Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi

Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!



Hắn hét to một tiếng , làm cho tất cả thị vệ của vương phủ đều tiến vào, bọn thị vệ bất chấp qui định, bay nhanh tới đá cửa, để tránh vương gia nhà bọn họ gặp phải thích khách. . . .

Kết quả, sau khi cửa phòng bị đá văng , mọi người đồng loạt dừng tất cả động tác lại. . . . . .

Mọi người biểu cảm đồng loạt cứng đờ. . . . . .

Yên lặng. . . . . . Yên lặng đến ngay cả tiếng thở đều có thể nghe thấy. . . . . .

Bọn họ thấy cái gì rồi hả ?

Thấy đầy đồ trang sức trên mặt đất , một cái thùng gỗ bị vỡ nát, cả căn phòng bên trong rối thành một nùi. . . . . .

Thấy trên nóc nhà có một cái lỗ lớn, bên cạnh có cái lỗ thủng lớn hơn nữa, trông giống như một cái hồ lô . . . . . .

Nhưng là, này đó cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là. . . . . . Bọn họ thấy vương gia thân không mảnh vải, bị vương phi đè ở trên đất!

Này cảnh tượng kinh sợ làm cho bọn họ bỏ qua vương gia kia sau đầu máu tươi, cùng với việc sau lưng vương phi có gói đồ khổng lồ . . . . .

Bọn thị vệ khóe miệng giật giật, vô cùng hối hận bản thân vì sao muốn hoàn thành trách nhiệm như vậy ! Thấy được một màn này, vương gia khẳng định sẽ không bỏ qua bọn họ ! Bọn họ hiện tại vô cùng thống hận bản thân hai mắt sáng ngời, nếu bản thân là người mù nên thật tốt a!

“Vương. . . . . . Vương gia. . . . . .” Ám Ảnh co rúm lại mở miệng, sớm biết rằng vương phi sẽ rơi xuống, hắn nên bẩm báo , hiện tại xong đời , vương gia muốn giết chết bọn họ !

“Đều cấp bổn vương cút đi!” Một tiếng gầm lên, mỗ vương gia sắc mặt so với vật thể không rõ nào đó trong hầm cầu còn muốn khó coi hơn!

Hắn Hiên Viên Ngạo đời này liền không có mất mặt quá lớn như vậy !

Mọi người vừa nghe, lập tức làm chim thú tán đi. . . . . . May mắn vương gia không phạt bọn họ, may mắn. . . . . .

Còn chưa có cao hứng xong, liền nghe thấy giọng nói lạnh lẽo từ sau người truyền đến: ” Tất cả thị vệ xông tới toàn bộ đi xuống chịu bốn mươi trượng! Ám Ảnh và Ám Dạ đi lĩnh 100 tiên!”

Mọi người bước chân chậm một chút, không hẹn mà đều là vẻ mặt cầu xin đi lĩnh phạt. . . . . .

Lúc này mỗ nữ mới tiêu hóa . . . . . .

Nuốt từng ngụm nước miếng , từ thân hắn đi xuống dưới , rồi sau đó cởi xuống gói đồ sau lưng mình , ném qua một bên, bay nhanh chạy đến chỗ cách Hiên Viên Ngạo xa nhất mà đứng. . . . . .

Tiểu Nguyệt ở trên nóc nhà co rúm lại , rồi sau đó nhanh chóng cởi xuống đồ ở trên người , dọc theo tảng đá đạp xuống đi, bất chấp tiểu thư nhà nàng chết sống, giống như một trận gió chạy về phòng tiểu thư . . . . . . Nếu để cho vương gia biết nàng là cùng tiểu thư tới, chỉ sợ nàng cũng muốn chịu hình!

Tiểu thư có tướng quân làm chỗ dựa, mà nàng thì không có! Tiểu thư nhà bọn họ lần trước nói cái gì nhỉ ? A, đúng rồi. . . . . . Nàng phong nhã hào hoa, thanh xuân phơi phới, nàng còn không muốn chết!

Hiên Viên Ngạo làm sao có thể không biết nàng đã ở trên nóc nhà , chính là hiện nay giận quá , lười bất kể nàng!

Đứng lên, máu đỏ tươi dọc theo khuôn mặt tuấn dật trợt xuống, mắt sáng tràn đầy sát khí lạnh lẽo. . . . . .

Mỗ nữ xem xét sắc mặt của hắn, gian nan nuốt một chút nước miếng, nội tâm cũng là vô cùng vui sướng , nha nha! Đập vào đầu con heo này ha ha ha. . . . . . Nhìn hắn còn muốn nàng thêu! Ông trời đối nàng thật tốt, ngã xuống không chết thì thôi , còn có thể ngã vào Đại Cừu Nhân hạng nhất , thật sự là sảng khoái!

Mỗ nữ ở trong nội tâm cảm tạ ông trời, hoàn toàn quên vừa rồi là ai ở trên tường mắng ông trời luôn cùng nàng đối nghịch!

“Vũ Văn Tiểu Tam!” Giọng nói nghiến răng nghiến lợi , Hiên Viên Ngạo từng bước một đi qua . Từng giọt máu loãng đỏ tươi rơi trên đất, tạo thành từng đóa huyết hoa, thoạt nhìn âm trầm khủng bố cực kỳ.

Sặc. . . . .Người nào đó vừa cao hứng phấn chấn bây giờ đã minh bạch tình trạng của bản thân hiện tại cũng không lạc quan lắm. . . . . .

Mỗ nữ co rúm lại lui về phía sau: “Vương gia, không cần xúc động, có chuyện gì chúng ta từ từ nói, ngài trước đem miệng vết thương băng bó một chút đi, ừ, đúng vậy! Trước đem miệng vết thương băng bó một chút. . . . . .”

Chờ ngươi băng bó xong rồi, biết đâu lại quên chuyện này rồi ! Đúng vậy!

Hiên Viên Ngạo cũng không để ý tới nàng, từng bước một tới gần, chuẩn bị bóp chết tiện nhân này!

Nhìn hắn cách bản thân càng ngày càng gần, Vũ Văn Tiểu Tam mới chú ý tới một cái vấn đề nghiêm túc , sặc . . . . . Này nha ra vẻ không có mặc quần áo a!

Nhìn nhìn dáng người to lớn của hắn , còn có mấy khối cơ ngực cùng cơ bụng kia , mỗ nữ nước miếng ở trong miệng điên cuồng nổi lên, không nghĩ tới dáng người của hắn lại tốt như vậy. Lập tức ánh mắt liếc đi xuống . . . . . .

Đột nhiên một tiếng hét to: “Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi đang nhìn nơi nào!”

Kém chút nữa thì nhìn đến này nọ không sạch , mỗ nữ nào đó ngẩng đầu, nhìn nhìn khuôn mặt tuấn tú lãnh ngạo của hắn , cùng biểu cảm khủng bố kia , nịnh nọt mở miệng: “Người ta không có xem nơi nào, người ta thật sự không có xem!” Một bộ dáng chỉ trời thề thốt

Nội tâm lại bắt đầu tiến hành các loại tưởng tượng. . . . . .

. . . . . . Sóng nước lăn tăn. . . . . .

Hiên Viên Ngạo thân thể trần truồng, khuôn mặt lãnh ngạo bối rối , khom người, hai tay ôm “Nơi đó” , bộ dáng vừa xấu hổ vừa giận dữ , môi mỏng khêu gợi kia khẽ nhếch, kinh hoảng đối nàng kêu “Không cần lại đây !” , “Không cần lại đây !” , ha ha ha. . . . . . Mỗ nữ nhớ đi nhớ lại, hoàn toàn quên đi tình trạng mà bản thân đang gặp phải , còn vuốt cằm lên mặt nở nụ cười. . . . . .

“Thu hồi tươi cười đáng khinh của ngươi đi !” Vừa nhìn thấy nụ cười này của nàng , hắn chỉ biết nàng sẽ không nghĩ chuyện gì tốt!

Sóng nước tan biến. . . . . .

Sặc. . . . . . Mỗ nữ trở về hiện thực, xem bộ dáng khủng bố của hắn , lại đối lập với tưởng tượng mà bản thân vừa nghĩ đến , tương phản vĩ đại a! Vĩnh viễn không thể trông cậy vào người này có một ngày như vậy , nhưng là Hiên Viên Triệt – tên tiểu gia hỏa kia rất có khả năng!

Ra vẻ, dưới tình huống như vậy còn có tâm tình nơi nơi nghĩ lung tung , trừ bỏ nàng Vũ Văn Tiểu Tam, trên thế giới này tuyệt đối tìm không thấy người thứ hai rồi !

“Vương phi, ngươi có thể nói cho bổn vương hay không , ngươi tại sao lại xuất hiện tại nơi này?” Giọng nói âm trầm khủng bố vang lên.

Vũ Văn Tiểu Tam co rúm lại một chút, mở miệng bịa chuyện: “Bổn vương phi đương nhiên là vì nhớ vương gia !”

Khóe mắt Hiên Viên Ngạo giật một chút: “Nhớ bổn vương? Nhớ bổn vương mà lại mang nhiều đồ như vậy , còn từ trên nóc nhà rơi xuống ?”

Này. . . . . .”Hắc hắc. . . . . . Vương gia, bởi vì người ta rất thích vài thứ kia , sợ đi lại xem vương gia, vương gia nếu đem người ta lưu lại , thì hôm nay người ta sẽ không có thể thấy chúng nó rồi ! Nhưng mà lại sợ vương gia không để cho bổn vương phi tiến vào, cho nên người ta đương nhiên chỉ có đi nóc nhà , vừa vặn phát hiện vương gia đang tắm, cho nên người ta đã nghĩ nhìn trộm , nào biết liền rơi xuống , còn ngã vào vương gia, thật sự là thực xin lỗi, người ta rất đau lòng a!”

Mỗ nữ nói xong, một bộ dáng Tây Thi đau lòng. . . . . .

“Muốn nhìn trộm bổn vương tắm rửa? Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi đến cùng có biết như thế nào là vô liêm sỉ hay không ?” Tuy rằng biết nàng là nói dối, nhưng là những lời này thật sự là bảo hắn khó có thể chấp nhận được!

Mỗ nữ ở trong lòng gào thét chửi bới , Lão Đồ Cổ phong kiến ! xã hội cũ hại ngươi a!

Rồi sau đó ra vẻ hoạt bát mở miệng: “Vương gia, nô tì đã sớm nói nô tì là tướng môn hổ nữ mà , phóng khoáng một ít, cũng là đúng lúc !”

Phóng khoáng ? Nếu cái này gọi là phóng khoáng , hắn thề hắn đời này tuyệt đối không có gặp qua nữ nhân nào “ phóng khoáng” hơn so với nàng !

Lười lại cùng nàng vô nghĩa, Hiên Viên Ngạo từng bước một đi tới gần nàng, hôm nay hắn không giết chết nữ nhân này không thể! Ngã vào hắn thì thôi, còn làm hắn mất hết thể diện!

Xem hắn càng chạy càng gần, mỗ nữ cảm thấy chuông báo động đang kêu mãnh liệt, hai mắt chuyển động. . . . . .

Toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, rồi sau đó ngượng ngùng che mặt, ngại ngùng nói : “Vương gia, ngài đừng tới đây, người ta vẫn là hoa cúc khuê nữ đâu!”

Thốt ra lời này, Hiên Viên Ngạo chân trượt, suýt nữa té ngã!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.