“Roy?” – Yue ngơ người. Anders và Rina vừa hay cũng ở gần đó. “Có chuyện gì vậy nhỉ? Đó chẳng phải là lãnh chúa Carto của Runker sao?”
Carto quay sang Roy, rồi hạ tay xuống. Roy lập tức kéo Yue về phía mình: “Lãnh chúa, đây là Fressia, chứ không phải vương quốc của anh, mong anh hãy giữ sự tôn trọng”.
Trông thấy Roy mặt mày tối sầm, Yue cũng không dám nói gì. Roy vẫn nắm tay cô không buông. Carto chỉ nở nụ cười thân thiện, rồi nói:
“Cậu là con trai của gia chủ tộc Marsilio, Roy đúng chứ? Tôi không ngờ cậu và tiểu thư đây lại có mối quan hệ thân thiết đến vậy”.
Anders và Rina vội chạy tới Ondo để hỏi tình hình: “Ondo, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Ondo thở dài: “Có trời mới biết. Tam đại gia tộc thì đang ở hàng đầu tiên của sảnh điện, cũng may là không thấy cảnh này, nếu không họ lại đồn đoán lung tung”.
Mira và Tom cũng vừa hay hội ngộ cùng họ: “Tớ thì lại thấy, chuyện đó là điều hiển nhiên”.
Rina lắc đầu: “Thôi tùy họ vậy. Buổi lễ cũng sắp bắt đầu rồi ha”.
Tiếng chuông của sảnh điện vang lên…
Bàn tiệc ở sảnh điện nhanh chóng được xếp gọn sang 2 bên, một tấm thảm nhung đỏ trông rất sang trọng được trải dài từ phía cổng lớn đến ngai vàng. Tất cả đều hồi hộp, chờ đợi sự xuất hiện của tân nữ hoàng.
Kai đứng đầu hàng của các pháp sư hộ vệ, sẵn sàng cho mọi tình huống có thể xảy ra. Hôm nay với anh mà nói, sẽ là sự khởi đầu cho tất cả những khó khăn và chông gai sau này…
Cánh cổng đã mở ra. Audrey mặc một một lễ phục màu trắng, tất cả mọi thứ được làm bởi nhà thiết kế lớn nhất đế quốc này, nên trông rất tỉ mỉ, xa hoa và lộng lẫy. Cô còn khoác chiếc áo choàng đỏ làm bằng nhung của cha cô – cựu hoàng đế đệ tứ Sylvanus Arnold lên để tỏ lòng nhớ ơn với người cha đáng kính…Audrey hướng mắt về phía ngai vàng, nơi mà cô sẽ phải gánh vác trọng trách to lớn, và tiếp nối ý chí của các vị hoàng đế tiền nhiệm để bảo vệ sự hoàng kim của đế quốc Fressia hùng mạnh này.
Kai nhìn Audrey, trong lòng thầm nghĩ: “Em thật sự đã sẵn sàng rồi đúng không, Audrey…”
Cô liếc nhìn về phía Kai, rồi khẽ gật đầu…
Nhóm của Anders nhìn chằm chằm về phía ngai vàng, ai cũng hồi hộp…Nhất là Rina, cô bây giờ có thể mường tượng được cảnh mẹ mình đăng quang ngày trước…
Anders nhìn đôi mắt long lanh của cô, rồi nói: “Vậy là sau này, Rina cũng sẽ tiến bước như vậy sao?”
Rina đỏ mặt, rồi gật đầu: “Tớ sẽ cố gắng. Cứ chờ đó đi”.
…
Audrey bước lên 2 bậc thang, cô đối mặt với Gadfield Lowry, gia chủ của một trong tứ đại gia tộc huyền thoại ở Fressia, và ngày hôm nay được giao trọng trách đội vương miện nữ hoàng cho cô.
“Công tước Gadfield”- Audrey cúi người hành lễ. Gadfield mỉm cười gật đầu. Ông quay sang cận vệ của mình, khẽ nhấc vương miện lên, rồi từ tốn đặt lên đầu của Audrey. Cô có thể cảm nhận được ma lực ẩn bên trong những viên ngọc trên chiếc vương miện, đó…chắc là ý chí mà những vị hoàng đế trước đã để lại nhỉ…
Xong xuôi mọi thứ, cô quay lại về phía tất cả mọi người ở sảnh. Gương mặt xinh đẹp, khí chất của một tân nữ hoàng khiến cho tất cả phải ngưỡng mộ…
Ondo tuy ngày thường hay bị Audrey bắt nạt, nhưng suy cho cùng, cô vẫn là một người anh rất trân quý, không phải giáo viên, mà cứ như một người chị vậy…Đang vỗ tay vui mừng, thì anh để ý đến hàng ghế đầu…
Ánh mắt của đô đốc Rainer, ánh mắt không phải vui mừng, cũng không phải ganh ghét…
Ondo lập tức gạt phắt cái suy nghĩ đó đi, hôm nay là ngày trọng đại mà…