Khí Trùng Tinh Hà

Chương 19: Tâm bệnh của phụ thân



Hồ Tư Ngôn cùng Phương Tiểu Trung đi theo lộ trình của Tần Vô Song, cũng là kiên trì không ngừng. Một năm sau, một trăm sáu mươi dặm sơn đạo, dần dần cũng đã chẳng còn gian nan.

Hai người theo Tần Vô Song học vũ kỹ, về nhà thao luyện, khiến mọi người ngạc nhiên dữ dội, hoảng hốt vội vàng đi đóng cửa, sau đó thông suốt dặn dò, không cần phải tuyên truyền chuyện này ra bên ngoài.

Học vũ kỹ của gia tộc khác, nếu truyền ra ngoài, không bị người ta cười rụng răng mới là lạ.

Hồ Tư Ngôn lại nói:

– Không có gì đâu, Tần Vô Song nói, đây là vũ kỹ công kích bình thường, vốn chính là trao đổi cho nhau dùng mà thôi.

Lời này khiến phụ thân Tộc trưởng hắn lại muốn rớt cằm, nửa ngày nói không nên lời. Cái tên tiểu tử Tần gia này, bị con cháu vọng tộc Trương gia đánh một cái, thật sự thông suốt? Như thế nào càng ngày càng yêu dị?

Nhìn thần thái của nhi tử, coi như đã trở thành người sùng bái siêu cấp của người ta rồi. Hắn hiện tại càng ngày càng hoài nghi, sớm hay muộn có một ngày, mình có thể hay không cũng gia nhập hàng ngũ của con?

Hôm nay, Hồ Tư Ngôn cùng Phương Tiểu Trung một đường trèo lên, bọn họ đi đến cuối đường, đây là một đám rừng phi thường bí ẩn, ở cao phía trên, bình dân bình thường căn bản vô lực đến đây.

Hai người nhìn đường cũng không thấy dấu chân mới.

– Tư Ngôn ca, Vô Song ca hôm nay chẳng lẽ không đến đây?

Phương Tiểu Trung nghĩ thấy không thể hiểu.

Lần nào, Tần Vô Song cũng đến sớm hơn bọn họ, mà bây giờ trên đường không có dấu chân, xem ra Tần Vô Song hôm nay không có tới.

– Có lẽ hắn nửa đường trì hoãn, Tần Vô Song là người tu luyện điên cuồng, như thế nào có thể không đến?

Hồ Tư Ngôn cũng đoán không ra, lấy của tính cách Tần Vô Song, không có chuyện đặc biệt, không có khả năng thay đổi kế hoạch tu luyện.

– Hai người các ngươi mau tới đây!

Trong lúc đoán già đoán non thì nghe tiếng Tần Vô Song từ xa truyền đến.

Hai người nghe tiếng sờ soạng, xuyên qua rừng cây rậm rạp về phía trước, đi ước chừng cây số, đã thấy Tần Vô Song ngồi ở trên một khối đá lớn, đối diện một thâm cốc trống trải, nhìn xuống, quả thực là vạn trượng vực sâu, không thể nhận ra.

– Ở đây lại có nơi như vậy a?

Hồ Tư Ngôn cùng Phương Tiểu Trung đi theo Tần Vô Song chạy trên sơn đạo cũng có một tháng, chưa từng tới nơi đây.

– Dưới này chắc có cất giấu bí mật của Đại Thương Sơn?

Tần Vô Song cảm khái nói.

Hai người cũng không hiểu lắm, Phương Tiểu Trung đột nhiên nói:

– Vô Song ca, ngươi hôm nay là như thế nào đi lên? Như thế nào không thấy dấu chân của ngươi a. Theo đường khác trên tới sao?

– Ta theo đường cũ tới, chỉ có điều hôm nay ta cố ý luyện tập một chút thân pháp.

Tần Vô Song thản nhiên nói.

– Cái gì? Theo đường cũ đến? Chân không dính đất? Một cái dấu chân cũng không để lại?

Hồ Tư Ngôn rung động, thì thào thở dài:

– Vô Song, ta hiện tại tò mò, ngươi rốt cuộc luyện đến cảnh giới gì rồi?

Tần Vô Song không đáp, Phương Tiểu Trung lại nói:

– Ta nghĩ là, ta lúc nào có thể luyện đến cảnh giới của Vô Song ca, ha hả.

– Bốn chữ – chăm chỉ kiên trì!

Tần Vô Song đứng lên:

– Đi luyện công đi!

Hồ Tư Ngôn cùng Phương Tiểu Trung như tỉnh mộng, đều gật đầu.

Chỗ Tần Vô Song luyện công cách biệt với bọn họ.

Sau hai năm quay về trấn Đông Lâm nói dài cũng không dài. Đối với Tần Vô Song chỉ là leo mấy trăm lần Đại Thương Sơn thôi.

Chẳng qua đúng là trải qua mấy trăm ngày hàn thử khiến Tần Vô Song tu luyện lại lấy được đột phá không nhỏ.

Sáu tầng Viêm Dương Chân Kinh, đã luyện đến tầng thứ năm, sắp tới sẽ đột phá tiến vào tầng thứ sáu vô thượng cảnh giới.

Cửu Dương Chưởng tổng cộng chín chưởng, bảy chưởng đầu đã luyện đến nhuần nhuyễn, chưởng thứ tám Bát Dương Phần Hoang đã bắt đầu lĩnh ngộ.

Nhất Dương Chỉ lại luyện đến cấp độ cao nhất.

Khi rời khỏi Võ Đồng Viện, tu vi của Tần Vô Song tương đương với Chân Võ Cảnh Nhị đến Tam đẳng, miễn cưỡng có thể cùng Chân Võ Cảnh Tứ đẳng đánh một trận.

Hôm nay, tu vi của hắn đã muốn là Chân Võ Cảnh Lục đẳng, hơn nữa kỹ xảo chiến đấu cùng kinh nghiệm của hắn, cùng Chân Võ Cảnh Thất đẳng tuyệt đối có một trận chiến lực.

Cường giả Chân Võ Cảnh, đoạn càng cao, thực lực tăng lên cũng càng lớn.

Chân Võ Cảnh Thất đẳng cường giả, là Chân Võ Cảnh thượng phẩm. Kỳ thật, ít nhất có thể đồng thời đối phó ba gã Chân Võ Cảnh Lục đẳng.

Mà Chân Võ Cảnh Bát đẳng, lại có thể đồng thời đối kháng ba gã Chân Võ Cảnh Thất đẳng cùng liên thủ.

Cho nên Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, cùng trạng thái Chân Võ Cảnh Đỉnh phong, nghe nói có thể đồng thời đối phó năm tên thực võ cảnh Bát đẳng.

Tăng lên Nhất đẳng, thực lực cũng là tương đương đáng sợ.

Tần Vô Song cũng không phải thực để ý mấy con số đối lập máy móc. Tu vi này, tới một cảnh giới nhất định, thực không đơn giản là con số đối lập.

Nói cách khác, lấy tình huống trước mắt mà nói, đại khái chỉ khôi phục năm thành công lực kiếp trước.

Chính là cùng so sánh với đỉnh phong trạng thái của mình, hiện tại chính mình chẳng sợ trăm tên cùng tiến lên, cũng như cũ địch không được trạng thái đỉnh phong.

Khiến Tần Vô Song cảm thấy vui sướng là hoàn cảnh tu luyện tại Đại Thương Sơn tương đối lý tưởng, đối với tu luyện nội kình là ưu việt, thế nhưng lại còn hơn Địa Cầu ở kiếp trước.

Ở đây khổ công một ngày, hiệu quả so với kiếp trước ít nhất hai ba ngày. Chiếu tốc độ này, một năm rưỡi sau Gia tộc Luận phẩm, khôi phục bảy tám phần thực lực kiếp trước, tuyệt đối có thể hoàn thành!

Tại tiền thế, có cái gọi là thiên địa linh khí, là chuyện thập phần hư vô mờ ảo. Mà ở kiếp trước, khi Tần Vô Song tu luyện nội lực, thế nhưng ẩn ẩn có thể cảm nhận được thiên địa linh khí trong truyền thuyết có tồn tại!

Đột nhiên trong lúc đó, hắn thực khát vọng thực lực mau chóng khôi phục, để mình có thể lại một lần nữa có cơ hội tiến vào tiên thiên.

Lúc này đây, có chỗ tu luyện tốt như vậy để dựa vào, hy vọng thành công khẳng định là gấp bội!

– Cảnh giới Tiên Thiên…

Tần Vô Song lẩm nhẩm bốn chữ, đây là danh từ Tần Vô Song kiếp trước luôn mơ tới, khiến máu Tần Vô Song nhất thời sôi trào.

Gần giữa trưa, nhìn sắc trời không còn sớm, Tần Vô Song lúc này mới xuống núi, còn chưa tới chân núi, chợt nghe tiếng tỷ tỷ Tần Tụ la lên.

– Làm sao vậy, tỷ?

Tần Vô Song gặp tỷ tỷ trên mặt tựa hồ rất là lo âu.

– Vô Song, nhanh về nhà nhìn xem, phụ thân… Phụ thân hắn ói ra rất nhiều máu.

Tần Tụ khóc nức nở nói.

Bạn đang đọc truyện được lấy tại

Truyenyy

chấm cơm.

Tần Vô Song sắc mặt khẽ biến, bước nhanh hơn nói:

– Tỷ, ngươi chậm rãi trở về, ta đi về trước nhìn xem.

Bay nhanh chạy về nhà, Tần Liên Sơn đã được hạ nhân đưa về phòng ngủ, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, mồ hôi thấm ra cái trán, trán có nhều nếp nhăn, có thể thấy được hắn lúc này chịu được thống khổ cũng không bình thường.

– Phụ thân, như thế nào rồi?

Tần Vô Song đến gần, đặt tay lên cổ tay phụ thân. Mạch đập rất nhanh, kinh mạch vận hành thập phần hỗn loạn, chân khí không ngừng động, vốn không có một đường hướng rõ ràng.

Nói trắng ra là chân khí hỗn loạn.

Tần Vô Song kiếp trước chính là nhất đại tông sư, với võ đạo hiểu biết thập phần uyên bác, xem mạch đập đã biết nguyên nhân bệnh của phụ thân.

Thở dài một tiếng, cảm thấy hơi có chút hối hận. Hắn mấy năm qua, quá bận về việc… tự thân tu luyện, cũng rất ít bận tâm vấn đề tu luyện của phụ thân.

Nếu hắn sớm phát hiện, phụ thân cũng không đến mức bị như ngày hôm nay.

Chẳng qua may mắn, phụ thân chính là Chân Võ Cảnh Nhất đẳng, trong cơ thể chân khí hữu hạn. Vong dương bổ lao, tuyệt không tính là muộn.

Tần Tứ Hỉ thấy Tần Vô Song tới, vội hỏi:

– Ta đi mời thầy thuốc.

Tần Vô Song một thanh gọi lại:

– Tứ Hỉ bá bá, không cần mời.

Tần Tứ Hỉ sửng sốt:

– Không mời? Vậy thương thế của Tộc trưởng làm sao bây giờ?

– Ta có biện pháp.

– Ngươi có biện pháp?

Không chỉ Tần Tứ Hỉ, mà phụ thân Tần Liên Sơn cũng ngây dại.

– Phụ thân, ngươi đây là tu luyện quá độ, chân khí chưa được khơi thông đúng lúc, ở trong cơ thể không có hình thành tuần hoàn tiểu chu thiên. Làm cho chân khí hỗn loạn, kinh mạch phản phệ.

Tần Liên Sơn thở dài một hơi, hắn biết, nhi tử nói đúng. Mấy năm nay, hắn một ngày một đêm, trừ bỏ làm việc đại sự trong tộc, là đắm chìm với tu luyện, thầm nghĩ trước khi Gia tộc Luận phẩm diễn ra, tiến vào Chân Võ Cảnh Nhị đẳng. Muốn đi vào Nhị đẳng, không nói đến khiêu chiến vọng tộc, bảo trụ cái danh ngạch hàn môn Tần gia khẳng định là có bảy tám phần nắm chắc.

Chính là, hắn Tần Liên Sơn thiên phú cũng không cao, hôm nay vì quá gấp, lại ứng với câu nói kia, dục tốc bất đạt.

Kết quả là, lại dẫn tới chân khí phản phệ.

Lấy khả năng của Tần Vô Song ở kiếp trước, ứng đối mấy việc nhỏ này, tự nhiên có biện pháp. Hắn suy nghĩ chính là, nên dùng loại biện pháp nào được.

Có hai biện pháp, một chỉ dùng ngân châm dẫn đường chân khí ra thể, khơi thông kinh mạch bị trì trệ, giải khai úc khí tích trong cơ thể. Biện pháp chậm, cần ba đến năm tháng mới hoàn toàn trừ tận gốc.

Một biện pháp khác là phá rồi lại dựng, là mạnh dược, cho phụ thân tu luyện phái Thiếu Lâm áp trục tuyệt học kiếp trước Dịch Cân Kinh, tẩy tủy phạt mao, làm lại từ đầu, hoàn toàn thoát thai hoán cốt!

Hiệu quả tất nhiên là rất tốt, nhưng phải thừa nhận là rất phiêu lưu.

– Vô Song, ngươi có biện pháp gì? Cứ nói, không cần khó xử.

Tần Liên Sơn thấy nhi tử trầm ngâm không nói, nghĩ bệnh tình hắn thập phần phiền toái.

Tần Vô Song cười an ủi, trầm ngâm nói:

– Phụ thân, cho ta suy nghĩ một chút, ngày mai cho ngươi câu trả lời thuyết phục. Trước mắt, thỉnh Tứ Hỉ bá bá đi lấy vài ngân châm đến, ta châm vài huyệt đạo cho phụ thân giảm bớt thống khổ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.