Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Con Nhỏ Rắc Rối

Chương 19: Thực hiện kế hoạch



Thời gian: 5h30’Địa điểm: Lớp 11A2Nhân vật: Thiên Châu cùng tập thể con gái 11A2Sáng sớm vừa 5 giờ 30′, mặt trời chưa ló ra khỏi những đám mây, gà chưa ra khỏi chuồng, vạn vật đang nằm ngủ, cả trường lặng thinh trong sự yên tĩnh. Vậy mà ở tầng 4 dãy nhà 3, lớp 11A2 đang xôn xao, nháo nhác… nhưng lạ là chỉ có nữ sinh, còn nam sinh thì không có người nào. – Này mấy cậu, mấy cái này để ở đâu? Hà Nhu chỉ chỉ vào một vật thể màu xanh lè, cùng mớ dây chằng chịt hỏi.- Cái con rắn đó cậu cứ bỏ vào bàn ông Khánh đi, cìn mấy cái dây ta sẽ làm cái bẫy “người” ha ha ha…Bảo Trâm cầm trên tay mấy sợi dây vừa nói vừa cười quỷ dị làm mấy đứa con gái không rét mà run thay cho mấy nạn nhân sắp ăn bẫy. Trong trường Star School nữ sinh lớp này nổi tiếng thông minh, xinh đẹp nhưng nổi tiếng hơn nữa chính là sự cổ quái, lắm chiểu nhiều trò, bên ngoài thì tỏ vẻ ngoan ngoãn để che mắt thầy cô, còn bên trong có trời đất biết, nam sinh 11A2 biết và cả trường biết nữ sinh 11A2 là “Ma nữ đội lốt mĩ nhân hiền lành”.- Cậu cười vừa thôi, bác bảo vệ mà vào là xem như toi đời đó.- Ừ… tớ quên hề hề… mấy cậu cứ rắc bột phấn kia ở ghế mấy ông kia và để vào ô bàn mấy con vật cưng đáng yêu của mình nằm ngủ đi.Bảo Trâm cười cười, bắt đầu lấy mấy sợi dây chằng nơi này qua nơi khác tránh bị ai phát hiện.- Ok!Cả đám con gái tụi nó gật đầu.- À… quên mất một việc.Nó thất thanh thét lên một tiếng.- Quên gì?Linh Linh cùng mấy đứa con gái dừng lại hỏi nó.- Chúng ta… *Nó chụm đầu lại nói nhỏ*Sau một hồi vật lộn với đống đồ “bẫy người” bọn nó cũng hoàn thành một cách xuất sắc, thành công ngoài mong đợi. Thu dọn tàn cuộc đám con gái chuồn ra khỏi phòng một cách êm xuôi, thần không biết quỷ không hay.——–*——–

Thời gian: 7h30 giờĐịa điểm: Lớp 11A2 và kí túc nữNhân vật: Nam sinh và nữ sinh 11A2Các nam sinh bước vào đầy ngạc nhiên, lớp trong tình trạng “Vườn không nhà trống”. Trong lòng sửng sốt, ngạc nhiên tột độ khi không thấy nữ sinh lớp mình đâu, thường ngày con gái lớp này sẽ đến sớm nhất lớp có khi còn đến sớm nhất trường, tại sao hôm nay lại không có ai? (Đúng là đến sớm nhất rồi còn gì, khi gà chưa gáy, mọi người đang gặp gỡ Chu Công ý =_= )Ý thức cảnh giác bắt đầu cao độ, không một ai bước vào lớp, đây chính là kinh nghiệm xương máu từ mấy bài học trước… nghĩ đến mấy trò chơi quái chiêu của các cô nàng lần trước họ còn thấy sợ, không nói mà các chàng trai đáng thương quay đầu nhìn nhau trao đổi bằng ánh mắt, thử nghĩ xem hôm nay sẽ gặp phải kiếp nạn gì, liệu các nam sinh có đồng lòng vượt qua hay không?- Ai đồng ý vào làm anh hùng, hi sinh vì anh em vào xem thử?Nhất Nam nhìn vào lớp rồi nhìn đám nam sinh đang đứng ngoài hành lang lên tiếng hỏi. Im lặng!Ai cũng quay đi quay lại nhìn nhau, không khí gượng ép đến tột cùng, không một ai lên tiếng nhận làm cái công việc vĩ đại kia hết.- Theo tớ thấy chúng ta nên đợi các ma nữ đến, hoặc tìm cách vào lớp an toàn. Chứ không ai muốn hi sinh thân mình làm chuột bạch cho mấy trò quái gỡ của những ma nữ kia cả! (biệt danh của nam sinh 11A2 đặt cho nữ sinh)Đúng vậy! Vào lớp bây giờ coi như hiến thân cho ma nữ, lúc đi còn người, lúc về vẫn còn người nhưng không ai dám nghĩ đến bộ dạng mình lúc đó như thế nào nữa, thân thể chỉ có tàn tạ toe tua, mặt xanh đỏ tím tái đủ màu chẵng khác gì đi tham gia đại chiến thế giới thứ 2 cả, cha mẹ sợ không nhận ra cả con mình là ai.Nghe như Khang nói đúng, Tuấn Anh thủ lỉnh nam sinh lên tiếng.- Ok! Cả hội đồng thanh.- Trước tiên chúng ta phải kiểm tra lối ta vào đã.- Để tớ đi lấy cây sào ở bác bảo vệ cho, chứ lấy thân mình ra làm bia đỡ đạn cho đống rác thì thật mất hết hình tượng trai đẹp của bọn mình!Đưa ra đề nghị rồi Khang đi lấy luôn.

Màn hình máy tính hiện ra những khuôn mặt đang lo lắng của đám nam sinh lớp mình, tụi con gái bọn nó thầm cảm thán ý kiến của Khang.Khang trở lại tay cầm theo cây sào mượn của bác bảo vệ, cậu từ từ rà vào trước cửa lớp, rồi dơ cao lên phía trên…Ào… một đống giấy màu mè và rác ở trên cửa rơi xuống, nam sinh 11A2 thấy vậy mỉm cười đắc ý, kiểm tra thêm mấy lần nữa không có gì cậu mới dơ tay ra hiệu “Ok” vẫy tay cho con trai vào.- Xem ra Khang vẫn còn tý thông minh.- Ha ha đúng vậy, nhưng cũng nằm trong dự đoán của Thiên Châu, cậu đúng là đoán như thần.Hà Nhu nhìn nó cảm phục, nó hất cằm đắc ý: – Tớ mà lại, đây chỉ là màn mở đầu cho mấy ông ấy mà thôi, kịch hay còn phía sau cơ!- Ha ha mấy cậu nhìn đi, mấy ông ấy dò dò vào lớp mà như đi rà bom mìn ý, mắc cười quá ha ha…- Trật tự xem nào.Các nam sinh 11A2 vào lớp tiếp tục công cuộc điều tra, bọn họ tìm khắp nơi trong lớp nhưng không mảy may thấy một phát hiện nào.- Quái lạ, sao không có gì vậy ta?- Đúng thế! Theo các nhà thám tử và điều tra bước đầu chưa phát hiện gì.- Ách… hay bọn mình phá hết ở ngoài kia rồi? Quang Anh nhìn mọi người đặt ra giả thiết. Bởi vì lật tung cả lớp mà không thấy gì.- Cũng có khả năng, thôi dọn mấy đống rác kia chuẩn bị vào học thôi.- Ừ.Dọn dẹp xong đâu vào đấy, đám con trai bắt đầu ngồi vào bàn ghế trong sự thấp thỏm lo âu, chẵng bao lâu sau 5 phút bỗng chốc cửa phòng bị đóng lại, những con vật rắn, dán, chuột… bò ra từ mấy hộc bàn, đúng hơn là phía trên góc của hộc bàn, con trai lớp nó bây giờ mới nhao nhác, thất thanh la lên, nặng nhất là Minh béo bị ngất tại chổ vì con chuột bò vào tay cậu khi cậu lôi sách vở ra, Khang thì nhảy tưng tưng khi con rắn ngo ngoe dưới chân.Mặt tái không còn giọt máu, những chàng công tử không mấy khi tiếp xúc với những con vật này nay cả ổ cứ kéo nhau ra dọa họ…Đâu biết rằng đám con gái đã quay video lại, ôm nhau cười chảy cả nước mắt nước mũi.Bọn nó đã gắn mấy hệ thống camera, và hệ thống điều khiển xung quanh lớp, chỉ cần nhấn một cái thì tự chúng điều chỉnh mà không cần người ở đó, mà những thứ này do một tay nó cung cấp và bày kế.Cửa tự động mở ra, các nam sinh lần lượt chạy ra thì bị một cơn đại hồng thủy từ trên trời kéo xuống. Giấy, nước màu cứ ào ạt dội lên đầu họ, ra khỏi lớp trong tình trạng thân tàn ma dại, mấy lớp bên ngoài lắc đầu thương cho mấy anh chàng đẹp trai đáng thương, cảnh này cũng xem như là khá quen mắt, lâu lâu sẽ có một lần. Nam sinh lớp khác thầm may mắn vì không phải vào lớp này, còn mấy nữ sinh thì đau lòng không thôi, nhưng cũng bó tay, bởi ai dám dây vào con gái 11A2 đâu.Còn mấy phút nữa con gái mới kéo nhau vào lớp, nhìn đám nam sinh đã thu dọn tàn cuộc do mình gây ra sạch sẽ, quần áo thay lại bảnh bao. Nó giả vờ thốt lên:- Oa… hôm nay lớp mình sạch sẽ ghê nha, sạch sẽ mà thơm tho nữa chứ.- Đúng vậy, mà sao mấy cậu mawj đằng đằng sát khí thế, trời hôm nay đẹp vậy mà làm khuôn mặt thế là không hay đâu! Tớ xem lịch rồi, ngày ăn chay mà sát khí nồng đượm vậy ra đường, đi học không hên đâu.Bảo Trâm liếc nhìn từng người một, nhịn cười giả vờ bấm bấm ngón tay nói, làm mấy đứa con gái rúc rích che miệng cười thầm phía sau.Reng… reng… reng- HAIZZZ TRỜI HÔM NAY ĐẸP QUÁ VÀO HỌC THÔI.Thế là cả buổi học đó bọn con gái thì vui vẻ, hả hê cho kế hoạch, còn con trai thì âm thầm ghi hận, quyết một ngày trả thù “Quân tử báo thù mười năm chưa muộn”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.