Hạ Ngôn thây khuôn mặt Hứa lão phát lạnh, liền đoán được ý nghĩ trong lòng lão, tất nhiên là lão cho rằng mình nói dối, hoặc là nói như rồng leo làm như mèo mửa.
Cười khổ một tiếng, để tránh cho Hứa lão đối với mình sinh ra ấn tượng không tốt, Hạ Ngôn vẫn gật đầu nói:
– Hứa lão, ngài muốn kiểm tra con như thế nào đây?
Hứa lão cười nói:
– Vậy đơn giản, ta ở trong Kinh Các này đã hơn sáu mươi năm, mỗi một bản bí điển trong Kinh Các này ta đều thật sự quen thuộc. Hạ Ngôn, ngươi nói ngươi thật sự xem qua mỗi một bản bí điển tầng một tầng hai, vậy ta đây liền tùy tiện tìm mấy bản sau đó hỏi ngươi nội dung bên trong. Nếu câu trả lời của ngươi khiến ta vừa lòng, ta cùng tin tưởng ngươi thật sự xem qua.
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cùng không kìm được nhìn về phía Hạ Ngôn, không biết Hạ Ngôn có thể đáp ứng Hứa lão hay không.
Hạ Ngôn cùng cười nói:
– Hứa lão! Vậy xin mời bắt đầu!
– Ừ, nghe cho kỹ, ở trong Kinh Các tầng hai, có một quyển võ kỹ là
“Ngân Quang Lưu Tinh Chùy”
, ngươi đọc lại cho ta nghe thức thứ hai của loại võ kỹ này.
Ánh mắt Hứa lão chợt lóe.
– Này.
HạNgôn trầm ngâm một chút.
Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết thấy Hạ Ngôn chần chờ, thầm nghĩ:
“Hay là Hạ Ngôn quên nội dung bí điển này?”
‘
Hứa lão thấy Hạ Ngôn biểu hiện như thế, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, vừa muốn nói gì thì đột nhiên Hạ Ngôn mở miệng.
– Hứa lão, không bằng con diễn luyện thức thứ hai của
“Ngân Quang Lưu Tinh Chùy”
này cho ngài xem xem!
Hạ Ngôn nói.
Những lời này vừa nói ra, ba người bao gồm cả Hứa lão đều chấn động thân hình.
Phải biết rằng, diễn luyện võ kỹ cùng với đọc thuộc ra nội dung võ kỹ là hoàn toàn khác nhau. Có thể hoàn toàn diễn luyện ra võ kỹ, đó nói rõ tự thân đã lĩnh ngộ võ kỹ, nhưng đọc ra thì rất đơn giản.
Mà Hạ Ngôn hiện tại không ngờ lại bỏ dễ tìm khó.
Ánh mắt Hứa lão gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, trong lòng cùng buồn bực nghĩ thầm
“Hay là Hạ Ngôn này thật sự có thể diễn luyện ra Ngân Quang Lưu Tinh Chùy? Nhưng điều này sao có thể?”
“Không đến một tháng thời gian, hoàn toàn lĩnh ngộ mấy trăm loại võ kỹ tầng một, tầng hai? Điều này không ai có thể làm được”
. Hứa lão trong lòng chắc chắn.
Nếu là dựa theo tình hình chung, quả thật không ai có thể làm được điểm này, nhưng Hạ Ngôn thì lại khác. Hạ Ngôn tu luyện Linh La tâm pháp, chỉ cần đủ độ cứng cỏi tinh thần, bất kỳ võ kỹ ai đều có thể tự động lĩnh ngộ thành công.
Hiện tại với độ cứng cỏi tinh thần của Hạ Ngôn, lĩnh ngộ bí điển bất nhập lưu và Nhân cấp, đều rất nhẹ nhàng.
Ánh mắt sắc bén, Hứa lão nói:
– Ngươi đã tin tưởng như vậy, vậy bắt đầu đi!
Hứa lão dự định xem đến tột cùng Hạ Ngôn này rốt cục là thật sự đã lĩnh ngộ
“Ngân Quang Lưu Tinh Chùy”
hay là vẫn nói mạnh miệng.
Mà Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lại vẻ mặt chờ mong. Chuyện như vậy, bọn họ chưa từng nghe thấy. Thời gian Hạ Ngôn tiến vào Kinh Các, không được một tháng.
– Được.
Hạ Ngôn gật gật đầu nói.
Trong khi nói, thân thể Hạ Ngôn lui về sau ba bước, sau đó chắn ngang Thần Hi kiếm trước ngực:
– Hứa lão. Con không có chùy, liền lấy thanh trường kiếm này thay thế nhé. Dù sao, võ kỹ đều là vạn lưu quy tông, trường kiếm tuy rằng không thi triển ra khí phách của chùy nhưng muốn diễn luyện ra cũng không khó.
Hứa lão cũng gật đầu.
Thân thể Hạ Ngôn bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Lúc này, Hạ Ngôn cố ý thả chậm mỗi một động tác, hơn nữa cũng không dùng linh lực. Nơi này là Kinh Các, sử dụng linh lực ngộ nhỡ tổn hại bí điển, vậy tổn thất rất lớn. Thần Hi kiếm trong tay Hạ Ngôn đột nhiên giống như biến thành một cây chùy.
Về bản chất, Thần Hi kiếm không có bất kỳ biến hóa gì, nhưng trong cảm giác của Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lúc này Hạ Ngôn không phải cầm một thanh kiếm mà là cầm một cây chùy.
Hai tay Hạ Ngôn phối hợp thân thể, một loại võ kỹ thi triển ra, quả thật là chùy pháp.
Tuy rằng không sử dụng linh lực, tuy nhiên Thần Hi kiếm vẫn phát ra từng tiếng kêu
“vo vo”
. Động tác cũng không nhanh, mà lại rất nặng nề.
Trong giây lát Hạ Ngôn liền diễn luyện xong. Chỉ diễn luyện một thức trong loại võ kỹ đó, tự nhiên là rất nhanh.
Hạ Ngôn nhẹ hít vào một hơi, động tác thân thể hoàn toàn ngừng lại.
– Hứa lão. Đây là thức thứ hai võ kỹ
“Ngân Quang Lưu Tinh Chùy”
. Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Hứa lão, nhàn nhạt nói.
Lúc này cặp mắt Hứa lão đã sớm híp lại, hai luồng sáng chăm chú nhìn vào mặt Hạ Ngôn. Lão đương nhiên nhìn ra đây đúng là thức thứ hai võ kỹ
“Ngân Quang Lưu Tinh Chùy”
.
“Hạ Ngôn này, chẳng lẽ trước kia đã từng tiếp xúc loại võ kỹ này, bằng không vì sao thi triển ra lại mượt mà tự nhiên như vậy? Thật giống như là nghiên cứu vài chục năm vậy. ”
Hứa lão đoán trong lòng. đôi mày không khỏi nhíu lại.
Mà Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết đồng thời nhìn Hạ Ngôn, kinh ngạc nói:
– Hạ Ngôn! Đệ như thế nào có thể sử dụng
“Ngân QuangLưu Tinh Chùy”
?
Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết tuy rẳng không tận mắt nhìn thấy Hạ Ngôn mỗi ngày xem bí điển, nhưng là bọn họ ở cùng một chỗ, đương nhiên biết rõ thời gian Hạ Ngôn dùng để xem bí điển.
Cho dù là bí điển Nhân cấp tầng hai, mỗi ngày Hạ Ngôn cùng xem được mấy quyển. Với tốc độ xem như vậy, ngay cả học thuộc cũng khó có khả năng, như thế nào có thể lĩnh ngộ?
Hạ Ngôn lắc đầu, cũng không biết giải thích thế nào.
– Hạ Ngôn, thức thứ năm
“Phồn Tinh Kiếm”
! Hứa lão lại trầm giọng nói.
Hạ Ngôn cùng không nhiều lời, Hứa lão vừa nói dứt, Thần Hi kiếm liền bắt đầu vung
lên.
Sử dụng kiếm để diễn luyện kiếm kỹ tự nhiên càng thêm dễ dàng, so với vừa rồi nhìn qua càng thêm đẹp mắt. Kiếm kỹ, thi triển ra bóng kiếm tràn ngập, rồi sau đó dần dần tiêu tan.
Trong giây lát, đã diễn luyện xong.
Hứa lão tiếp tục nói ra tên một loại võ kỹ.
Trong thời gian ngắn ngủi một nén nhang, Hứa lão liên tiếp nói ra bảy, tám loại võ kỹ. Hạ Ngôn cũng toàn bộ diễn luyện ra.
– Này.
Lúc này Hứa lão rốt cục trợn tròn mắt, khó tin nhìn Hạ Ngôn.
Giờ này khắc này, lão đã hoàn toàn tin tưởng Hạ Ngôn thật sự xem kỹ những bí điển kia. Không chỉ như thế, còn hoàn toàn lĩnh ngộ những võ kỹ đó. Hứa lão ý thức được, năng lực của Hạ Ngôn đã hoàn toàn vượt khỏi phạm vi nhận biết của người thường.
Người thường học tập một loại võ kỹ, cho dù thiên phú cao đến đâu, cũng tốn rất nhiều thời gian. Nhưng Hạ Ngôn này.
– Hạ Ngôn! Vậy ngươi tiếp tục xem bí điển đi!
Hứa lão cuối cùng hít sâu một hơi, nuốt một ngụm nước bọt thật lớn nói.
Ngay cả lão đều không thể giữ được hoàn toàn bình tĩnh, có thể nghĩ được sụ kinh sợ trong lòng.
HạNgôn gật gật đầu, khom người nói:
– Đa tạ Hứa lão.
– Hạ Ngôn! Đệ không theo chúng ta cùng đi cơ quan trận sao? Mễ Tuyết vội vàng hỏi.
– Đúng vậy. Hạ Ngôn, bí điển này chờ ngày mai xem cùng được. Vương Thiên Hà cũng nói.
Dựa theo lịch tu luyện, là buổi sáng xem bí điển, buổi chiều vào trong cơ quan trận rèn luyện.
Hạ Ngôn lắc đầu, nói:
– Hai người đi đi. Từ hiện tại bắt đầu cho đến Hội Giao Lưu học viện, đệ không tính vào trong cơ quan trận nữa.
Hạ Ngôn trên đường đến học viện cùng đã có quyết định. Hiện tại cách Hội Giao Lưu Học Viện còn không đến nửa tháng thời gian. Hắn tính toàn lợi dụng khoảng thời gian này, cố gắng hết sức dung hợp bí điển Thiên cấp. Dung hợp bí điển Thiên cấp, thực lực mới tăng lên nhanh nhất.
Mà cơ quan trận, tuy rằng cũng có thể tiếp tục tăng thực lực của Hạ Ngôn, tuy nhiên loại tăng lên này đã không nhiều lắm. Bởi vì, cơ quan trận cao cấp đối với hắn mà nói, đã không còn uy hiếp gì.
Trừ khi là vào trong cơ quan trận đặc thù cao cấp hơn!
Hạ Ngôn có tự tin đến mấy cùng không lựa chọn hiện tại vào cơ quan trận đặc thù. Hiện tại vào cơ quan trận cao cấp, Hạ Ngôn đều thiếu chút nữa không thể kiên trì. Cơ quan trận đặc thù khó hơn cơ quan trận cao cấp gấp mười lần, nếu không đủ thực lực mà đi vào, vậy không có bất kỳ ý nghĩa ai.
– Như vậy hả! Cũng được, Hạ Ngôn, sáng mai gặp. Vương Thiên Hà nở nụ cười nói với Hạ Ngôn.
– Được!
HạNgôn gật đầu.
Mễ Tuyết nhìn Hạ Ngôn, rồi lập tức đi theo Vương Thiên Hà rời khỏi Kinh Các.
Mấy người đi rồi, Hạ Ngôn liền cầm lấy bản bí điển Thiên cấp thứ nhất. Bí điển này đặt ở trong một cái hộp tinh xảo dị thường. Mỗi một bản đều là vô giá.
‘Trong một gia tộc như Hạ gia, cũng không có cho dù là một bản bí điển Thiên cấp
“. Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Ánh mắt hắn nhìn vào bí điển trong hộp, đưa tay ra. Không có bất kỳ trở ngại nào, hắn liền cầm lấy bản bí điển này.
Bìa bản bí điển này, là màu vàng nhạt. Chữ viết bên trên là màu đỏ như phát sáng.
– ”
Thu Vũ Kiếm!
“‘
Hạ Ngôn nhìn tên bí điển trên mặt, chỉ riêng là mấy chữ này đều khiến Hạ Ngôn xúc động không kiềm chế, trong đó ẩn chứa một loại kiếm ý. Càng là võ kỹ cao cấp lại càng huyền ảo. Với thực lực hiện tại của Hạ Ngôn, tự nhiên có thể cảm giác được loại kiếm ý này.
Bí điển vào tay, cảm giác một tia ấm áp truyền đến.
– Ồ? Đây không phải là giấy! Hạ Ngôn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bí điển bất nhập lưu và bí điển Nhân cấp, tài liệu đều là bằng giấy, mà bí điển Thiên cấp lại dường như là một loại gỗ đặc thù. Tuy nhiên, loại gỗ này tính dai rất cao, được chế tạo thành độ dày giống như trang giấy, sau đó viết nội dung võ kỹ lên.
”
Bí điển Thiên cấp này là một loại gỗ đặc thù, mà bí điển Thẩn cấp lại là do ngọc thạch chế tạo mà thành. ” Hạ Ngôn nghĩ đến bản bí điển Thần cấp Tô Cách đưa cho mình, trong lòng ngầm so sánh.
Kỳ thật, đây là Hạ Ngôn nghĩ sai lầm. Bí điển Thần cấp sử dụng tài liệu cùng không phải toàn bộ là ngọc thạch. Bí điển Thần cấp hiếm thấy dị thường, mỗi một bản đều hoàn toàn khác nhau. Tài liệu sử dụng để chế tạo cùng khác nhau vạn dặm.
– Ta trước tiên nhìn xem rốt cục bản bí điển Thiên cấp này huyền ảo cỡ nào. Ngón tay Hạ Ngôn khè run, lật trang bìa nhìn vào.
Đập vào mắt, là một hình vẽ cơ thể người!
Thời gian qua thật nhanh, chờ khi Hạ Ngôn tỉnh lại từ võ kỹ, sắc trời đã tối đen.
– Nhanh vậy sao?
Hạ Ngôn cũng giật mình nhìn bí điển trong tay, chẳng qua mới lật được bảy, tám trang mà không ngờ dùng hết một buổi chiều.
Lắc lắc đầu, Hạ Ngôn cũng cảm giác được thật mệt mỏi:
– Xem bí điển một buổi chiều, không ngờ còn mệt hơn cả tu luyện trong cơ quai trận cao cấp nữa!
Ở trong cơ quan trận cao cấp, mệt là thân thể. Mà xem bí điển lại mệt mỏi tinh thần. Đặt bí điển xuống, ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe:
– Ngày mai lại tiếp tục thôi, bí điển Thiên cấp quả thật huyền ảo. Với độ cứng cỏi tinh thần của ta hiện tại, một buổi chiều mới dung hợp được có một chút, muốn hoàn toàn dung hợp chỉ sợ phải mất nửa tháng. Được rồi, ngày mai sau khi đến đây, trước hết nhớ kỹ toàn bộ nội dung sau đó chậm rãi dung hợp sau.
Xoay người, Hạ Ngôn đi một vòng bốn phía rồi mới đi xuống dưới lầu. Hứa lão nhị luôn ở Kinh Các tầng ba cũng đã sớm rời khỏi.