Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết

Chương 4: Ăn kem



* RENG RENG RENG…*

– Cái đồng hồ báo thức chết tiệt- Nó tự nhủ

– 6h rồi bà cô nướng ơi… – Tiếng của nhỏ Thư dưới nhà

– Sớm mà mày, ngồi chơi lát tao xuống ngay- Nó dửng dưng

Cũng cái công việc vscn thường ngày. Mang trên mình bộ đồng phục. vội chải gọn đầu tóc, nó cứ như 1 cô công chúa…

Nói rồi cả 2 được bác tài xế của Thư đưa đến trường…

Đúng với cái câu không hẹn mà gặp. Nó và Anh Thư vừa bước xuống xe thì hắn và Anh Duy cũng đến đúng lúc. Không phải tình cờ không mà con nhỏ Nhã Phương cũng ở ngay đấy.

Anh Duy chạy tới khoác vai Thư vào trường, mấy em lớp dưới chết lặng, mất cơ hội cua ảnh ( mà cua cũng đâu được)

Vì tức nhò Phương cái vụ hôm qua, nó biết chắc nhỏ yêu Quốc Huy. Trong đầu nhỏ nảy ra 1 ý định nho nhỏ…

– Huy ơi, đợi tớ với. Lát xuống căn-tin ăn chút gì nha! – Nó ns cái giọng yếu mềm, dễ thương lắm!

Nói rồi nó chạy tới khoác tay Quốc Huy lên lớp, không kèm theo là ánh mắt sắc lạnh cho Nhã Phương

– Đợi cậu lâu quá chừng hà!- Nháy mắt với nó, hắn vui vẻ đi lên lớp

Thật ra, hắn biết nó muốn trả đũa nên mới diễn kịch nhưng trong lòng hắn ấm áp, hạnh phúc hơn bao giờ hết

* Đến lớp *

– Cảm ơn anh đã phối hợp!

– kcj, tôi cũng ghét cay ghét đắng con nhỏ đó

Hắn cùng nó cùng vào lớp làm bao người ghen tức, nhỏ Phương đã lên lớp trước, nó và hắn cùng nhau “ trao” cho nó ánh mắt rực lửa của mình

– Hân, lát nói chuyện với mình tí nha- Phương nói đủ để nhỏ và nó nghe

~~ Thời gian thấm thoát qua những tiết học

– Hân à, tớ xin lỗi chuyện hôm qua nha! Gia đình tớ sắp phá sản rồi, cậu làm ôn đi

– Cậu liệu mạng cậu với tôi. Phạm lê Bảo Hân này không phải dạng dễ bắt nạt- Giọng nó vẫn lạnh như ngày nào

– Tớ biết rồi, cậu tha lỗi cho tớ nha! – Tỏ vẻ hài hòa

-… Nó không nói gì chỉ quay lưng bước đi

– Cô cứ làm kiêu đi. Nguyễn Nhã Phương là người ntn chứ. Haha- Cô ta cười nửa miệng

Như Hân nói, cô sẽ trừa đường sống cho nhà Nhã Phương, cô cũng không muốn làm lớn chuyện lên… Nhưng nó đâu biết sau đấy là cả 1 nguy hiểm đang rình rập bản thân mình

Chỉ tại mãi lo nói chuyện với Nhã Phương, Thư đã về trước, cả Anh Duy cũng vậy….

“ Bây giờ ai chở mình về đây nhỉ?” – Nói rồi trong đầu nó hiện ra hình ảnh của hắn. Hắn thường ở phòng hiệu trưởng nên về muộn, trường có cổ phần lớn nhất thuộc về gia đình nó

Tự cốc đầu mình: “ Anh ta không được, thứ lạnh lùng, tàn nhẫn”

– Cô cũng vậy mà ns tôi sao?- 1 giọng nói sau lưng khiến nó giật cả mình

– OMG… Ông anh cứ theo tôi mãi thế?

– Ai cần, tại tôi nghe có mùi nói xấu tôi- Hắn lại cười, từ khi gặp nó, hắn đã cười rất nhiều

– Lên xe tôi chở đi ăn kem- Hắn như dụ trẻ con ấy!

– kem hả. đi thì đi – Món khoái khẩu mà không đi mới lị đó ^^

Hôm nay hắn đi chiếc mô tô màu đen dũng mãnh. Với vận tốc 170km/h thì 1 người bt sẽ sợ chết. Nó thì khác, cũng là 1 tay đua đẳng cấp nên không nhằm nhò gì

Tại quán kem:

– Ê. Anh trả phải không? – Tiểu thư nhà giàu nhưng cô luôn muốn người ta bao mình ^^

– Em cứ ăn thoải mái, anh đây trả- Tự mãn với câu nói của mình

– Nói gì. Em con khỉ- Vừa nói nó vừa bẻ tay rôm rốp

– À thôi, tôi có nói gì đâu. Gọi món đi

Ôi chao, sai lầm vì câu nói lúc nảy hắn nói. Nào là kem chocolate, kem vani, kem quế… Cả tiệm đều bị nó kêu ra

– heo à? – Hắn mỉa mai

– Yên tâm, không dành chức của anh đâu! – Nó cũng chẳng thua

Ăn xong, hắn rút thẻ tinh tiền và đưa nó về nhà

– Tới rồi, cảm ơn anh nhiều

Không nói không rằng anh chạy thẳng vào biệt thự nhà nó…

– Đưa cô về phải hậu tạ tôi chứ!

– Hân ơi, con về rồi à, ai đây con?- ba nó hỏi thăm

– dạ, con chào bác- Hắn lễ phép!

– Âm binh của con đó ba, anh ta bắt nạt con mãi đó!- Nó kể lễ với ba

– Bác, bác đừng nghe con heo đó!

– Anh mới heo đó!

– Dạ muộn rồi, con về đã bác, tạm biệt cô con heo! – Hắn cười trừ

Nó cũng vui vẻ chạy thẳng lên phòng

Ba nó nhìn lên bức ảnh người phụ nữ hiền từ trên bàn thờ nhủ: ” Con bé biết yêu rồi đó bà à! Bà phù hộ cho nó hạnh phúc nhé! mà thằng nhỏ đó cũng được đấy”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.