————————
Lần thứ hai phát ra…
Xem ra Hồng Quân dự đoán không có sai, Bát Thần thông đạo tuy rằng chỉ có một cửa vào, nhưng lại có vô số nhánh thông đạo, bởi vậy có thể đem mấy ngàn vạn thậm chí hơn ức đại quân ung dung chuyển vào bên trong Bát Thần vũ trụ.
Lúc này, Binh Vương Mạc Túy Sinh nhìn vào đám người Hồng Quân, cũng đã đi tới, trải qua này một phen kịch chiến này, có thể thấy được thể lực của hắn cùng với trạng thái khống chế hỗn nguyên đều giảm xuống trên diện rộng.
“Hồng thành chủ, tất cả mọi người bình an vô sự chứ?”
Hồng Quân gật gật đầu, hỏi:
“Quân ta thương vong như thế nào?”
Mạc Túy Sinh khẽ thở dài:
“Ở trên quy mô binh đội thì bên địch chiếm ưu thế tuyệt đối, Mạc mỗ dẫn dắt Tru Thần đại quân cho dù có thể ngăn cản, nhưng hiện giờ cũng là tử thương hơn nửa.”
Cổ Bàn an ủi nói:
“Mạc quân sư, chiến tranh vốn là như vậy, ngươi cũng không cần để ý quá mức, vất vả ngươi rồi.”
Mạc Túy Sinh mắt nhìn vào Bát Thần vũ trụ này bao la rộng lớn, cả kinh nói:
“Đây là vũ trụ gì, lại có được sự ổn định cùng trình độ hạn chế giống như vũ trụ nguyên thủy.”
Lập tức, Hồng Quân đem Bát Thần vũ trụ của Tần Vũ cùng với việc Đại Thần Thiên giới sụp đổ cùng hắn sơ lược nói rõ một phen, Mạc Túy Sinh mới tỉnh ngộ.
Nhưng mà hiện tại, tất cả mọi người đang lo lắng tình cảnh hiện tại của Tần Vũ, không biết có thành công hay không đem Đại Thần Thiên giới chuyển vào bên trong Bát Thần vũ trụ. Nhưng mà ở dưới sự hạn chế pháp tắc của phiến vũ trụ này, mở rộng thần thức đã bị hạn chế rất lớn, thậm chí ngay cả mắt của Cổ Bàn nhìn cực xa đều giảm trên diện rộng, cho dù Tần Vũ đem Đại Thần Thiên giới chuyển vào nơi này, mọi người cũng không cách nào biết được.
Ngay vào lúc sứt đầu mẻ trán, một trận tiếng vang ầm ầm to lớn từ nơi xa truyền đến, mọi người cực độ với mặt bằng vũ trụ trên không bị bóp méo, một cái hắc động vô cùng to lớn trống rỗng xuất hiện, tiếp theo đó, một khối đại lục màu trắng dần dần lộ ra một góc băng sơn.
“Đó… Đó là Đại Thần Thiên giới!”
Tôn Ngộ Không là người thứ nhất hô lên.
Tử Dạ Thương Long cũng là mặt toát ra vẻ hưng phấn, không được phải gật đầu, nói:
“Chính xác, là Đại Thần Thiên giới, xem ra Thần Thiên thực sự thành công!”
Vẻn vẹn trong chốc lát, đại lục Thần Thiên đã hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người, chung quanh thân đại lục hình như đều chịu sự ăn mòn của vật chất Hỗn độn, mà trở nên có chút nát tan, nhưng lại không có ảnh hưởng đến sự ổn định của toàn bộ đại lục.
Phía trên đại lục Thần Thiên, một bóng người dần dần hiện ra…
Ở một khắc kia nhìn đến hắn, tiếng hoan hô giống như núi lở biển động bạo phát, ánh mắt của Hồng Quân có chút ươn ướt, trong miệng lẩm bẩm nói:
“Phụ… Phụ thân.”
Trong ánh mặt của Cổ Bàn cũng toát ra vẻ vui mừng, Tôn Ngộ Không cùng đám người Vũ Văn Thác lại hưng phấn ôm nhau cùng một chỗ.
Thần Tôn nhìn thấy ông xuất hiện, hơi hơi gật gật đầu, khóe miệng dẫn ra một tia mỉm cười:
“Thần Thiên đổi ngôi, ngươi đã có tư cách trở thành Thần Thiên.”
Ở trong lòng hắn, có thể bảo toàn sự an toàn cho con dân Đại Thần Thiên giới, cái đó mới là Thần Thiên chân chính, mà ông hiện giờ cũng đã làm được.
Tần Vũ giống như Thiên Thần đứng ngạo nghễ ở trên vùng trời của đại lục Thần Thiên, chung quanh thân thể còn lưu động dày đặc vật chất Hỗn độn màu đen xám, nhưng chốc lát đã bị diễn hóa hoàn toàn, biến mất không thấy.
Ông nhìn ngàn vạn đại quân ở nơi xa, trên mặt cũng toát ra vẻ vui mừng, than thở nói:
“Cuối cùng cũng bắt kịp, e rằng nếu trì trệ trong chốc lát, chỉ sợ toàn bộ đại lục Thần Thiên đều đã bị vật chất Hỗn Độn thôn phệ.”
Trước mắt, nhìn thấy sự xuất hiện của đại lục Thần Thiên, đại quân của Loạn Thần giới cùng Tử Thần giới lại bắt đầu rối loạn lên, dẫu sao trận chiến chúng thần này còn không thực sự kết thúc. Bát đại tộc trưởng cùng tứ thần nguyên lão dẫn dắt đại quân của Tà Thần giới cũng ở thời điểm đầu tiên bố trí thành phòng tuyến, đem nơi đó bao vây lại.
Ánh mắt Tần Vũ chợt thu lại, giương giọng nói:
“Tất cả mọi người đều dừng tay!”
Tiếng thét tựa như lôi đình nổi giận, chấn vang ở trong đầu mọi người, cảnh giới tu vi hơi thấp một chút, vận chuyển hỗn nguyên cũng theo đó mà ứ đọng lại, gần như sẽ vỡ tan.
Trong nháy mắt, ánh mắt của mấy ngàn vạn người đều dừng ở trên người Tần Vũ.
Vẻ mặt Tần Vũ nghiêm nghị, trong hai mắt hình như có điện mang chớp hiện, dựa vào địa sinh ra một cổ uy thế khiếp người, trầm giọng nói:
“Hiện giờ chúng thần nhất chiến, Loạn Thần, Tử Thần đều bị hủy diệt, Chiến Thần cũng mất đi vị trí chủ thần, tứ đại chủ thần của xưa kia theo một khắc đó cũng đã không còn tồn tại nữa, các ngươi vì cái gì còn muốn chiến đấu nữa?!”
Đối với sự hủy diệt của Loạn Thần, Tử Thần, phần lớn binh lính đều đã hiểu rõ trong lòng, nhưng giờ phút này do Tần Vũ nói ra, càng thêm không khỏi nản lòng, chiến ý hoàn toàn không có, ngơ ngát nhìn nhau, hiện ra vẻ mặt chán nản thất vọng.
Đích xác, mất đi chưởng khống giả, vì cái gì còn muốn chiến đấu nữa, một trận chúng thần chi chiến này, vốn chính là chiến đấu trong các chủ thần.
Tần Vũ hừ lạnh một tiếng thật mạnh, lớn tiếng nói:
“Hiện tại, ta lấy danh nghĩa của Thần Thiên ra lệnh cho tất cả mọi người vứt bỏ binh khí, bỏ đi trận chiến tranh vô vị này!”
Chủ thần đều bị hủy diệt, trận chiến tranh này cũng mất đi ý nghĩa vốn có của nó, sau khi nghe được lời nói của Tần Vũ, Tà Thần giới cùng Tru Thần giới vứt bỏ binh khí trong tay đầu tiên, ngay sau đó hơn ngàn vạn binh lính của Loạn Thần giới cùng Chiến Thần giới cũng có ý chí dao động, dẫu sao cũng là Tần Vũ ở bên bờ nguy nan vạn phần, đem bọn họ từ trong Đại Thần Thiên giới bị hủy diệt mà giải cứu ra.
Theo đó từng người vứt binh khi, rầm rầm mọi người đem binh khí cầm trong tay ném về phía trong bầu trời vũ trụ vô tận.
Thấy một màn như vậy, Thần Tôn cùng Vũ Văn Thác đều thở phào nhẹ nhõm, tiếng lòng căng cứng cũng theo đó mà buông xuống.
Đến lúc này, trận chúng thần nhất chiến này xem như thực sự kết thúc.
Ánh mắt Tần Vũ nhìn bốn phía, trầm giọng nói:
“Trước mắt tam giới vô chủ, đã như vậy, do ta tới sắc phong tân nhậm Chưởng khống giả của chủ thần giới!”
Hiện giờ Tần Vũ đã bước vào cảnh giới Thần Thiên, địa vị của Đại Thần Thiên ở bên trong nguyên thủy vũ trụ đó là cao nhất, sau khi chủ thần bị hủy diệt, Tần Vũ ở trong lòng mọi người đã là người cao nhất, tự nhiên không có bất luận kẻ nào dám phản bác, cũng không có cái thực lực này đi phản bác mệnh lệnh của ông.
“Phụ thân….. Muốn làm cái gì?”
Hồng Quân nhíu mày nói.
Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Cổ Bàn ở một bên lạnh nhạt cười nói:
“Điều này ngươi còn nhìn không ra sao, hiện tại Loạn Thần cùng Tử Thần đều bị hủy diệt, Chiến Thần thì mất đi chủ thần lực cũng chẳng khác nào mất đi địa vị chủ thần, hiện tại tam ca lại muốn lập ra bố cục của chủ thần nữa, để quản lý chủ thần giới.”
Tần Vũ trong lòng cả kinh, từ xa nhìn vào Tần Vũ, có lẽ là sau khi bước vào cảnh giới Thần Thiên uy thế được sinh ra, đột nhiên cảm giác phụ thân của mình vào lúc này vậy mà có vẻ cao lớn như thế.
“Loạn Thần giới, từ nay về sau Chưởng khống giả đó là…”
Đột nhiên, ánh mắt của Tần Vũ dừng ở trên người Cổ Bàn:
“Cổ Bàn, từ nay Loạn Thần giới cũng đem tên đổi thành Bàn Cổ giới!”
Cổ Bàn hiển nhiên là có chút được sủng ái mà lo sợ, nhưng sau phút chốc xoa dịu, khóe miệng dẫn ra một tia với ý cười nhạt, thân ảnh vừa chuyển, xuất hiện ở bên cạnh của Tần Vũ.
Ngay sau đó, Tần Vũ lớn tiếng nói:
” Chưởng khống giả của Chiến Thần giới, là do Tôn Ngộ Không đến chưởng quản, từ nay Chiến Thần giới cũng đem tên đổi thành Đấu Chiến giới!”
“Ha ha!”
Một tiếng cười dài từ trong yết hầu của Tôn Ngộ Không bạo phát, cả người hắn biến ảo thành một đạo lưu quang màu bạch kim, đi tới bên người của Tần Vũ:
“Tần tiền bối, đa tạ!”
“Ngươi không cần cảm tạ ta, quản lý Chiến Thần giới, ngươi tuy rằng không phải là người được chọn duy nhất, nhưng là người được chọn tốt nhất.”
Tần Vũ lạnh nhạt cười, lập tức giương giọng nói:
“Tử Thần giới, là do Huống Thiên Minh đến chưởng quản, từ nay cũng đem tên đổi thành Thiên Đạo giới!”
Ánh mắt Huống Thiên Minh chợt thu lại, trầm giọng hét:
“Huống Thiên Minh lãnh mệnh!”
Lập tức khống chế Thiên đạo chi nhận, đi tới bên trái Tần Vũ.
” Chưởng khống giả của Chủ thần giới, Hồng Quân!”
Hiện giờ Hồng Quân đã được xếp vào hàng một trong các chủ thần, chưởng quản giang sơn mà chính mình đánh hạ lại thích hợp cực kỳ.
“Tà Thần giới, là do…”
Giọng nói vừa hạ xuống, một thanh âm từ trong đầu của Tần Vũ vang lên:
“Thần Thiên, hiện giờ ta đã mất đi địa vị chủ thần, Tà Thần tại khoảnh khắc kia cũng không còn tồn tại nữa, chỉ có lưu lại Tử Dạ Thương Long mà thôi, ta đã không muốn lại quản lí chủ thần giới to lớn như vậy, vị trí này, ngươi dành cho người khác đi.”
Tần Vũ trong lòng chợt lạnh, ánh mắt dừng ở trên người Tử Dạ Thương Long cách đó không xa, lập tức hơi hơi gật gật đầu, giương giọng nói:
” Chưởng khống giả của Tà Thần giới là Vũ Văn Thác!”
A?!
Vũ Văn Thác không khỏi kinh hô một tiếng, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Tần Vũ, trên mặt toát ra biểu tình không thể tin được. Thần Tôn ở một bên cười nói:
“Mất đi Thần Nô, lại có chưởng khống giả của một đại chủ thần giới, số phận như vậy ngươi trốn cũng trốn không thoát.”
Vũ Văn Thác lúng túng cười, lại còn có chút không cách nào tin được.
Lập tức, Tần Vũ ra lệnh cho Thần Tôn làm chưởng khống giả của Đại Thần Thiên giới, từ nay Đại Thần Thiên giới cũng sẽ tồn tại vĩnh cửu ở bên trong Bát Thần vũ trụ, không hề thay đổi.
Giới chủ của tứ đại chủ thần giới đều đã được sắc phong xong, những tàn binh của Loạn Thần giới cùng Tử Thần giới này tự mình đồng ý ở trước mặt Thần Thiên không mở bất kỳ phong ba nào, cho nên cũng chưa xuất hiện bất cứ phản kháng nào. Sau này Tần Vũ vận dụng lực bản nguyên vũ trụ, lại lần nữa mở ra
“Bát Thần thông đạo”
, đem mấy ngàn vạn binh lính này trả về lại các giới.
…
“Cuối cùng cũng kết thúc.”
Tần Vũ nhìn vào
“Bát Thần thông đạo”
dần dần biến mất ở bên trong Bát Thần vũ trụ, thở dài một hơi thật sâu.
“Phụ thân, vì cái gì muốn ngay lập tức sắc phong chưởng khống giả như vậy, ta nghĩ những điều này phải từ trong bọn họ để tiến hành quyết định có lẽ tốt hơn.”
Hồng Quân suy xét đến tình huống không giống nhau của các giới, ở dưới tình tuống không có tiến hành đi sâu vào tìm hiểu, nếu như mạnh mẽ sắc phong chỉ sợ sẽ tạo thành hiện tượng đoạt quyền mà xuất hiện, tuy rằng lấy thực lực của đám người Hồng Quân bên trong các giới đã ở vào trình độ cao nhất, nhưng mất lòng dân, cuối cùng cũng chỉ sẽ lưỡng bại câu thương.
Tần Vũ rất nhanh cau mày, tuy rằng nhìn qua hết thảy đều đã kết thúc, có thể thần sắc của ông như trước có vẻ có chút ngưng trọng, trong ánh mắt lộ ra vẻ u sầu thật sâu.
Huống Thiên Minh dường như cũng nhìn ra cái gì, trầm giọng nói:
“Tần tiền bối, tin rằng người cũng cảm giác được, tuy rằng năng lực dự báo của ta đã bị hạn chế khá lớn, nhưng vẫn có thể nhận biết được một vài thứ.”
Tần Vũ trầm trọng gật gật đầu, nói:
“Chúng ta trước về Đại Thần Thiên giới, kế tiếp lại đem chuyện sắp phát sinh có khả năng hủy diệt toàn bộ vũ trụ nguyên thủy.”
———-oOo———-