Linh La Giới

Chương 213



Tiểu Thanh khẽ nhíu mũi lại, hai gò má dần đỏ ửng, nàng nhu thuận gật gật đầu.

– Thổ Cẩu! Đi!

Hạ Ngôn quay sang Thổ cẩu kêu một tiếng, liền đi ra ngoài.

-Ngao ô!

Đòi mất xanh sâu kín của Thổ cẩu, lập tức tỏa sáng, cách lần đại triển thân thủ ở Lực gia trước đây, đã có gần một tháng rồi nó cũng chưa xuất ra uy phong lần nào nữa.

“Hạ Ngôn ca mang theo Thổ cẩu, không biết là xảy ra chuyện gì?”

Tiểu Thanh thay Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu biến mất ở ngoài cửa viện, trong lòng lại không kìm nổi có chút lo lắng.

Tiểu Thanh biết, nếu thật sự không có chuyện gì, Hạ Ngôn sẽ không mang theo Thổ cẩu cùng đi.

Tuy nhiên, nàng cũng chỉ có thể chúc phúc ở trong lòng, hy vọng Hạ Ngôn sẽ không gặp phải nguy hiểm.

“Phong thư này rốt cuộc là ai đưa tới?”

Trên đường tới Học Viện Tử Diệp, trong lòng Hạ Ngôn luôn suy nghĩ.

“Tống gia? Lực gia?”

Sau đó Hạ Ngôn nghĩ tới từng địch nhân của mình ở thành Tử Diệp.

“Còn có ba người Trương gia. ”

Trong đôi mất chợt lóe lệ quang:

“Mặc kệ là ai, dùng loại thủ đoạn đê tiện này, không ngờ lại muốn dùng Tử Hân để uy hiếp ta. ”

Dù sao cũng không thể là Tịch gia thành Ngọc Thủy? Với năng lực của Tịch gia, không có khả năng làm được như thế!

Nắm chặt lòng bàn tay, trên mặt Hạ Ngôn tụ đầy sát khí, một cỗ sát ý không ngừng nổi lên ở trong lòng Hạ Ngôn.

“Ta tự tay giết chết Tống Ngọc Hâm Tống gia, Tống Lập tộc trưởng Tống gia kia hận ta thấu xương. Nếu có cơ hội, hắn tất nhiên sẽ đánh chết ta không nương tay chút nào. Tuy nhiên, hắn dám dùng cả gia tộc Tống gia làm tiền đặt cược sao? Nếu hắn thật sự không quản hết thảy, hẳn đã sớm ra tay rồi, sẽ không đợi tới bây giờ. ”

Hạ Ngôn vẫn đang phân tích trong lòng:

“Tống gia, hẳn là sẽ không dám mạo hiểm như vậy, bởi vì bọn họ không có nắm chắc mười phần có thể bí mật đánh chết mình. ”

“Mà Lực gia, cùng Tống gia tình huống không sai biệt lắm. Lúc ấy ta cùng với Thổ cẩu đánh giết trong phủ viện bọn họ, giết chết Lực Khai trưởng lão Lực gia ở trước mặt Lực Tương Pha, Lực gia cũng thế hận ta thấu xương. ”

“Tuy nhiên, nếu không có nắm chắc mười phần, bọn họ cùng tất nhiên không dám lấy cả vận mệnh gia tộc ra làm tiền đặt cược. ”

Ánh mất Hạ Ngôn chợt lóe sáng.

“Vậy có khả năng nhất, chính là ba người Trương gia. Ba người này tính cách đều như nhau, lòng dạ đều cực kỳ hẹp hỏi. Nhất là Trương Phong, lại kiêu ngạo ương ngạnh. ”

Ánh mất Hạ Ngôn chợt ngưng trọng, trong lòng hoài nghi nhất đó là ba người Trương gia đến từ thành Kim Dương này.

Ba người Trương gia cùng không biết thực lực chân chính của mình, hơn nữa cùng không biết sự tồn tại của Thổ cẩu.

“Nhưng mà, với ba người bọn họ, làm sao dám trực tiếp bất cóc Hạ Tử Hân chứ?”

Hạ Ngôn lắc lắc đầu, có chút nghĩ không thông.

“Quên đi, mặc kệ như thế nào, ta trước đi tới học viện nhìn lại xem Tử Hân có phải thật sụ bị bất cóc hay không. Trong vòng một canh giờ chạy tới Thanh Vân Sơn, hy vọng còn kịp. ”

Hạ Ngôn thở ra một hơi, tốc độ dưới chân lại nhanh hơn một phần.

Thổ Cẩu, vẫn theo sát bên cạnh Hạ Ngôn. Hạ Ngôn mau nó cùng mau. Hạ Ngôn chậm, nó cùng chậm.

Rất nhanh, cửa chính Học Viện Tử Diệp liền hiện ra trong tầm mất Hạ Ngôn. Hạ Ngôn lên tiếng chào hỏi hộ vệ một cái, liền đi vào trong học viện. trước đi đến quảng trưởng, sau đó đến giảng đường, cuối cùng mới đến chỗ ở học viên.

Mỗi một chỗ, Hạ Ngôn đều xem qua. Quả nhiên Hạ Tử Hân không có trong học viện.

Trong lòng Hạ Ngôn lại trầm xuống.

“Hy vọng còn kịp giờ!”

Phong thư Hạ Ngôn cầm trong tay bị bóp nát thành mảnh nhỏ.

– Hạ Ngôn ca, sao huynh lại tới đây?

Ở ký túc xá, Lưu Khải nhìn thấy Hạ Ngôn, ngạc nhiên vui mừng lên tiếng chào đón. Lúc này Hạ Ngôn cũng không có thời gian nhiều lời cùng hắn. Liền hỏi: – Đệ có thấy Tử Hân ở đâu không?

Lưu Khải sửng sốt, thuận miệng nói:

– Khống thấy! Thật kỳ quái, cả buổi sáng hôm nay đệ cũng không thấy nàng đâu.

Nói đến Hạ Tử Hân, Lưu Khải cùng không khỏi nhíu mày. Hôm nay thời điểm tất cả học viên sơ cấp tập hợp ở quảng trưởng, Hạ Tử Hân cùng không có xuất hiện. Tuy nhiên lúc ấy, Lưu Khải cùng không để ý lắm.

Ở trong học viện, có đôi khi học viên có thể lựa chọn tu luyện tự do, giảng sư ước thúc với học viên cũng không chặt chẽ lắm.

Dù sao, tu luyện chân chính hoàn toàn là dựa vào chính mình. Giảng sư cũng chỉ là khởi lên một cái tác dụng dẫn đường mà thôi.

– Ừ! Vậy không có việc gì, ta còn có việc, ta đi trước đây. Hạ Ngôn vội vàng nói với Lưu Khải, xong xoay người rời đi.

Lưu Khải ở phía sau Hạ Ngôn hô lớn:

– Hạ Ngôn ca! Xảy ra chuyện gì rồi sao?

Từ trên sắc mặt Hạ Ngôn, Lưu Khải mơ hồ có một loại bất an, hắn hoài nghi thật sự có thể đã xảy ra chuyện.

– Không có chuyện của đệ! Tu luyện cho tốt đi! Hạ Ngôn lại cùng không quay đầu lại nói.

Bởi vì thời gian gấp gáp, cho nên Hạ Ngôn cũng không có tới khu rèn luyện đặc biệt hỏi thăm đám người Viện trưởng. Mà đi thẳng ra ngoài cửa học viện.

“Với tốc độ của ta nếu dùng tốc độ cao nhất từ Học Viện Tử Diệp đến Thanh Vân Sơn, cùng phải hơn nửa canh giờ. ”

Hạ Ngôn thầm suy nghĩ trong lòng:

“Ôi! Hy vọng bọn chúng sẽ không thật sự xuống tay với Tử Hân. ”

Ở trong học viện không tìm thấy Hạ Tử Hân, Hạ Ngôn gần như đã có thể xác định Hạ Tử Hân quả thật là bị người ta bắt đi rồi

Đồng thời, Hạ Ngôn cũng có thể xác định mục tiêu của đổi phương là chính mình, hẳn là sẽ không làm gì Tử Hân. Cho dù muốn ra tay, tất nhiên cùng phải đợi mình tới đó, hoặc là thật sự đợi không được mình, bọn họ thẹn quá thành giận giết chết Tử Hân không chừng.

– Thổ Cẩu! Lát nữa không cần đi gần ta lắm, xa xa theo ta là được rồi. Hạ Ngôn quay sang dặn dò Thổ cẩu.

-Ngao ô!

Thổ cẩu lập tức lên tiếng, hơn nữa nhanh chóng dừng chân.

Hạ Ngôn nhìn nhìn Thổ cẩu, nhanh chóng đi về phía Đông thành. Bởi vì thời gian cấp bách, Hạ Ngôn cũng bất chấp kinh động tới mọi người, vận chuyển linh lực trong cơ thể, gần như thi triển đẩy tốc độ lên đến cực hạn. Có hơn một lần học một bài học tại Thanh Vân Sơn, lúc này đây, Hạ Ngôn cũng sẽ không lỗ mãng như trước nữa, cho nên mới dẫn theo Thổ cẩu cùng đi. Lần đó khi một mình đối mặt với Tống Lập, nếu không nhờ lão nhân Thánh Hoàng ra tay, Hạ Ngôn thật sự đã chết rồi.

Mà sở dĩ Hạ Ngôn không thông báo Viện trưởng, cũng là thật sự lo lắng đối phương thẹn quá thành giận, sát hại Tử Hân. Thanh Vân Sơn lớn như vậy. Đối phương nếu như ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó ngấm ngầm quan sát bên ngoài. Nếu nhìn thấy mình không phải tới một người, rất có thể sẽ không thèm hiện thân. Cũng rất có thể giết hại Hạ Tử Hân sau đó chạy trốn.

Sau khi cân nhắc, Hạ Ngôn mới quyết định không thông báo cho Viện trưởng bọn họ, mà chỉ mang theo Thổ cẩu tới đây.

Có thực lực của Thổ cẩu, cộng với mình đủ thực lực để chống lại cùng Đại Linh Sư hậu kỳ, đối phương chỉ cần không có cường giả Linh Tông thì dễ dàng đối phó.

Sau nửa canh giờ, Hạ Ngôn xuất hiện tại ngoài cửa đông thành.

Bởi vì tốc độ đi rất nhanh, chóp mũi của Hạ Ngôn toát ra lớp mồ hôi mịn.

Tuy nhiên, với thực lực mạnh mẽ của Hạ Ngôn hiện tại, chút linh lực tiêu hao đó căn bản không tính là gì.

Sau khi ra ngoài thành, Hạ Ngôn không những không có giảm bớt tốc độ, mà là hoàn toàn phát ra toàn thân thực lực.

Ở trong thành bởi vì thường thường chính là đường hẹp người đông. thường xuyên có vách tường nhà cùng tường rào ngăn trở cho nên tốc độ của Hạ Ngôn còn hơi chậm một chút. Mà ra tới ngoài thành, vùng đất bằng phẳng, tự nhiên Hạ Ngôn dùng tốc độ nhanh nhất.

“Vù!”

Một luồng sáng xẹt qua.

Mà bóng người phía trước vừa xẹt qua, phía sau lại nhoáng lên một luồng sáng, theo sát sau đó.

Phía trước chính là Hạ Ngôn, phía sau còn lại là Thổ cẩu. Thổ cẩu sở trưởng là tốc độ, cho dù không biến thân, hiện tại nó dùng tốc độ cao nhất đi tới cùng không hắn chậm hơn Hạ Ngôn.

“Nếu đối phương thực lực quả thật rất mạnh, ta đây trước hết bám trụ đối phương kéo dài thời gian, sau đó cho Thổ cẩu âm thầm cứu người. Tốc độ của Thổ cẩu sau khi biến thân, dưới Linh Tông, chỉ sợ không người nào có thể theo kịp.

Tới bên ngoài Thanh Vân Sơn, Hạ Ngôn dần dần giảm bớt tốc độ.

Thanh Vân Sơn rộng lớn như vậy, đương nhiên Hạ Ngôn cũng không biết đối phương ẩn núp ở địa phương nào, chỉ có thể thả chậm tốc độ, hy vọng đối phưong có thể liên hệ trước với mình. Hắn thả châm tốc độ, cùng chính là muốn thu hút ánh mất đối phương.

Hừ, không có khả năng xuất hiện Linh Tông. ”

Cơ bắp thân thể Hạ Ngôn căng thẳng, trong lòng phẫn uất.

Trong Thanh Vân Sơn, một chỗ bên trong thung lũng mấy bóng người đang ẩn núp trong đó.

Mấy người này đúng là đám người Trương gia. Mà ở giữa mấy người Trương gia, còn có một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp, đúng là Hạ Tử Hân bị trói chặt. Lúc này toàn thân Hạ Tử Hân đều bị trói chặt, hoàn toàn không thể nhúc nhích được chút nào, chỉ có thể dùng ánh mất hung tợn nhìn mấy tên khốn trước mặt mình.

Mấy tên này đương nhiên nàng đều nhận biết, chính là mấy tên ác ôn Trương Hồng Phi, Trương Phong, Trương Hải Tuyền. Còn có thêm một người tuy rằng Hạ Tử Hân không biết, tuy nhiên nhìn mấy người Trương Hồng Phi đều tôn kính với người kia, cùng không khó để đoán ra khẳng định cũng là trưởng bối của Trương gia.

– Hồng Phi ca! Tên Hạ Ngôn kia, sẽ không thành rùa đen rút đầu, không dám tới chứ? Trương Phong châm biếm nói.

– Đúng vậy, lúc này đã qua hơn một canh giờ, chúng ta viết rất rõ ràng, hạn thời gian là một canh giờ.

Trương Hải Tuyền cũng nhíu mày nói.

Nếu Hạ Ngôn không đến, vậy kết quả hôm nay đã uổng công bổ trí rồi. Hơn nữa, cũng không thể thả Hạ Tử Hân ra được. Hạ Tử Hân trở về, vậy thân phận mấy người bọn họ làm chuyện này cũng liền bại lộ.

– Hẳn không phải vậy chứ? Hạ Ngôn kia, xem ra dường như rất chiếu cố tới cô nàng này

mà.

Trương Hồng Phi nhìn bóng mặt trời trên không trung, cũng có phần không xác định.

– Hắc hắc.

Ánh mất Trương Phong nhìn về phía Hạ Tử Hân, cười cười vẻ mặt đầy dâm đãng:

– Hạ Tử Hân! Tên Hạ Ngôn lại không tới cứu nàng. Xem ra hắn đối với nàng cũng không được tốt lắm nha.

– Chặc chặc.

Trương Phong lại lắc đầu:

– Nhìn gương mặt nhỏ nhắn của nàng, thực làm cho người ta ngứa ngáy trong lòng nha! Thành Tử Diệp có không ít mỹ nữ, nhưng khiến cho người ta tâm động như vậy, thật đúng là không nhiều lắm.

Nói xong, Trương Phong lại quay sang Trương Hồng Phi cùng Trương Hải Tuyền cười âm hiểm nói.

Trương Hồng Phi cùng Trương Hải Tuyền hai người nhìn nhau cười. Hạ Tử Hân này, quả thật là một mỹ nhân hiếm thấy.

– Phì! Vô lại! Các ngươi đều đáng chết!

Hạ Tử Hân phun một ngụm nước bọt, nổi giận đùng đùng sẵng giọng nói.

– Hạ Ngôn ca nhất định sẽ tới đây giết chết các ngươi.

Hạ Tử Hân cắn răng chịu đựng cơn đau đớn toàn thân, nói.

– Chẽ cười! Hạ Ngôn ca kia của ngươi, người cùng không dám đến đây, còn muốn giết chúng ta?

Trương Phong trợn trừng mất, rồi sau đó lại cười lạnh nói:

– Hạ Tử Hân! Hòm nay bất kể như thế nào nàng cũng không thể sống được. Hắc hắc! Hạ Ngôn kia đến đây, các ngươi cùng chết, hắn chết trước nàng chết sau.

Nói xong Trương Phong lại nhìn về phía Trương Hồng Phi cùng Trương Hải Tuyền:

– Dù sao cũng không thể lãng phí mỹ nhân yểu điệu tuyệt vời như người này, trước giết Hạ Ngôn, tiếp theo mấy người hưởng dụng khoái lạc một chút. Ừ! Nếu Hạ Ngôn kia không đến. kết cục của nàng cũng giống nhau.

Nghe Trương Phong nói như vậy, sắc mặt Hạ Tử Hân bỗng đại biến, nghĩ tới tình cảnh đó, Hạ Tử Hân hận không thể lập tức chết ngay cho xong. Nếu thật sự bị mấy tên súc sinh này làm nhục.

Hạ Tử Hân không dám nghĩ tiếp!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.