Tần Túc thấy Lăng Phong còn chưa có động tĩnh gì, khẩn trương nhìn hắn, trong ánh mắt vừa có sự bối rối lại có phần nhiệt tình, nói:
– Còn chưa tiến vào sao?”
– Bây giờ đây.” Lăng Phong mỉm cười đẩy tới một cái, Tần Túc thân thể đại chấn, nhưng không có giãy dụa né tránh, nàng đang cắn răng chờ đợi thời khắc thống khổ.
Lăng Phong nói:
– Không cần quá căng thẳng, ta tạm thời vẫn chưa tiến vào.”
Tần Túc có chút xấu hổ nói:
– Thiếp, thiếp, dù sao cũng là lần đầu tiên… khó tránh khỏi có chút căng thẳng…” Nàng khẩn trương nhìn Lăng Phong, đôi mắt ánh lên nhu tình vô hạn … Nàng cảm thấy giữa khố hạ có một vật nóng bỏng to lớn từ từ cắm vào, loại cảm giác áp bách này càng ngày càng đậm, như thể xâm nhập lấp đầy nội thể nàng vậy.
Lăng Phong đột nhiên đưa Thất tinh ngọc châu dấn tới …
Tần Túc cảm nhận được rõ ràng Lăng Phong đang cố gắng xâm nhập nội thể nàng, tựa như tới một mức độ nhất định, thân thể của Lăng Phong liền dọc theo lớp da thịt không thể co giãn hơn của nàng tiếp tục thẳng tiến, một trận khó chịu nhè nhẹ truyền khắp toàn thân, mà nàng lại rất thích độ ấm của Thất tinh ngọc châu, cái loại cảm giác nóng bỏng này … Nàng nghĩ không ra làm thế nào mà cái nơi ướt át bé nhỏ của nàng có thể chứa nổi cái vật siêu lớn như vậy, nàng thấy có chút đau đớn.
Mày nhíu lại, nhưng không có thét lên, hai mắt Tần Túc gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Phong, hai tay nàng bấu chặt vào lưng hắn, một đôi ngọc thối đẹp đẽ đang mở ra, nhưng vì Lăng Phong tiến vào đột ngột, thân thể nàng run lên, hai chân dần dần cứng ngắc, nhưng nàng thế nào cũng không thể khiến ngọc bạng của mình cứng lên, nơi đó của nữ nhân, vô luận lúc nào cũng đều nhu nhuyễn như vậy, đôi khi còn ẩm ướt nữa.
– Đau không?” Lăng Phong hỏi.
– Có một chút… rất chật, rất nóng … thiếp … rất thích …”
Lăng Phong cười nói:
– Ta cũng thích, nơi đó của nàng rất mềm, bao chặt lấy của ta, rất thoải mái. Nàng có muốn ta nhỏ đi một chút không, đợi đến lúc toàn bộ đi vào thì sẽ không bị quá đau …”
Tần Túc nói:
– Cứ … cứ để lớn như vậy đi … thiếp không muốn quá nhỏ … nhỏ quá thì không có loại cảm giác chật chội đau đớn này, thiếp … thiếp muốn, thiếp thích cái loại cảm giác căng đầy đó, thực sự rất dạt dào.”
Lăng Phong cười thần bí, Tần Túc dường như cảm giác thấy cái đó đã to hơn một chút, đến mức thân thể của nàng có thể ôm chặt nó, loại cảm giác này tựa như làm thân thể căng đầy vậy, khiến cho nàng cũng quên mất chút đau đớn ban đầu.
– Ô, ta tiến vào đây!
” Lăng Phong không do dự chút nào trầm eo xuống, nhanh chóng phá bỏ tất cả rào cản mạnh mẽ tiến vào thân thể nàng.
Trúc đồng (ống trúc)?! Tuy không phải một trong mười sáu loại cực phẩm nữ nhân mà Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh ghi lại, nhưng cũng là một loại danh phẩm dân gian thịnh truyện, loại nữ nhân này độ rộng không thay đổi, bên ngoài cũng rộng như bên trong, thẳng như ống trúc, cho nên, rất khó để tới hoa tâm, nam nhân ngắn ngủn bình thường, thông thường cũng không có biện pháp nào được mục đích, mất hứng mà về. Gặp phải nữ nhân loại này, nam nhân đã ngắn lại thô nếu không sớm phát hiện ra cấu tạo kia của nàng, thì dù cho có là hạng trâu điên đánh ngang phang dọc, chẳng những uổng phí khí lực, mà còn đem da của mình cọ sát đến chảy máu. Dù có vất vả lắm mới tiến được vào trong, thường thì cũng mồ hôi đầy người, toàn thân xụi lơ, tứ chi vô lực, Làm sao còn sức hoàn thành hảo sự nữa? Nữ nhân cũng thế, nàng cũng không thể đạt tới cao triều, chỉ có thể một bên lo kiền mà thôi.
Lăng Phong trời sinh dị bẩm, bản lĩnh để đối phó với nữ nhân loại này thì hắn có thừa.
– A … đau quá …”
Hai mắt Tần Túc đột ngột mở ra, sự thống khổ quá lớn khiến nàng hét toáng lên, trong sát na Lăng Phong phá rách lớp màng, trái tim nàng cũng như ngừng đập. Tại chỗ tiếp xúc, một loại cảm giác so với thống khổ còn mãnh liệt hơn truyền khắp toàn thân, đây là lần đầu thân thể nàng bị loại trùng kích như vậy, kiều thể cứng ngắc lại có chút rung động, nàng trân trân nhìn Lăng Phong, cái vật đó của nam nhân đang xâm nhập thân thể nàng, cứ như khiến thân thể của nàng căng đến nứt ra vậy, nàng đau đến nước mắt chảy ròng ròng, trong miệng chỉ biết kêu lên một chữ “Đau”.
– Ô ô … đau quá … của chàng lớn quá, nam nhân các chàng đều lớn như vậy sao?” Tần Túc nhịn không được hỏi.
Lăng Phong cười nói:
– Cái của ta là đặc biệt đó … hơn nữa muốn lớn thế nào cũng được, chỉ sợ nàng ăn không tiêu thôi, nàng thích không?”
– Không thích.” Tần Túc thoáng “tức giận” gắt giọng.
Lăng Phong chậm rãi rút ra, Tần Túc vẫn cứ kêu lên không ngừng. Hắn rút ra được một nửa rồi đột nhiên lại tiến vào, “Đợi đến lúc nàng thích rồi, thì không muốn rên rỉ la hét cũng không được! Ta muốn chinh phục tâm hồn nàng đồng thời cũng chinh phục thân thể nàng, dùng cái phong thái tuyệt đối của nam nhân, cho nàng sung sướng tới chết!
”
Lăng Phong tự mình phát thệ nói, trên người Tần Túc trùng kích, lúc đầu hắn vẫn còn rất ôn nhu, đến khi huyết dịch cùng thủy dịch tràn ngập mật đạo, tiến xuất theo đó cũng thuận lợi hơn, tốc độ cũng từ từ nhanh hơn, sau đó, lần đầu tiên một loại cảm giác không thích hợp như bị xé ra xuất hiện trong cơ thể mềm mại của Tần Túc, giống như đem nàng hoàn toàn phá hủy vậy, khiến cho nàng thống khổ, khiến cho sự khoái cảm nổi lên điên cuồng …
Lần đầu cao triều đến với Tần Túc, loại cao triều này cứ thế duy trì lâu dài bởi vì ngoại trừ vui sướng, còn phải bài độc, cho đến trước lúc nàng sắp sửa hôn mê, trong tâm linh của Lăng Phong vang lên một tiếng hét to : Nàng là nữ nhân của ta , ta cho nàng một hài tử nhé!
Tần Túc nghe thấy lời tâm linh của Lăng Phong, trong lòng mừng rỡ, liền lăn ra ngủ mê mệt.
Lúc Lăng Phong rút ra, Tô Đình ở bên cạnh đã ngập tràn tình dục, nàng bò lên trên người hắn, thân thể nàng rất nở nang, tràn đầy khêu gợi, mỗi tấc da thịt đều thập phần co dãn, chạm tới đâu là sinh ra cảm giác vô cùng tuyệt vời tới đó.
– Nàng thoạt nhìn có vẻ kiện tráng, nhưng ta biết, nàng so vơi ta yếu đuối hơn nhiều.”
Lăng Phong vuốt ve bộ ngực đầy đặn so với Tần Túc còn lớn hơn một chút của nàng.
Thân thể mềm mại của Tô Đình vặn vẹo một chút, sau khi quen áp lực do Lăng Phong đè lên, hai tay nàng cũng chủ động ôm lấy hắn, dù sao dâm độc trong người nàng cũng đã bộc phát, chỉ nghe nàng rên rỉ:
– Sư huynh chàng thật cường tráng, vừa rồi lúc chàng cùng Tần Túc ân ái, người ta ở một bên quan sát, mặc dù sợ hãi nhưng không biết tại sao thiếp cảm thấy như thân thể của mình cũng đang được chàng tiến vào vậy, hơn nữa chỗ đó của thiếp… cũng ra rất nhiều nước, từ trước tới nay thiếp chưa bao giờ bị như vậy, thiếp có phải rất dâm đãng không?”
Lăng Phong ha ha cười, nói:
– Nếu các nàng mà gọi là dâm đãng, thì trên thế thế gian này chắc không còn nữ nhân nào là thuần khiết nữa.”
– Chính chàng đã phá đi sự thuần khiết của người ta, chàng là đại bại hoại!” Tô Đình gắt giọng, cái miệng nhỏ nhắn hôn hắn một cái, lại nói:
– Thiếp lại thích chàng xấu xa như thế, giống như loại tà ma hấp dẫn nữ nhân vậy.”
Lăng Phong gian manh nói:
– Ta sao lại xấu xa chứ, ta chính là người tốt …”
Tô Đình rất xấu hổ, gắt giọng:
– Thiếp không tới đâu, chàng trêu người.”
– Có muốn ta hôn cái miệng phía dưới của nàng không?” Lăng Phong ôn nhu nói.
– A?” Tô Đình hết sức kinh ngạc, thật sự nàng không bao giờ dám nghĩ Lăng Phong sẽ đối đãi với mình như vậy, phải biết rằng đây là xã hội nam quyền, nếu như có sự việc như vậy phát sinh, vậy có khác gì sự hưởng thụ của nữ hoàng chứ.
Lăng Phong cực kỳ ôn nhu nói:
– Ta muốn hôn cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng …”
Tư tưởng Tô Đình dù sao vẫn rất bảo thủ, vùng vẫy nói:
– Không, không được hôn vào đó, nơi đó dơ lắm .”
Lăng Phong bò xuống nói:
– Ta nghĩ đây là nơi thuần khiết nhất, ngọt ngào nhất, nếu không hôn một cái **, chẳng những chính mình lỗ vốn, mà còn rất có lỗi với nữ hài tử đó.” Hắn cúi đầu xuống úp mặt vào …
– Không … không được, ư, ngứa quá …” Tô Đình một trận rên rỉ.
Lăng Phong nghe thấy lại rất hưng phấn, hai tay ghì chặt đôi chân ngọc của nàng, không cho nàng giãy giụa, hắn quỳ gối xuống, ưỡn trường thương của tiến lên …
Vật đó của Lăng Phong đã rút nhỏ đi rất nhiều, hắn biết tuy rằng của Tần Túc đã rất nhỏ, nhưng của Tô Đình lại càng chật chội hơn, tiến vào nàng tuyệt đối không dễ hơn khi tiến vào Tần Túc.
– n …” Thân thể Tô Đình bị Lăng Phong thúc vào, thân tâm kinh hãi, hai tay gắt gao ôm chặt lấy Lăng Phong, khẩn trương chờ đợi.
Tô Đình nhắm chặt hai mắt đợi hồi lâu, nhưng mãi vẫn chưa thấy đau đớn gì, chỉ là nàng cảm giác thấy càng ngày càng ngứa, d*m thủy của nàng cũng càng ngày càng nhiều, đã chảy tới giữa hai đùi nàng rồi.
– Chàng còn chưa có tiến vào sao?” Tô Đình sợ hãi thốt lên.
Đồn bộ của Lăng Phong ưỡn về phía trước một cái, gắt gao nhấp tại cái miệng ướt át của nàng, cười nói:
– Nàng rất muốn ta tiến vào nhanh một chút sao?”
Tô Đình sắc mặt khẽ biến, thân thể mềm mại run rẩy, nhiệt độ cùng với áp lực từ Lăng Phong truyền đến khiến nàng hiểu được thời khắc thống khổ đã tới, nữ nhân vĩnh viễn không cách nào tránh lần đau đớn này …
– n … ô, không … không, thiếp không muốn như vậy.” Tô Đình phủ nhận nói.
– Ta cảm thấy nàng chính là muốn như vậy, nàng chính là muốn ta tiến nhập thân thể nàng!” Lăng Phong cười cười nói, đồng thời trong lúc đó hắn cũng đã tiến vào. Cho dù là như thế, Tô Đình cũng đau đến phải rên rỉ, hai tay ôm chặt lấy lưng Lăng Phong, nàng cũng giống như Tần Túc đều bị hắn đột phá trong nháy mắt.
– A! Đau chết người ta , chàng, chàng là đồ hỗn đản, a a! Ô a, chàng không có nói gì mà đã đột ngột tiến vào sao? Thiếp, thiếp hận chết chàng …” Tô Đình ngay trong sát na đó đã bắt đầu hối hận, nơi đó của nàng thật sự quá nhỏ, bị Thất tinh ngọc châu đâm vào, như thể muốn xé toạc thân thể, ngoại trừ thống khổ chỉ có thống khổ, nàng nghĩ không ra sao lúc hắn cùng Tần Túc ân ái lại nhanh khoái nhạc như vậy, mà lúc hắn cùng mình ân ái lại đau đớn vô cùng, Tô Đình cảm giác thấy mình hận hắn đến chết.
– Ô ô, đau quá! Chàng tại sao dài và to như vậy, chỗ đó của người ta nhỏ lắm …
” Mười ngón tay của Tô Đình cắm ngập vào lưng Lăng Phong, mà nàng cũng vô lực đổ vật xuống giường, bởi vì quá thống khổ nên tay nàng trong nháy mắt đã rơi xuống giường.
Tô Đình thở gấp, hai mắt vừa nãy còn nhắm chặt đã mở ra, oán hận nhìn chằm chằm Lăng Phong, Lăng Phong đang nằm trên người nàng, hai mắt cũng cũng mở to, vừa nhìn nàng vừa chậm rãi nhấp nhô.
Dấn tới, Tô Đình đau đớn thét lên một tiếng, đầu ngửa về phía sau, thân thể ưỡn thẳng ra, hai tay lại đưa lên ôm chặt lấy lưng của Lăng Phong , ”
Ôi ôi …”
Lăng Phong biết nàng đã thích ứng, đảo mắt nhìn nơi giao hợp một chút, nơi đó lưu lại tiên huyết, hắn nhẹ nhàng ** , ôn nhu nói:
– Bên trong của nàng thật sự rất hẹp, kẹp ta rất chặt, nếu ta tăng lớn hơn một chút nữa, có thể đã khiến nàng bị thương.”
Tô Đình khóc ròng nói:
– Người ta vốn còn nhỏ! Chàng không biết người ta chính là lần đầu tiên sao? Một chút thương hương tiếc ngọc cũng không có, lại còn thô bạo như vậy, chàng dùng cái thứ đại gia hỏa của mình đâm vào người ta đau đến vậy.”
Lăng Phong mỉm cười nói:
– Ngoan nào, đợi lát nữa sẽ không đau nữa.”
Tô Đình nói:
– Sau này thật cũng sẽ không đau chứ?”
– Sẽ không đâu, hô …”
– Nhưng mà sau này chỗ đó của người ta sẽ biến thành rất lớn, người ta không thích như vậy, ô …”
Lăng Phong cười nói:
– Đâu có, sẽ không biết thành quá lớn đâu! Nơi này của nàng co dãn cực tốt, khả năng hồi phục cũng rất nhanh, vĩnh viễn cũng đều nhỏ như vậy, nhỏ đến nỗi khiến ta rất thoải mái, bên trong nàng thật sự vừa chật chội lại vừa ấm áp .”
– Thiếp thấy vừa trướng vừa đau … thiếp muốn khóc …”
– Khóc đi! Khốc càng lớn càng tốt, ta bắt đầu đây, dốc sức đối phó nàng, hảo bảo bối, ta cũng đã nhịn nàng quá lâu rồi.”
Lăng Phong nói xong, tốc độ tăng lên rất nhiều, không ngừng xuất nhập, trận trận khoái cảm lâm li đến với hắn, hắn chuyển động đồn bộ như phát cuồng, đánh thẳng vào Tô Đình.
– A a, chàng bại hoại, thiếp đau quá a! Thiếp chịu không được, chịu không nổi rồi! Oa oa, sau này không để cho chàng tiến vào nữa, cái đó của chàng to dài lắm, chàng muốn đâm thủng bụng ta sao , áo a! Van xin chàng, thu nhỏ lại một chút, của chàng lớn quá …”
Bất luận Tô Đình la hét đau đớn thế nào, Lăng Phong cũng không có thu nhỏ lại, càng không giảm tốc độ, gặp được nữ nhân nhỏ hẹp như của Tô Đình, nam nhân nào cũng điên cuồng, mặc dù cái của nàng nhỏ cũng không có cái diệu dụng gì, nhưng một cái chữ “Tiểu” này,cũng có thể biểu đạt ra được tất cả diệu ý trong đó.
Lăng Phong cùng Tô Đình, Tần Túc hai mỹ nữ vân vũ dây dưa trên giường, tiếng rên rỉ thở gấp truyền ra qua cả vách tường, truyền vào một gian phòng ngủ khác.
Gian phòng ngủ này, chính là phòng của sư nương Bạch Quân Nghi.
Vốn sư nương đang canh chừng nhị nữ cùng Lăng Phong, nhưng chính nàng lúc này cũng đang chịu dày vò. Bản thân nàng kỳ thật cũng không biết, đây là Lăng Phong cố ý giày vò Tô Đình, Tần Túc khiến hai nàng kêu lên thứ tiếng kêu đặc thù như vậy, bởi hắn sớm đã cảm ứng được sư nương thật ra đang ở ngay cách vách.
Vách tường căn bản không sao ngăn cản nổi tiếng la hét dâm đãng của Tô Đình và Tần Túc … cách tường lọt vào tai sư nương.
Lúc này, sư nương cũng không thể yên tĩnh nghỉ ngơi được chút nào, trong lòng nàng không khỏi nhớ tới hết thảy việc mình cùng Lăng Phong ân ái bên bờ sông mới đây, dục hỏa bốc lên, nàng không bất giác lại nghĩ tới bộ dáng tuấn tú văn nhã đáng yêu của Lăng Phong, như thế nào lại có lực cự đại (ý nói Lăng Phong rất khỏe trong chuyện kia…!!!) như vậy.
Trong lúc phương tâm nàng đang hỗn loạn, trằn trọc không sao ngủ được, bên tai lại truyền đến một trận thanh âm nhu mị du dương của Tô Đình và Tần Túc.
Sư nương vốn là người từng trải, nhưng nghe thấy tiếng rên rỉ ôn nhu tiêu hồn ẩn chứa sự kích động hưng phấn như vậy, khiến nàng cả người cũng nóng lên.
Ngọc thủ của sư nương nắm chặt chiếc áo ngủ bằng lụa trên thân mình, tận lực khắc chế bản thân, nhưng nghe thấy tiếng của Tần Túc, Tô Đình càng ngày càng lớn, mà tiếng cười đáng ghét của Lăng Phong cũng đồng thời vang lên, tiếng thở dốc cùng dần dần lớn hơn, trước mắt sư nương không khỏi hiện ra tình cảnh Lăng Phong bên bờ sông ôm Linh Nhi và mình vân vũ, nàng vừa sợ vừa thẹn, đem mặt giấu vào trong chăn, len lén thở dốc.
Càng không nghĩ tới, lại càng nhịn không được, xua mãi không đi, trong lòng sư nương rung động dữ dội, nghe thấy tiếng thở gấp bên tai, tựa hồ giống với tiếng rên rỉ của mình và Linh Nhi, phảng phất như chính mình và Linh Nhi ở dưới khố Lăng Phong thừa hoan, không khỏi vừa xấu hổ, lại vừa sợ hãi, liều mạng lắc lắc đầu, muốn tống khứ ý niệm cổ quái trong đầu mình đi, nhưng đâu có thể tĩnh tâm? Nàng chỉ nắm chặt cái áo lụa, hai gò má đỏ hồng, khe khẽ thở gấp mà thôi.
Sư nương cả người nóng như lò lửa nằm trên giường, thầm hận bản thân lẳng lơ phóng đãng, lại đối với một đứa đệ tử nhỏ hơn mình rất nhiều động dâm niệm.
Nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng,tiếng khóc muốn sống muốn chết của Tô Đình và Tần Túc, sư nương mặc dù cực lực kìm nén, nhưng cũng không thể không thừa nhận, trong lòng mình có thể cũng có khát vọng tự do la hét như vậy, đó là một loại cảnh giới tối cao của việc hưởng thụ khoái nhạc …