Hôn Nhân Thất Bại

Chương 3



Khi ấy, Đổng Thừa Nghiệp cũng gọi điện thoại đến để giảng hòa, chúng tôi đều giữ kín miệng không nói đến chuyện buổi tối hôm ấy. Có điều tự tôn bị giẫm nát vào buổi tối hôm ấy đã in sâu tận vào trái tim tôi.

Về thành phố F, thái độ của Đổng Thừa Nghiệp với tôi lúc tốt lúc không, mẹ tôi mờ mịt nói: “Sao mẹ thấy cậu ta lại có cảm giác do dự.”

Kẻ ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê, lúc đó hai mắt tôi không khác gì ngồi trong phòng xông hơi, sương mù tràn ngập, dù cho trước mặt là thân thể của Ngô Ngạn Tổ thì tôi cũng chả nhận ra.

Tôi hoàn toàn không hiểu mẹ tôi nói câu này là có ý gì.

Từ đầu đến cuối Đổng Thừa Nghiệp luôn ép tôi lấy tiền mừng cưới ra để mua xe, tôi kiên quyết không đồng ý. Sau khi đến thành phố D, tôi thông cảm cho Đổng Thừa Nghiệp do mới tăng chức mà phải đi xã giao nhiều, bèn đưa thẻ lương của anh ta cho anh ta giữ, vậy nên cơ bản là từ khi đến thành phố D, anh ta đến một món đồ dùng trong nhà cũng không mua nổi. Lương giáo viên lại không cao, mổ đẻ đã dùng đến một món tiền lớn, mà Khỉ nhỏ sau khi sinh ra, tiền lại tiêu như nước chảy. Tôi lo nếu như đưa tiền mừng cưới cho anh ta đổi xe, vậy thì chi tiêu cho cuộc sống sau này sẽ trở thành một vấn đề nan giải.

Đổng Thừa Nghiệp thấy thái độ kiên quyết của tôi, bèn nghĩ ra cách khác để thuyết phục, nói cha anh ta đồng ý tài trợ tiền anh ta cho đổi xe, bảo anh ta trước cứ lấy tạm tiền mừng đã, sau này cha anh ta sẽ đưa lại tiền cho chúng tôi. Tôi đích thân gọi điện cho cha Đổng Thừa Nghiệp, lật tẩy lời nói dối của anh ta. Khi ấy chỉ cảm thấy hoang đường, cảm thấy bỗng nhiên Đổng Thừa Nghiệp biến thành một đứa trẻ con không biết gì là trách nhiệm.

Đổng Thừa Nghiệp thẹn quá hóa giận, cãi nhau với tôi trong điện thoại, vô ý nói ra một câu: “Tôi không muốn về nhà nữa, ít ra ở thành phố D còn có người sùng bái, có người tôn trọng, tôi thấy rất vui.”

Đầu óc tôi bỗng linh hoạt, lập tức hỏi : “Cái người sùng bái anh là nữ đúng không?”

Anh ta lại lập tức phủ nhận: “Em không cần nghĩ nhiều, đó chỉ là bạn mà thôi.”

Nói xong anh ta liền cúp điện thoại, tôi làm cách nào cũng không gọi được. Tôi cảm thấy toàn bộ da đầu đều tê rần, nhất thời òa khóc.

Hôm sau mắt tôi sưng húp như mắt cá vàng, gọi điện cho Dương Dung.

Cô ấy phân tích ra hai điểm: thứ nhất, người phụ nữ kia còn rất nhỏ, bởi chỉ có như thế mới đi sùng bái dạng đàn ông không được coi là chín chắn như Đổng Thừa Nghiệp. Thứ hai, người phụ nữ kia và Đổng Thửa Nghiệp đều là bạn chó, mỗi tối dắt chó đi chơi, hai người mới có cơ hội ái muội.

Đáng lẽ lúc đó tôi nên cảnh giác, bởi vì EQ của Dương Dung cao hơn tôi N lần, sự chênh lệch về EQ giữa hai chúng tôi căn bản giống như sự chênh lệch giữa đội bóng đá Brazil và đội Trung Quốc. Bình thường cô ấy là một người rất biết khuyên giải người khác, vậy mà lần này phản ứng đầu tiên của cô ấy không phải là khuyên tôi đừng nghĩ nhiều nữa, mà là lập tức giúp tôi phân tích xem người phụ nữ kia là ai.

Sau này tôi mới biết, lúc ấy cả cơ quan của Đổng Thừa Nghiệp đều biết chuyện của anh ta và người phụ nữ đó.

Thân là một người bạn, Dương Dung cũng muốn nói bóng nói gió với tôi, giúp cho tôi mau chóng tỉnh ngộ, giữ vững cuộc hôn nhân của mình.

Tôi bắt đầu lục tìm trên tường nhà* Đổng Thừa Nghiệp xem có dấu vết gì không, trực giác của phụ nữ thường rất đúng, chỉ một chốc tôi đã tìm ra được một người có nickname “Quyển Quyển”.

Người đó gần như ngày nào cũng vào tường nhà Đổng Thừa Nghiệp, còn like mỗi dòng tâm trạng của Đổng Thừa Nghiệp. Nhưng ngoài những thứ này ra thì không hề có bất kỳ bình luận nào. Trừ sáng sớm ngày 21 tháng 7, cô ta viết lên trên tường nhà anh ta ba chữ “Hoa tiên sinh”

Tường nhà cái người tên “Quyển Quyển” kia cài đặt chế độ riêng tư, tôi chỉ có thể thông qua cách khác để xem mấy bức ảnh của cô ta cùng với mấy dòng tâm trạng gần đây.

Dòng tâm trạng gần đây nhất của cô ta là : “Cuộc sống mà tôi muốn rất đơn giản, hai con chó, và anh.”

Trong ảnh cô ta trông rất non nớt, cũng không được coi là xinh đẹp, đeo kính, bề ngoài mộc mạc, xem ra là một học sinh ngoan ngoãn.

Trực giác mách bảo tôi rằng, chính là cô ta, nhưng lý trí lại nói điều này tuyệt đối không có khả năng.

Bởi vì cái cô Quyển Quyển này mới chỉ 16 tuổi, là một cô học sinh mới lên cấp ba.

Tôi cảm thấy không thể nào, việc này cũng quá không hiện thực rồi. Đổng Thừa Nghiệp 26 tuổi, mà cái cô Quyển Quyển này mới chỉ 16. Trọng điểm không phải là sự chênh lệch tuổi tác của hai người, mà là … cô ta chỉ mới 16 tuổi.

Tôi quyết định dựa vào chứng cứ để xóa tan mối nghi hoặc của mình. Cuối tuần, Đổng Thừa Nghiệp sau khi về nhà liền ngủ luôn. Tôi lấy trộm điện thoại của anh ta kiểm tra, bởi vì tôi rất ít khi mở điện thoại của anh ta, cho nên anh ta không để mật khẩu, vì thế tôi có thể mở điện thoại của anh ta ra một cách dễ dàng.

Tôi mở QQ của Đổng Thừa Nghiệp lên, thấy anh ta có “liên hệ” cùng với một tài khoản QQ khác. Cái gọi là liên hệ kia chính là những thông tin từ dòng thông báo của Đổng Thừa Nghiệp và bạn bè mà anh ta chưa đọc. Đây là chức năng mới của Đẳng Tấn*, sử dụng tài khoản chính và tài khoản phụ, dành riêng tình nhân sử dụng.

Mà tài khoản QQ kia quả nhiên là Quyển Quyển.

Giây phút ấy tôi tựa như uống phải hơn chục cốc nước đá. Tay không kìm được mà run lên. Tôi dùng tài khoản QQ của Đổng Thừa Nghiệp vào tường nhà Quyển Quyển, phát hiện dưới mỗi dòng tâm trạng của cô ta Đổng Thừa Nghiệp đều để lại những bình luận hết sức ái muội. Mà quan trọng nhất là, mặc dù trong album ảnh của Quyển Quyển không có ảnh chụp chung của hai người, nhưng lại có rất nhiều bức ảnh chụp hoa. Đó đều là những bức ảnh không có trong album của Đổng Thừa Nghiệp, nhưng lại được chụp từ căn phòng thuê của Đổng Thừa Nghiệp.

Trong đó có một tấm, là bức ảnh chụp bó hoa đặt trên giường của Đổng Thừa Nghiệp.

Nói như thế nghĩa là cô ta nằm trên giường của Đổng Thừa Nghiệp.

Tôi nhất thời điên tiết, trực tiếp xông vào chất vất Đổng Thừa Nghiệp : “Quyển Quyển là ai?” Tong mắt anh ta thoáng qua chút hoảng loạn, lập tức lạnh mặt, nói : “Chỉ là một người bạn thôi.”

Tôi trực tiếp lấy bức ảnh kia cho anh ta xem, anh ta nhìn tôi, tựa như nhìn một đống rác, tràn đầy khinh bỉ và chán ghét: “Chúng tôi chỉ là bạn, cô tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, tôi cũng chẳng có cách nào khác.”

Đầu óc tôi từng trận choáng váng.

Con người tôi đây rất trạch*, trải nghiệm xã hội rất ít, tốt nghiệp đại học xong trực tiếp thi đỗ làm giáo viên. Hoàn cảnh công việc rất đơn giản, trước khi quen biết Đổng Thừa Nghiệp cũng chưa yêu đương bao giờ, thế nên trong thế giới tình cảm là một kẻ mờ mịt không hiểu gì. Mà những việc xảy ra trong mấy ngày nay đã quá kịch tính rồi, tưởng trừng như đang đóng phim truyền hình.

Đáng tiếc tôi lại không phải là diễn viên chính.

Mà Motif của tất cả các phim truyền hình là nhân vật phụ không chết thì cũng bị thương.

“Anh cút đi, tôi thật sự không muốn nhìn thấy anh.” Tôi như bị điện giật, toàn thân đều run rẩy.

Đổng Thừa Nghiệp đang hút thuốc, đột nhiên trợn mắt, cất giọng uy hiếp: “Cô bảo tôi cút, cô có tin tôi đập nát hết TV, tủ lạnh của cái nhà này không?”

Dáng vẻ anh ta lúc đó, chẳng khác gì mấy kẻ lưu manh ngoài đường.

Tôi bỗng dưng cảm thấy hoảng hốt, cái người trước mặt này có phải Đổng Thừa Nghiệp hay không.

Anh ta trước đây mặc dù tính cách giống trẻ con, không biết kìm chế cảm xúc của mình, nhưng lại là một ngươi hiền lành tốt bụng. Trên đường gặp trẻ nhỏ bị ngã lập tức đến đỡ dậy, nhặt được tiền của người khác sẽ tìm người bị mất để trả về chính chủ.

Mà bây giờ, anh ta biến thành một người ích kỷ lại hẹp hòi.

Tôi đứng dậy, gằn từng câu từng chữ: “Đổng Thừa Nghiệp, nếu anh thật sự dám làm, chúng ta hôm nay “Đồng quy vu tận”.”

Nói thật, tôi rất sợ, câu nói này chẳng qua chỉ là để uy hiếp.

Nhưng tôi không ngờ rằng, Đổng Thừa Nghiệp, cái kẻ còn nhát gan hơn tôi, nghe xong câu này lại có thể nuốt cục tức xuống.

Cuối cùng, Đổng Thừa Nghiệp không đập đồ dùng trong nhà, mà giận dỗi đem quần áo của mình vứt hết vào thùng rác.

Trước khi đi, anh ta cười lạnh : “Bức ảnh đó vốn có trong điện thoại của tôi, chẳng qua lúc nghịch điện thoại của tôi cô ấy nhìn thấy nên mới up lên tường nhà mình. Cô không nghe tôi giải thích thì thôi vậy, li hôn thì li hôn, chúc cô có cuộc sống đơn thân vui vẻ.”

Biểu hiện Đổng Thừa Nghiệp không có chút hổ thẹn, tôi còn âm thầm hoài nghi chính mình có phải đã đổ oan cho anh ta hay không.

Tôi tiếp tục lên mạng lần theo “dấu vết” mà cái cô Quyển Quyển kia để lại.

Phụ nữ khi bắt kẻ thông dâm thì IQ sẽ tăng cao như măng mọc sau mưa.

Một khắc ấy, tôi có ‘Conan’, ‘Địch Nhân Kiệt’ cùng ‘Holmes’ trên người, giống như hổ thêm cánh, đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản nổi.

Tôi cảm thấy IQ bị mất đi vào mấy tháng trước vào giây phút này đã được bổ sung lại.

Tôi thông qua Đằng Tấn weibo của Quyển Quyển tìm được tên bạn trai trước đây của cô ta, sau đó lại thông qua tên cậu ta lên baidu tìm được tài khoản QQ của cậu ta. Vào tường xem, lòng lạnh hơn quá nửa. Bạn trai trước đây của Quyển Quyển cũng chỉ mới 17 tuổi, tháng ba cậu ta rời khỏi thành phố D đến nơi khác học, tháng năm bắt đầu xảy ra mâu thuẫn với Quyển Quyển. Tháng tám, Quyển Quyển đơn phương chia tay với cậu ta.

Thời gian cực kỳ phù hợp.

Tôi add friend tài khoản QQ bạn trai trước đây của Quyển Quyển, bắt đầu nói chuyện với cậu ta, nói mình là bạn cùng nuôi chó của Quyển Quyển, nói thật ra Quyển Quyển là kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác.

Thực ra tôi chỉ nói mấy câu khách sáo, bạn trai cũ của Quyển Quyển bỗng dưng hỏi: “ Đối tượng mà cô ấy gian díu có phải Hoa Sinh, biệt danh là Bàn Tử không?”

Bạn chó của Đổng Thừa Nghiệp đều không nói tên thật, đều là lấy tên chó để gọi đối phương. Còn Quyển Quyển cũng là tên chú chó mà cô ta nuôi.

Bạn trai cũ của Quyển Quyển nói tiếp: “Tôi đã sớm đoán ra, chắc chắc là hắn ta, cái gã miệng lưỡi đê tiện, đứng trước mặt tôi cũng dám trêu chọc Quyển Quyển. Không tiếc tiền mua hoa, thức ăn cho chó đều do hắn ta mua. Còn cố tình nói trước mặt Quyển Quyển rằng hắn ta sắp đổi xe, đổi sang BMW, có thể đưa đón Quyển Quyển đi học. Nhà Quyển Quyển vốn không có tiền, từ nhỏ tới lớn chưa từng gặp được người đàn ông nào hào phóng như thế, chắc chắn là bị mắc câu rồi.

Bạn trai trước của Quyển Quyển vẫn tiếp tục nói: “Không sao, Quyển Quyển bề ngoài nhìn đơn thuần, nhưng trên giường lại dâm đãng, ở trường thấy ai có tiền lập tức tìm cách dựa dẫm, tôi cũng vì muốn quên đi bạn gái cũ mới đến với cô ta. Cô ta năm lớp 11 đã là người của tôi rồi, năm ngoái còn đi phá cái thai của tôi, tôi cũng thấy áy náy. Có điều hiện giờ tôi đã có bạn gái mới, không hơi sức đâu mà đi tức giận với loại phụ nữ ấy.”

Tôi vốn muốn an ủi lẫn nhau, kết quả người ta lại chẳng thèm để tâm.

Tôi hỏi số điện thoại Quyển Quyển từ cậu ta, cậu ta đưa cho tôi, sau đó cúp máy, đi hẹn hò với bạn gái mới.

Tôi cầm số di động trong tay, vẫn tự an ủi bản thân rằng, Không sao đâu, không sao đâu, giữa bọn họ có lẽ chỉ là ái muội mà thôi.

Nhưng toàn thân tôi cứ run lẩy bẩy, hoàn toàn không thể khống chế.

Tôi gọi điện thoại cho Đổng Thừa Nghiệp, nói: “Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, anh và Quyển Quyển rốt cuộc là quan hệ gì.?”

Anh ta vẫn cứng miệng nói: “Bạn bè, chỉ là bạn bè.”

Sau này tôi mới biết, đàn ông dù có bị vợ bắt gặp trần truồng trên giường với tình nhân thì cũng có thể không đổi sắc mà nói bọn họ chỉ đang đắp chăn nói chuyện mà thôi.

Cúp điện thoại, tôi lập tức gọi vào số điện thoại của Quyển Quyển, lần đầu tiên gọi thì máy bận, tôi đoán có lẽ là Đổng Thừa Nghiệp gọi điện thoại nhắc nhở Quyển Quyển nhất quyết không để bị tôi dọa sợ mà khai ra, tuyệt đối không được nói gì hết.

Tôi có dự cảm, Quyển Quyển sẽ nói cho tôi sự thật.

Bởi vì bây giờ nghĩ lại, rất nhiều lần cô ta đều cố ý chọn lúc tôi có mặt mà gọi điện cho Đổng Thừa Nghiệp, thật ra cô ta rất muốn tôi phát hiện ra.

Đáng tiếc, tôi là nhân vật phụ ngu xuẩn nhất thế giới, uống phí cô ta phải bỏ ra nhiều tâm tư như vậy.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.