Hẹn Gặp Anh Ở Kiếp Sau, Nơi Hai Trái Tim Cùng Lành Lặn!

Chương 21: Ngày đặc biệt



Nó bước vào sảnh trong sự bỡ ngỡ vì khung cảnh choáng ngợp nhưng không ngó nghiêng ngơ ngác như gái quê. Bước đến chỗ lễ tân và nở nụ cười ngọt ngào: “Em chào chị”

Chị ta đang mải nhắn tin, ngước vội bộ mặt lòe loẹt lên, cất giong khinh bỉ: “Em gái, đừng chơi ở đây làm gì, về nhà đi” rồi lại cúi xuống nhắn tin tanh tách, nó cố nuốt cơn giận dữ cùng khinh bỉ cất tiếng tiếp: “chị làm ơn cho em gặp tổng giám đốc với”

Cô ta lại ngước lên nhưng với vẻ chán nhường và khinh bỉ hơn, nghĩ thầm “lại bồ bịch gì của giám đốc hả?”, rồi nói với vẻ chua loét: “aa, em là bồ.. à nhầm người yêu của tổng giám hả? Để chị gọi nhé”

Trong lúc cô ta gọi điện, nó đã rất cố gắng để không đấm một phát vào mặt tấn phấn kia. Cô ta nghe điện thoại một lúc thì ngỡ ngàng, trở lại với giọng nói ngọt ngào, xui nịnh: “Em chờ một tí nhé, giám đốc sẽ cho người xuống đó em”

Nó đứng đợi, một phút sau thì có thư kí của hắn đến đưa nó lên tầng 29, tầng cao nhất dành cho Tổng giám đốc, rất rộng rãi, thư kí nói với nó:

“Em hãy chờ một tí, giám đốc đang có một cuộc họp, khoảng 15’ nữa sẽ xong” rồi anh ta bước ra ngoài, nó ngó quanh căn phòng, phát hiện ra 2 chiếc camera, chắc là nối với điện thoại và thiết bị của hắn.

Nó dơ tay vẫy vẫy và cười cười với cả 2 cái rồi ngồi luôn vào máy tính của hắn, mở mặt đằng sau của chiếc đồng hồ trắng, nó rút ra một dây nối, đeo găng tay vào và bật máy. Nó nhanh chóng phá 3 chiếc khóa: vân tay, mật khẩu và giọng nói. Liếc nhìn đồng hồ, thấy còn có 5’, nó mở lên luôn mấy trang dữ liệu, cóp luôn qua chiếc dây nối với đồng hồ, tắt máy, chỉnh chu lại trang phục và búng tay “tách”

Nó lên sô pha ngồi và bật tivi xem, cười khanh khách, đúng lúc hắn mở cửa ra, mỉm cười và ôm lấy nó từ đằng sau. Nó cũng mỉm cười, thơm vào má hắn cái “chụt”, nó hớn hở chạy ra lấy hộp cơm đưa cho hắn: “anh chưa ăn trưa đúng không, ăn đi, tự tay em nấu đấy”. Hắn vỗ vỗ, xoa xoa đầu nó và nhận lấy cơm ngồi ăn (TG: có cảm giác chị như con chó :v HB: chị cũng thấy thế…*lườm lườm* mày chửi chị hả?)

Hắn vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon, nó mỉm cười sung sướng còn trong lòng nghĩ “may ta còn chưa cho thuốc độc vào đấy, cứ khen đi”, ở lại chơi với hắn chút nữa thì nó đi về.

Về đến nhà nó đã lao nhanh ra chỗ chiếc lap trắng, cắm dây nối vào ngồi nghiên cứu, mặt lạnh băng, đôi lúc nhếc môi cười. Bỗng có tiếng báo hiệu tin nhắn, nó mở ra, là hắn-Devil : “vk yêu, ngày mai là sinh nhật vk 18 rồi nhưng ck lại không về được, đừng buồn nhé, lúc nào ck về bù đắp cho, yêu vk”

Nhờ tin nhắn này nó mới nhớ ra sinh nhật mình là ngày mai, nhớ lại năm ngoái mà lòng vui vẻ, nhưng so với năm nay lại là nỗi buồn vô hạn, không có ai ở bên cả, mà giờ nó cũng nhớ đến Ami và Humer chả biết tụi nó làm gì ở đấy gần tuần không về, nó cũng định ra đấy chơi nhưng lại sợ lộ nên thôi.

Nghiên cứu tài liệu của công ty hắn đến tận chiều muộn, nó mới bỏ máy tính xuống và đi nấu ăn.

Tối, nó lại ra ban công ngồi, hóng gió, rồi ngủ quên lúc nào không biết @@

~~~~~~~~~~~~~~~……~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lại thêm một buổi sáng nữa thức dậy, nó thấy tinh thần bỗng phấn chấn hơn, ngày đặc biệt có khác, khuôn mặt vãn như cũ, lạnh băng, lại chả biết lên lịch cho hôm nay như thế nào, nó định lại lên công ty hắn tìm kiếm thông tin.

Thở dài, nó vào nhà tắm, vệ sinh cá nhân xong, ra ngoài thi nhận được một tin nhắn từ hắn: “chúc vk yêu sinh nhật vui vẻ nhé, xin lỗi vk vì ck ko về được, êu vk”

Nó mỉm cười rồi cất máy đi (TG: chị phũ thế, không rep lại luôn), nó bỗng nhiên lại muốn đi mua đồ, thay xong bộ sooc yếm, nó cất bước ra khỏi nhà, lượn lờ khắp các phố, nó chọn được hai chiếc áo khoác đôi với hắn, chuẩn bị cho mùa thu sắp tới. Mua thêm được một đôi giày thể thao, nó tung tăng ra quán chị Mai ngồi tán gẫu.

Đến tầm trưa, nó thấy hắn gọi thì tạm biệt chị đi đến công ty. Nó tung tăng mở cửa công ty ra và “bùm, bùm” “Happy birthday” tiếng pháo hoa và tiếng “hét chúc mừng vang lên. Ánh sáng chiếu rọi vào con ngươi nâu trong veo đang mở căng hết cỡ nhìn khung cảnh trang hoàng này, tấm hình nó trao ngay sảnh, hình nó hồi xưa đang đứng cười trong veo giữa vườn hoa công anh mặc chiếc váy hồng.

Hắn bước ra khỏi đám đông và bước đến cạnh nó, cầm theo một chiếc hộp bé, nó mở ra thì thấy một chiếc nhẫn kim cương, hắn cười đeo luôn tay nó chẳng hỏi han, vẻ mặt cảm tưởng như “anh đẹp trai với giàu thế này thì ai mà không nhận” nó lúc đấy đã rất muốn đấm cho hắn một phát nhưng trên mặt vẫn tràn ngập sự sung sướng và hạnh phúc.

Hắn đắc ý dẫn nó lên trên phòng ăn đã chuẩn bị, kéo ghế cho nó rất ga lăng rồi búng tay bật nhạc, một khung cảnh lãng mạng với những tiếng cười, thật à hạnh phúc.

Ở chơi với hắn đến giữa chiều, nó trở về nhà, nằm vật ra ngủ luôn.

“Ami Humer đây chị, nghe máy đi…” nó bật dậy, mặt lạnh lùng, nhấc máy, giọng tỏa ra hàn khí đến đầu giây bên kia cũng cảm nhận được, biết được mình vừa đắc tội, Ami Humer cười trừ nói: “Chị, hôm nay sinh nhật chị thì đi ra bar chơi với bọn em đi, xả láng hôm nay thôi nào”

Nó thở dài suy ngẫm và đáp: “rồi, chị khác đến”, nó cúp máy vào đi tắm, vận bộ váy đi bar lần trước mua trước chuyến đưa hàng, nó búi tóc lên, để mái, thả một và sợi tóc xuống vai nhìn thật quyến rũ, không quên tháo chiếc nhẫn vướng tay ra, nó phi mô tô ra khỏi nhà.

“Cạch cạch” nó bước vào quán, mở cửa và……


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.