Hứa Tiên Chí

Chương 789: Bẫy Rập



Hơn nữa cũng phỏng đoán Ngao Ly nói không chừng cũng đã đi ra thiên ngoại rồi, thủy vực Giang Nam là vật trong bàn tay cho nên không vội trong nhất thời.

Mặc dù Hứa Tiên không nghĩ tới những chuyện này, nhưng mà mừng rỡ vì thanh nhàn, cùng với Ngao Ly một đường ngược dòng lên thượng du, trước tiên chiếm đóng con sông này rồi nói sao, nhưng đi vào thủy vực Bà Dương thì Hứa Tiên nhíu mày.

Hứa Tiên ngưng mắt nhìn về nơi xa, chỉ thấy trên hồ Bà Dương sóng cồn quay cuồn, thuỷ vực dường như mênh mông vô hạn.

Hắn liền nói với Ngao Ly một tiếng, hướng về hồ Bà Dương mà bay đi, muốn thuận tay thu thập kẻ lần trước dám ám toán mình, hôm nay phải đòi món nợ cũ trước kia.

Nhưng đi vào hồ Bà Dương thì hắn ăn cả kinh, chỉ thấy chung quanh hồ Bà Dương là một khu sông nước, rất nhiều thôn trấn đang bao phủ tơi mái hiên, bị nhấn chìm vào trong biển nước.

Bây giờ làm ao co lũ lụt?

– Phía trước có phải Hứa công tử?

Một con bạch lộc màu trắng từ phương xa đi tới, trong nháy mắt hiện ra trước mật Hứa Tiên, hóa thành bộ dáng đồng tử chào Hứa Tiên.

Hứa Tiên nói:

– thì ra là Bạch Lộc đạo hữu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Bạch Lộc Đồng Tử thờ dài, noi:

– Tất cả đều là cái kia Trư Bà Long xông đại họa, hắn mượn thủy thê hồ Bà Dương động lũ lụt, cư dân ven hồ biến thành con ba ba.

Hứa Tiên nhíu mày, mắt kim quang bắn ra.

– Xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ không ai quãn sao?

Trong nội tâm Bạch Lộc Đồng Tử rùng mình, phát giác linh lực chấn động trên người Hứa Tiên, nói:

– Đạo hữu đã tu thành Thần Tiên sao?

Hứa Tiên nói:

– Đúng vậy.

– Vậy thì chúc mừng, đạo hữu quả nhiên thiên phú dị bẩm, nhanh như vậy đã là Thần Tiên, về sau có cơ hội tiến quân Thiên Tiên đại đạo.

Trong mắt Bạch Lộc Đồng Tử có hào quang hâm mộ và không tưởng tượng nổi, nhưng rất nhanh bình phục lại, nói:

– Tại hạ đi dạo trên hồ, muốn đuổi bắt con quái kia, nhưng mà nó giảo hoạt giấu sâu vào trong nước, nếu như xuống nước tìm kiếm sẽ mắc bẫy của nó, hôm nay Hứa đạo hữu đã đến, lại tu thành Thần Tiên, kính xin giúp ta một tay.

Hứa Tiên nói:

– Đó là đương nhiên, con Trư Bà Long này giấu sâu trong hồ Bà Dương nên không dễ tìm.

Hồ Bà Dương có thủy linh lực chập chùng, có công dụng ngăn cách ánh mắt, tuy chỉ nhìn được một ít khi vực vẫn có thể thấu triệt, nhưng thủy vực hồ Bà Dương rất lớn nên không dễ tìm kiếm, chớ nói chi là tìm được Trư Bà Long đang ở đâu.

Bạch Lộc Đồng Tử nói:

– Đạo hữu đừng vội, ta vẫn tìm được động phủ của Trư Bà Long, nhưng mà ta vốn không có nắm chắc nhiều lắm, một mình đi dò xét lại sợ đánh rắn động cỏ, về sau càng khó tìm được nó, lần này đạo hữu đến có thể một lần hành động bắt được nó rồi.

Hứa Tiên cười nói:

– Vậy là tốt rồi, kính xin dẫn đường

Hắn vốn tới đây chính là trợ giúp Ngao Ly, nhưng nàng đang luyện hóa thủy quân Trường Giang, nếu như phân tâm chiến đấu với người ta chỉ sợ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, về sau nếu tới một lần nàng khó mà luyện hóa được thủy vực Trường Giang.

Bạch Lộc Đồng Tử dẫn Hứa Tiên bay vào trong nước sâu, vừa bay vừa hỏi chuyện của Hứa Tiên ở Đông Doanh.

Sau khi Ma Chủ bãi công thì quần ma loạn vũ, đủ loại ma đầu giấu kín trong các thành thị nổi lên, thiên hạ cũng bắt đầu rung chuyển.

Dưới lực lượng của ma đầu, chỉ một ít việc nhỏ biến thành ẩu đả mất mạng. Chỉ cần sắc tâm nổi lên là có thể biến thành cưỡng hiếp gian dâm.

Đủ loại phạm nhân tăng lên nên nhà giam của quan phủ không đủ.

Phỉ tặc chiếm núi xưng vương nhiều vô số kể.

Mà chuyện này không phải nghiêm trọng nhất, phần đông thần niệm yêu thần nằm rải trong đất, vô số yêu ma tầm thường nổi lên làm bậy, đừng nói là phàm nhân khó có thể ngăn cản, cho dù là người tu hành chưa vượt qua thiên kiếp cũng khó ứng phó.

Hứa Tiên nghe đại cau mày:

– Sinh ra nhiều chuyện như vậy, chẳng lẽ không người quản sao? Thiên đình Địa Phủ ở đâu? Quần tiên chư phật ở đâu?

Bạch Lộc Đồng Tử nói:

– Phật môn đã phái ra đông đảo cao tăng, dùng phật môn để khắc chế ma đầu. Mà thiên đình cũng phải ra nhiều Thần Tiên hạ giới, tất cả dẫn theo đông đảo thiên binh thiên tướng bắt giết yêu ma, nhưng trong thời gian ngắn khó ứng phó được thôi.

Hứa Tiên gật đầu nói:

– Chuyện này cũng không kém lắm.

Nhưng trái lại thiên đình sở dĩ còn không có phái người ra tay với mình, chỉ sợ đây là nguyên nhân trọng yếu

Nói tới đây hai người đã đi tới thủy vực gần Lư Sơn, trên đây là một đám lau cỏ lớn, Bạch Lộc Đồng Tử nói:

– Chính là trong chỗ này.

Hứa Tiên nói:

– Tại đây sao? Không phải tinh quái đều ở sâu trong nước sao.

Bạch Lộc Đồng Tử nói:

– Trư Bà Long không giống đám tinh quái khác, không thích ở ở sâu trong nước, đặc biệt thích các khu vực cạn gần bờ. Ta cũng biết rõ tập tính này của nó nên tìm kiếm các khu vực ven bờ, mới có thể tìm được nhanh như vậy.

Hứa Tiên khen một tiếng:

– Quả nhiên không hổ là Bạch Lộc.

Lại dùng Thông Thiên Nhãn nhìn qua, quả nhiên trong khu vực này có bình chướng che lắp, ngăn cách ánh mắt, quả nhiên khác với thủy vực bình thường.

Bạch Lộc Đồng Tử nói:

– Con quái này rất xảo trá, chỉ sợ lại quấy nhiễu nó, chúng ta nắm chắc thời gian ra tay đi.

Quả nhiên mạch nước ngầm mãnh liệt, hình như có một con quái vật khổng lồ đang chập chờn quanh lau cỏ…, Bạch Lộc Đồng Tử cũng tiến vào trong nước.

Hứa Tiên theo sát phía sau, kỹ năng bơi của hắn không kém, nhưng mà quan trọng hơn thì là vượt qua trung thiên kiếp xong, lực lượng của Thủy tinh biến hóa về chất, hắn vô sự tự thông, đối với thủy linh chi lực vận dụng càng thêm huyền diệu, đặc biệt là năng lực hành động trong nước tăng lên rất nhiều.

Có bảo đảm này cho dù chiến đấu ở trong nước cũng không bị yếu thế.

Thời điểm tiến sâu vào trong nước, lại không tìm được bóng dáng của Trư Bà Long, ngay cả Bạch Lộc Đồng Tử cũng không gặp, ngược lại có một cổ đại lực từ bốn phương tám hướng đè tới, cảnh tượng chung quanh đại biến, bầu trời trong mắt hắn như ẩn như hiện, vây khốn hắn trong đây.

Thần sắc Hứa Tiên bất động, ngửa mặt lên trời nhìn qua Bạch Lộc Đồng Tử:

– Xem ra là ngươi bố trí bẫy rập.

Một con cự ngạc xuất hiện bên cạnh của Bạch Lộc Đồng Tử, hiển nhiên chính là Trư Bà Long, nó dùng đôi mắt lãnh khốc nhìn chằm chằm vào Hứa Tiên.

– Thì ra các ngươi sớm thông đồng tốt rồi, ban đầu ở Lư Sơn chỉ là hoa ngôn xảo ngữ mà thôi.

Bạch Lộc Đồng Tử cười nói:

– Thông đồng? Ta cùng Đà đạo hữu làm hàng xóm không biết bao nhiêu năm qua, cũng đều là tinh quái, điểm này đương nhiên là chung mối thù, để đối phó ngoại nhân như ngươi thì sao?

– Ân?

Bạch Lộc Đồng Tử quay người hiện ra bộ dáng Bạch Lộc:

– Ngươi lần này có thể thấy rõ.

Khí thế trên người của nó đại biến, đôi sừng hươu dài ra.

Bạch Lộc Đồng Tử lắc đầu thở dài nói:

– Đáng tiếc các hạ không thông thuật số chi đạo, nếu không cũng không bị ta tính toán.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.