Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1126: So bì tốc độ



Có một chủ văn minh nói:

– Có lẽ nhờ và vĩnh hằng thiên tài Lục Nguyên, dù gì hắn là vĩnh hằng thiên tài, có lẽ sẽ mang đến cơ hội gì thì sao.

– Hắn hả? Hắn thì từ nãy đã ngồi đó, xem ra cùng đám người mười một, mười hai kỷ nguyên từ bỏ, có hắn hay không chẳng có gì khác nhau.

Một chủ văn minh thấy Lục Nguyên sớm ngồi yên một chỗ thì cười khẩy, hiển nhiên khinh thường hắn.

– Vậy chúng ta cũng hết cách. Ta không tin Lục Nguyên có thể giải quyết được vấn đề

– Đúng rồi, ta đồng ý cách nói này.

Trong phe sát na có một đống người không phục Lục Nguyên. Có mặt đều là chủ văn minh, tuổi trẻ có chủ văn minh nào không là tuyệt thế thiên tài? Dựa vào cái gì chúng ta phải phục ngươi? Mặc dù Lục Nguyên thể hiện ra tư chấn trên họ, nhưng muốn để họ phục thì còn chưa đủ.

Lúc Lục Nguyên mở mắt ra thì nghe thấy đám người xì xầm như vậy.

Lục Nguyên không thèm để ý.

Hừ, gia mới không rảnh để ý các ngươi.

Bây giờ việc gia phải làm là nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất lao lên cướp về càng nhiều chư thiên thần vật. Không nhanh không được, cơ hội tốt thế này hàng ức vạn năm khó đụng một lần.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, hai phe đều chờ đợi ở hai tam phẩm ngộ đạo chi địa.

Vĩnh hằng chi môn lần nữa khẽ động, sẽ là thần vật cao địa giai thứ mười bảy, mười tám. Cùng một lúc hai phe vọt ra ngoài, nhưng phe sát na bởi vì liên tục yếu thế mà sĩ khí giảm sút, thế tranh cướp hơi rối loạn nhưng cơ bản thì theo chủ võ thần văn minh chỉ huy ngăn cản chủ tốc chi văn minh.

Người phe bất tử cười to nói:

– Các ngươi cứ đi chắn chủ tốc chi văn minh, hai cao đẳng thần vật này ta lấy!

Mấy vị chủ văn minh phe bất tử tràn đầy tự tin đi cướp giật hai cao đẳng thần vật.

Bây giờ đã thành thói quen, lần này phe bất tử đúng là hoàn toàn trên cơ.

Hai chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên của phe bất tử đang định cất hai cao đẳng thần vật vào ngực thì lúc này, chỉ thấy một cái bóng xẹt qua, hai chủ văn minh chưa kịp phản ứng, nhận ra hai cao đẳng thần vật chẳng thấy đâu nữa.

Hai cao đẳng thần vật một cái hình bát giác, một cái hình vòng tròn, trong đó hình bát giác có hơi thở thần vật đậm đặc chút, thậm chí hình bát giác khắc họa chút ánh sáng. ủa, rõ ràng mới nãy còn đây sao giờ không thấy đâu nữa?

Tốc độ mới rồi đã không là giai đoạn thứ năm vô địch chi tốc độ nữa, chắc là tốc độ giai đoạn thứ sáu.

Không sai, chính là tốc độ!

Trong đó một chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên bỗng ngoái đầu lại nói:

– Chủ tốc chi văn minh, ngươi cướp thần vật của chúng ta làm gì?

Gã mới hét ra câu này thì phát hiện chủ tốc chi văn minh đang bị đám chủ võ thần văn minh vây công, như vậy là kẻ vừa rồi tuyệt đối không phải là gã.

Nhưng đó rõ ràng đã tới giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh, trừ gã ra còn có ai đâu?

Chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên này quét mắt một vòng muốn tìm ra ai cướp những chư thiên thần vật, nhưng gã liếc mấy người đều không cảm thấy thích hợp gì cả.

Lúc này đám chủ võ thần văn minh đều dừng lại động tác trong tay, mười bảy, mười tám cao đẳng thần vật đều bị người cướp thì còn đánh cái gì? Tất nhiên họ không dám ngừng lại, còn không ngừng di động trong vĩnh hằng loạn lưu, vừa di chuyển vừa đánh giá rốt cuộc là ai cướp đi chư thiên thần vật?

Đánh giá lẫn nhau mà vẫn không phát hiện ra ai.

Rốt cuộc là ai?

– Ủa, ở đây!

Dường như có ai phát hiện điều gì.

– Chư thiên thần vật bị người này cướp nè!

Nghe nói thế nhiều chủ văn minh tinh thần căng thẳng cao độ lập tức nhìn hướng kẻ đó, người ấy chỉ một hướng, chủ văn minh lần thứ hai ngoái đầu, phát hiện hai chư thiên thần vật ở đâu. hai chư thiên thần vật một hình bát giác, một hình tròn, bị một đôi tay trắng thuôn dài kẹp lấy.

Nhìn lên bàn tay, người đó mặc áo xanh, khuôn mặt trẻ tuổi, có vẻ lười biếng.

Đó là!

Lục Nguyên!

Hai chư thiên thần vật đều bị Lục Nguyên cướp đi hết.

Lục Nguyên làm sao cướp được hai cái chư thiên thần vật?

Lúc này không rảnh để nghĩ nhiều, dù sao càng tới gần vĩnh hằng chi môn thì vĩnh hằng loạn lưu càng đáng sợ, bây giờ nó cũng đã rất đáng sợ rồi, cho nên mọi người đều đáp xuống tam phẩm ngộ đạo chi địa. Trở lại tam phẩm ngộ đạo chi địa, nhiều chủ văn minh tiếp tục ngẫm nghĩ vấn đề vừa rồi.

Mới rồi tốc độ của hắn rất nhanh, đã tới giai đoạn tốc độ thứ sáu, tốc chi cảnh.

Nhưng Lục Nguyên có khả năng tới giai đoạn tốc độ thứ sáu, tốc chi cảnh sao?

Nhiều người chìm trong suy tư, tin tức này quá khó tin, đặc biệt là hai chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên bị Lục Nguyên giành độ càng nghĩ rằng, chuyện này là sao? Lục Nguyên thật sự đến tốc độ này rồi ư?

Phe bất tử chủ tiên cổ văn minh có chút cảm thán gật đầu, nói:

– Không sai, chính là tốc độ. Tốc độ của Lục Nguyên đúng là đã tới giai đoạn tốc độ thứ sáu, tốc chi cảnh.

Chủ tiên cổ văn minh đã công nhận, lại nhìn mấy chủ văn minh khác đều khẳng định, mọi người rốt cuộc tin tưởng tốc độ của Lục Nguyên cuối cùng đã tới giai đoạn tốc độ thứ sáu, tốc chi cảnh.

Cái này! Cái này! Cái này!

Hù chết người đi.

Tốc độ của Lục Nguyên mà nhanh như vậy!

Rõ ràng lúc bắt đầu tranh đoạt chư thiên thần vật thì tốc độ của Lục Nguyên chỉ mới là bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ thôi, sao bỗng dưng tăng lên đến tốc chi cảnh! Kiểu đột phá này đúng là chưa từng nghe, chưa từng biết, chỉ tưởng tượng cũng không nghĩ ra được. Không lẽ Lục Nguyên sớm ẩn giấu tốc độ như vậy chờ tới bây giờ mới lấy ra? Đúng vậy, rất có thể. Nhiều chủ văn minh đều nghĩ đến khả năng này, mọi người thường chấp nhận điều mình nhận được chứ không muốn đánh vỡ thường thức của bản thân. Nhưng vấn đề là chuyện xảy ra trên người Lục Nguyên chứng minh rằng thường thức là để đánh vỡ.

Đám người đó cho rằng Lục Nguyên che giâu tốc độ bây giờ mới lấy ra, nhưng nghĩ kỹ thì cho dù hắn thật sự giấu tốc độ nay lấy ra thì cũng đủ khủng bố rồi. Có thể luyện tốc độ đến đẳng cấp này, bao gồm nhân vật mười chín kỷ nguyên tổng cộng chưa đến mười người, thậm chí khoảng năm người mà thôi. Lục Nguyên có thể làm được điều này đã là lợi hại.

Chủ tốc chi văn minh mặt âm trầm nhìn Lục Nguyên, trước giờ dưới mười chín kỷ nguyên gã có tốc độ nhanh nhất, đây là sự kiêu ngạo lớn nhất của hắn. Nhưng bây giờ xuất hiện một Lục Nguyên, gã không thể tha thứ có một kẻ ngang ngửa mình.

Lúc này chủ võng chi văn minh, chủ nhất chi văn minh, chủ pháp biến văn minh, ba người bất giác giật nảy mình.

Cái này thật sự không phải đùa ư?

Trước đó không lâu Lục Nguyên hoàn toàn không hiểu bộ pháp chủ văn minh, cho nên khi đó tốc độ của Lục Nguyên chưa đến cả thập phương bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ. Chính chủ pháp biến văn minh dạy hắn vạn biến bộ pháp thế mới có thập phương bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ. Sau này hắn nhanh chóng thăng cấp thành bát diện lục hợp tứ vũ vô địch chi tốc độ.

Ba người chủ võng chi văn minh vốn cho rằng trận đánh chết chủ hồng mông văn minh Lục Nguyên lộ ra tiềm lực là đầy đủ rồi.

Ai mà ngờ chưa bao nhiêu ngày khi Lục Nguyên lại xuất hiện, hắn lộ ra tốc độ giai đoạn thứ sáu, tốc chi cảnh.

Một hơi tăng tốc độ rất là nhiều.

Cái này thật khủng khiếp.

Lần này Lục Nguyên tăng tốc độ không biết khiến ba nhiêu người chấn kinh.

Đám người dưới mười lăm kỷ nguyên là như vậy, ví dụ như Thường Nga, Thái Cổ, tiên cổ, phật cổ, pháp cổ, võ cổ đều có biểu tình khác nhau. Chủ sát na văn minh cũng đánh giá cẩn thận Lục Nguyên, chủ bất tử văn minh nhìn hướng hắn, khẽ cười.

Lục Nguyên lộ ra tốc độ giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh đoạt được chư thiên thần vật thứ mười bảy, mười tám dẫn đến nhiều kinh ngạc.

Thật là Lục Nguyên ra tay thiên hạ chấn kinh!

Vốn đa số chủ văn minh trong vĩnh hằng tinh vực tuy có nghe nói chuyện về Lục Nguyên nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, rốt cuộc để cho họ biết được.

Lúc này trên tam phẩm ngộ đạo chi địa của phe bất tử, một chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên đứng ở bên cạnh chủ tốc chi văn minh, nói:

– Tốc Thần, Lục Nguyên này giao cho ngươi không thành vấn đề chứ?

Chủ tốc chi văn minh lạnh lùng quát rằng:

– Tốc độ của hắn và ta đều là tốc chi cảnh nhưng kém hơn ta một chút. Nghe nói hắn là mười hai kỷ nguyên còn ta là mười bốn, nếu ta không ngăn được hắn, không thắng, không giết chết hắn được thì ta làm sao lăn lộn?

Gã ghét một người có tốc độ nhanh như vậy.

Lục Nguyên ngồi trở lại trên tam phẩm ngộ đạo chi địa, không thèm để ý những người khác nói gì, ăn vào cao đẳng thần vật phải chờ nửa tháng mới ăn được nhưng với Lục Nguyên thì không thành vấn đề.

Một tay cầm bút, một tay câm sách.

Định lý chi thư, chân lý chi bút.

Lục Nguyên quát to:

– Thư của ta là định lý, bút của ta là chân lý!

– Định lý chuyển chân lý!

Lục Nguyên hét:

– Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua!

Giấy bút song tự hợp nhất, hóa thành sắc vàng, thành hỗn độn sắc, lại có hai cao đẳng thần vật có thể ăn ngay lập tức. Nhưng Lục Nguyên cũng cảm giác được bây giờ hắn là mười ba kỷ nguyên, cho dù có ăn hai cao đẳng thần vật này cũng không thể tới mười bốn kỷ nguyên, còn thiếu cao đẳng thần vật.

Vậy thì đợi một chốc nữa tiếp tục cướp đoạt cao đẳng thần vật đi.

Lục Nguyên không sốt ruột, ngồi xếp bằng trên tam phẩm ngộ đạo chi địa, bình tĩnh chờ đợi.

Vĩnh hằng chi môn lại khởi động.

Cao đẳng thần vật thứ mười chín và hai mươi sắp xuất hiện.

Nhiều chủ văn minh dưới mười lăm kỷ nguyên có mặt cũng hành động.

Tất cả mọi người bay tới giữa không trung, lúc này hai cánh cửa vĩnh hằng chi môn rốt cuộc mở lớn, có hai cao đẳng thần vật vèo một tiếng bắn ra.

Hai cao đẳng thần vật một cái hình màu xanh không có hình dạng cố định mà chuyển động, màu xanh đan vào nhau rất là xinh đẹp. Cái gọi lại là hình thập tự giá giao nhau. hai cao đẳng thần vật này có hơi thở không quá đậm đặc nhưng cao đẳng thần vật đúng là cao đẳng thần vật, dù hơi thở không đậm cũng phải cướp, đây chính là kỳ ngộ hàng ức vạn năm khó gặp gỡ.

Lần này phe sát na và phe bất tử dường như hình thành ăn ý, đều không cản người nhanh nhất bên đối phương, tự đấu với nhau.

Lục Nguyên và chủ tốc chi văn minh cùng tới đằng trước nhất.

Chủ tốc chi văn minh hét to:

– Chúng ta hãy so tài một lần xem tốc độ của ai nhanh hơn!

Gã thốt lời ở một phần vạn giây chỉ có tần suất tai nghe sóng âm tần suất cực cao mới nghe thấy lời gã nói. Chân gã lướt nhanh khó mà tưởng tượng.

Lục Nguyên cũng lạnh lùng quát:

– Vậy thì thử xem!

Hắn di chuyển càng khó thể tưởng tượng.

Hai người cùng một giây đi tới bên cạnh hai cao đẳng thần vật, tốc độ không chia thắng bại ư?

Chủ tốc chi văn minh hư không chưởng một cái, đánh hai cao đẳng thần vật ra ngàn vạn dặm, đây là một tuyệt kỹ của gã, gọi là ức vạn dặm một chưởng. Một chưởng đánh lùi kẻ địch rồi thì bình yên giữ mạng, đây chính là tuyệt chiêu của chủ tốc chi văn minh. Nhưng một chưởng của gã chỉ có thể đánh lùi phó chủ văn minh chứ không làm gì được chủ văn minh, vậy nên chiêu này dần vô dụng. Tuy nhiên, vẫn có thể đánh lùi hai cao đẳng thần vật ra hàng ức vạn dặm.

Chớp mắt chủ tốc chi văn minh biến thành một luồng sáng đuổi theo hàng ức vạn dặm.

Lục Nguyên cũng biến thành một luồng sáng.

Ức vạn dặm nhìn thì rất dài.

Nhưng đối với chủ văn minh đã không tính quá lâu.

Đối với Lục Nguyên và chủ tốc chi văn minh thì ức vạn dặm càng không xa.

Nhanh quá!

Thật sự rất nhanh!

Bây giờ Lục Nguyên cũng nổi máu liều, muốn ganh đua cao thấp với chủ tốc chi văn minh. Không sai, ngươi đúng là được gọi là người nhanh nhất một đẳng cấp vĩnh hằng tinh vực, nhưng ta cũng vậy, dựa vào cái gì chậm hơn ngươi chứ? Lục Nguyên vừa bay nhanh vừa hưởng thụ cảm giác thoải mái.

Lúc bay thật nhanh có cảm giác rất thoải mái, cực kỳ sung sướng.

Dường như toàn thân đều biến thành gió, dường như mình sắp vượt qua không gian, thời gian của kỷ nguyên này.

Đương nhiên mọi chuyện chỉ là ảo giác mà thôi.

Lục Nguyên phát hiện rất thích gió.

Thích gió cực nhanh, thích mây nhàn nhã, dường như mình đã hóa thân thành phong vân.

Thật nhanh!

Ngang tay!

Lục Nguyên sáng tạo ra kiếm bộ thật ra tốc độ hơi mạnh hơn tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh một chút, nhưng về mặt bay thì tư chất của hắn kém chút ít. Vậy nên cuối cùng tốc độ hai người ngang nhau, luôn song song tiến lên, rốt cuộc đến ngoài ức vạn dặm.

Ngoài ức vạn dặm hai cao đẳng thần vật đang lẳng lặng bềnh bồng tại đó.

Lục Nguyên đáp xuống, chủ tốc chi văn minh cũng đáp xuống, thông qua bay ức vạn dặm hiển nhiên đã chứng thật một việc, đó là tốc độ của hai người đúng là ngang nhau. Lục Nguyên không có vẻ gì ủ rũ, ngang tay thì ngang tay.

Lục Nguyên nhún vai nói:

– Xem ra tốc độ của hai chúng ta ngang nhau, vậy thì hai chúng ta một người một cái đi.

Thật ra thì nếu thật sự đánh nhau, Lục Nguyên có tin tưởng tiêu diệt đối phwong. Nhưng hắn sáng tạo ra kiếm bộ đa số là vượt qua tốc thần bộ pháp của đối thủ, cho nên hắn không phản đối, định nhường đối phương một cái, hai người mỗi người một cao đẳng thần vật xem như trả lại nhân tình.

Chủ tốc chi văn minh lạnh lùng quát:

– Hai chúng ta tốc độ ngang nhau, sau đó mỗi người một cái chia đều cao đẳng thần vật, ha ha ha ha, ha ha ha ha.

Trên khuôn mặt tái nhợt của gã toát ra nụ cười lạnh như băng:

– Thật đáng tiếc là ta không muốn chơi trò chia đôi gì với ngươi. Ta sẽ đánh chết ngươi rồi chiếm hết hai cao đẳng thần vật, bình thường mười hai kỷ nguyên mà thôi, cũng dám cướp cao đẳng thần vật với ta? Thật là quá buồn cười, hơn nữa ngươi có tư cách không?

Chủ tốc chi văn minh chớp mắt ra tay, chỉ thấy hai thanh thần binh rất mỏng và dài đâm thẳng hướng Lục Nguyên. Vuốt của gã gọi là Tê Phong Thần Trảo, đấy là binh khí của gã. Tê Phong Thần Trảo có thể tăng tốc độ ra tay, thường đều là đại biểu cho tốc độ lưu, dù là tốc độ ra tay hoặc là di chuyển. Đương nhiên tốc độ ra tay của gã không kiệt xuất bằng tốc độ di chuyển nhưng cũng đủ nhanh rồi.

Thật ra cho đến nay chủ tốc chi văn minh đều được cho rằng lực công kích không đủ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.