Hắn đem một tầng hỏa ngọc mỏng manh này luyện hóa đi, trứng trong đó cũng lộ ra ngoài.
Chỉ nhìn từ bên ngoài, quả trứng này phi thường bình thường, toàn thân màu
ngân hôi, mặt trên còn có vô số điểm lấm tấm, không có một địa phương kỳ lạ quý hiếm, thuộc về loại hình ném đến trên mặt đất cũng không có
người đi lấy.
Nhưng làm cho Lâm Lạc ngạc nhiên chính là, trên quả trứng này cư nhiên còn có một vầng sáng yếu ớt chớp động, khả năng
ngay cả Hậu Thiên một tầng cũng không có đạt tới, nhưng biểu thị tiểu tử bên trong quả trứng này còn có sinh mệnh!
Quá thần kỳ, khối hỏa
ngọc kia cũng không biết tồn tại bao nhiêu năm, mà sinh mệnh trong quả
trứng này rõ ràng còn sống! Hơn nữa, đây chính là hỏa ngọc a, tương
đương với một mực thiêu nướng quả trứng này, nhưng cư nhiên còn không
có nướng chín, cái này thật sự là bất khả tư nghị!
Coi như là đổi lại Lâm Lạc, nếu như không có Hỗn Độn Dung Lô cùng Tử Đỉnh mà nói, hắn
cũng sẽ bị hỏa diễm chi lực nấu chín, huống chi một tiểu đông tây ngay
cả thực lực Hậu Thiên một tầng cũng không có thể đạt tới?
Nghĩ
tới đây, Lâm Lạc không khỏi nổi lên một ý tò mò, quyết định đem cái
trứng này mang theo trên người, cũng muốn nhìn xem có thể ấp ra vật gì
đó hay không.
Bởi vì hỏa ngọc bị luyện hóa, nhiệt độ cao trong
động Hỏa Hạt này cũng hễ quét là sạch. Hỏa Hạt lại ưu thích hoàn cảnh
nóng bức, hiện tại nơi này không còn nhiệt độ cao, chỉ sợ không lâu sau
sẽ dọn nhà.
Lâm Lạc mặc quần áo vào, cũng không có lập tức rời
đi, mà là tiếp tục luyện hóa yêu hạch, muốn đem tứ hệ chân nguyên lực
khác cũng phân biệt đột phá đến Hậu Thiên thập tầng!
Tuyệt chiêu
cường đại nhất của hắn chính là Lôi Bạo Sát, cái này quyết định bởi chân nguyên lực tuyệt đối cân bằng, hiện tại chỉ có Hỏa hệ đạt tới Cương Khí Cảnh, cho dù Lôi Bạo Sát có thể xử dụng, cũng chỉ có thể xuống đến Hậu
Thiên bát tầng, bộc phát ra lực sát thương Hậu Thiên cửu tầng, còn không bằng hắn trực tiếp dùng Hỏa hệ chân nguyên lực!
Bởi vậy, hắn
phải mau chóng đem Ngũ Hành chân nguyên lực toàn bộ đột phá đến Cương
Khí Cảnh, Lôi Bạo Sát chính là lá bài tẩy lớn nhất của hắn!
Trước hắn đã từng đánh chết rất nhiều Hỏa Hạt Hậu Thiên bát tầng, hiện tại
cũng không thiếu yêu hạch cho hắn luyện hóa, hơn nữa tu vi của hắn đạt
đến Cương Khí Cảnh, tốc độ luyện hóa yêu hạch lại đề cao gấp bội.
Bát giai yêu hạch đối với Hỏa hệ chân nguyên lực của hắn mà nói tăng lên
quá yếu, nhưng đối với tứ hệ khác thì y nguyên có tác dụng cực lớn. Hơn
nữa, hắn còn có một khỏa yêu hạch Hỏa Hạt Vương cửu giai điên phong, vừa vặn có thể ở tứ hệ chân nguyên lực khác đạt tới Hậu Thiên cửu tầng điên phong, sử dụng tiến hành đột phá.
. . .
Thời gian nhanh chóng trôi đi.
– Cha, nơi này tựa như mê cung, chúng ta ở đây đã phí hơn mười ngày, còn không có tìm được tiểu tạp chủng kia ở đâu!
Lâm Đông Lưu đầu đầy mồ hôi, tóc cũng bị mồ hôi làm ướt dính ở hai bên má
của hắn, hình tượng anh tuấn lập tức giảm bớt đi nhiều.
Lâm Quảng Sâm cũng nhíu mày:
– Địa phương quỷ quái này giống như hỏa lò, làm cho Địa Khứu Khuyển hoàn
toàn mất đi tác dụng, hiện tại chúng ta cũng chỉ biết rõ tiểu tử này ở
trong sơn động!
– Cha, có phải là tiểu tạp chủng này phát giác đến cái gì, mới có thể trốn tới đây không?
– Không có khả năng, ta tự mình hạ Huyền Hồ Phấn, dùng tu vi gần kề chỉ
là Bạo Khí Cảnh của tiểu tử kia, làm sao có thể phát giác!
– Tiểu tạp chủng này cũng là giảo hoạt, biết rõ người người đều đi tìm hắn, rõ ràng trốn đến địa điểm nhiệm vụ này! Nếu không phải chúng ta một đường
có Địa Khứu Khuyển dẫn đường, chỉ sợ cũng sẽ không nghĩ đến!
–
Đi, chúng ta rời khỏi sơn động, ở bên ngoài trông coi, cũng không tin
tiểu tử này mang theo chút ít lương khô cùng nước trong lại trốn lâu như vậy, chỉ cần hắn đi ra tiếp tế, chính là thời điểm chết của hắn!
– Ân!
. . .
Lâm Lạc cũng không có chuẩn bị nhiều thực vật cùng nước trong, nhưng ở
trong quá trình tu luyện, nhu cầu của hắn đối với thức ăn nước uống đặc
biệt ít, bởi vậy cho đến khi hắn đem năm hệ chân nguyên lực toàn bộ đột
phá đến Hậu Thiên thập tầng, cư nhiên còn có gần một phần mười nước
trong cùng lương khô.
– Việc này cũng coi như hoàn thành viên mãn!
– Số lượng khiếu huyệt kích hoạt đạt đến một trăm bốn mươi mốt cái, gia
gia năm đó ở Hậu Thiên thập tầng cũng bất quá kích hoạt bấy nhiêu khiếu
huyệt như vậy!
– Bất quá sau khi đột phá Hậu Thiên thập tầng, cho dù ta sử dụng Lôi Bạo Sát cũng chỉ bất quá đạt tới trạng thái Hậu
Thiên thập tầng đỉnh phong! Trừ khi có thể lại dung hợp một hệ chân
nguyên lực, như vậy Hậu Thiên thập nhất tầng cường giả ta cũng có sức
liều mạng!
– Nhưng hiện tại nếu như ta muốn chạy trốn mà nói, trừ khi là tuyệt đỉnh cao thủ như gia gia, nếu không ai cũng mơ tưởng lưu
ta lại!
Lâm Lạc lộ ra nụ cười hài lòng, hắn đem quả trứng cũng
không biết là trứng gì nhét vào trong ngực, đi nhanh hướng ra bên ngoài
sơn động.
– Ha ha ha, ngươi rốt cục cam lòng đi ra!
Lâm
Lạc mới vừa đi ra sơn động, liền nghe được một tiếng cười dài, chỉ thấy
Lâm Đông Lưu đang xếp bằng ở dưới một cây đại thụ ngoài động, chứng kiến Lâm Lạc đi ra, lập tức nhảy lên mà dậy.
Khóe miệng Lâm Lạc nhếch lên nói:
– Ngươi thật đúng là trung thành và tận tâm, còn thay bản thiếu gia trông cửa thủ hộ, đáng tiếc, bằng ngươi còn không xứng làm cẩu của bản thiếu
gia!
– Lâm Lạc…
Sắc mặt Lâm Đông Lưu lập tức tối sầm, nhưng lập tức tỉnh táo lại, giống như nhìn xem người chết nói:
– Ngươi ngàn không nên, vạn không nên tới Thanh Giao doanh địa, phải biết rằng nơi này mãnh thú hoành hành, người chết ở nơi này là rất bình
thường!
Lâm Lạc không khỏi cười nói:
– Được rồi, gọi giúp
đỡ của ngươi đi ra đi! Chỉ bằng ngươi bại tướng dưới tay, còn chưa có tư cách ở trước mặt bản thiếu gia khoa tay múa chân!
– Ngươi…
Sắc mặt Lâm Đông Lưu lại tối sầm, nhiều lần bị Lâm Lạc đâm trong chỗ đau a!
– Tiểu tử miệng lưỡi bén nhọn!
Một tiếng khiển trách âm lãnh, Lâm Quảng Sâm giống như U Linh xuất hiện ở
bên cạnh Lâm Đông Lưu, hai tay để sau lưng, thân là Cương Khí Cảnh cường giả, giơ tay nhấc chân trong lúc đó đều có một cổ khí thế mênh mông
cuồn cuộn, khí cơ đã một mực tập trung Lâm Lạc.
Tu vi Hậu Thiên thập tầng trung kỳ, Lâm Lạc đảo qua trên người Lâm Quảng Sâm, đã nhìn ra sâu cạn của đối phương.
– Lâm Lạc, giao bảo vật trên người ra, có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Lâm Đông Lưu quát.
Lâm Lạc cười ha ha:
– Không sai, trên người của ta quả thật có bảo vật nghịch thiên, chỉ sợ các ngươi phúc duyên không đủ, tiêu thụ không nổi thôi!
– Giao ra đây!
Lâm Quảng Sâm hừ lạnh một tiếng, đại thủ thò ra, chân nguyên lực từ trong
tay của hắn tuôn ra, hóa ra một cự chưởng ngất trời, hướng Lâm Lạc bắt
tới!
Nếu như nói Bạo Khí Cảnh chỉ là đơn giản đưa chân nguyên lực nhập vào cơ thể, như vậy Cương Khí Cảnh chính là càng tiến một bước, có thể đem chân nguyên lực cách không đánh ra! Cái giết người bên ngoài
mười bước này, ai chịu nổi?