Ta lắp
bắp từ Inu nửa ngày cũng không ra nổi từ yasha, nhưng đối phương trầm mặc vài
giây, đột nhiên nói: “Công chúa, thanh âm của ngươi sao lại khác khác ?
Không đúng, mùi hương của ngươi, ngươi không phải công chúa Sakura…” Nói
xong đột nhiên vươn móng vuốt vụt tới.
Trời ạ!
Động tác này cũng quá nhanh, trọng yếu nhất là trên người quần áo cũng quá cồng
kềnh. Ta dùng sức đổ người về phía sau, mới tránh thoát trảo của bán yêu này.
Nhưng dưới vạt áo, tiểu Sess đột nhiên nhảy lên gầm gừ một tiếng, móng vuốt nhỏ
vươn ra sắc bén.
Bán yêu
quát to một tiếng, một bàn tay của hắn đột nhiên chảy máu.
Hắn
nhìn thấy tiểu Sess liền lập tức chấn động: “Ngươi là… ấn ký tân nguyệt,
ngươi là thiếu chủ bạch khuyển tộc.” Nói xong hắn cũng không lưu lại, nhảy
lên liền chạy.
“Uy,
ngươi chờ!” Người ta chờ mới là lạ, ta bỏ quần áo vướng víu ra: “Chỉ
là quần áo mà thôi, mà sao còn nặng hơn áo giáp” Cầm lấy luyện nha, ta
nhanh chóng đuổi theo.
Mà tiểu
Sess nhảy một cái liền đứng trên vai ta: “Một là tiểu bán yêu, chỉ biết
chạy trốn”
“Hắn
hẳn là khuyển yêu?”
“Phải,
bán yêu hắc khuyển tộc.”
“Bán
yêu cũng là yêu quái, ngươi phải nhớ kỹ…”
“Nếu
không mau đuổi theo, hắn sẽ thật sự chạy mất.”
Không
phục hừ một tiếng, tiếp tục đuổi theo. Nhưng mắt thấy đối phương cũng giống
Inuyasha, động tác cực nhanh, vừa mới chạm đến một thân cây, hắn đã dừng
ở một thân cây khác. Còn tiếp tục như vậy, ta thật sự sẽ bị tiểu Sess coi
thường.
Lấy ra
phù chú, thì thầm: “Phong chú!”
Gió
mạnh lướt qua, một cây đại thụ vừa bị bán yêu kia đặt chân lập tức ngã
xuống dưới, hắn nhất thời không đứng vững được liền rơi trên mặt đất. Lúc này
ta đuổi theo đến nơi, chỉ vào hắn nói: “Ngươi… Ngươi…” Sau đó
không ngừng thở dốc, câu hỏi biến thành cảm thán: “Ngươi chạy còn nhanh
hơn con thỏ.”
Đối
phương căn bản không nhìn ta, sự chú ý của hắn đều ở tiểu Sess, vừa nhìn hắn
vừa lùi về phía sau
“Các
ngươi sao lại đuổi theo ta?”
“Ta
chỉ muốn nói với ngươi một chuyện.” Ta chỉ ngón tay vào hắn, nói:
“Công chúa Sakura, người trong lòng nàng không phải ngươi, nên ngươi buông
tha đi!”
“Vô
luận nàng thích ai, ta chỉ muốn cùng nàng một chỗ.” Hắc khuyển yêu trả lời
rất nhanh.
“Ngươi
thích nàng như vậy sao, vì sao?” Bán yêu này coi như là si tình, biết rõ
đơn phương nhưng vẫn cố chấp muốn lấy công chúa Sakura.
“Bởi
vì, nàng rất giống mẹ ta…” Hắc khuyển yêu do dự một chút, sau đó nhìn
tiểu Sess một cái, rốt cục không dám lỗ mãng, đành nói ra tình hình thực tế.
Ta
phác! Ta đổ!
Vươn
cánh tay chỉ chỉ vào hắn, nói: “Đồng chí, ngài luyến mẫu sao? Đó căn
bản không phải yêu, chỉ là lưu luyến mà thôi.”
“Lưu
luyến?” Hắc khuyển yêu cúi đầu, cái gì cũng không nói .
Ta bất
đắc dĩ nói: “Tình yêu và lưu luyến là khác nhau, nên ngươi buông tha
đi!”
“Không
thể, nếu buông tha, ta lại chỉ có một mình.” Hắc khuyển yêu lập tức phản
bác.
“Ngươi
thật ích kỷ”
“Nếu
buông tha thì ta sẽ cho ngươi đi, không buông tay ngươi sẽ chết, chọn đi!”
Tiểu Sess vung cái đuôi, nói ra những từ ngữ lạnh như băng, ta thật buồn bực!
Ta giáo dục theo chủ nghĩa nhân đạo, kết quả miệng nhỏ đáng yêu kia vẫn xuất ra
băng giá a.
Hắc
khuyển yêu đã lui ra phía sau, hai móng vuốt duỗi thẳng tùy thời nghênh chiến.
Nhìn đến hắn, ta liền nhớ tới Inuyasha, bán yêu kỳ quái đáng yêu kia. Vì thế
nói: “Kỳ thực ngươi có thể quay về tộc yêu quái của ngươi, như vậy sẽ
không cô đơn.”
“Ngươi
ngu ngốc sao? Ta là bán yêu, tộc hắc khuyển căn bản sẽ không nhận.”
“Hừ!
Ta biết ngươi muốn nói gì, hắc khuyển tộc không tiếp nhận sao? Vậy thì bạch
khuyển tộc nhận, ngươi sang bên này đi!”
Hắc
khuyển yêu ngẩn ra, sau đó trong con ngươi của hắn ánh lên hi vọng. Kỳ thực,
hắn chỉ là tịch mịch thôi! Ta nghĩ như thế, nhưng bên vai tiểu Sess lại nói:
“Ta không đồng ý, vì sao bạch khuyển tộc phải nhận tên bán yêu này.”
“Ta
là trưởng bối, ta nói có thể là có thể. Ngươi nếu không đồng ý, chúng ta cùng
đi hỏi ý kiến của cha ngươi?” Mang cha người ta ra để uy hiếp người ta tuy
rằng không tốt, nhưng tiểu Sess cũng chỉ có một nhược điểm này, bây giờ không
lợi dụng thì khi nào lợi dụng?
Tiểu
Sess hừ một tiếng: “Tùy ngươi!”
“Thật
sự có thể chứ? Nhưng thủ lĩnh bạch khuyển tộc đồng ý sao?” Thanh âm của
hắc khuyển yêu nhỏ dần.
“Ngươi
yên tâm , hiện tại Inu no Taishou đang ở bên ngoài , con của hắn ở trong tay
ta, cho nên ta định đoạt, ngươi có thể đi theo ta.” Vỗ vỗ ngực, tuy hắc
khuyển yêu thoạt nhìn còn nhỏ, nhưng tướng mạo thanh tú, lỗ tai đáng yêu, thật
sự là rất dễ mến.
Tiểu
chính thái như vậy lại ở bên ngoài loạn chuyển, nếu bị yêu quái nào vô lương
đụng tới bắt đi thì làm sao bây giờ? Cảnh đó có thể tưởng tượng ra. ( Lời tác
giả: Tiểu Đồng thật sự là nghĩ quá nhiều, nơi này yêu quái vô lương thì không
có, nhưng cô cô vô lương nhưng lại có một kẻ! )
“Vậy…”
“Có
đi hay không?”
“Đi!”
“Vậy
quyết định thế đi, nhưng ngươi chờ một chút, ta đi…” Không cần rồi, phía
sau người ầm ĩ ngựa hí, hình như là người trong thành đuổi tới.
Đi đầu
chính là Takeda, hắn cưỡi ngựa cầm đao bổ tới, hét lớn: “Yêu nghiệt! Xem
đao!”
Đầu
ngả! Vị đồng chí này, ngươi còn chưa thấy rõ tình huống mà đã muốn chém a.
Chúng ta bên này vừa mới bàn xong, một đao của ngươi vạn nhất tiễn tiểu chính
thái đi tây thiên, thì ta một trăm năm về sau biết tìm ai giải trí đây. (Lời tác
giả: Thiên lôi đến đánh nữ nhi này đi, chịu không nổi! )
Thân
thủ ngăn trở đao của hắn, nói: “Chờ một chút”
Takeda
là võ sĩ giỏi, nổi tiếng, lực bổ đao xuống cũng nặng, lần này bởi vì muốn khảm
chết yêu quái cho nên hắn cơ hồ dùng tòan bộ khả năng của mình. Nhưng không
nghĩ tới, bị nữ tử trước mặt dễ dàng chặn lại, trên mặt lập tức hiện ra kinh
ngạc nói: “Ngươi…”
Ta thu
đao nhảy sang một bên, cười nói: “Yêu quái này đã bị ta thu phục, hắn đã
buông tha công chúa, trở lại với bầy yêu quái.”
“Là
hắn khiến công chúa phải tự hủy khuôn mặt!” Takeda cắn răng, giống như
muốn nuốt sống hắc khuyển yêu vậy.
“Nhưng
không có hắn, thành chủ cũng sẽ không thể đồng ý hôn sự của các ngươi.”
“Ngươi…
Ngươi làm sao mà biết?” Takeda quẫn bách, thu đao hỏi.
“Vì
công chúa bị hủy khuôn mặt cho nên thành chủ mới có thể đồng ý gả nàng cho
ngươi, cho nên ngươi phải cảm tạ … Ngươi tên là gì?” Thế này mới nhớ tới
chưa hỏi tính danh người ta, không khỏi quay đầu hỏi.
“Dạ
Ly…”
“Nga,
cảm tạ vị yêu quái Dạ Ly này. Hơn nữa ta đã đem thần dịch đặt trong phòng công
chúa, về sau công chúa của ngươi lại có thể khôi phục bộ dáng xinh xắn đẹp đẽ.
Như vậy, có thể thả hắn sao?”
Takeda
nói: “Nhưng, ta há có thể buông tha tên yêu quái này?”
“Dông
dài!” Tiểu Sess vốn trầm mặc rốt cục phát điên: “Ngươi còn muốn cùng
những con người này nói gì hả, hay để ta giết bọn chúng rồi ngươi mới chịu
đi?”
Ta run
rẩy khoé miệng, nói: “Takeda-kun, thực xin lỗi, yêu quái và người giống
nhau cả, có tốt có xấu, ta không muốn làm các ngươi bị thương, lui lại
đi!”
Takeda
đương nhiên không lùi lại, hắn nhảy xuống ngựa nói: “Ngươi có thể đi,
nhưng là hai yêu quái này…”
Mũi
tiểu Sess phát ra tiếng hừ, ta bất đắc dĩ nhún nhún vai, nhanh chóng rút đao
chém mạnh vào mặt đất. Bụi mù nổi lên, ta kéo theo Dạ Ly: “Đi!” Sau
đó chạy hướng cây cối rậm rạp.
Hoàn
hảo, hành động trước khi tiểu Sess ra tay, nếu là hắn động thủ, chắc chắn sẽ
làm giống như trong anime, giết toàn bộ quân đội !