Ninh Vân Dập thản nhiên mở miệng: “Bạch đại ca đã nói như vậy, ta cũng không khách sáo.
Yêu cầu của ta hoàn toàn cùng cha con Bạch đại ca không có quan hệ gì, chỉ là một việc riêng tư của ta.”
“Yêu cầu thứ nhất của ta, chính là điều tra tất cả những chuyện liên quan đế Mục gia ở Chủ Tinh.”
Bạch thành chủ nghe được Chủ Tinh liền sửng sốt một chút, hắn ngoài ý muốn nhìn sang: “Mục gia ở Chủ Tinh?”
Bạch thành chủ khuôn mặt có chút phức tạp quái dị, nhất thời không có tiếp tục nói chuyện.
Ninh Vân Dập cũng không sốt ruột: “Là Mục Gia, chính là Mục gia xếp thứ nhất trong tam đại thế gia ở Chủ Tinh.
Làm sao? Bạch đại ca có gì khó xử? Hay ngươi không dám?”
Bạch thành chủ hít sâu một hơi, giống như là quyết định cái gì, giải thích nói: “Không phải không dám, là…!Sự tình có chút phức tạp, hoặc là nói có chút trùng hợp, ta bên này không cần tra cũng biết một số việc liên quan đến tiểu bối của Mục Gia.”
Lần này đổi thành Ninh Vân Dập ngoài ý muốn: “Ngươi cũng đang điều tra về Mục Gia ở Chủ Tinh?”
Bạch thành chủ chậm rãi lắc đầu: “Không phải điều tra Mục Gia, là tiện thể biết được một chút.”
Ninh Vân Dập thật sâu nhìn Bạch thành chủ: “Ngươi trốn ở chỗ này nhiều năm như vậy, cùng Mục Gia có quan hệ? Hay là, ngươi có quan hệ với một gia tộc, có dính dáng với Mục gia?”
Trong lòng của y có một suy đoán, lại cảm thấy quá mức trùng hợp.
Bạch thành chủ không nghĩ tới chuyện y biết đến, so với mình nghĩ còn nhiều hơn: “Ngươi…”
Ninh Vân Dập rất trực tiếp nói với hắn: “Ta đoán.
Đương nhiên, ngươi hỏi ta làm sao đoán, ta cũng sẽ không nói.”
Sở dĩ suy đoán là thế gia nào đó, thậm chí nếu là đoán chính xác một cái, cũng có thể từ lời nói vừa rồi của Bạch Thành chủ suy ra.
Chuyện của Mục Gia, không phải Bạch thành chủ chủ động điều tra, là tiện thể.
Như vậy Bạch thành chủ một mực chú ý, chính là gia tộc có quan hệ với Mục Gia, quan hệ còn sâu hơn y nghĩ.
Mục Gia lớn mạnh, chướng mắt những Gia tộc thấp hơn Mục Gia, vậy nếu loại trừ thì không còn được mấy nhà.
Thứ nhất có thể đoán được gia tộc kia thuộc tam đại gia tộc.
Bạch Thành chủ lại biết Mục Gia Dật, tên tiểu bối này, như vậy chính là cùng Mục Gia Dật gần đây có dính dán.
Trong trí nhớ nguyên thân ngược lại có một chuyện, trùng hợp đem hai nhà liên hệ với nhau.
Nguyên thân năm đó xảy ra chuyện tạm nghỉ học không bao lâu, Mục Gia Dật cùng người được bồi dưỡng thành thừa kế của Tông gia, Tông đại thiếu gia, đính hôn.
Cho nên, Ninh Vân Dập suy đoán là gia tộc kia chắc chắn là Tông gia.
Ninh Vân Dập nghĩ như vậy, cũng nói thẳng ra.
Lần này Bạch thành chủ hoàn toàn phục, hắn thở dài: “Bí mặt lớn nhất của A Thành Hiền Đệ cũng đã biết, chuyện này cũng không có gì không thể nói.
Thời điểm A Thành ra đời không có ai biết, ta cùng mẹ của hắn vẫn chưa thành thân.
Lúc đầu nói chờ mẹ hắn sinh hắn cong, chúng ta sẽ thành thân, nhưng ai biết….!Về sau ta nghe được tin tức, mẹ của hắn đã gặp chuyện.
Hiền Đệ nếu biết Tông gia, như vậy cũng có nghe về người cầm quyền hiện giờ của Tông gia.”
Ninh Vân Dập gật đầu: “Nghe nói, người cầm quyền đương nhiệm chính là người đầu tiên được sắc phong thành Nguyên Soái có cấp bậc cao nhất Tinh Tế.
Không phải không thể tiếp tục thằng chức, là đối phương cự tuyệt.”
Nguyên thân đối với nhân vật trong truyền thuyết này cũng không biết nhiều, do đối phương quá mức điệu thấp thần bí, không hề giao tiếp hay lộ mặt ra ngoài.
(Hô~ tới đây hình như tui phát hiện được cái gì)
Chỉ nghe là người gặp qua đối phương đều nói hắn có dung mạo xuất chúng, thân thế hiển hách lại là người cầm quyền, giá trị vũ lực cũng cao, xem như trước mắt hắn là người mạnh nhất Chủ Tinh.
Tông đại thiếu chính là chất tử của đối phương.
Bạch thành chủ có chút hoảng hốt, nhoáng một cái đã nhiều năm như vậy, hắn buông thõng mắt, thở dài một tiếng: “Ta sở dĩ chú ý Tông gia như vậy, bởi vì, A Thành phải gọi đối phương một tiếng…!Cậu Nhỏ.”
Ninh Vân Dập hồi lâu mới nhìn đi qua: “??”
Cùng thời khắc đó, ở biệt thự.
Mèo Lớn ghé vào đầu bậc thang, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn phía sau, thằng nhóc lắm miệng hôm nay vẫn ở yên trong phòng không có động tĩnh.
Thường ngày đến giờ này tiểu gia hỏa kia đã xuống đây rồi sao.
Mèo Lớn không được cho phép không thể lên lầu, chỉ có thể tiếp tục nằm sấp.
Không biết qua bao lâu, Ninh Tiểu Miêu rốt cục xoa đôi mắt buồn ngủ hoảng hốt đi xuống lầu, mắt vẫn còn nhắm hờ đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, nhìn thấy bữa sáng baba chừa mới tình tảo được chút.
Mèo Lớn từ từ lúc bé con xuất hiện liền đi theo, sợ đối phương ngã té.
Đây là…!Chưa tỉnh ngủ?
Ninh Tiểu Miêu ngồi vào ghế bên bàn ăn, hai cái chân nhẹ nhàng quơ, bé vẫn rất khó chịu, không biết chuyện gì xảy ra, cả một đêm, ngay phần xương cụt cùng đỉnh đầu luôn luôn không thỏi mái.
Loại tình huống này chưa hề xuất hiện qua, hôm qua còn không nghiêm trọng, nhưng trong đêm qua cảm gí lại rất rõ ràng.
Chỉ có thể chờ đợi baba trở về hỏi một chút.
Bé há mồm “a ô” cắn bữa sáng một cái, híp mắt hưởng thụ ăn, nhưng sau một khắc âm thanh “ngô” vang lên, nghĩ muốn khống chế nhưng vẫn nhịn không được buông xuống đồ ăn, nâng tay nhỏ lên ôm đầu.
Đầu thật ngứa, giống như là muốn mọc ra lỗ tai.
Nhưng rõ ràng bé không muốn biến nha.
Chỉ là lần này lại không thể như thường ngày, bé rõ ràng cảm giác được không thích hợp…!Nhưng khống chế không nổi, chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng một cái.
Một bên Mèo Lớn từ lúc bé con ôm đầu liền lại gần, hai chân trước gác trên bàn, cố gắng xích lại gần muốn nhìn một chút chuyện gì xảy ra.
Sau một khắc, Mèo Lớn đột nhiên trợn to, khó có thể tin nhìn một màn trước mắt: “??”!.