Mộ Dung Vũ Tình cười nói- Chúng ta đương nhiên tin công chúa điện hạ sẽ đưa ra quyết sách anh minh.
Quân Phi Vũ cười nói- Thập tứ công chúa, lời nói này của ngươi thực sự là phải. Rất tốt! Bản cung liền thay nữ
hoàng của ta tiếp thu cầu hòa của các ngươi, chỉ là ko biết Hàn vương
cùng Noãn vương lúc nào sẽ đến?
_ Nếu như công chúa điện hạ ko có ý kiến, giờ Tỵ ngày mai chúng ta ước định ở ngoài thành cách 5 dặm gặp mặt thế nào?
Mộ Dung Vũ Tình 2 tròng mắt lóe hi vọng quang mang, nếu như việc này thành, nhìn 2 vị ca ca kia còn thế nào xem thường nàng?
Quân Phi Vũ nhàn nhạt cười nói- Hảo! Giống như công chúa nói, giờ Tỵ ngày mai, ngoài thành cách 5 dặm định ngày hẹn.
Vừa nghe Quân Phi Vũ đáp ứng, tiếu ý của Mộ Dung Vũ Tình trên anh khí mặt cười hiện ra càng sâu, ko che giấu
được vui sướng của nàng- Vũ Tình tạ ơn công chúa điện hạ thành toàn! Mọi người nói Lục công chúa điện hạ hành sự quả quyết, làm đại trượng phu
cũng tự ti mặc cảm, bây giờ vừa thấy, Lục công chúa điện hạ quả nhiên là tấm gương của Vũ Tình, chỉ mong sau này Vũ Tình có thể có nhiều cơ hội
hơn cùng công chúa điện hạ ở chung, học tập lấy kinh nghiệm.
Quân Phi Vũ câu môi cười yếu ớt- Chỉ cần quý quốc ko khơi mào sự cố, riêng bản cung ta thì rất yêu hòa bình.
Mộ Dung Vũ Tình trên mặt hiện lên 1 tia
xấu hổ, nhưng rất thẳng thắn thành khẩn nhìn Quân Phi Vũ nói- Công chúa
điện hạ, theo Vũ Tình biết, Hàn vương cùng Noãn vương đối với việc mạo
phạm xuất chiến lần này đã cảm thấy rất là áy náy, lần giáo huấn này đối với bọn họ, cũng phi thường khắc sâu, tin sau này bọn họ tuyệt đối ko
dám tái phạm.
_ Sẽ ko tái phạm chính là tốt nhất! Nếu
ko, cũng đừng trách bản cung o khách khí! Vũ Tình công chúa, bản cung
cũng ko ngại nói thẳng với ngươi, bây giờ hoàng thượng Thương Ngô quốc
là phu quân của ta, Tinh vương Long Đằng quốc cũng muốn cùng bản cung
thông gia, chúng ta tứ đại cường quốc đã liên minh 3 lại, Thiên Tiệm
quốc các ngươi hiện tại đã là cô chưởng nan minh. Vốn dĩ, bản cung lần
này là muốn thừa thắng xông lên đoạt lun thành trì của các ngươi, bất
quá, coi như ngươi lần này cầu hòa làm cũng nhanh, nếu tới chậm 1 chút,
biết đâu nhỉ…hừ. . .
Quân Phi Vũ phen này ko khách khí nói,
làm cho Mộ Dung Vũ Tình nghe được mồ hôi lạnh chảy ròng, vội vàng chắp
tay nhận lỗi cười nói- Ý tứ của công chúa điện hạ, Vũ Tình nhất định sẽ
chuyển cáo phụ hoàng, thỉnh phụ hoàng rồi mới quyết định!
_ Như vậy rất tốt!- Quân Phi Vũ nói
xong, hướng Mộ Dung Vũ Tình mỉm cười- Nếu Vũ Tình công chúa tới, bản
cung liền lĩnh ngươi đi xem chúng tướng sĩ của ta huấn luyện, so với
chúng tướng sĩ của quý quốc, rốt cuộc ai thắng ai kém? Vũ Tình công
chúa, mời theo bản cung đến đây đi!
Quân Phi Vũ hướng Mạch Thiên Hàn mắt đưa ra 1 ám hiệu, Mạch Thiên Hàn thân hình lập tức lướt nhẹ ra, bọn họ đã
sớm bố hảo trận, để cấp cho Vũ Tình công chúa đến 1 hạ mã uy (Nói chung
là 1 lần ra oai), làm cho nàng sớm hiểu được Phượng Hoàng quốc ta là như thế nào thực lực cường đại, binh hùng tướng mạnh.
Quân Phi Vũ cùng Mộ Dung Vũ Tình sóng
vai mà đi, Long Dạ Tinh đi theo phía sau, cùng với nàng tự mình chọn ra
tới liên can thị vệ, hạo hạo đãng đãng hướng phía quân doanh trường
luyện thao mà đi.
Mấy vị phu quân khác cũng từ lúc nàng
cấp Mạch Thiên Hàn đưa mắt ra hiệu thời gian, liền mỗi người đều có vị
trí và cương vị riêng, đi làm tiếp thân phận huấn luyện viên của mình.
Khi các hắn đến trường luyện thao thời gian, toàn bộ tướng sĩ đã xếp thành hàng hoàn tất.
Quân Phi Vũ mời Mộ Dung Vũ Tình ngồi
xuống, lúc này, Diệp Phong mặc 1 thân quân phục, lấy cao ngất chi tư đi
tới trước mặt các nàng, hành lễ xin chỉ thị- Thanh Châu tổng binh Diệp
Phong thay mặt các tướng sĩ bái kiến công chúa điện hạ! Nhân viên đã
toàn bộ tập hợp, thỉnh công chúa điện hạ chỉ thị!
Quân Phi Vũ nhẹ nhàng hạ lệnh- Bắt đầu đi!
_ Tuân lệnh!- Diệp Phong xoay người đi
tới trước mặt chúng quân, lớn tiếng quát lệnh- Chúng tướng nghe lệnh,
phía dưới bắt đầu diễn luyện ngũ hành quyền, 1, 2, 3 bắt đầu!
Kia khí nhổ sơn hà bàn rống giận, hợp
với chúng quân ha ha ha (Tiếng mấy người tập võ khi luyện quyền), thẳng
rống đắc nhân tâm nhảy loạn, hào hùng vạn trượng.
Mộ Dung Vũ Tình ánh mắt đầu tiên lúc
đang nhìn đến Diệp Phong, cũng cảm giác trước mắt sáng ngời, này nam
nhân bộ dạng dị thường tuấn mỹ lại vừa rất có uy vũ vừa có khí chất hơn
người, còn tuyệt hơn cả bạch mã vương tử tro mộng mà nàng ngày đêm ko
ngừng tưởng tượng nhớ nhung a!
Mộ Dung Vũ Tình bắt đầu cảm thán, chẳng
lẽ nàng lần này tự động xin đi đến Thanh Châu làm sứ giả cầu hòa, chính
là lão thiên gia anh minh cố tình an bài duyên phận?
Quân Phi Vũ nghiêng đầu nhìn về phía Mộ
Dung Vũ Tình, mới phát hiện nàng đang 1 mình hoa si, nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Phong chỉ thiếu chảy nước miếng, tro nháy mắt tro lòng có 1
loại cảm giác bị người đoạt đi vật yêu thích ko vui- Vũ Tình công chúa…- Phải gọi 2 tiếng, mới đưa Mộ Dung Vũ Tình mất đi tâm hồn cấp kéo lại.
Nàng nghiêng đầu nhìn thấy Quân Phi Vũ
mang theo biểu tình trêu tức, trái lại tự nhiên rộng rãi cười nói- Nghe
tiếng đã lâu Phượng Hoàng quốc địa linh nhân kiệt, có rất nhiều tuấn nam mỹ nữ, hôm nay vừa thấy, quả nhiên ko sai! Thứ lỗi cho Vũ Tình thất
thố.
Như vậy sang sảng cô nương, thật đúng là ko gặp nhiều, Quân Phi Vũ nhưng thật ra thích nàng thẳng thắn thành
khẩn, liền cũng cười nói- Nếu là có người có thể lọt vào pháp nhãn của
Vũ Tình công chúa, hắn quả thật may mắn, Vũ Tình công chúa cứ nói với
bản cung, bản cung biết đâu có thể thành tựu 1 đoạn hảo nhân duyên nhỉ!
Nam nhân liên can nhìn 2 nữ nhân này ở
trên đài ngươi 1 lời ta 1 ngữ, nghe đến những lời của bọn họ, đều nhịn
ko được mồ hôi lạnh chảy ròng.
Đưa lưng về phía các nàng Diệp Phong
đồng dạng nghe được, mặt của hắn đều nhanh hắc thành đáy nồi, đáy lòng
có 1 tầng tức giận, đang từ từ lan tràn toàn thân.
Mộ Dung Vũ Tình kia xích 1 lõa ánh mắt,
Diệp Phong ko phải kẻ ngốc, hắn sớm cũng cảm giác được, nhưng làm cho
hắn thương tâm chính là thái độ Quân Phi Vũ, nàng còn cố ý nói như vậy,
còn muốn thành tựu 1 đoạn hảo nhân duyên, Quân Phi Vũ, ngươi rốt cuộc
muốn ta làm thế nào?
Muốn đem ta đi lấy lòng vị công chúa này sao? Ta ở tro lòng của ngươi, chẳng lẽ liền chỉ là 1 quân cờ có thể lợi dụng sao?
Ngươi tốt nhất ko nên ép người quá mức,
bằng ko, quan bức dân phản, cẩu nóng nảy còn có thể nhảy tường, đến lúc
đó ta sẽ làm ra những chuyện gì, ngươi cũng chớ có trách ta!
Quân Phi Vũ cùng Mộ Dung Vũ Tình vừa nói chuyện, 1 bên nhìn bọn lính đánh ra quyền pháp đều nhịp, đinh tai nhức
óc tiếng hô, lại hợp với các loại chiến lược trận pháp diễn luyện, 1
quyền lại 1 quyền, quân doanh Thanh Châu biểu diễn ra tới thực lực, xác
thực làm cho Mộ Dung Vũ Tình ở tro lòng thầm giật mình.
Kỳ thực, đây vẫn chỉ là biểu hiện 1 chút công phu, Quân Phi Vũ chân chính chọn lựa ra nhóm bộ đội tinh nhuệ còn
chưa có lên sân khấu đâu, nếu là để nàng biết về nhóm bộ đội tinh nhuệ
uy lực kia, cùng với bom mìn hiện đại, sợ rằng Mộ Dung Vũ Tình sẽ càng
giật mình đến ko khép miệng lại được.
Kỳ thực, Mộ Dung Vũ Tình đã chủ động tự
mình đưa tới cửa để van cầu, thứ nhất là suy nghĩ đến Quân Phi Vũ cùng
nàng đều là nữ nhân, nhất định sẽ tương đối dễ nói chuyện hơn; thứ 2,
cũng là muốn đi qua cầu hòa để tra rõ nguyên nhân lần này bọn họ chiến
bại đến tột cùng là do cái gì.
Chỉ bất quá, Quân Phi Vũ làm sao lại có thể để cho nàng thăm dò lá bài tẩy của mình chứ?
May là chỉ gặp 1 góc nhỏ tro sơn động
quân doanh Thanh Châu, cũng đủ Mộ Dung Vũ Tình trở lại hảo hảo nói, xem
bọn hắn sau này tâm còn dám hay ko sinh dị tâm, muốn chiếm đoạt nhân
gia, nhìn cuối cùng rốt cuộc là ai nuốt ai.
Mộ Dung Vũ Tình lơ đãng quay đầu, liền
nhìn thấy Quân Phi Vũ trên mặt cái loại này liếc nhìn tất cả, ngạo thị
thiên hạ cười nhạt, chính là như vậy câu môi mà cười, tựa hồ toàn bộ
thiên hạ muôn dân đều nằm ở tro tay của nàng như nhau.
Cường đại như vậy khí phách, thế nhưng
lại nhìn thấy ở trên người 1 nữ nhân, Mộ Dung Vũ Tình tâm sinh thở dài,
Thiên Tiệm quốc nhất định ở trước mặt nàng chỉ có thể chấp nhận thất
bại.
Xem xong diễn luyện rồi, ở Quân Phi Vũ
chiêu đãi hạ, Mộ Dung Vũ Tình ăn 1 bữa đại tiệc, liền cáo từ trở về quân doanh lạch trời, trước khi rời đi lại 1 lần đưa ra hẹn ước gặp mặt thời gian cùng địa điểm, lúc này mới giục ngựa mà về.
Sáng sớm hôm sau, Quân Phi Vũ liền bắt đầu xuất phát.
Trước khi đi, Diệp Phong riêng sai người đưa tới 1 bộ ngân sắc chiến giáp cấp Quân Phi Vũ, này 1 bộ ngân sắc
chiến giáp nhìn thế nào cũng thấy quen thuộc, Quân Phi Vũ nhắm mắt lại
nghĩ nghĩ, đột nhiên nhớ tới kia 1 lần mẫu hoàng mang nàng đi sờ Thiên
Linh châu thấy được 1 đoạn hình ảnh kia.
Nàng mặc bộ chiến giáp này cùng Diệp
Phong sóng vai, đối mặt với song bào thai Mộ Dung Vũ Hàn cùng Mộ Dung
Tống Noãn, lại thật ko ngờ, nguyên lai thế nhưng ko phải đánh trận, mà
là tiếp thu tù binh, ha ha ha. . . Xem ra Thiên Linh châu kia cũng rất
khôi hài .
Ngân sắc chiến giáp trên thân, Quân Phi
Vũ cảm giác mình càng thần khí mấy phần, trừ đi mấy phần ôn nhu, lại hơn mấy phần anh khí, ko tồi! Ko tồi! Thỉnh thoảng thử loại cảm giác làm nữ anh hùng, cũng rất vui nha!
Nói, thật ko ngờ cái đầu ngốc kia cũng
biết 1 chiêu này, thế nhưng bất động thanh sắc làm cho nàng 1 bộ chiến
giáp này, ko tồi, bằng điểm này thôi, có thể cộng thêm cho hắn mấy điểm.
Đoàn người mang theo đại đội nhân mã, ấn ước định đã đến giờ tới điểm ước định.
Thời gian bọn họ đến, Mộ Dung Vũ Hàn, Mộ Dung Tống Noãn cùng với Mộ Dung Vũ Tình sớm đã lĩnh quân chờ ở tại chỗ.
Làm như vì biểu thành ý, bọn họ mang
binh cũng ko nhiều, nhìn thấy Quân Phi Vũ cưỡi tuấn mã đến, Mộ Dung Vũ
Hàn lạnh lùng khuôn mặt tuấn tú thượng hiện lên 1 tia hàn ý, chính là nữ nhân này, đơn giản phá hủy tất cả của hắn, làm cho hắn bị phụ hoàng
mắng tới hết đường muốn sống, còn muốn huynh đệ bọn họ tự mình tới cửa
chịu đòn nhận tội.
Chính hắn quyết sách sai lầm, hắn muốn
gánh chịu trách nhiệm, hắn cũng ko oán ko hối hận, chỉ là, làm phiền hà
huynh đệ của hắn, Mộ Dung Vũ Hàn đối Mộ Dung Tống Noãn tâm càng sinh áy
náy, đối Mộ Dung Tống Noãn biểu hiện ra ngoài có họa cùng gánh có phúc
cùng hưởng tình nghĩa huynh đệ, Mộ Dung Vũ Hàn tro lòng càng cảm thấy
khó chịu.
Này so với có người dùng nhất đao chém hắn còn khó chịu hơn.
Mà bây giờ nhìn thấy Quân Phi Vũ làm cho hắn bị thất bại hoàn toàn mất hết mặt mũi xuất hiện ở ngay trước mặt,
hắn thật hận ko thể đem tức giận chuyển dời đến trên người của nàng, đem nàng khảm thành mấy nghìn mấy vạn đoạn, phương tiết hắn mối hận tro
lòng.
Hắn vốn tưởng rằng, ở đối mặt Quân Phi Vũ thời gian, hắn tương đối có thể thản nhiên.
Lại thật ko ngờ, nguyên đến chính mình hận ý đối với nàng, so với hắn tưởng tượng còn nhiều hơn nữa!
Quân Phi Vũ nhìn Mộ Dung Vũ Hàn trên
khuôn mặt tuấn tú biểu hiện sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, hắn còn có kia ánh
mắt lập tức muốn giết nàng, nhịn ko được du gia nói- Nếu Hàn vương miễn
cưỡng như vậy, cần gì phải đưa tới cửa để tự mình làm mất mặt chứ? Bây
giờ hối hận còn kịp, ngươi bây giờ đi đi, bản cung cũng tuyệt đối ko
ngăn ngươi!
Mộ Dung Vũ Hàn nhìn Quân Phi Vũ trên mặt cười, càng hận được cắn răng, song quyền nắm chặt, lại buông ra, cố
gắng đè xuống chính mình nội tâm kia tức giận ngút trời, lạnh lùng thốt- Từ xưa thắng làm vua thua làm giặc, bản vương ko có gì để nói. Vì 2
nước tạm ngưng giao chiến, bản vương nguyện tự trói trước mặt công chúa
điện hạ, tùy ý công chúa điện hạ xử lý!
Nói xong, Mộ Dung Vũ Hàn nhảy xuống
ngựa, 2 tay bối ở sau người, hướng phía Mộ Dung Vũ Tình nói- Thập tứ
muội, đã làm phiền ngươi!
Mộ Dung Vũ Tình nhìn Mộ Dung Vũ Hàn kia
trên mặt ủy khuất, mũi ê ẩm, đang muốn lấy dây thừng cột lại 2 tay hắn,
lại đột nhiên nghe được Quân Phi Vũ hô 1 tiếng- Chờ 1 chút!
Mộ Dung Vũ Tình dừng lại động tác, nhìn Quân Phi Vũ.
Quân Phi Vũ vẫn là như vậy cười, làm như trời sập xuống, nàng cũng vẫn sẽ cười như vậy, rơi vào tro mắt Mộ Dung
Vũ Hàn, lại như là châm biếm nhục nhã hắn, làm cho hắn ngầm bực, ko biết nàng lại muốn đùa giỡn hoa chiêu gì.
_ Hàn vương, ngươi có từng nghĩ tới, dù
cho ngươi chịu nghe theo bản cung xử trí, nhưng ngươi có nghĩ tới hay
ko, bản cung sẽ xử trí ngươi như thế nào? Tới trước mặt bản cung, ngươi
đã có thể chỉ là 1 nam nhân, mà ko phải cái gì Hàn vương, hơn nữa, bản
cung là 1 người có thù tất báo, ngươi cần phải hiểu rõ điều đó.
Mộ Dung Vũ Hàn làm sao ko rõ ý của nàng, ý tứ chính là sau này nàng muốn thế nào dằn vặt hắn, chỉ cần hắn hiện
tại đáp ứng tùy ý để nàng xử lý, như vậy, cho dù chết, hắn cũng phải
chấp nhận.
_ Nếu bản vương đã quyết định như vậy, tự nhiên gánh chịu tất cả hậu quả!
Mộ Dung Vũ Hàn nói xong, lại ý bảo Mộ
Dung Vũ Tình cột chắc tay hắn, đi tới trước ngựa Quân Phi Vũ, quì xuống- Mộ Dung Vũ Hàn đến đây thỉnh tội, chỉ cần công chúa điện hạ miễn đi 2
nước chi chiến, Vũ Hàn tùy ý công chúa điện hạ trách phạt!
Quân Phi Vũ tro lòng cười lạnh, này nha
coi như cũng biết thức thời, nhanh như vậy liền sửa lại xưng hô, xem ra
xác thực đều có chuẩn bị.
Hảo! Nàng sẽ thanh toàn hắn.
Nàng đảo muốn xem, Mộ Dung Vũ Hàn hắn
nam nhân như vậy lãnh ngạo mắt cao hơn đầu, muốn hắn sớm cúi người quỳ
gối thời gian, hắn có thể chịu được bao lâu?
Mộ Dung Tống Noãn lúc này cũng quỳ 1 gối xuống ở trước mặt Quân Phi Vũ, hắn tuấn nhan biểu hiện trên mặt cùng Mộ Dung Vũ Hàn hoàn toàn tương phản, doanh nhàn nhạt tiếu ý như có như ko- Công chúa điện hạ, Tống Noãn theo tro bụng mẹ liền cùng đại ca luôn sát cánh bên nhau, lần này đại ca có chuyện, là đệ đệ tự nhiên tướng bồi,
thỉnh công chúa tiếp nhận tâm ý của Tống Noãn, cho phép Tống Noãn cùng
nhau làm bạn ở bên người công chúa.
Mộ Dung Tống Noãn dùng là 2 chữ “Làm
bạn”, mà Mộ Dung Vũ Hàn dùng là lại là 2 chữ “Trách phạt”, mặt chữ bất
đồng, ý nghĩa cũng ko giống nhau.
Bất quá, Quân Phi Vũ từ trước đến nay
đối với ôn nhu mỹ nam là ko có sức chống cự, lại nói lần trước huynh đệ
bọn họ lưỡng đi sứ Phượng Hoàng quốc thời gian, nàng đối Mộ Dung Tống
Noãn ôn nhu vẫn còn có chút hảo cảm, liền cũng cười hướng hắn gật gật
đầu- Nếu Noãn vương đã có tâm ý, bản cung sao có thể cự tuyệt! Được rồi, 2 huynh đệ các ngươi tất cả đứng lên đi! Theo bản cung hồi Phượng Hoàng quốc rồi mới quyết định!
_ Vũ Hàn (Tống Noãn) cẩn tuân theo lệnh công chúa!
Mấy nam nhân cưỡi ngựa song song đứng ở
phía sau, lại lấy ánh mắt sắp bốc hỏa đốt cháy Mộ Dung Vũ Hàn, tiểu tử
thúi này dám ra cái quỷ chủ ý gì? Chiến bại chi tướng, lại vẫn muốn tự
mình đưa tới cửa mà theo chân mấy bọn họ cướp đi Phi Vũ của bọn họ, ko
có cửa đâu!
Lần này, Quân Phi Vũ dẫn mấy người bọn hắn trở về Phúc Mãn lâu, lại ko có trở lại quân doanh Thanh Châu.
Hiện tại quân doanh Thanh Châu đã bị bọn họ chỉnh đốn rất khá, cũng bắt đầu đề bạt 1 nhóm tân tướng lĩnh, lại có Diệp Phong áp trận, hẳn là vững như núi Thái Sơn cứng như bàn thạch .
Nàng, cũng có thể yên tâm ly khai Thanh Châu rồi?
Liên tiếp 2 ngày, Quân Phi Vũ để cho Mộ
Dung Vũ Hàn, Mộ Dung Tống Noãn cùng Long Dạ Tinh như nhau, đi theo bên
cạnh nàng, để cho bọn họ nhìn tận mắt, Mạch Thiên Hàn bọn họ là thế nào
hầu hạ mình, thậm chí ngay cả ve vãn thời gian, cũng để cho bọn họ đứng ở 1 bên quan sát, thẳng làm bọn họ liên tục 2 ngày nhiệt liệt công tâm,
máu mũi chảy ròng.
Ngày thứ 3, Quân Phi Vũ ngay trước mặt
Mạch Thiên Hàn bọn họ, nhàn nhạt hỏi- Vũ Hàn, Tống Noãn, các ngươi đều
rõ ràng làm thiếp thân thị vệ của bản cung phải làm chuyện gì, hiện tại, đều đã chuẩn bị tâm lý thật tốt chưa?
Mộ Dung Vũ Hàn ngắm nàng kia cao thẳng 2 vú liếc mắt 1 cái, tròng mắt nhẹ đáp- Chuẩn bị xong!
_ Thực sự chuẩn bị xong?
Mộ Dung Vũ Hàn tâm bắt đầu cấp nhảy dựng lên, cắn răng trả lời- Thực sự chuẩn bị xong!
Quân Phi Vũ lộ ra 1 nhợt nhạt cười, khóe môi lê cơn xoáy nhẹ hiển, phun ra 1 câu làm cho người ta đỏ mắt tim
đập- Tốt lắm! Đêm nay liền do huynh đệ các ngươi cùng nhau thị tẩm đi!