Lá Bài Cuối Cùng

Chương 105: Ngoại truyện 5: Kết hôn thì phải tổ chức hôn lễ, kiên quyết mới là đạo lý thép



Lâm Dược vẫn luôn khoe khoang là một người TQ truyền thống, ít nhất về một
vài phương diện, y quả thật cũng truyền thống. Chẳng hạn, y cảm thấy nếu muốn kết hôn, còn phải tra hoàng lịch TQ, hơn nữa còn cần một hôn lễ.

Nhưng chuyện này y chưa từng làm qua, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cần phải thỉnh
giáo một người có kinh nghiệm, sau khi suy xét những người bên cạnh
xong, y gọi điện thoại cho ba mình trước, Lâm Kiến Thiết lúc đó đang
chuẩn bị ngủ, nhận được điện thoại của y thì hưng phấn nhảy cao ba
thước__ Con trai nhà mình cuối cùng cũng muốn kết hôn rồi, nói ra thì
cũng đã ba mươi tuổi rồi, nếu còn không kết hôn, thì còn ra cái giống gì nữa!

“Con muốn kết hôn? Người TQ hay là người nước ngoài? Da
trắng hay da đen, bỏ đi, bất kể người thế nào, chỉ cần con kết hôn là
được rồi. Phải chuẩn bị cái gì? Phải có nhà, tiền của con đủ hay không?
Nhà là quan trọng, còn phải phô trương một vài thứ, phải có đoàn xe, đội trống nếu con tìm không được thì thôi, phải đốt pháo, phải bắn pháo
hoa, nếu không con dứt khoát về nước kết hôn đi, ba giúp con mua nhà.
Chừng nào con kết hôn? Ba còn phải đi làm visa, còn chưa định ngày sao?
Phải nói trước cho ba đó…”

Lâm Kiến Thiết lải nhải dài dòng một
đống, nói điện thoại xong thì hoàn toàn không còn buồn ngủ, mà bên này
Lâm Dược lại gọi điện thoại cho Vua sư tử, Vua sư tử đang ăn cơm với bà
xã, nhận được điện thoại của y, miếng thịt kẹt trong cổ họng xém chút
nữa nghẹn chết.

Hắn qua một lúc mới mất khống chế kêu lên: “Cậu muốn tổ chức hôn lễ?”

“Kết hôn không phải cần tổ chức hôn lễ sao?”

Nghe bên kia trả lời rất đương nhiên, Vua sư tử câm nín ngửa mặt nhìn trời.
Được thôi, cho dù hiện tại Las Vegas thừa nhận hôn nhân đồng tính, cho
dù chuyện của cậu và đại đế toàn thế giới đều biết, nhưng, có tất yếu
phải tuyên dương như thế không? Hai người các cậu là đồng tính đó đồng
tính đó, cậu lại đang ở đầu sóng gió, lúc này không thấp điệp thì thôi,
ngược lại còn muốn tổ chức hôn lễ?

Lâm Dược không biết trạng thái của hắn, chỉ ở bên kia hỏi, hôn lễ phương tây chú trọng những gì.

“Cậu phải tìm một nhà thờ, cậu hỏi thử xem đại đế thuộc tôn giáo nào, nếu
không có, thì tùy tiện tìm một nhà thờ, cái khác sao? Cái khác cậu xem
rồi làm đi.”

Vua sư tử vô thức trả lời, qua một lúc lâu vẫn chưa tỉnh táo lại, hắn cảm thấy mình rất khó hiểu nổi tư duy của Lâm Dược.

“Lẽ nào chính vì như thế, mình với họ mới có khoảng cách lớn đến vậy?”

Hắn lầm bầm, mà bên kia Lâm Dược không rất thỏa mãn với câu trả lời của
hắn, chỉ cần một nhà thờ? Ngay cả y cũng biết còn cần phải chuẩn bị nhẫn cưới nữa mà!

Lâm Dược không thỏa mãn lại tìm tới giám đốc quan
hệ xã hội, thấy y, giám đốc quan hệ xã hội Brian vốn muốn quay đầu đi,
sau khi phát hiện mình thực sự chạy không thoát chỉ đành đứng đó, cười
như khóc đáp: “Cậu Lâm có chuyện gì sao?”

“Anh từng kết hôn rồi phải không?”

“… Phải.”

“Anh kết hôn thế nào?”

“Thì cứ kết hôn như thế…”

“Thế nào?”

“Cũng giống như mọi người.” Nói xong, thấy Lâm Dược bắt đầu sờ cằm, vội nói,
“Cậu Lâm, hiện tại có công ty chuyên tổ chức hôn lễ, cậu hoàn toàn có
thể tìm họ hỏi, thậm chí tìm họ giúp đỡ.”

Lâm Dược nhìn hắn nửa ngày, làm Brian toàn thân đổ mồ hôi, cho rằng mình nói sai cái gì.

“Không sai, anh nói rất đúng, anh không nói tôi cũng quên mất.”

Lâm Dược vỗ vai hắn, quay người đi, cho tới khi bóng dáng y biến mất cuối
hành lang, Brian mới hoàn hồn__ Cậu Lâm tại sao lại hỏi chuyện hắn kết
hôn? Lẽ nào là? Không phải chứ…

Nhờ Lâm Dược đi khắp nơi dò hỏi,
Caesar lập tức biết được Lâm Dược đang chuẩn bị hôn lễ, sau khi biết tin này, hắn cũng chỉ ngẩn ra, hắn chỉ nghĩ Lâm Dược có thể cùng hắn tới sở công chứng đăng ký là được rồi, không ngờ y còn muốn tổ chức hôn lễ.

Hắn sững người một lúc, thấp giọng thở dài, buông văn kiện đang xử lý rồi đi tìm Lâm Dược.

Lâm Dược đang tìm kiếm công ty hôn lễ trên máy tính, phát hiện Caesar qua
cũng không ngẩng đầu, Caesar cũng không nói gì, đứng bên cạnh y một lúc
mới dẫn tới sự chú ý của y.

“Có chuyện gì, Lạc Lạc?”

“Không có gì.”

Lâm Dược mắt giật giật, Caesar đi qua, úp lên bàn, chậm rãi mở miệng: “Chỉ là, muốn nhìn cậu.”

Câu này, nói rất bình thản rất tự nhiên nhưng lại rất chân thành. Vừa rồi
khi hắn nhìn Lâm Dược, hiếm khi, có một cảm giác hổ thẹn.

Cho tới nay, hắn luôn có một cảm giác Lâm Dược sẽ chạy mất khỏi tay mình, cho
nên hắn thực hiện thủ đoạn, uy hiếp dụ dỗ, hạ thái độ, là muốn lưu y
lại, sau đó, lại nghĩ biện pháp để y chủ động mở miệng nói kết hôn. Hắn
đương nhiên là thật tâm, nhưng lại không đủ chân thành.

Lâm Dược
ngược lại, nói lưu lại, thì thật sự lưu lại, nói muốn kết hôn, thì thật
sự bắt đầu chuẩn bị hôn lễ. Hắn vẫn luôn cảm thấy lòng Lâm Dược quá
không ổn định, nhưng thật ra có lẽ y càng để ý.

Hắn nhìn Lâm
Dược, Lâm Dược nhìn hắn. Sau đó, Lâm Dược qua sờ đầu hắn: “Không bị sốt, à, đúng rồi, Lạc Lạc, hôn lễ là tôi yêu cầu, nên áo cưới sẽ do anh
mặc.”

Khóe môi Caesar co giật: “Nếu nói theo thứ tự trước sau, thì tôi cầu hôn trước.”

“Nhưng, không phải anh cầu hôn không thành công sao?”

Hai người lại bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ, cuối cùng Lâm Dược lùi một bước: “Được rồi, vậy anh nói làm sao đây?”

“Đánh một ván.”

Lâm Dược lập tức lắc đầu như trống bỏi: “Không cược, nếu không hai chúng ta thi đấu đi, ai nói chuyện thời gian dài thì người đó mặc đồ nam…”

Caesar nhìn y, Lâm Dược cuối cùng sải tay: “Dù sao tôi sẽ không đánh bài với anh.”

“Tôi là một người chú trọng công bằng.”

Lâm Dược trề môi, nhưng không phủ nhận.

“Vậy thì rút thăm đi.”

Đối với đề nghị này, Lâm Dược cảm thấy phần thắng của mình vẫn không phải
rất lớn, nhưng từ góc độ công bằng mà nói, biện pháp này tốt nhất, nhưng y vẫn nói: “Chẳng qua tôi rút trước.”

Caesar cũng không tranh với y, chỉ nói: “Chấp nhận cược thì chấp nhận thua?”

“Quyết không hối hận!” Nói xong, lại ai oán nhìn Caesar một cái, “Lạc Lạc,
hiện tại anh không còn tốt như xưa nữa, luôn ức hiếp tôi.”

Khi hai người đang tranh cãi xem ai mặc áo cưới, toàn thế giới đã biết hai
người sắp kết hôn. Sao biết? Đương nhiên không phải Lâm Kiến Thiết nói,
ông căn bản không biết con trai nhà mình kết hôn với ai. Cũng không phải Brian nói, cho dù hắn có nghĩ ra, cũng chỉ cảm thấy đó là ác mộng.

Đúng, chính là Vua sư tử.

Lần này Vua sư tử không có rộng miệng, hắn chỉ là trong lúc quá mức kinh
ngạc nói với vợ của mình, đây là chuyện rất khó tránh, lúc đó hắn đang
ăn cơm với vợ mình. Chỉ là vợ hắn và vợ của Người khổng lồ lại là bạn
tốt.

Vợ của Người khổng lồ sau khi biết tin, lại nói cho chồng
của mình, mà Người khổng lồ, cuối cùng cũng tìm được cơ hội báo thù! Thế là, toàn thế giới đều biết.

Khi tin tức mới lộ ra, rất nhiều
người cho là bịa đặt. Đồng tính luyến ái không có gì, hôn lễ của đồng
tính cũng không có gì. Nhưng, nhưng đại đế không giống người không hàm
súc như thế đâu?

Nhưng bọn họ rất nhanh liền phát hiện, chuyện
này là thật, khi có phóng viên phỏng vấn Lâm Dược, y không chút che giấu nói: “Đúng, chúng tôi đang chuẩn bị kết hôn, có cử hành hôn lễ không à? Đương nhiên là có rồi, kết hôn là một chuyện vui, sao có thể không cử
hành hôn lễ chứ.”

… Ngay cả phóng viên đang phỏng vấn y lúc đó
cũng muốn nói, kỳ thật, có rất nhiều người không cử hành. Có điều, tuy
là cảm thấy logic của y có chút vấn đề, nhưng gần như tất cả phóng viên
đều hưng phấn.

Kết hôn! Hôn lễ! Công khai!

Hôn lễ của đôi
đồng tính cao thủ đầu tiên! Hơn nữa một vị trong số đó còn là đại đế! A, thượng đế, đây quả là chuyện quá mỹ diệu, người toàn nước Mỹ đều sẽ
điên cuồng vì thế, bọn họ cuối cùng không thiếu tin nữa.

Trong
thế giới toàn cầu hóa này, tin tức bên Mỹ cũng rất nhanh truyền tới TQ,
chẳng qua phần nhiều chỉ là trên mạng, trừ người chơi poker Texas tương
đối tốt, người bình thường đều không biết Lâm Dược, vì thế, Lâm Kiến
Thiết không biết, con trai nhà mình không phải lấy vợ, mà là kết hôn
cùng một người đàn ông.

Hộ chiếu của ông vẫn chưa quá hạn, nhưng
còn phải đến Bắc Kinh làm visa, đối với cái này, ông không chút nào lo
lắng, cảnh một năm trước Lâm Dược được trao vòng tay vàng để lại ấn
tượng rất sâu cho ông, con nhà mình đã có tiền đồ, mời ông đi tự nhiên
cũng không vấn đề.

Chuyện quả thật cũng như ông nghĩ, khi đi thị thực không có bất cứ khó khăn nào, thậm chí không hỏi gì hết đã làm cho ông.

Sau đó ông chạy thẳng tới tiệm trang sức lớn nhất Bắc Kinh, tỉ mỉ chọn lựa
một đôi vòng ngọc__ Trên cơ bản cũng chỉ là tìm thứ quý nhất để mua. Lại mua thêm bốn bộ vàng* truyền thống, tự nhiên cũng chọn tốt nhất đắc
nhất. (Nhẫn, vòng tay, dây chuyền, bông tai)

Cuối cùng, ông mang
một bộ trang sức đáng giá cả triệu lên máy bay, con trai ở ngoài xuất
sắc như thế, sau này cũng sẽ không cần đồ ông để lại, những thứ này,
cũng chính là thứ duy nhất ông có thể làm.

Vừa xuống máy bay, ông đã được Carlos tới đón: “Vô cùng xin lỗi, cậu Lâm không thể đích thân
tới đón bác, vì hôn lễ sẽ cử hành sau hai tiếng nữa.”

“Không phải nói còn ba ngày nữa sao?’

Lâm Kiến Thiết giật mình, ông đặc biệt chọn thời gian tới, còn ba ngày, ông có thể nhìn thử con dâu, cùng ăn một bữa cơm, thuận tiện xem hôn lễ
chuẩn bị thế nào, một vài chỗ nhỏ nhặt có lẽ ông có thể cho chút ý kiến. Ông biết quan hệ của Lâm Dược và ông không tốt lắm, hiện tại Lâm Dược
lại đang bận, ông tới sớm còn làm lỡ chuyện của y.

Sao vốn nói là còn ba ngày, lập tức đổi thành sáng nay? Chênh lệch thời gian, cũng không thể chênh nhiều như thế.

“Cái này, vì ban đầu chọn sai ngày.”

“Sai cái gì?”

“Tôi không rõ lắm, nhưng cậu Lâm nói hôm đó không phải là ngày hoàng đạo may mắn.”

Carlos co giật khóe miệng nói. Nhờ Brian gợi ý, Lâm Dược thật sự tìm tới một
công ty hôn lễ, công ty đó vừa nhận được nhiệm vụ này, hưng phấn tới mức tiền cũng không cần, còn biểu đạt nhất định sẽ an bài tiêu chuẩn cao
nhất phục vụ tốt nhất, để làm nghiệp vụ này.

Bọn họ thật sự đã
làm vậy, từ xe cưới, hoa cưới đều chọn lựa tỉ mỉ, Lâm Dược rất thỏa mãn
với thái độ của họ, y thấy mình không giúp được việc gì, cũng chỉ đành
làm ông chủ ngồi ngó.

Sau đó công ty hôn lễ nói cái gì, y liền làm cái đó.

Hôn lễ này, là sản phẩm kết hợp của phương đông và tây__ đây là yêu cầu của Lâm Dược.

Cái gọi là kết hợp, chính là bọn họ sẽ tới nhà thờ để cha xứ làm chứng, sau đó phải đến khách sạn ăn tiệc một bữa, bọn họ chuẩn bị âu phục, đồng
thời, cũng chuẩn bị đồ cưới của TQ.

Tóm lại chính là một bên phương tây, một bên phương đông.

Vốn tất cả đều rất tốt, vấn đề lại xuất hiện vào ba ngày trước, Lâm Dược
tâm huyết dâng trào lại đi tra hoàng lịch, sau đó y phát hiện, ngày mà
công ty hôn lễ đưa ra, thích hợp tang lễ thích hợp động thổ, nhưng,
không thích hợp kết hôn.

Thế là, vấn đề lớn, trong một tháng này, ngày thích hợp kết hôn nhất, chính là hôm nay.

“Cậu Lâm chắc không phải là cố ý chứ, cậu ta tổ chức trước ngày như thế, rất nhiều phương tiện truyền thông không bắt kịp.” Nghĩ tới đây, Carlos lại cảm thấy rất có khả năng này, nhưng nghĩ tới biểu hiện của Lâm Dược
trước đó, hắn lại có chút không dám xác định.

Thời gian quen biết Lâm Dược cũng không ngắn, nhưng hắn vẫn không thể làm rõ, Lâm Dược rốt
cuộc thật sự rút gân, hay là đại trí giả ngu.

Nhưng Lâm Kiến
Thiết thì không nghĩ nhiều như thế, ông chỉ nghĩ không có người lớn bên
cạnh, vẫn là không được, ngay cả chuyện lớn như kết hôn cũng có thể chọn sai ngày!

Gấp rút lên đường, cuối cùng cũng kịp đưa Lâm Kiến
Thiết tới địa điểm trước giờ, giao ông cho thủ hạ xong Carlos liền rời
khỏi đó, ngày hôm nay, hắn bận rộn vô cùng.

Có người dẫn dắt, vị
trí của Lâm Kiến Thiết không tồi, nhưng đứng giữa một đám người phương
Tây to con cao lớn, ông vẫn không thấy cái gì, nhưng thấy bầu không khí ở hiện trường rất náo nhiệt rất sôi sục ông cũng thỏa mãn.

Nhiều
người như thế tới đây đương nhiên là đại biểu quan hệ của Lâm Dược tốt
lắm, mà chuyện vui thế này đương nhiên phải có bầu không khí nhiệt liệt. Ông không biết là, lúc này, cả nước Mỹ đều sôi sục, bầu không khí trong tivi còn nóng hơn. Ike sớm đã gào khản giọng.

Sau chuyện của Lâm Dược, Ike cũng rời khỏi 3W, lúc đó còn bị đào bới một trận, mà hắn chỉ
đáp thế này: “Tôi không thể nào làm việc dưới tay một ông chủ như thế.”

Hắn rất nhanh lại được một đài truyền hình khác mời với tiền lương cao, mà
lần này, đài truyền hình đó đã lấy được quyền phát sóng ưu tiên.

Do hắn tới bình luận hôn lễ này, còn có người từng lo lắng trạng thái của
hắn, mà hiện tại nghe hắn gầm thét như chiêu bài thế kia, mọi người cuối cùng cũng có thể thoải mái__ Có lẽ, đó thật sự chỉ là lời đồn?

“Kẹo que bước ra rồi, hiện tại chúng ta nhìn thấy người mặc lễ phục màu
trắng chính là anh ta! Bên cạnh anh ta là đại, là đại đế… là đại đế, đại đế mặc, a, tha thứ cho tôi, tôi không biết anh ta mặc trang phục gì
nữa! Có lẽ, đó là phục sức truyền thống của TQ?”

Có khán giả TQ
và chuyên gia đặc biệt nghiên cứu văn học TQ đang xem cảnh phát sóng này qua tivi đã nhảy dựng lên: “Đây tuyệt đối không phải là phục sức truyền thống của TQ!”

Đúng, đó không phải là phục sức truyền thống của
TQ, nói nó là âu phục, thì nó quá dài. Nói nó là váy, thì kiểu dáng lại
không giống.

Đó là một bộ đồ màu đen, gần như chạy tới đùi thì lại tách ra, có lẽ, dùng áo đuôi én hơi dài để hình dung thì khá gần.

Tuy không biết đây là trang phục gì, nhưng tất cả mọi người đều có một cảm
giác kỳ cục, đặc biệt là các cao thủ. Đại đế là người nghiêm túc, đại đế là người cứng nhắc, hắn rất ít khi mặc trang phục thoải mái, càng chưa
từng mặc trang phục trung tính, trong ký ức của họ, hắn luôn mặc âu
phục, cho dù thỉnh thoảng thả lỏng, cũng chỉ là cởi áo khoác bên ngoài,
cởi hai nút áo sơ mi mà thôi.

Mà hiện tại, bộ đồ mà hắn đang mặc
đại biểu… đương nhiên cho dù mặc y phục như thế, đại đế cũng vẫn nghiêm
túc cũng vẫn oai hùng, cũng tuyệt đối không có chút quan hệ nào tới mấy
từ kiểu như pê đê đàn bà. Nhưng, loại cảm giác đó của mọi người lại càng thêm đậm.

Không không, bọn họ tuyệt đối không nghĩ nhiều, nhưng, hiện tại đang cử hành hôn lễ, Kẹo que mặc âu phục, mà đại đế… lẽ nào,
có lẽ, sẽ không đi…

Tuy đã nghĩ tới khả năng đó, nhưng mỗi người đều cảm thấy, nếu nó là thật, thì thật là, thật là quá đáng sợ.

Mọi người xôn xao, bàn tán, co giật, nghiên cứu….

Mà Lâm Dược, đã cùng Caesar thề dưới người làm chứng, đang đi ra ngoài,
khóe mắt Lâm Dược thấy được ba mình, lập tức đi tới trước mặt ông.

“Ba, đây là Caesar, đối tượng kết hôn của con, hai người cũng biết nhau.”

Lâm Kiến Thiết ngẩng đầu lên, nhìn Caesar gần như cao hơn Lâm Dược một cái đầu, ngây như khúc gỗ.

“Xin yên tâm, sau này con sẽ đối xử tốt với Lâm Dược.”

Caesar bảo đảm, Lâm Kiến Thiết vẫn không có phản ứng, mà Lâm Dược và Caesar
còn phải vội đi cử hành hôn lễ TQ cũng không có thời gian, chỉ có thể
lại lần nữa giao ông cho Carlos.

Hầu như mọi người ở nhà thờ đều đi hết rồi Lâm Kiến Thiết mới hoàn hồn: “Caesar đó, là nữ sao?”

“Không, ông chủ là nam.”

“Lâm Dược cũng là nam.”

“Đúng, chúng tôi đều biết.”

Lâm Kiến Thiết trầm mặc một chút, sau đó run rẩy đi ra ngoài, vừa đi vừa niệm: “Mình phải suy nghĩ, mình phải suy nghĩ.”

Lâm Kiến Thiết đang suy nghĩ trong đau khổ, mà Lâm Dược cũng đang suy nghĩ: “Lạc Lạc, tôi không ngờ anh thật sự mặc.”

“Chấp nhận cược chấp nhận thua.”

Lâm Dược trầm mặc, khi Caesar thay quần áo xong, y liền ôm lấy: “Lạc Lạc, sau này tôi sẽ rất tốt với anh.”

Caesar không nói gì, khóe miệng thì lại cong lên, Lâm Dược lại nói: “Cho dù
anh có sở thích mặc đồ nữ, tôi cũng sẽ không xem thường anh!”

“… Tôi không có.”

“Không có cái gì?”

“Không thích mặc đồ nữ!” Nghiến răng nghiến lợi.

Lâm Dược bày vẻ không tán đồng lắc đầu: “Lạc Lạc, hai chúng ta đã kết hôn
rồi, anh còn giấu tôi cái gì? Sau này anh ở nhà muốn mặc váy thì mặc
váy, muốn đeo…”

Y còn chưa nói xong, đã bị Caesar bịt miệng: “Tôi không có sở thích mặc đồ nữ!”

Lâm Dược gật đầu, Caesar mới buông y ra.

“Là tự anh nói mà, khi anh có quyết tâm một trăm phần trăm thì tuyệt đối sẽ không thua, rút thăm tuy không giống poker Texas, nhưng không phải đều
là muốn lấy thứ mình muốn sao? Anh rút thăm đồ nữ, không có sở thích đó
thì cũng có khuynh hướng đó…”

Lâm Dược vừa thay đồ vừa lải nhải,
tay Caesar cứng lại, hạ quyết tâm, sau này dù có cảm động, cũng tuyệt
đối sẽ không mềm lòng nữa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.