Hải Yến Hà Thanh

Chương 22



Toàn thân ta đều không còn chút sức lực, giở trò lưu manh lại rất thuận tay, chỉ vài cái liền xé loạn vạt áo trước n.g.ự.c hắn, áp mặt vào đó, còn không quên trêu chọc một câu “Tim ngươi đập nhanh quá”.

Có lẽ Hàn Thủy sắp bị ta làm cho phát đi3n, chỉ một nén nhang sau liền trở về phủ công chúa, xông vào phòng tắm, như cầm củ khoai lang nóng phỏng tay ném ta vào trong bồn tắm.

Vì muốn thể hiện sự xa xỉ của mình, ta đã cho người đào một cái bồn tắm ở trong phủ, lúc nào cũng có nước nóng, bây giờ bị hắn ném vào trong nước, nhất thời choáng váng.

“…” Ta trúng độc, ngươi lại ném ta vào nước nóng?! Bị hơi nóng hun, chẳng phải độc phát càng nhanh sao?

Hàn Thủy quay lưng về phía ta sửa sang lại y phục: “Ngươi mau tự giải độc đi.”

Ta không lên tiếng, hắn quay đầu lại, thấy ta mặt không cảm xúc, liền hỏi: “Thiếu dược liệu gì? Ta đi lấy.”

Ta lắc đầu, đưa tay: “Ngươi lại đây.”

Hàn Thủy ngẩn ra, hiểu ý ta, tức giận hiện lên trong mắt: “Ngươi có ý gì?”

Ta cắn môi: “Ngươi không muốn sao?”

“Ngươi cố ý?!” Hàn Thủy không thể tin nổi nhìn ta, “Lý Trường An, ngươi đang nghĩ gì? Ngươi sau này muốn gả…”

“Gả cái gì mà gả! Ngươi muốn ta gả cho ai!” Ta cũng tức giận, những năm nay hắn đối xử với ta lúc nóng lúc lạnh, lưỡng lự không quyết, cho dù ta có chủ động hơn nữa cũng chỉ như ủy khuất, “Hàn Thủy, ta không tin ngươi không hiểu tâm ý của ta! Ta thích ngươi, ngươi không nhìn ra sao?!”

Thấy hắn há miệng muốn nói chuyện, ta khàn giọng nói: “Nếu ngươi dám nói ra tên Lâm Tu, cả đời này ta sẽ không để ý đến ngươi!”

Hàn Thủy đành phải im lặng, mà ta càng tức giận hơn, hắn thật sự định để ta gả cho Lâm Tu sao? Ta đánh giá thấp sự kiên định và sự trân trọng của hắn đối với ta, nhưng sự việc đến nước này ta đã hạ quyết tâm phải có được Hàn Thủy vào tối nay, thấy hắn không muốn lại đây, dứt khoát làm liều: “Hoặc là ngươi lại đây giúp ta giải độc, hoặc là ngươi đợi ta độc phát thân vong bị thiêu chet!”

Câu nói này mang theo tiếng nức nở, bị thuốc hành hạ lâu như vậy, cả người mềm nhũn cũng không hung dữ được, ta thấy gân xanh trên trán hắn giật giật, vừa xấu hổ vừa tức giận, dứt khoát nín thở chìm xuống nước.

Cho ta chet đuối đi!

Ta bơi lội rất giỏi, có thể ở trong nước rất lâu, nhưng dù sao cũng đang trúng độc, hơi thở không ổn định, nín thở rất khó chịu, Hàn Thủy thấy ta lâu như vậy không có động tĩnh, rốt cuộc cũng nóng lòng, ra tay muốn vớt ta lên, lại bị ta nhân cơ hội kéo một cái ngã xuống nước.

Trên người hắn còn mang theo hơi lạnh, ta áp sát vào lưng hắn ôm chặt lấy, không cho hắn rời đi: “Ta và ngươi lưỡng tình tương duyệt, tại sao không thể?”

Hắn không nói lời nào, nắm cổ tay ta, bẻ cũng không được, không bẻ cũng không xong, ta nhân cơ hội này cởi áo khoác ngoài của hắn, lại kéo đai lưng của hắn.

Tiếp theo liền dễ dàng hơn nhiều, không còn đai lưng trói buộc, y phục bên trong của chúng ta trôi nổi trong nước, ta thuận theo sống lưng hắn đi lên, tỉ mỉ hôn lên vết sẹo trên lưng hắn.

Hàn Thủy muộn hừ một tiếng: “Lý Trường An……”

Đây là lần đầu tiên hắn gọi ta như vậy, mà ta cũng cảm thấy phong vũ dục lai phía sau, ta vòng ra trước mặt hắn, dùng răng cởi cúc áo trước n.g.ự.c hắn, da hắn sớm đã nhiễm đỏ ửng, lúc chạm vào ta càng run rẩy không thôi, dưới tác dụng của thuốc ta không đứng vững, cố gắng cởi mấy cúc áo, sau đó chân trượt một cái, ngã xuống nước.

Hàn Thủy đỡ lấy ta.

Lòng bàn tay hắn ôm eo ta nóng bỏng, khiến eo ta mềm thêm mấy phần, khóe mắt ta đầy nước, đôi môi hé mở như lời mời gọi ngập ngừng.

Hắn làm theo.

Nụ hôn mang theo ý tứ xâm chiếm mạnh mẽ ập đến, có lẽ là không muốn nhịn nữa, động tác của Hàn Thủy có chút hung hăng, hơi thở nóng bỏng, ngậm môi ta, lực đạo rất mạnh, một tay vẫn đỡ eo ta, một tay khác lại chậm rãi leo lên từ phía sau lưng, cởi dây áo lót của ta.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.