Kim Xà phu nhân gật đầu :
– Ngươi hãy nói đi, nếu hợp lý thì lão thân nhất định chấp thuận!
Phấn Diện Kim Cang cười :
– Chỉ cần phu nhân cho phép lão ô đấu với nhau vài chiêu với lệnh đồ!
Kim Xà phu nhân cười gằn :
– Ngươi với ý định gì, muốn giết chết y để cho lão thân không thu nhận được đồ đệ hay sao?
Phấn Diện Kim Cang cười :
– Phu nhân nghĩ xa quá, có phu nhân bên cạnh, lão ô làm sao có thể giết được y. Vả lại, lão ô chưa hẳn đã là đối thủ của y kia mà!
Kim Xà phu nhân thoáng ngẩn người :
– Cũng được, hai ngươi hãy giao đấu đi!
Đinh Tiểu Nam lặng thinh, bởi đó chính là mục đích mà chàng muốn đạt được, chính tay hạ sát Phấn Diện Kim Cang để phục thù.
Thế là chẳng nói chẳng rằng, hai người bắt đầu xuất chiêu gia đấu.
Kim Xà phu nhân đứng bàng quan, nhưng ngầm ngưng thần giới bị sẵn sàng ra tay can thiệp.
Đinh Tiểu Nam và Phấn Diện Kim Cang thảy đều giở hết sở học bình sinh, nên chớp nhoáng đã qua bảy tám chiêu.
Đột nhiên, Kim Xà phu nhân quát lớn :
– Dừng tay!
Phấn Diện Kim Cang tức khắc thoái lui.
Đinh Tiểu Nam lòng quyết giết kẻ thù, liền lao người đuổi theo, song đã bị Kim Xà phu nhân nhanh nhẹn lưới tới cản lại.
Phấn Diện Kim Cang cười hô hố, đoạn lớn tiếng nói :
– Giờ thì phu nhân có thể nói chuyện với y được rồi.
Nói xong lập tức phi thân phóng vọt đi.
Đinh Tiểu Nam hét lớn :
– Lão ma, trốn đâu cho khỏi!
Xoay người lại toan đuổi theo, song lại bị Kim Xà phu nhân cản lại.
Đinh Tiểu Nam nóng ruột :
– Phu nhân đã biết tại hạ có mối thù sâu với y, tại sao lại cứ ngăn cản tại hạ, không cho đuổi theo y quyết chiến một phen sống mái?
Kim Xà phu nhân sầm mặt :
– Y trốn không thoát khỏi đâu, dù y trốn tận chân trời góc bể thì lão thân cũng có thể tóm cổ y được, nhưng trước hết lão thân cần hỏi rõ ngươi điều này.
Đinh Tiểu Nam chau mày :
– Phu nhân cần hỏi điều chi?
Kim Xà phu nhân nghiêm giọng :
– Vì sao võ công của ngươi lại vượt ra khỏi phạm vi trước đây?
Đinh Tiểu Nam chau mày :
– Tại hạ không hiểu ý phu nhân!
Kim Xà phu nhân đanh mặt lạnh lùng :
– Thôi được, để lão thân nói rõ hơn, người lảng vảng lên Vọng Hải phong, chẳng phải ngươi đã bảo là ông ta không hề nói gì với ngươi ư?
Đinh Tiểu Nam bất giác đỏ mặt ấp úng :
– Việc ấy… việc ấy…
Kim Xà phu nhân mặt càng nghiêm lạnh hơn :
– Giờ thì ngươi không còn gạt được lão thân được nữa chứ?
Đinh Tiểu Nam cuối cùng đành phải thở dài :
– Đó là vì Độc Cô tiền bối không cho tại hạ nói ra sự thật!
Kim Xà phu nhân giật mình :
– Ngươi đã biết ông ta là Độc Cô Khách rồi ư?
Đinh Tiểu Nam cười gượng :
– Chính ông ấy đã nói với tại hạ!
Kim Xà phu nhân khích động :
– Ngoài ra ông ấy còn nói gì nữa chăng?
Đinh Tiểu Nam lưỡng lự :
– Phu nhân hỏi như vậy, tại hạ thực không tiện trả lời!
Kim Xà phu nhân gay gắt :
– Không hề gì bất luận ông ta đã nói gì, ngươi cũng có thể cho ta biết nhưng nếu ngươi giấu diếm điều gì, ta cũng sẽ không buông tha ngươi đâu.
Đinh Tiểu Nam chau mày :
– Nếu phu nhân đã hỏi như vậy, tại hạ xin thẳng thắn nói ra!
Kim Xà phu nhân lớn tiếng :
– Chính lão thân muốn ngươi nói đúng sự thật!
Đinh Tiểu Nam gượng cười :
– Thôi được, Độc Cô tiền bối nói là…
Kim Xà phu nhân nôn nóng :
– Ông ta nói sao?
– Ông ấy hết sức nhớ phu nhân, có điều vì phu nhân không chịu đi theo con đường chính nghĩa, nên ông ấy không muốn gặp phu nhân nữa.
Kim Xà phu nhân không bận tâm đến những lời sau của Đinh Tiểu Nam chỉ hỏi vặn :
– Ông ta bảo là rất nhớ lão thân ư?
Đinh Tiểu Nam nghiêm chỉnh :
– Lời nói của tại hạ hoàn toàn đúng sự thật!
Kim Xà phu nhân xúc động :
– Lão thân biết ông ấy không bao giờ quên được lão thân, ông ấy với ta hãy còn chút tình nghĩa… Ông ấy có nói về mối quan hệ giữa lão thân với ông ấy không?
Đinh Tiểu Nam gật đầu :
– Ông ấy quả là có nói, nhưng tại hạ sẽ giữ bí mật trọn đời cho phu nhân, không bao giờ tiết lộ!
Kim Xà phu nhân cười khằng khặc :
– Không cần phải giữ bí mật, lão thân bất chấp, lão thân là tình phụ của ông ấy chẳng có gì đáng nhục cả.
Đinh Tiểu Nam ngẩn người :
– Phu nhân chớ qua khích động, theo lời ông ấy nói… Hy vọng phu nhân hãy cải tà quy chính, không nên vọng đồ tranh bá võ lâm, hãy an phận thủ thường, có thể Độc Cô tiền bối sẽ đích thân đến thăm phu nhân.
Đó nguyên là do Đinh Tiểu Nam định thừa cơ khuyên nhủ, chứ thực ra Độc Cô Khách không hề nói vậy.
Kim Xà phu nhân lắc đầu buông tiếng thở dài :
– Vô ích, không ai ngăn cản được việc làm của lão thân cả, dẫu ông ấy có mặt tại đây cũng chẳng thể nào thuyết phục được lão thân. Đinh Tiểu Nam ngươi hãy từ bỏ ý định đó đi.
Ngưng giây lát, lại nói :
– Điều khiến lão thân lấy làm lạ là vì sao ông ấy lại hữu duyên với ngươi như vậy?
Đinh Tiểu Nam chau mày :
– Điều ấy rất khó nói, chính tại hạ cũng hết sức lấy làm lạ, bởi ông ấy tính tình lạnh nhạt, rất khó hòa hợp với mọi người.
Kim Xà phu nhân gật đầu :
– Lão thân lấy làm lạ chính là điểm ấy…
Đoạn đảo tròn mắt hỏi vặn :
– Ông ấy đã truyền cho ngươi bao nhiêu võ công?
Đinh Tiểu Nam buột miệng :
– Toàn bộ!
Kim Xà phu nhân sửng sốt :
– Có thật như vậy chăng?
Đinh Tiểu Nam thành thật :
– Ông ấy chỉ truyền cho tại hạ toàn bộ khẩu quyết võ công thôi, trong nhất thời tại hạ cũng khó mà thi thố được.
Kim Xà phu nhân thở phào :
– Đó chẳng qua là vấn đề thời gian thôi, ngươi biết lão thân đã học được ở ông ấy bao nhiêu võ công không?
Đinh Tiểu Nam gật đầu :
– Một phần ba!
Kim Xà phu nhân gật đầu :
– Đúng thế! Lão thân chẳng qua học được ở ông ấy một phần ba võ công, nhưng ngươi đã học hết toàn bộ, xem ra ý định thu đồ đệ của lão thân đã bất thành rồi!
Đinh Tiểu Nam nghiêm nghị :
– Thực ra chẳng giấu diếm, bất kỳ trong tình huống nào tại hạ cũng không thể bội sư mà đầu nhập nơi khác.
Kim Xà phu nhân mặt biến sắc mấy lượt, cắn răng nói :
– Mặc dù ngươi đã học hết toàn bộ võ công Độc Cô Khách, nhưng hiện giờ bất quá ngươi chỉ biết được khẩu quyết, hãy còn cách ứng dụng rất xa.
Đinh Tiểu Nam khiêm tốn :
– Cho nên tại hạ không thể nào bì kịp với phu nhân!
Kim Xà phu nhân hậm hực :
– Độc Cô Khách gớm thật, tuy không can thiệp vào việc của lão thân, song lại truyền thụ hết toàn bộ võ học cho ngươi, dùng ngươi để khắc chế lão thân.
Đinh Tiểu Nam kinh hoảng :
– Phu nhân hiểu lầm rồi, ông ấy không phải là có ý như vậy.
Kim Xà phu nhân như không nghe, vẫn tiếp tục nói :
– Nhưng ông ấy đã lầm, ít ra ông ấy cũng phải biết Kim Xà thần công độc môn tu luyện của lão thân không hề nằm trong sở học của ông ấy. Hơn nữa, hiện nay ngươi vẫn chưa phải là đối thủ của lão thân!
Vừa nói vừa từng bước sấn tới.
Đinh Tiểu Nam từng bước thoái lui kêu lên :
– Phu nhân định làm gì?
Kim Xà phu nhân cười khanh khách :
– Độc Cô Khách đã tính toán sai lầm, trên cõi đời này có ngươi thì không có ta, lão thân phải lấy mạng ngươi!
Đinh Tiểu Nam tức giận :
– Phu nhân nên suy nghĩ kỹ lại, tại hạ…
Không để chàng dứt lời, Kim Xà phu nhân phất tay áo, một luồng sáng vàng bay ra, phủ chụp lên đầu Đinh Tiểu Nam.
Bạch Hà Thanh hét lớn :
– Phu nhân không được…
Đinh Tiểu Nam gom hết toàn lực phóng ra ba chiêu hung hiểm. Song diễn biến quá nhanh, trong chớp mắt chỉ thấy Đinh Tiểu Nam đã bị chế ngự dưới ngũ chỉ của Kim Xà phu nhân, không còn khả năng chống cự nữa.
Bạch Hà Thanh hét lớn :
– Sư huynh…
Tung người lao bổ tới, song nàng đã chụp hụt, Đinh Tiểu Nam đã bị Kim Xà phu nhân nhấc bay lên cao, chỉ mấy cái tung mình đã mất dạng.
Bạch Hà Thanh khóc sướt mướt. Hồi lâu, một bàn tay dịu dàng đặt lên vai nàng, chỉ nghe Đinh Tiểu Lăng thở dài nói :
– Tẩu tẩu, thôi đừng khóc nữa!
Bạch Hà Thanh nín khóc, nước mắt ràn rụa nói :
– Đinh muội là đệ tử của Thiên Sơn lão nhân, võ công cao cường, tại sao lại không ra tay giúp lệnh huynh?
Đinh Tiểu Lăng nghiêm giọng :
– Tẩu tẩu không thể trách tiểu muội được, chẳng còn cách nào hơn, chỉ trách gia huynh đã nói sai một câu nên mới xảy ra điều chẳng may như vậy… Kỳ thực, tiểu muội dễ thường muốn cho gia huynh bị bà ta bắt, chỉ vì tiểu muội dù có ra tay thì cũng chẳng ích gì, trái lại còn gây ra thêm rắc rối, bởi trước mắt chúng ta đều không phải là đối thủ của Kim Xà phu nhân.
Bạch Hà Thanh đưa tay lau nước mắt :
– Vậy chúng ta phải làm sao đây?
Đinh Tiểu Lăng nghiêm nghị :
– Dĩ nhiên là phải tìm cách giải cứu cho gia huynh, có thể tiểu muội có cách!
Bạch Hà Thanh nôn nóng :
– Vậy Đinh muội hãy tìm cách nhanh lên!
Đinh Tiểu Lăng ngẫm nghĩ một lát, đoạn nói :
– Thế này vậy, trước hết chúng ta phải tìm gặp một người, nhưng tẩu tẩu cũng phải ưng thuận tiểu muội một điều.
Bạch Hà Thanh vội nói :
– Bất luận điều gì, Đinh muội cứ việc cho biết!
– Đến lúc ấy xin tẩu tẩu hãy thừa nhận là đã kết hôn với gia huynh rồi.
Bạch Hà Thanh đỏ mặt :
– Vậy… làm sao được chứ?
Đinh Tiểu Lăng nghiêm túc :
– Ngộ biến phải tùng quyền, tẩu tẩu chẳng những phải thừa nhận là đã kết hôn, mà còn phải nói là đã có mang nữa.
Bạch Hà Thanh thẹn thùng cúi gầm mặt :
– Điều ấy… tôi không thể nào mở miệng nói được đâu.
Đinh Tiểu Lăng giậm chân :
– Không nói được cũng phải nói, bằng không tiểu muội chẳng còn cách nào cứu được gia huynh cả.
Cuối cùng Bạch Hà Thanh đành khẽ gật đầu.
Đinh Tiểu Lăng hài lòng :
– Giờ chúng ta đi thôi!
Đoạn quay người phi thân đi trước, Bạch Hà Thanh cũng nối gót theo sau phi thân xuống Mạc Can sơn.