Nó đã vực dậy, khuôn mặt lạnh băng,
đôi mắt vô hồn. Phóng xe về nhà và lấy ra lọ thuốc rửa mắt, sữa tắm và dầu gội,
nó vào phòng tắm và đi ra với một diện mạo mới: mái tóc xanh dương mềm mại hơi
xoăn, làn da trắng nõn, đôi mắt tím vô hồn, cảm thấy hài lòng với diện mạo mới
nó lấy điện thoại ra và gọi cho Cinly và Kenly – hai nữ sát thủ mà mẹ nó đã chọn
và huấn luyện dặn: Đặt cho nó 1 vé máy bay sang Mĩ trong hôm nay, nói với trường
rằng nó chuyển trường, không đuợc nói với ai về tung tích của nó, chuẩn bị cho
nó một căn biệt thự, phương tiện đi lại luôn.
Cúp máy xong, nó lại gọi điện cho
nhà thiết kế riêng và đặt may quần áo:
Đủ loại kiểu áo, quần, váy, mũ,
khăn… theo kích kỡ của nó màu đủ loại nhưng chủ yếu là 3 màu đỏ trắng đen tất cả
đều phải có hình một đôi cánh đen và đỏ bên duới là chữ “Hàn Băng” hoặc “Tanny”
màu trắng.
Sau khi đã dặn dò, nó lặng lẽ thu
dọn đồ, nhìn lại căn nhà một lượt và cất bước ra đi, thay máy điện thoại và cuộc
đời nó bước sang một trang mới. Nó là Anni Tanny.
“Chuyến bay từ Việt Nam
sang Mĩ đã hạ cánh, cảm ơn quý khách đã lựa chọn hãng hàng không Vietnam Arilines!”.
Ra khỏi máy bay, bước từng bước
ra khỏi sân bay nó như tiêu điểm của sân bay vậy, mọi ánh nhìn đều hướng về người
có mái tóc đặc biệt này. Bước chân dọc theo con phố ở thành phố Niu I-ooc nó đưa
mắt nhìn quanh và tự nhủ “một thành phố tuyệt đẹp” “cốp” vì không để ý tới đường
đi và vô tình đụng trúng một nguời vì người đó quá mạnh hoặc nó quá yếu, giờ nó
đang bán mông cho đất, bán mặt cho trời “Ui da, ai bị đui hả, bộ không nhìn thấy
đường sao?”. Giờ nó mới mở mắt ra và nhìn thấy một anh chàng rất rất đẹp trai:
mái tóc bạch kim phất phơ trong gió, đôi mắt xanh biển đậm hút hồn nhưng cũng vô
hồn, đôi môi mỏng cực đẹp nhưng mặt lạnh băng không nói câu nào, thấy mình nói
mà không thèm trả lời máu nóng dồn lên não, lại tiếp tục nói “Bộ ngươi bị câm
hay sao ta hỏi không nói hả?”
“Không hiểu” (TG: mình viết chữ nghiêng là tiếng anh nhá) một làn
khí lạnh truyền qua hơi nói. Nó thầm nghĩ: “Oa, lạnh nghê nha, mình mới học làm
mặt lạnh được tẹo mà đã gặp đối thủ rồi, đổi mặt mau”. Nghĩ là làm nó liền đổi
thành bộ mặt lạnh lùng và giờ mới nhớ nói tiếng anh:
“Ý tôi muốn nói anh đụng tôi thì phải xin lỗi chứ”
“tôi không rảnh đôi co với cô” nói xong liền đi mất dạng, nó nghĩ:
điên, mà thôi gọi người đến đón nào, nói xong nó gọi cho Cinly và Kiny, về đến
ngôi biệt thự nó rất ngạc nhiên: “Oa, nhà đẹp ghê mà còn xây nhanh nữa tông màu
đẹp dã man, à mà từ từ lạnh lùng coi, mất hình tượng quá!”
Nó rảo bước vào nhà qua cảnh cổng đen khắc
tinh xảo, con đường vào nhà lát sỏi bên cạnh đó là những bãi cỏ xanh mướt với
vài bụi hoa, đường lát sỏi còn rẽ làm hai nhánh, một nhánh dẫn đến một bể bơi rộng
bên cạnh còn có chòi nghỉ, một nhánh dẫn đến sân chơi phía sau có một cây cổ thụ
rất to và một chiếc xích đu màu trắng.
Xem xung quanh rồi nó bước vào nhà, nhà có hai
tầng với bảy phòng ngủ, mỗi phòng có một nhà tắm riêng và một nhà tắm dưới lầu
gần bếp, nội thất quá hoàn hảo, một bộ sô pha màu kem, ti vi tinh thể lỏng, căn
bếp với đầy đủ tiện nghi. Bước lên lầu và vào căn phòng có cánh cửa màu trắng
đen, bên trong rất rộng, có một chiếc sô pha và một bàn uống nước, ti vi tinh
thể lỏng gắn tường dối diện một chiếc giường hơi cao.
Mở cửa một căn phòng gần giường, bên trong là
những bộ quần áo đặt may theo yêu cầu và những trang sức, túi, giầy, đồng hồ,
khăn….bên cạnh cửa ra vào là nhà tắm với chiếc bồn với đủ chức năng như: Làm
nóng, lạnh, bọt,… Ngoài ra còn một chiếc ban công rộng bên phải giường (bên
trái là cửa ra vào). Thích thú với căn phòng này nó đã độc chiếm luôn.