Không Phải Tình Hờ

Chương 10



Năm giờ ngày thứ Sáu, Adele đưa Kendra ra xe buýt của trường. Đội khiêu vũ thể thao có sáu bà mẹ đi kèm lên đường đi San Antonio đến chiều Chủ Nhật mới về. Có hai ngày dài rảnh rỗi trước mắt, Adele mong được yên tĩnh, nghỉ ngơi thoải mái.

Trông theo xe buýt khuất dạng ở khúc cua, Adele đến bệnh viện thăm Sherilyn. Biết chị gái buồn bực, bất an vì phải nằm quá lâu, Adele mang theo bộ đồ làm móng, kem thoa da chân và sơn móng màu đỏ. Hai chị em cùng chăm sóc móng chân cẩn thận. Sau đó, cô nán thêm hai ba tiếng rồi về nhà ngâm mình trong bồn tắm sục, tay ôm cuốn tiểu thuyết dày cộm mới trình làng của tiểu thuyết gia Lucy Rothschild, bạn thân của cô. Vài năm trước, Lucy là nghi phạm số một của một vụ giết người hàng loạt. Viên thanh tra thụ lý vụ ấy đem lòng yêu Lucy. Sau đó, họ nên vợ nên chồng.

Adele hạ thấp người hơn nữa trong bể tắm. Bọt pha mùi hoa anh đào ngập đến tận vai. Cô lấy dây cột tóc bọc vải buộc chặt tóc lên đỉnh đầu. Adele ngồi trong bồn cho tới khi nước hết nóng, bọt tan hết mới bước ra quấn khăn tắm quanh người.

Căn hộ yên tĩnh lạ thường khiến Adele thấy ngài ngại chứ không phải thư giãn. Adele lấy làm lạ vì bao năm qua sống một mình, cô không hề lạ lẫm thế này. Lau khô tóc xong, Adele mặc áo sơ mi trắng rộng thùng thình và quần lót trắng. Vừa xỏ đôi vớ màu hồng ôm sát chân, Adele nghe tiếng chuông cửa. Cô vơ vội áo choàng mặc nhà màu đen khoác lên người.

Adele không biết ai gọi cửa. Cô chỉ hy vọng không phải Joe đến mời cô món ‘xúc xích’.

Không phải Joe thật. Qua lỗ nhỏ trên cửa, cô thấy Zach đứng ngoài thềm, tóc chải bóng mượt. Đèn ngoài hiên soi tỏ một bên khuôn mặt đẹp như tượng. Cơn rạo rực chạy dọc sống lưng lên tận vai cô. Adele biết rõ không nên mở cửa chút nào.

Zach với tay bấm chuông lần nữa. Thấy anh nhấn ba lần liên tục, Adele vội kéo then và mở tung cánh cửa. Zach đứng trước mặt cô trong áo khoác lông cừu và quần jeans bạc gối. Zach nhìn từ đầu xuống áo choàng đen đến chân Adele:

– Vớ đẹp đấy.

– Cảm ơn.

Ánh mắt anh leo dần lên người cô:

– Em ở nhà một mình à?

– Vâng.

– Sao anh chờ mãi em mới mở cửa thế? Băn khoăn không biết có nên cho anh vào hay không chứ gì?

– Đừng thấy em mở cửa mà vội mừng. Em sắp đổi ý rồi đây.

Zach nhếch mép cười như trêu chọc:

– Cho anh vào đi mà.

Để Zach vào sẽ rầy rà to.

– Anh mang một thứ đến cho em nhưng nếu lấy nó ra ở đây thì không tiện.

Adele sửng sốt:

– Chỉ cần anh chạm tay vào khóa quần, thề có Chúa em sẽ gọi cảnh sát đấy.

Zach làm bộ chán nản:

– Chúa ơi! Em làm sao thế?

Anh cho tay vào túi lôi ra chiếc áo lót sa tanh trắng.

– Hình như cái này của em thì phải.

Adele đưa tay định cầm, Zach đã giơ thật cao để cô không với tới.

– Anh lấy ở đâu ra vậy?

– Trên nền nhà vệ sinh nữ. Chắc em muốn lấy lại nó, nhỉ?

Cô chìa tay:

– Đúng, thôi đưa cho em đi.

– Em cầm một thứ của anh. Mình mang ra đổi đi.

– Em cầm gì của anh đâu?

– Mũ lưỡi trai của đội bóng.

Adele kéo sát hai vạt áo choàng và đứng khoanh tay hỏi:

– Anh hết mũ đội hay sao thế?

– Còn chứ. Nhưng đội mũ ấy mới hên. Đội anh xếp hạng mười ba. Anh không muốn trận đấu với Amarillo tối mai hỏng chỉ vì anh đội mũ khác.

– Vào nhà rồi, anh phải hứa đứng đắn đấy nhé.

Zach so vai, giơ hai tay làm như anh là tay hướng đạo sinh vô hại. Áo lót của Adele treo lủng lẳng trên đầu ngón tay biến chàng hướng đạo sinh thành tranh biếm họa.

Adele mở rộng cửa. Zach bước ngay vào trong.

– Anh không biết gọi điện báo trước à?

– Tại không có số của em.

Đúng là cô chưa cho anh số phone:

– Mũ của anh trong phòng trẻ ấy.

Adele quay lưng đi trước. Tiếng giày cao cổ của Zach cồm cộp theo sát cô. Họ vào căn phòng có kê chiếc bàn nhỏ để máy tính xách tay của Adele. Xunh quanh bừa bộn hộp giấy đựng đồ dùng của em bé.

– Chị em khỏe chưa?

– Hôm nay có đỡ hơn. Chỉ cần em bé còn trong bụng Sherilyn là mừng rồi.

Adele lấy mũ trên bàn đưa cho anh. Zach trả cô áo lót. Anh nhìn quanh phòng:

– Nhìn là biết em vất vả rồi.

– Vâng.

Ném áo lên bàn, Adele nhìn lảng khắp chỗ. Cô cố tránh nhìn đôi vai rộng và bộ ngực vạm vỡ của Zach. Vẫn biết phòng này bé nhưng khi Zach bước hẳn vào trong, trông nó giống cái hộp chật hẹp.

– Em phải kê dọn đồ đạc. Ngoài ra em còn định sơn tường màu xanh trứng sáo. Còn trần nhà em định vẽ mây thật nhiều. Chắc em phải ghé cửa hàng dụng cụ gia đình. Đến cái tuốt nơ vít, nhà còn không có.

Adele nhún vai. Phòng bé đến độ cô ngửi thấy mùi xà phòng thơm trên người anh. Thật nguy hiểm vì Adele chỉ muốn lao tới, vùi mặt vào ngực anh.

– Con gái đôi khi cũng cần có một vài dụng cụ.

Cô mỉm cười.

– Đừng nói thế nhé. – Anh cảnh báo cô.

– Khi đến đây em bỏ quên dây lưng đồ nghề ở nhà.

Giờ đến lượt anh mỉm cười và nói:

– Em có dây lưng đồ nghề à?

– Ồ, nó giống như một hộp đồ nghề được kèm theo một sợi dây thắt lưng rẻ tiền ấy mà.

Anh nhìn lên phía đỉnh đầu cô.

– Em không tính làm quăn tóc mình đấy chứ?

– Không. – Cô đưa tay lên và tháo dây cột tóc ra. Cô lắc lắc đầu mình, và mái tóc dài óng ả buông xuống sau lưng cô. Cô đang tự hỏi liệu anh có đang dùng những lời lẽ bóng bẩy để dụ dỗ cô không.

– Em đang ở trong phòng tắm.

Zach vỗ vỗ mũ lưỡi trai bên đùi. Anh đổi đề tài:

– Thứ khiến lần đầu anh chú ý đến em là tóc em. Lúc ấy trông em giống người rừng có trong phim điện ảnh hoặc phim hoạt hình. Họ mặc bikini may bằng da báo và chạy dọc hai bờ sông Amazon. Hồi nhỏ anh đã thích những cô gái hoang dã như vậy. Hình như anh chưa kể với em thì phải?

– Chưa. Em chưa nghe.

– Nhưng sau khi nhìn vào mắt em rồi, anh không thể dứt ra được. Anh còn nhớ có hôm anh chờ em ở cửa hàng pizza để đi bộ với em về ký túc xá nữ.

– Ừ.

Nỗi ham muốn trong cô trỗi dậy. Mong muốn được vùi mặt vào cổ anh càng mạnh mẽ hơn:

– Em cũng nhớ. Mấy hôm sau, anh tặng em sách về tiên nữ.

-Thế à?

-Anh không nhớ sao?

-Em làm anh choáng váng. Làm sao anh nhớ được mọi chi tiết.

-Nghe mới sâu sắc, lãng mạn làm sao!

-Dù không muốn em vỡ mộng, anh vẫn phải thú nhận rằng anh làm thế để dụ em lên giường.

Adele bật cười:

-Cái gì? Chứ không phải hồi đó anh làm vậy vì quý mến em à?

Zach vuốt tóc rồi đội mũ lên đầu:

-Có chứ. Anh mến em vô cùng, chỉ nghĩ đến chuyện được ân ái với em.

Adele chỉ mong Zach khẳng định giờ anh cũng đang muốn thế. Cô chờ anh bảo hãy cùng trút bỏ y phục và quên hết sự đời.

Nhưng Zach không làm như cô mong đợi. Anh thủng thẳng đi ra cửa:

-Mai anh có trận quan trọng. Thôi, anh về đây.

Chỉ thế thôi sao? Có thực anh chỉ ghé qua lấy mũ?

-Anh về thật à?

Đến ngưỡng cửa, Zach dừng lại, ngoái đầu hỏi:

-Em muốn anh ở lại à?

Anh sẽ không ôm hôn, không làm cô mê mụ đến độ không thể từ chối anh sao? Adele định nói nhưng cổ họng nghẹn lại. Zach đi tiếp ra cửa chính, tay chạm vào nắm cửa:

-Vậy mà anh cứ tưởng.

-Anh đừng đi.

Dù không mong anh đến và ở lại, nhưng nếu Zach ở lại, Adele không phiền.

-Chắc em biết anh ở lại sẽ thế nào rồi.

-Em biết.

Cô biết trước khi mở cửa cho Zach vào nhà kia.

-Miệng nói biết, nhưng trông em phân vân lắm. Cưng ơi, thứ lỗi anh nói thật, nhưng em đừng làm anh phát điên rồi lại từ chối, để anh phải ấm ức ra về.

Adele nhìn anh đăm đăm. Cô thật sự không muốn anh rời đi:

-Anh có mang ‘bao’ bảo vệ theo không?

Thay vì mở cửa, Zach dựa lưng vào cánh cửa đóng chặt:

-Có.

-Vậy anh đừng về.

Vẫn muốn cho Adele cơ hội chủ động, Zach chỉ chìa tay đứng chờ. Về phần mình, Adele quên phắt phán quyết cho Zach đi hay ở. Cô lao vào vòng tay anh, úp mặt vào cổ anh. Mùi cơ thể Zach đánh thức mọi chỗ trên cơ thể cô từng ấm sực dưới bàn tay anh từ tuần trước.

-Anh đừng để ngày mai em phải hối tiếc.

Zach ôm khuôn mặt người yêu trong tay và nhìn thẳng mắt cô:

-Áp lực lớn đấy.

-Anh làm được không?

Anh cúi xuống sát mặt Adele:

-Cưng ơi, dưới áp lực cao anh mới tận dụng hết sở trường.

Hé môi, anh trao Adele nụ hôn dịu ngọt và ướt át khiến Adele xốn xang, cô khiễng chân lên đáp trả lại.

Dưới ánh sáng dịu trên lối ra vào, cô uống từng hơi thở của anh. Một tay Zach luồn vào mái tóc dày của Adele, tay kia đỡ dưới hông ghì chặt cô đến nỗi phần cương cứng ép chặt người cô. Hai vạt áo choàng mở phanh, Zach chà sát phần cơ thể cứng như đá lên bụng Adele lúc này chỉ có lớp áo mỏng phủ ngoài. Cô muốn Zach. Cho dù chỉ đêm nay thôi. Adele muốn anh trao cô tất cả: nụ hôn, bàn tay vuốt ve âu yếm và muốn anh phủ lên người cô với tất cả sức mạnh của mình.

Zach vuốt hai vai Adele làm chiếc áo choàng tuột khỏi tay rơi xuống chân cô. Vén gấu áo sơ mi lên cao, anh siết chặt cặp mông gần như trần trụi bằng cả hai tay. Adele rên khẽ trong lúc đáp trả cái hôn của Zach. Cô đầu hàng cơn ham muốn lớn dần, lấn át hoàn toàn khả năng kiềm chế nó. Vả lại, lúc này ý muốn kiềm chế cũng bị triệt tiêu.

Nụ hôn như ngọn lửa bùng lên mãnh liệt. Môi chạm môi, họ trao nhau cơn thèm khát vô bờ bến và cảm giác ngất ngây. Lưỡi anh vuốt ve môi miệng cô khiến cơ thể đáp trả bằng cơn rạo rực, vùng kín giữa hai chân nóng và ẩm ướt. Adele bấu chặt Zach, đòi anh cho cô thêm nhiều nữa. Hai bàn tay cô sục sạo trên áo khoác lông cừu, áo thun bên trong và tóc sau gáy anh. Cô hất chiếc nón trên đầu Zach, kéo áo khoác anh khỏi vai. Zach lắc người mặc nó rơi xuống đất. Môi họ rời nhau khoảng thời gian chỉ đủ cô kéo áo thun qua đầu anh. Sau đó Adele vuốt ve mãi khuôn ngực trần của Zach. Ngón tay cô lướt trên những múi cơ cuồn cuộn và làn da nóng hôi hổi của Zach. Adele hơi ngả ra sau ngắm anh mê say. Cô nhận ra hình xăm hai chữ Z lồng nhau và một hình xăm mới trên cánh tay anh. Ánh mắt mơ màng vuốt ve khuôn ngực phủ lông vàng hoe, lần xuống cơ bụng nổi múi rắn chắc và vệt lông vàng đậm hơn chạy từ bụng xuống bên trong thắt lưng quần jeans.

-Em thích không?

Chỉ ai chắc chắn biết câu trả lời mới dám hỏi câu ấy.

-Có, em thích.

Adele cầm vạt áo sơ mi lôi qua đầu. Mái tóc dày xoăn tự nhiên và vàng óng phủ ngang lưng. Thả áo sơ mi xuống nền nhà, cô đứng trước mặt anh khi trên người chỉ còn quần nhỏ và đôi vớ len xù màu hồng. Zach tựa đầu lên cánh cửa nhìn cô. Ánh mắt anh sáng rực, háo hức.

Adele nhướn lông mày ra ý hỏi. Zach cười tủm tỉm:

-Em đẹp lắm.

Vươn tay kéo Adele về phía mình, Zach đón hai gò bồng đảo tròn căng, nảy nở áp vào ngực anh. Hai đầu ngực rắn chắc của cô chạm vào làn da ấm sực của anh. Lập tức, da thịt cô như bị thiêu cháy bởi ngọn lửa kích động đầy khao khát nhục thể.

Zach cúi xuống, hôn cô lần nữa. Lần này, nó chất chứa cơn dại cuồng, cảm giác mụ mẫn. Adele chưa bao giờ trải nghiệm một cái gì giống như vậy. Nụ hôn của anh mạnh bạo, ngọt ngào, ngây ngất mê ly. Họ cùng săn sở trao nhau ham muốn nhục thể thuần túy và khao khát chiếm đoạt cho đến khi Zach rên khẽ, khàn khàn. Dứt khỏi môi Adele, anh hỏi trong hơi thở gấp. Mắt anh sáng rực thiêu đốt da thịt cô:

-Cưng ơi, giường em đâu?

Lồng tay mình vào tay anh, Adele nhoài tới hôn cổ anh:

-Đi theo em.

Cô đưa anh vào phòng ngủ của Sherilyn.

-Bật đèn đi em. – Zach ghì lưng Adele vào ngực mình. Cô nghe giọng anh run run và hơi thở anh phà vào gáy cô. – Mình sẽ không yêu nhau trong phòng tối.

Zach buông tay. Adele rướn lên bật đèn chụp trên bàn cạnh giường. Cô lặng lẽ nhìn anh. Anh là mối tình đầu của cô, người đầu tiên cùng cô trong cuộc phiêu lưu ăn trái cấm. Đã có lúc thời gian làm phai mờ ký ức, nhưng giờ kỷ niệm sống lại thật rõ nét. Cái đàn ông của Zach cứng như đá khi Adele chạm tay vào. Zach rên lên sung sướng, bọc tay cô trong tay anh và vuốt lên xuống cho đến khi anh không chịu đựng thêm được nữa và kéo tay cô lên vai mình. Anh đẩy Adele xuống giường và bao trùm cô từ bên trên.

Áp mặt trên cổ Adele, anh thủ thỉ bao lời âu yếm. Anh nói mình thèm khát cô vô cùng, rằng cô làm anh phát điên, rằng bàn tay cô khiến anh đê mê, rạo rực từng cơn. Môi anh vỗ về da thịt trên vai Adele, sau đó di chuyển khắp cơ thể cô.

Adele run rẩy gọi tên anh, rướn người lên đòi hỏi. Luồn tay vào tóc anh, cô đờ đẫn nhìn anh hôn hít, vỗ về. Mãi đến khi Adele thở ngắt quãng, anh mới cuối thấp hơn nữa. Môi anh nựng nịu bụng người yêu, để lại vệt lửa dài cháy bên trong da thịt cô.

Thấy anh lùi xuống phía dưới cuối giường, Adele hỏi:

-Anh làm gì vậy?

-Hỏi thăm cô tiên dưới này.

Zach kéo quần nhỏ của Adele xuống, nhoài lên hôn cô tiên xăm trên bụng Adele. Hơi thở anh nóng hổi thổi phà trên da đùi cô:

-Anh hôn cô tiên đây. Em không ghen chứ?

Adele lắc đầu, nuốt khan. Cổ họng cô khát nóng. Zach hôn bụng và cắn nhẹ bên trong đùi cô. Bàn tay ấm nóng áp vào giữa hai chân Adele trước khi anh miết tay lên đó.

Adele rên rỉ và nghe Zach cười tự mãn. Luồn một tay dưới mông Adele, anh nâng cô lên như nâng đĩa sơn hào hải vị và cúi xuống.

Mười bốn năm trước, anh cũng hôn cô ngay chỗ ấy. Chỉ có điều giờ Zach thành thạo hơn nhiều khi dùng môi, lưỡi làm cô thỏa mãn, nhất là khi anh mút mạnh vào đó. Zach vuốt ve cho đến khi Adele mềm người trong tay anh, lúc ấy anh mới đưa một ngón tay chạm vào điểm nhạy cảm bên trong cô. Mười bốn năm trước, Zach chưa biết làm thế. Adele run rẩy gọi tên anh trước khi cơn cực khoái làm bên trong cô siết chặt. Cảm giác sung sướng thỏa mãn chạy từ đầu đến chân Adele. Người cô cong lên nhưng Zach không rời cô cho đến khi cơn run rẩy lắng xuống. Anh chùi miệng vào bên trong đùi cô rồi đứng lên.

Zach với tay lấy quần jeans. Móc bao cao su từ túi sau:

-Suốt hai tuần nay, anh chỉ mong được làm em sung sướng như vừa rồi. Em sẵn sàng đi xa hơn nữa chưa?

Rã rời, Adele nhìn anh. Đáng lẽ cô đã hoàn toàn thỏa mãn, có thể trở mình ngủ ngon lành. Nhưng khi nhìn thân hình đẹp như pho tượng cổ và “báu vật” của Zach, Adele lại muốn nhiều hơn. Sau khi tận hưởng trọn vẹn, cô biết mình sẽ thỏa mãn đến tận cùng.

Cô ngồi lên kéo tay anh cho đến khi anh đè hẳn lên người mình. Anh to lên, nónng sực trên bụng cô khi cô hôn cổ và vai đẩy anh nằm ngửa. Hai làn da nóng hổi chạm nhau không muốn rời. Cầm bao cao su từ tay anh, cô xé giấy gói ngoài. Zach đã sẵn sàng.

-Anh sẽ thích cho xem.

Dạng chân trên bụng anh, Adele điều chỉnh cho đúng và từ từ ngồi xuống. Adele từ từ tận hưởng cảm giác tuyệt vời khi anh đi vào trong cô.

Zach thở gấp. Hai tay anh vuốt ngược từ đùi lên hông và eo Adele:

-Nhìn từ dưới này em đẹp quá. Anh thích lắm.

-Anh sẽ còn thích hơn nữa.

Adele từ từ chuyển động. Cơ thể cô kích thích anh, siết chặt anh, kéo anh vào sâu hơn nữa. Chính anh giúp thổi bùng ngọn lửa đam mê cháy rực trong cơ thể cô.

-Em cũng học được một vài điều nhỉ. – Anh nói và siết chặt tay mình ở hai bên eo cô.

Adele di chuyển nhẹ nhàng để thỏa mãn cả hai. Cô nhìn không chớp đôi mắt nâu mơ màng đang nhìn mình như thôi miên. Cúi xuống dán môi lên cổ anh, cô thì thào, hai bầu ngực áp vào ngực Zach:

-Em thích anh thế này. Anh thật tuyệt.

Zach lật người đỡ Adele nằm ngửa, đan tay anh vào tay cô. Ép chặt môi lên môi người tình, lưỡi anh tiến sâu vào miệng Adele khi anh đi vào bên trong cô. Đầu nhẹ bỗng, Adele tưởng chừng lao thẳng vào cơn mê lúc Zach đẩy mạnh hông. Chủ động dứt khỏi đôi môi anh, Adele co một chân vòng ngang eo anh, cùng chuyển động nhịp nhàng theo từng nhịp đẩy. Anh di chuyển không ngừng đưa cả hai tới đỉnh cao của khoái cảm.

-Zach, Zach!

Adele thì thầm sau mỗi lần anh tiến sâu vào trong cô cho đến khi nhiều đợt sóng khoái cảm bao trùm cô và lan mãi tưởng chừng không bao giờ dứt. Nó khiến mười đầu ngón chân cô quắp lại và hai tay nắm chặt. Adele há miệng thở dốc, tựa tiếng kêu la không thanh âm.

Zach run rẩy, mê man. Anh tán thưởng vẻ đẹp và khoái cảm cô tặng anh từ bên trong. Siết chặt tay cô trong tay mình, Zach vùi mặt vào một bên cổ Adele. Lúc kết thúc, các cơ trên lưng và vai anh như hóa đá. Tiếng rên cuối cùng của anh nghe như tiếng vọng từ đáy sâu của tâm hồn.

Hơi thở anh mơn man trên má Adele. Anh hôn vành tai Adele:

-Em không sao chứ?

-Hừm.

-Anh có làm em đau không?

Adele bật cười:

-Không.

Ngẩng đầu, Zach nhìn chăm chăm vào mắt Adele. Anh mỉm cười tự mãn:

-Lúc cuối anh hơi thô bạo. Xin lỗi em nhé.

Adele vuốt từ vai xuống dọc sống lưng anh. Những gì họ vừa trải qua không giống những cuộc mây mưa mười bốn năm về trước. Anh khác trước và cô cũng không còn như xưa. Điểm khác biệt lớn nhất là cô không còn yêu anh. Zach vừa cho cô tận hưởng thú vui nhục dục. Đó đơn thuần chỉ là lạc thú, không phải tình yêu. Adele mừng vì nó không dính dáng đến tình yêu. Cô tuyệt đối không thể yêu người đã từng làm tan nát trái tim mình.

Zach dí trán mình lên trán Adele, tay anh vuốt ve cô:

-Em đói không? Mình ăn pizza nhé?

Riêng điểm này giống với chàng sinh viên Đại học Texas mười mấy năm về trước. Yêu nhau xong, bao giờ anh cũng đói cồn cào:

-Bánh kẹp tiện hơn.

-Chà, gợi cảm quá!

Vừa gãi mảnh ngực trần, Zach vừa ngắm nghía cặp chân Adele. Anh đã kịp mặc quần dài ngồi bên bàn bếp trông cực kỳ thư giãn và thoải mái.

-Gì cơ?

Adele đưa cho anh ly trà đường.

-Áo em đang mặc ấy.

-Cái này ấy à?

Cô nhìn xuống áo thun trắng đưa ra trước. Adele hơi ngượng vì không có quần áo thật khiêu khích, gợi cảm. Tuy nhiên, vì mục đích đến thăm chị nên Adele không nghĩ cần trang phục gợi tình.

-Ừ, nó đó.

Zach ăn bánh kẹo giăm bông và pho mát Thụy Sĩ và uống nước trà đường.

-Áo thun cũ mà gợi cảm gì chứ.

-Chính đó là điểm anh thích nhất ở em. Em gợi cảm một cách tự nhiên, không cần làm bộ làm tịch.

‘Thật sao?’. Mấy ngày gần đây, Adele chẳng thấy mình xinh đẹp hoặc khiêu khích chút nào. Mỗi khi không phải làm việc hoặc chăm sóc Sherilyn và Kendra, hầu hết thời gian cô chỉ thấy mệt nhoài.

-Coi áo thun cũ là gợi tình thỉ chắc anh không hẹn hò nhiều rồi.

Zach đặt ly nước lên quầy bar:

-Cưng không nhớ anh có con gái đang tuổi lớn à? Hồi này anh có đi chơi gì đâu.

Adele thấy khó tin quá:

-Không hề sao?

-Lâu lắm rồi anh chưa ở cùng phòng với cô nào.

Adele nhấm nháp ly trà riêng:

-Lâu là bao lâu?

-Để anh nhớ lại xem nào. Sau khi Devon mất. Anh nhớ rõ mà. Khoảng bốn năm tháng trước khi anh đưa đơn ly dị cho vợ ký.

Nước trà chui nhầm sang khí quản khiến Adele ho sặc sụa. Cô lắp bắp:

-Anh định ly hôn với Devon ư?

-Ừ, nhưng tụi anh giữ kín, không nói với ai. Tiffany không biết. Anh cho rằng thế lại hơn nên im lặng.

-Nhưng mà… – Adele đặt ly xuống bàn. – Mà thôi, bỏ đi.

-‘Nhưng mà’ gì cơ?

-Thực ra không phải chuyện của em. Nhưng em tò mò muốn biết anh đã định chia tay Devon , sao nhà anh giống điện thờ cô ấy thế?

Bỏ bánh kẹp xuống đĩa, Zach quay sang nhìn cô:

-Sau khi Devon mất, bố con anh không thay đổi gì trong nhà. Đồ đạc trong phòng ngủ của anh và phòng giải trí là mới. Còn lại, Tiffany thích giữ như cũ.

-Ra vậy. Vì thế phòng khách mới có bức hình lớn của Devon . Trông sờ sợ thế nào ấy.

Nhưng sớm hay muộn, bố con họ cũng phải thay đổi. Giữ nguyên đồ đạc như cũ không có lợi cho tâm lý của cả Zach và Tiffany.

-Em thấy sợ à?

-Ừ. Nhưng quan trọng là anh không sợ.

Zach nhún vai:

-Chắc anh quen rồi. Vả lại, anh có nhìn đâu mà sợ.

-Lần đầu vào nhà anh thấy bức hình ấy, em suýt đau tim.

Zach bật cười:

-Chắc thế rồi. Hôm anh về nhà thấy em đứng ngoài cổng, anh tưởng mình bị ảo giác. Em mặc áo len trắng, tóc dày bồng bềnh lượn sóng. Nhất là thấy anh, em có vẻ không vui.

Adele quay sang ngồi đối diện với anh, đầu gối cô chen vào giữa hai đầu gối Zach:

-Em choáng. Lúc đầu bức hình Devon to như người thật dọa em một phen hú vía. Kế đến là anh đấy.

Zach cầm tay Adele, hôn nhẹ mấy ngón tay trắng mịn:

-Sau hôm đó, suốt ngày anh chỉ quanh quẩn nghĩ về em. – Lật tay Adele, anh hôn lên cổ tay cô khiến hơi ấm lan tỏa lên tận cánh tay. – Dù biết em về Cedar Creek chỉ để thăm chị gái, anh vẫn mừng thầm. Biết ích kỷ là xấu tính nhưng anh vẫn muốn được ở bên em, dù chỉ trong một thời gian ngắn.

Ăn xong, họ làm tình thêm lần nữa. Sau đó, Zach không đòi ăn, còn Adele gối đầu lên cánh tay anh ngủ ngon lành. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô chỉ còn một mình.

Chuyện tình một đêm luôn kết thúc như thế. Zach không buồn đánh thức cô trước khi đi, cũng không hứa suông rằng sẽ gọi điện hỏi thăm cô, thậm chí một lời giã biệt cũng không có.

Chuyện giữa hai người tìm đến nhau vì bản năng sinh lý, không phải vì tình yêu cũng có những nguyên tắc riêng thế đấy. Dù bằng lòng chấp nhận, Adele vẫn thấy trống trải trong lòng.

Adele trở mình nằm ngửa, ngắm mẫu hoa văn trên trần nhà. Nguyên tắc là một chuyện, Adele vẫn không thể không băn khoăn tự hỏi lúc này Zach đang ở đâu và làm gì.

Không hiểu sao, lời nguyền chừa Zach ra. Ít nhất thì cũng chưa thấy dấu hiệu gì. Trước khi quẻ ám tác động đến Zach, Adele còn cơ hội tận dụng anh. Sau đó, anh ra sao cô cũng không quan tâm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.