” Cái kia …..Nhà Lưu Đại Hoè ở thôn chúng ta được xem như là người giàu có , có hai mươi mẫu ruộng tốt , phía trên có lão gia tử , vợ chồng Lưu Đại Hòe sinh được ba nữ , hai nam .
Ba cái nữ nhi đều đã xuất giá , con gái nhỏ nhất còn gả cho lão bản bán gạo ở trấn trên . Con trai lớn nhất thì đã thành thân . Còn lại tiểu nhi tử tên là Lưu Khánh Xuân , hiện tại mười tám tuổi , bộ dạng cao cao , rất là khỏe mạnh , cũng là người thông minh .Nhà hắn đây , muốn kết thân với gia đình các ngươi , muốn cưới Giang cô nương về làm vợ , lấy một xâu tiền làm lễ hỏi . Giang phu nhân ngươi xem như thế nào ? ”
Nói đến đây , Vương đại nương nhìn sắc mặt Lí Thanh Hà rất không dễ coi , thở dài một hơi lại nói tiếp : ” Kỳ thực nha , ta cũng biết gia đình các ngươi là dòng dõi thư hương , khả năng chướng mắt nhà nông dân chúng ta . Bất quá y ta nói , nhà nông dân thì có cái hay của nông dân , ít nhất kẻ có tiền không có gia quy hay quy củ nhiều như vậy . Vợ chồng son cùng người lớn trong nhà ở cùng nhau được thì ở cùng , không được liền ra riêng . Chia cho mười mẫu đất , chỉ cần bản thân chịu khó , cũng qua ngày thoải mái , thản nhiên . Trọng yếu nhất là có một xâu tiền làm lễ hỏi , các ngươi vượt qua được cửa ải khó khăn này ,
nữ nhi gả cũng gần , bên nhà chồng nếu không chịu được ủy khuất , uốn lượn thì cũng ở gần nhau .
Việc thứ hai , mẹ con ngươi cô nhi quả phụ cũng có thể dựa vào . Tuy rằng Lưu gia chỉ có hai con trai , nhưng còn ba con rể đấy . Không được việc thì còn có những người trong thôn , không cho người ngoài tùy tiện khi dễ đi .
Thứ ba , Giang cô nương gả gần cũng chiếu cố được người trong nhà , mỗi ngày trở về mấy vòng đều có thể . Chuyện này có thể nói là lợi mấy lần , phu nhân nếu cảm thấy được , sáng mai ta dắt tiểu tử kia qua cho ngươi xem “.
Nghe hết lời nói của Vương đại nương , Lí Thanh Hà cười cười : ” Ta cũng biết đại nương nói lời này là có ý tốt . Nói thật , nếu Lăng Nhi không phải đã đính thân rồi , thì cửa hôn nhân này rất có thể . Gả cho hộ nông dân , con nhỏ qua ngày còn thật một chút .
Mà lúc này vấn đề là , từ lúc Lăng Nhi còn trong tả lót , cha nàng liền cho nàng đính thân .
Lúc này cha nàng mất , ta lại cùng đường , cũng không có khả năng lấy việc hôn nhân của nàng ra cứu cấp .
Cho nên một phen tâm ý này của Lưu gia , đại nương thay ta nói lời xin lỗi cùng bọn họ đi .”
Giang Lăng nghe xong lời nói của Vương đại nương , vẫn vững vàng ngồi ở chỗ kia , trên mặt một tia đỏ ửng đều không tìm thấy , lại càng không thấy nàng thẹn thùng .
Trong giây lát nghe Lí Thanh Hà nói mình từ nhỏ đã đính thân , chấn động vội hỏi : ” Cái gì ? Đính thân ? Ta thế nào lại không biết ? ”
Lí Thanh Hà tức giận liếc mắt nhìn nàng một cái : ” Ngươi là nữ hài tử , loại sự tình này , ta cùng ngươi nói cái gì đây ? ”
“… ……” Giang Lăng không còn biết nói gì , trong bụng một bụng oán niệm —– ông trời ơi ! ông muốn cho ta xuyên không liền xuyên đi , xuyên đến gia đình bần cùng này thì bần cùng đi , ta cũng không oán trách gì . Ta là thân nữ oa nhi ông làm chi ra cái loại sự tình này . Ta đời trước chưa từng trải qua luyến ái , ít ra ông cũng phải cho ta một lần cơ hội ,đời này ông cũng không cần như vậy mà quyết định luôn a !
Vương đại nương cầm tay Giang Lăng vỗ vỗ , an ủi nàng , hướng về Lí Thanh Hà nói :
” Người nhà kia đâu ? Các ngươi hiện tại khó khăn như vậy , bọn họ thế nào không ra mặt mà giúp các ngươi ? Nếu như vậy quả là người bạc tình bạc nghĩa . Phu nhân a , nghe lão tỷ tỷ ta nói một câu , cũng không thể vì giữ một chữ tín nghĩa mà kia mà đem khuê nữ tốt nhất của chúng ta đến nhà bọn họ .”
Lí Thanh Hà thở dài một hơi : ” Nhà hắn cũng không phải giống như ngươi nói như vậy . Mười năm trước triều đình ra một đạo chiếu lệnh , ông thông gia liền đem một nhà già trẻ
đi giữ chức ở biên quan . Vài năm đầu còn có đưa thư về , sau này liền mất đi liên lạc , cũng không biết bây giờ nhà bọn họ như thế nào .”
” Vẫn là làm quan đâu ? ” Vương đại nương ngẩn ngơ cả người , ngược lại than tiếc nói : ” Nếu hắn luôn luôn không tin tức , như vậy chung thân đại sự của Giang cô nương hay không chậm trễ ? ”
Lí Thanh Hà quay đầu nhìn Giang Lăng một cái , lắc đầu : ” Hiện tại Lăng Nhi còn nhỏ , nếu qua hai năm nữa , mà hắn vẫn không có tin tức , ta sẽ vì Lăng Nhi mà kiếm nhà tương xứng .”
Vương đại nương gật đầu cười : ” Chính là như vậy , chúng ta làm người lớn không thể quá mức cứng nhắc , kết quả là hại đứa nhỏ .”
Nói xong nàng lại nói : ” Nhưng mà ngươi làm sao vượt qua được cửa ải khó khăn này ? ”
Lí Thanh Hà trầm mặc một chút , có không chút tự tin trả lời : ” Nếu thật sự không được , ta chỉ biết lên công đường báo quan . Phu quân đã chết có từng nói qua , đương kim hoàng thượng chính trực thánh minh , trong triều quan lại công chính liêm khiết . Tuy là Trương Lưu Phương có người thân làm trong nha môn , nhưng biết đâu các vị đại nhân cho chúng ta một cái công đạo không chừng .”
Vương đại nương nghe xong , nhìn một chỗ phát ngốc , lại cuối đầu mân mê vạt áo , nửa ngày không lên tiếng . Trong phòng lâm vào một trận im lặng .
” Vương đại nương , ngươi có cái gì thì cứ việc nói ” Giang Lăng có thể cảm thụ được Vương đại nương lời nói luôn là muốn tốt cho gia đình mình. Lúc này thấy nàng có tâm sự trùng trùng , nên Giang Lăng mở miệng nói .
” Là ….là như thế này …. nếu các ngươi cảm thấy ta nói không được , thì coi như ta cũng chưa từng nói ha , không cần để ở trong lòng .” Nét mặt già nua của Vương đại nương bỗng nhiên đỏ bừng , ấp a ấp úng nói .
” Không có việc gì , ngươi cứ nói ” .Lí Thanh Hà đã nghĩ đến tình huống xấu nhất , ngược lại tâm lý giờ đã trấn định hơn , Vương đại nương nói cái gì đi nữa thì nàng cũng không để ý .
” Là như thế này .Nhà của chúng ta ở chân núi còn có một căn nhà cũ . Mấy đứa nhỏ lớn lên , trong nhà trở nên chật chội , lão nhân gia nhà ta liền xây dựng phòng ở trên khối đất này . Nguyên lai cái tòa nhà kia là do tiểu thúc sinh sống . Chú em kia cũng là người có phúc khí , theo người ta học buôn bán phát tài , liền mua nhà ở trong thành , hắn rước hai lão nhân gia cùng vào thành hưởng phúc đi . Nhà ta bốn người con đều thành thân , người ở trong nhà nhiều thêm , hắn thấy vậy nên bán lại cho chúng ta giá rẻ . Hiện tại , con thứ ba và thứ tư đều ở bên kia .
Nhưng mà bên kia phòng ở ít , chỉ có năm phòng , về sau tôn tử , cháu gái lớn khẳng định là không đủ chỗ .
Hôm nay lão nhân nhà ta trở về , vừa nghe đến việc này , hắn có một ý tưởng , muốn dùng cái nhà cũ kia đổi lấy cái viện này của ngươi .Lại bù cho ngươi tiền chênh lệch giá là bốn trăm đồng .Ngươi xem coi như thế nào ? ”
Vương đại nương tuy rằng cảm thấy việc này có chút lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn , nhưng hiện tại lời nói cũng đã nói ra , đành ngồi chờ Lí Thanh Hà lên tiếng . Nàng yêu thương tôn tử , nếu được chuyển đến gần đây thì ngày nào nàng cũng được gặp cháu a.
” Này ….” Lí Thanh Hà do dự , chủ ý không biết làm sao , nhịn không được liếc về Giang Lăng một cái .
” Như vậy đi , sáng mai ta cùng ngài đi xem nhà cũ xem qua , chúng ta lại bàn tính chuyện này . Đại nương người thấy như thế nào ? ” Giang Lăng mở miệng nói , kỳ thực nàng cũng đã quyết định , có thể trả nợ , còn có chỗ để ở , so với đi công đường đánh trống thì tốt hơn bao nhiêu lần .
Lại nói thiếu nợ thì phải trả tiền , đó là điều thiên kinh địa nghĩa .
Gặp quan lại công chính , thì nhà này vẫn phải bán , bán được giá bao nhiêu vẫn còn chưa biết được . Nhưng nếu quan phủ đưa ra đấu giá , tất nhiên sẽ không bằng giá thị trường , còn không bằng cùng Vương đại nương đổi cái tòa nhà khác , tránh đi phiền toái , còn cấp cho người ta một chút nhân tình .
Vương đại nương gật gật đầu , xoay qua nói với Lí Thanh Hà ” Giang phu nhân , ngươi xem …..”
Lí Thanh Hà xua tay cười nói : ” Nhà chúng ta a , Lăng Nhi nói đều đúng .”
” Được rồi , tốt lắm .Ngày mai trời vừa sáng ta sẽ đến kêu Giang cô nương .” Vương đại nương nói xong cũng đứng lên . ” Trời không còn sớm ta cũng đi về đây .”
” Đại nương đi thong thả ” Giang Lăng tiễn Vương đại nương đi ra ngoài , quay lại nói với Lí Thanh Hà : ” Nương , việc hôn nhân kia , ngươi có thể hay không lui đi .”
” Vì sao muốn lui ? Cha ngươi với Tần bá bá tình như thủ túc . Tần bá bá ngươi trước khi đi biên quan đã từng hứa hẹn qua sẽ chiếu cố ngươi cả đời .Ngươi gả đến nhà hắn , hắn sẽ xem ngươi như khuê nữ mà đối đãi , không sợ con hắn ủy khúc, cũng làm cho ngươi không ủy khúc.
Lại nói , nhi tử của hắn so với ngươi lớn tuổi hơn , cực kỳ thông minh , bộ dáng lại tốt , nhân phẩm càng quý . Chỉ có người trong gia đình như vậy , nương mới an tâm mà gả ngươi đi .
Bằng không , vô luận ngươi gả cho gia đình nào , nương cũng không yên tâm . Lại nói Tần bá bá ngươi trước khi đi biên quan đã là Trung Trấn Binh tướng quân , chức vị cửu phẩm .
Sau này đến biên quan , nghe nói liền thăng quan . Hiện tại , nhiều năm đã trôi qua như vậy , lấy năng lực của hắn chức vụ sẽ không nhỏ . Cho nên nghe lời mẹ , ngươi không cần tưởng đông tưởng tây . Hai năm này chúng ta sẽ nghĩ biện pháp đi thăm hỏi một chút , nhìn xem có thể hay không liên lạc với họ . Bất quá ngươi yên tâm , nếu con trai hắn không nên thân , nương sẽ không cho ngươi gả .”
Cuối cùng có những lời này , Giang Lăng cũng đã yên lòng .Hiện tại trong nhà việc phiền muộn thật sự nhiều , Giang Lăng cũng không muốn cùng Lí Thanh Hà nổi lên tranh chấp .
Dù sao thời gian cũng còn dài , có thể nhiều năm không liên lạc được thì cửa hôn sự này sẽ được bỏ qua .Nàng cũng không cần lo sợ đâu .
Gặp Lí Thanh Hà ở dưới ánh đèn bắt đầu thêu bức tranh thêu , Giang Lăng đi phòng bếp lấy nước tắm , lại phân phó Giang Đào hai câu ,rồi trở về phòng luyện công hơn một canh giờ .
Thấy tất cả phòng khác đều tắt đèn , nàng cũng lên giường đi ngủ .