó đến buổi hòa nhạc. Thật là, cô tiểu thư này buồn cười quá cơ! Buổi hòa nhạc bắt đầu lúc hai giờ, nó và cô tới nơi lúc 1h45, vậy là vẫn còn kịp. Nó chuẩn bị một tờ giấy to đùng ghi chữ snsd, cộng thêm cái loa phát thanh là cô thì có thể ok rồi!(*t/g: hihi, chị là loa kìa!*cô: im đi)
Buổi hòa nhạc được bắt đầu. Snsd hôm nay trông thật xinh tươi, nó và cô giơ cao tờ giấy của mình, cái loa phát thanh của cô giờ vẫn không được dùng đúng chỗ:
– SNSD EM YÊU CHỊ….WOOH…!( Chị lúc nào cũng ăn to nói lớn không à!)
Nó nhìn cô và nhìn mọi người xung quanh. Nó đến xấu hổ chết mất thôi. Ngọc Mai ơi, cậu có phải tiểu thư không vậy?(ừm, nhiều khi không yểu điệu tốt hơn chứ! Nhưng vừa phải thôi)
Bài hát đầu tiên là lion heart, nó nhìn đội hình tám người mà tiếc cho snsd quá, nhưng thôi dù sao họ vẫn phát triển nên cô và nó cũng sẽ ủng hộ họ. Buổi hòa nhạc say xưa, mọi người đắm chìm trong tiếng nhạc. Lần này snsd về thật là vui quá!
* tại chỗ hắn:
Hắn đọc sách được 30 phút thì Nhất NAM hỏi chuyện:
– Ê ông, đối tác làm ăn nào vậy?
– Tớ cũng chả biết, nghe bảo công ti Style gì đấy!
– Không khéo lại nhà họ Lý, gặp lại khắc tinh ấy chứ!( ờ khéo khi thế thật đấy!)
– Cô ta là khắc tinh của tớ á? Tớ chưa có sợ cô ta đâu đấy! Cô ta sợ tớ thì đúng hơn!
– Ờ, ông cứ lớn miệng đi rồi cô ấy tẩn cho!
– Mày không phải là bạn thân tao!
Hắn nghĩ ngợi ngẩn ngơ, chả lẽ lại nhà họ Lý à? Hừ gặp lại cô ta cũng tốt, sẽ cho cô ta biết rằng đụng vào đây không dễ… Haiz… nhưng còn phải dè chừng ba nữa cơ! (*t/g: tâm địa độc ác nên bao giờ cũng thất bại!* hắn: im đi!)
————————————————–
* Tại chỗ nó và cô:
Buổi hòa nhạc kết thúc, cô và nó cùng nhau ra về. Nó chợt nhớ tới chuyện dự tiệc:
– À mà tối nay cậu cùng mình đi dự tiệc nha!
– Tiệc gì vậy?
– Đối tác của ba mình, cậu đi cùng để có thể nói chuyện với tớ.
– Ừ, cậu chuẩn bị gì chưa?
– ỪM, rồi mình sẽ mặc bộ váy mà tụi mình mua hôm trước.
– Cậu định cua trai à, bộ đấy đẹp đấy!
– Ngọc Mai, không phải lúc đùa đâu nha!
Họ đi lòng vòng vào sở thú, công viên rồi trở về nhà. Buổi tiệc sẽ thế nào đây! Mời các bạn đón xem chương tiếp!