Quân Phi Vũ sửng sốt 1 chút mới kịp phản ứng, cẩn thận từng li từng tí hỏi- Lão tổ tông, ngươi có lầm lẫn ko? Ta nếu là mang thai, thế nào 1 điểm phản ứng cũng ko có nha?
Tro đầu cũng đã là lo sợ bất an, lúc này mới nhớ tới, mỗi ngày yêu yêu, đều quên đại di mụ tháng trước đến là
lúc nào, lần này thật đúng là đại ý thất kinh châu!
Lão tổ tông tựa như liếc si liếc xéo
nàng liếc mắt 1 cái- Ko phải mỗi người mang thai đều có nôn mửa thị ngủ
bệnh trạng, huống chi, ngươi bản thân có Hồng Liên hộ hưu, thân thể tố
chất càng cường so với người bình thường, ko có phản ứng cũng rất bình
thường.
Quân Phi Vũ nhìn về phía Quân Mạc Sầu,
đi tới nhẹ nhàng phe phẩy cánh tay của nàng- Mẫu hoàng, Vũ nhi bây giờ
còn ko chuẩn bị cho tốt muốn sinh oa, đứa bé này trước ko nên giữ lại
được ko?
_ Ko được!- 2 tiếng gầm đồng thời vang lên, lớn tiếng tựa như sét đánh, dọa nàng 1 cú sốc.
Quân Mạc Sầu nhìn nàng biển cái miệng
nhỏ nhắn ủy khuất dạng, ngữ khí cũng mềm nhũn ra- Vũ nhi, Hồng Liên
thánh nữ ko chỉ gánh vác trọng trách trở thành nữ hoàng, đồng dạng gánh
vác trách nhiệm đem Hồng Liên huyết mạch truyền thừa đi xuống. Ngươi bây giờ mang thai, đó là thiên đại hảo sự, từ giờ trở đi, ngươi liền hảo
hảo mà dưỡng thân thể cho ta, chuyện gì cũng ko chuẩn làm, ko nên suy
nghĩ nữa, chỉ cần hảo hảo mà đem đứa nhỏ sinh hạ đến là được rồi.
Quân Phi Vũ che mặt bi thúc, nàng mới
bao nhiêu tuổi a? 16 tuổi nha, này ở hiện đại còn là 1 ngây thơ tiểu hài tử, chạy đến nơi cổ đại này đi làm mẹ, a a a!
Đây là đại giới miệt mài quá độ a! Hiện tại nhận đến quả đắng, nhìn trời, nàng khóc ko ra nước mắt.
1 lát, ở 2 song lợi mắt chặt trành hạ,
nàng lại giãy giụa nghẹn ra 1 câu- Mẫu hoàng, Vũ nhi còn muốn luyện
công, tại sao có thể hiện tại sinh con?
Lão tổ tông thiết miệng thẳng đoạn- Sinh hoàn đứa nhỏ luyện nữa! Này còn lại 8 bán nguyệt, ngươi liền an an phận dưỡng thai cho ta, nếu là tro bụng ngươi tiểu quai quai có 1 cái gì sơ
xuất, lão bà thế nhưng duy nhất hỏi tội ngươi.
_ Thế nhưng…- Quân Phi Vũ còn muốn hỏi cái gì.
_ Được rồi! Ngươi đừng vội nói- Quân Mạc Sầu đã mặt cười nghiêm, nữ hoàng bệ hạ uy nghi lộ ko thể nghi ngờ, ko cho khiêu khích.
_ Mẫu hoàng, ngươi rốt cuộc là yêu đứa
nhỏ hay là yêu ta a?- Quân Phi Vũ bất mãn đứa bé này còn chưa sinh ra,
cũng đã đoạt danh tiếng của nàng, đoạt mẫu hoàng đối với nàng sủng ái.
( Phải rùi, nó mà ra là chị mất hết…- Milk)
Quân Mạc Sầu liếc nàng 1 cái- Yêu ngươi
cùng yêu đứa nhỏ là 2 chuyện khác nhau! Cha đứa nhỏ là ai? Trẫm tốt hảo
cật phong tưởng thưởng hắn.
_ Cái gì? Còn muốn cật phong tưởng thưởng?- Quân Phi Vũ cắn răng thét chói tai.
Nàng hiện tại đều hận ko thể muốn bóp
chết cái kia nam nhân cho nàng gieo hạt, còn muốn lệnh phong tưởng
thưởng, thục nhưng nhẫn, thục ko thể nhẫn, nàng cắn răng oán hận băng ra 1 câu đến- Vũ nhi cũng ko biết cha đứa nhỏ hắn là kẻ nào!
Quân Mạc Sầu mắt hạnh nhíu lại, hàn
quang chợt lóe- Quân Phi Vũ, ngươi đừng tưởng rằng có đứa nhỏ trẫm cũng
ko dám động ngươi, ngươi còn như vậy hồ lộng trẫm, trẫm quản ngươi có
hay ko đứa nhỏ, cũng theo trừng phạt ngươi! Còn ko mau 1 chút gọi hắn
tới.
Quân Phi Vũ vẻ mặt ủy khuất, tro hốc mắt nước mắt thẳng đánh chuyển, thấy thế nào cũng đáng thương- Mẫu hoàng,
nhi thần là thật ko biết, nửa tháng trước, ta cùng Tiêu Bạch 5 người bọn họ, còn có Trầm Hương đều có yêu có yêu.
Ta nào biết đâu rằng là ở giữa bọn hắn ai ra tay, là lần đó trúng đích chiêu a?
Bi thúc, rơi lệ thù hận.
Quân Phi Vũ lại dưới đáy lòng hung hăng chửi bới cái kia nam nhân len lén cho nàng gieo hạt.
_ Người tới!
Giữ ở ngoài cửa Lâm công công lập tức đi đến- Có nô tài!
_ Lâm Dịch, đi truyền ngũ đại phu thị
kia của lục công chúa điện hạ, còn có Thương Ngô quốc hoàng thượng qua
đây, nói trẫm có chuyện quan trọng thương lượng.
_ Nô tài lập tức đi!- Lâm công công khom người lui ra.
Ko khí, đột nhiên trở nên ngưng trọng.
Quân Phi Vũ ở tro lòng kêu thảm, xong! Xong!
Mĩ mãn cuộc sống của nàng mới vừa bắt
đầu, bây giờ tự nhiên mọc lên tiểu hài tử xấu xa kêu nàng làm mẹ, ô ô,
sau này này 1 phen tiếp 1 phen cuộc sống đi tiểu, nhưng thế nào quá a?
(Bà bầu thường hay đi tiểu, tội nghiệp chị…- Milk)
Nàng còn muốn bước chân vào giang hồ,
nàng còn muốn đi bên ngoài tiêu dao khoái hoạt, nghĩ đến ngày sau còn
phải dưỡng thai rồi sinh con rồi phải nuôi nó lớn, sau này nàng muốn đi
kia, sợ rằng đều ko có phương tiện, a a a. . .
Ngay lúc Quân Phi Vũ ở tro lòng ko ngừng ai oán lắc lắc vạt áo nói lảm nhảm, Lâm công công thanh âm đã ở ngoài
điện vang lên- Khởi bẩm nữ hoàng bệ hạ, Tiêu Bạch, Mạch Thiên Hàn, Tần
Nham Ngạo, Quân Thiên Hựu cùng Trình Nhất Đao cầu kiến.
_ Mau truyền!
Lấy Tiêu Bạch dẫn đầu, Mạch Thiên Hàn,
Tần Nham Ngạo, Quân Thiên Hựu cùng Trình Nhất Đao làm hậu ngũ nam nhân
nối đuôi nhau mà vào, cả đám quy củ về phía nữ hoàng bệ hạ hành lễ, liền đưa ánh mắt len lén chuyển tới trên người Quân Phi Vũ.
Ở lúc chống lại nàng kia 2 tròng mắt
tràn ngập oán khí, cả đám 2 mặt nhìn nhau, ko biết như thế nào giải. Tro đầu đều ở đây nói thầm, Vũ nhi sinh khí! Nàng tại sao muốn sinh khí?
Chẳng lẽ bọn họ lúc nào làm chuyện chọc nàng tức giận?
Muốn hỏi nàng, cũng đang nhìn thấy nữ
hoàng bệ hạ vẻ mặt chính kinh bộ dáng nghiêm túc hậu, lại ko người dám
du hiện, đành phải cố nén quyết tâm đầu nghi hoặc, muốn hạ sau điện hỏi
lại cái minh bạch, có sai cũng tốt vội vàng bù đắp.
Lâm công công lại là 1 tiếng thông truyền- Thương Ngô quốc hoàng thượng yết kiến!
_ Mau mời!
Hoa Trầm Hương nhảy vào điện đến, liếc
mắt 1 cái vọng nhìn thấy cái kia tiểu nữ nhân cúi thấp đầu lắc lắc tay
nhỏ bé, hắn liền biết, này tiểu nữ nhân lại đang giận dỗi !
Hắn miễn cưỡng chính mình thu hồi ánh
mắt rơi vào trên người nàng ko muốn được dời, hướng phía Quân Mạc Sầu vi liền khom người- Ko biết nhạc mẫu đại nhân gọi đến, có chuyện gì phân
phó?
Quân Mạc Sầu nhẹ nhàng cười- Các ngươi đều ngồi xuống! Vũ nhi, ngươi cũng ngồi xuống!
Lục nam nhân dựa vào qui củ ngồi xuống,
Quân Phi Vũ nhìn Hoa Trầm Hương 1 người ngồi 1 bên, có vẻ có chút lẻ
loi, liền tuyển trạch ngồi ở hắn thượng thủ.
Cũng may Tiêu Bạch bọn họ đều là người hiểu lí lẽ, khuôn mặt tuấn tú thượng cũng sẽ ko có nổi giận vẻ.
Quân Phi Vũ này mới phát hiện, nguyên
bản ngồi ở trước bàn nhàn nhã pha trà lão tổ tông sớm đã chẳng biết đi
đâu, lão tổ tông khi nào thì đi ? Thế nào nàng 1 điểm cũng ko biết?
Quân Mạc Sầu khẽ mỉm cười, phát ra từ
nội tâm cao hứng- Trẫm truyền cho các ngươi qua đây, là muốn nói cho các ngươi biết 1 thiên đại tin vui! Vũ nhi bảo bối của chúng ta mang thai!
_ Vũ nhi, có thật ko?- Hoa Trầm Hương lập tức hưng phấn mà nhìn nàng hỏi.
Quả thực là trời cũng giúp hắn!
Hắn mới vừa muốn nghĩ thế nào làm cho
Phi Vũ cam tâm tình nguyện an định lại, bánh thịt từ trên trời rớt xuống cũng đã ko dấu vết đập vào trên đầu của hắn, Hoa Trầm Hương hưng phấn
được mắt đều cười híp.
Tiêu Bạch bọn họ nguyên bản vẻ mặt cao
hứng, ở nhìn thấy Hoa Trầm Hương kia trương cao hứng bừng bừng mặt hậu,
nghĩ tới đây hơn 1 tháng tới nay, Phi Vũ phần lớn là cùng Hoa Trầm Hương cùng 1 chỗ, đứa nhỏ khả năng là của hắn tính thì càng lớn 1 một chút,
tâm tình vừa tung bay lên, lại đang tro nháy mắt rơi xuống.
Cứ như vậy, 5 người bọn họ cùng Hoa Trầm Hương so với, có phải hay ko phần thắng nhỏ hơn?
Trừ phi có kỳ tích xuất hiện!
Quân Phi Vũ trừng Hoa Trầm Hương liếc mắt 1 cái- Ai nói nhất định là của ngươi, cũng có thể là Tiêu Bạch mấy người bọn hắn!
Quân Phi Vũ này hời hợt 2 câu, thoáng
cái đang ngã vào địa ngục trung giày vò Tiêu Bạch cùng Mạch Thiên Hàn
mấy người bọn hắn cấp cứu vớt đứng lên.
_ Vũ nhi, có thật ko?
_ Thật tốt quá! Nguyên lai đứa nhỏ là của chúng ta!
_ Ha ha ha, chúng ta cũng muốn làm cha!
Hoa Trầm Hương trừng bọn họ liếc mắt 1
cái, tâm trạng đại thương, nguyên lai bọn họ cũng có thể có phần! Hắn
còn tưởng rằng, Quân Phi Vũ vẫn chỉ cùng hắn ở 1 khối, nghĩ đến đứa bé
này cũng có thể là của bọn họ, tro lòng của hắn tựa như nguyên khối
thiên thạch rơi vào đầu, phiền muộn lại lặp tức quay lại.
_ Đứa nhỏ là của ta! Các ngươi mặc dù có cùng Tiểu Vũ ở 1 khối, nhưng chỉ có mấy ngày, mà ta, lại mỗi ngày cùng Phi Vũ ở 1 khối.
Đứa bé này, chỉ có thể là hắn!
Tần Nham Ngạo tà tà cười nói- Hoàng
thượng, ngài nhưng đừng quên, Vũ nhi tuy có mấy ngày là mỗi ngày cùng
chúng ta cùng 1 chỗ, ngươi chỉ có 1, chúng ta có tới 5 người, ngươi lấy 1 địch ngũ, có thể so sánh được quá sao?
Tần Nham Ngạo lời này, thật đúng là tức chết người ko đền mạng!
Hoa Trầm Hương khuôn mặt tuấn tú tức
khắc trầm xuống, con ngươi đen lửa giận thiêu đốt, hừ lạnh nói- Các
ngươi lại có thể kiền, cũng cũng chỉ có mấy ngày, có thể cùng ta cùng
Phi Vũ hơn 1 tháng ở chung đến tương đối sao? Ai có cơ hội lớn hơn,
người sáng suốt đều rõ ràng.
Vốn là ko muốn sinh con Quân Phi Vũ,
nghe được bọn họ ở chỗ này làm cho bất diệc nhạc hồ, mẫu hoàng đảo như
là xem cuộc vui, nửa ngày ko nói gì, tức giận đến nàng thiếu chút nữa
đem bàn cấp xốc.
1 bụng hỏa ko chỗ phát tiết, hiện tại
tìm được chỗ phun trào, lập tức toàn bộ hướng trên người của bọn họ trút xuống rống giận- Được rồi! Các ngươi ầm ĩ cái gì, ta đều nhanh muốn
phiền chết! Các ngươi còn ầm ĩ, lại ầm ĩ, ta sẽ ko sinh! Ko sinh!
Mấy nam nhân bị nàng biểu tình phát điên cấp dọa, nhất thời mỗi người câm như hến, ai cũng ko dám lại lên tiếng.
Tiêu Bạch cùng Hoa Trầm Hương sợ đến
đồng thời bay vút đến bên cạnh nàng, 1 phía trước vỗ vai nàng, 1 ở phía
sau vỗ lưng của nàng, 2 người khó có được ăn ý đồng thời ôn nhu dỗ nàng- Vũ nhi, đừng nóng giận, ngươi bây giờ ko thể sinh khí.
Hoa Trầm Hương cũng phụ họa- Đúng đúng
đúng, cả đời sinh khí sẽ ko đẹp! Tiểu Vũ của chúng ta cần phải làm mẫu
thân đẹp nhất nga! Này tro phòng buồn, ta mang ngươi ra ngoài tán giải
sầu, có được ko?
Quân Mạc Sầu nhàn nhạt quét bọn họ liếc
mắt 1 cái, dùng sức ho nhẹ 2 tiếng- Mấy người các ngươi đều là phu quân
cùng phu thị của Phi Vũ, trẫm hiện tại liền đưa cái nhiệm vụ hết sức to
lớn này giao cho các ngươi, các ngươi phải cam đoan Phi Vũ mấy tháng này an toàn, về phần cha đứa nhỏ là ai, các ngươi hiện tại ầm ĩ cũng vô
dụng, rốt cuộc chờ đứa nhỏ sinh ra đến là biết ngay thui.
Tiêu Bạch cùng Mạch Thiên Hàn bọn họ
đồng thời đứng lên- Tiêu Bạch ( Thiên Hàn, Nham Ngạo, Thiên Hựu, Nhất
Đao ) cẩn tuân ý chỉ nữ hoàng bệ hạ.
Hoa Trầm Hương cũng ko dám có vi của
nàng ý chỉ, đứng dậy trả lời- Nhạc mẫu đại nhân yên tâm, tiểu tế nhất
định sẽ hảo hảo chiếu cố Tiểu Vũ.
_ Được rồi! Ta mệt mỏi! Các ngươi đều lui ra đi!
Đạt được ý chỉ Quân Mạc Sầu, chúng nam lập tức như châu bảo vây quanh Quân Phi Vũ hồi cung.
Vừa về tới Phi Vũ cung, chúng nam liền đám nhiệt tâm chủ động hầu hạ nàng.
Chậc chậc, nhìn nhìn, lại nhìn nhìn, đấm lưng đấm lưng, đấm lưng đấm lưng, ấn chân ấn chân, ngay cả luôn luôn
lạnh lùng khốc khốc Mạch Thiên Hàn, cũng đều khó có được ân cần 1 phen,
đem nước ấm đưa đến môi của nàng biên, giai hậu nàng uống vào.
Loại này mỹ nam chăm sóc thật là tốt đãi ngộ, ở nàng ôm thượng đứa nhỏ thời gian, nàng cuối cùng cũng so ra cũng ko lỗ lắm!
Bình thường tuy nói bọn họ đối với nàng
cũng ko tệ, nhưng cũng ko thấy bọn họ đối với nàng quá tốt như vậy, mặc
dù rất hưởng thụ loại này mỹ nam chăm sóc cảm giác, nhưng bây giờ loại
này cảm giác mẫu bằng tử đắt tiền, thật là làm cho nàng cực kỳ khó chịu, phi thường phi thường khó chịu!
Bọn họ rốt cuộc thích là nàng, hay là này đứa nhỏ tro bụng?
_ Các ngươi đều đừng vây quanh ta, nên làm gì thì làm đi! Ta muốn đi ra ngoài hít thở ko khí!
Quân Phi Vũ có chút phiền não vươn khỏi
tay bọn họ, 1 mình hướng phía ngự hoa viên đi đến, quay đầu lại nhìn
thấy phía sau mình theo kia lục nam nhân cùng 2 nữ nhân (Hạ Cúc cùng
Tình Nhi), nhịn ko được cả giận nói- Các ngươi có thể hay ko đừng đi
theo ta? Ta nói, cho ta 1 mình yên lặng 1 chút!
Mấy nam nhân ko hẹn mà cùng dừng bước
lại, 2 mặt nhìn nhau, thảo nào mọi người đều nói mang thai người tính
tình đại, hiện tại xem ra, quả nhiên nói rất có đạo lý!
Hoa Trầm Hương than 1 tiếng- Tiểu Vũ
chính mình vẫn còn con nít, hiện tại đột nhiên biết mình phải làm mẫu
thân, cũng khó trách nàng sẽ sinh rq khí. Để nàng 1 người yên lặng 1
chút đi! Tiêu huynh đệ, các ngươi có việc trước hết đi làm đi, có ta ở
đây ở đây nhìn nàng thì tốt rồi.
Tiêu Bạch bọn họ nhìn nàng thân ảnh chạy vội mà đi, tro lòng đối với nàng ngoại trừ thương tiếc, vẫn là thương tiếc.
Nhưng vừa nghe đến Hoa Trầm Hương nói, liền cũng nhịn ko được kháng nghị.
Mạch Thiên Hàn lạnh lùng nói- Ta đến xem Vũ nhi, các ngươi đi trước đi!
Quân Thiên Hựu cũng cười nói- Đại ca,
ngươi cùng nhị ca, tam ca, ngũ đệ chuyện tình tương đối nhiều, các ngươi đi trước đi! Vẫn là do tam đệ ta đến xem Vũ nhi được rồi.
Trình Nhất Đao mắt to trợn tròn, cũng ko cam rớt lại phía sau- Ngũ đệ ta vốn chính là đại nội thị vệ thống lĩnh, hộ vệ an toàn hẳn là ngũ đệ để ta làm mới phải, sao lao động mấy vị ca
ca.
Tần Nham Ngạo cũng muốn há mồm tỏ vẻ tâm ý của mình, lại bị Tiêu Bạch dừng lại.
_ Được rồi, mọi người chúng ta đều đừng
cãi cọ, mọi người chúng ta đều yêu Vũ nhi, đều ko hi vọng nàng có việc,
Trầm Hương huynh, ko bằng như vậy đi, nếu Vũ nhi muốn ra phía ngoài, mấy người chúng ta thay phiên cùng Phi Vũ, mỗi ngày do 2 người cùng nhau
tướng bồi, vạn nhất có chuyện gì, 2 người cũng tốt có thể chiếu ứng lẫn
nhau. Ko biết ý của ngươi như thế nào- Tiêu Bạch đem quyền quyết định
giao cho Hoa Trầm Hương.
_ Hảo! Liền dựa vào Tiêu huynh đệ nói!-
Hoa Trầm Hương cũng đồng ý làm như vậy, bằng ko, như vậy ầm ĩ đi xuống,
sợ cũng ko có kết quả.
Nhìn về phía Tiêu Bạch ánh mắt cũng nhiều 1 phần thưởng thức.
Này Tiêu Bạch ko hổ là đứng đầu ngũ phu, muốn sự quả nhiên cẩn thận chu đáo!
Ở Tiêu Bạch ý bảo hạ, cái khác 4 người
đều đi bận rộn, tại chỗ chỉ để lại Hoa Trầm Hương cùng chính hắn, xa xa
nhìn chằm chằm Quân Phi Vũ nhất cử nhất động, chút nào ko dám thư giãn.
Nhìn cách đó ko xa kia tinh tế đơn bạc
thân ảnh, Hoa Trầm Hương thân thủ gọi tới Hạ Cúc- Đi lấy cái áo choàng
cấp hoàng hậu nương nương phủ thêm.
_ Dạ! Nô tỳ lập tức đi!
Quân Phi Vũ ngồi ở tro đình hóng mát,
cuối tháng 10 gió lạnh, thổi tới trên mặt có 1 cỗ cảm giác mát, nhưng
cũng làm cho đầu óc nàng phát sốt dần dần bình tĩnh lại.
Đứa bé này, tới thật ko đúng lúc, nàng thực sự là 1 điểm tâm lý cũng ko có chuẩn bị.
Mặc dù cùng bọn họ mỗi lần yêu yêu sau,
nàng cũng ko có uống thuốc, nhưng nàng rõ ràng đều có vận khí đem hạt
giống lưu lại tro cơ thể cấp thanh lý ra tới nha, thế nào còn có thể dễ
dàng như vậy liền mang thai đây?
Chẳng lẽ nói, thực sự là đứa bé này cùng nàng hữu duyên? Nhất định phải nhận nàng làm mẫu thân bằng được?
Nghĩ đến đứa nhỏ, Quân Phi Vũ lại đi nhẹ nhàng thở dài.
Ở nơi thời ko này dừng lại càng lâu,
ràng buộc người của nàng tựa hồ cũng càng ngày càng nhiều, nếu quả thật
có 1 ngày có thể trở về đi, nàng còn có thể buông xuống ở đây tất cả mọi thứ sao?
Trầm tư giữa, đột nhiên nghe được bên tai truyền đến 1 trận đóa loạn tiếng bước chân.
Rất nhanh, liền nghe được 1 sợ hãi thanh âm ở chòi nghỉ mát ngoại vang lên- Hoàng tỷ, ngươi xem, lục hoàng muội
quả nhiên ở chỗ này thưởng cá nhe!
Quân Phi Vũ nghe được thanh âm ngọt ngào kia là của Quân Phi Vụ, nhưng nàng lại ko có tâm tình để ý nàng, vì thế cũng ko quay đầu lại, miễn cưỡng cầm thức ăn cho cá ăn, nhẹ hướng phía
tro hồ ném tới.
Thẳng đến trên vai nhẹ nhàng phóng thượng 1 cái tay ấm áp, nàng mới chậm rãi ngước mắt nhìn về phía người tới.
Vừa lúc đối thái tử Quân Phi Vân cặp kia 2 tròng mắt doanh mãn thân thiết, nghe thanh âm của nàng ấm áp vang
lên- Lục hoàng muội, sao 1 mình ngươi tại đây? Cũng ko có người hầu hạ,
ngươi xem 1 chút, này vai đều lạnh! Hiện tại khí trời lạnh, nếu như bị
đông lạnh làm sao bây giờ?
Nói xong, Quân Phi Vân đã đem áo choàng của mình cởi ra, phi ở tại trên người Quân Phi Vũ.
Cảm giác được trên người truyền đến ấm áp, Quân Phi Vũ tro lòng cũng ấm áp.
Nàng ngửa đầu đối Quân Phi Vân ngọt ngào cười nói- Cám ơn hoàng tỷ tỷ quan tâm! Bất quá, ngươi xem Hạ Cúc nha
đầu kia cũng cấp hoàng muội tống áo choàng tới. Này áo choàng vẫn là
hoàng tỷ tỷ ngươi khoác đi! Bằng ko, hoàng tỷ tỷ lãnh, chính là thành Vũ nhi đắc tội.
Quân Phi Vũ lại nhìn 1 chút Tam công
chúa nhu nhược mỹ nhân Quân Phi Yên cùng Ngũ công chúa ngọt ngào đáng
yêu Quân Phi Vụ, biểu tình phai nhạt xuống, chỉ là nhàn nhạt chào 1
tiếng, sau đó nhàn nhạt hỏi- Thế nào hôm nay mấy vị hoàng tỷ đều gom lại cùng nhau? Có chuyện gì ko?
Quân Phi Yên ôn nhu cười- Mấy tỷ nghe
nói lục hoàng muội đã trở về, vì thế ước hảo cùng đi nhìn lục hoàng
muội, ai ngờ hoàng muội ko ở Phi Vũ cung, biết được lục hoàng muội ở chỗ này, cho nên mới ghé thăm ngươi 1 chút.
Quân Phi Vũ tự tiếu phi tiếu nhìn nàng 1 cái- Vũ nhi cám ơn mấy vị hoàng tỷ quan tâm cùng chiếu cố, có cơ hội,
Vũ nhi nhất định sẽ hảo hảo báo đáp mấy vị hoàng tỷ.
Quân Phi Yên cùng Quân Phi Vụ liếc mắt
nhìn nhau, tro lòng 1 “Đặng”, cho rằng Quân Phi Vũ là ám chỉ cái gì,
nhưng đãi các nàng lại quay đầu lại, lại phát hiện Quân Phi Vũ ánh mắt
sớm đã ko có rơi vào trên người các nàng.
Nhìn nàng cùng thái tử kia hữu thuyết
hữu tiếu thân mật dạng, Quân Phi Yên cùng Quân Phi Vụ 1 cắn môi, 1 tay
niết quyền, biểu hiện ra lại vẫn như cũ cười đến tựa như hoa xuân rực rỡ xán lạn.
_ Quân Phi Vũ, ngươi ko cần quá đắc ý,
lần trước coi như ngươi gặp may mắn, tiếp theo ta xem ngươi có còn hay
ko vận khí như vậy. 1 ngày nào đó, ta sẽ bắt ngươi biến mất ở thế giới
này!
Quân Phi Vũ sao có thể ko biết tâm tư
của các nàng, từ luyện “Hoa Sen bảo điển” sau này, tâm tư của nàng liền
so với trước đây nhạy cảm gấp trăm lần, người nào trên người có sát khí, nàng có thể cảm giác được nhất thanh nhị sở.
Muốn đối phó nàng? Ha hả, đến đây đi! Bản cô nương liền ở chỗ này chờ ngươi! Nhìn đến lúc đó người khóc sẽ là ai!