Sáng hôm sau , Lam Phương từ trên lầu bước xuống hôm qua là ngày rất vui của cô , bước vào phòng bếp .
– Cô chủ !- tất cả người hầu cúi đầu
– Đừng như thế ! Nào mọi người cứ làm việc tiép đi , con muốn làm bữa sáng cho gia đình !- Lam Phương mỉm cười đeo tạp đề vào
– Nhưng, cô chủ ! Cậu chủ không cho chúng tôi để cô làm ! – quản gia Kim nói
– Nhưng cháu muốn làm ..mọi trách nhiệm cháu sẽ chịu !- Lam Phương nói
– Dạ..vâng !- quản gia bị khuất phục
Lam Phương mỉm cười bước tới làm theo chỉ dẫn của cô người làm ,từ trên lầu Thiên Ân và Hạo Nhiên bước xuống cùng con gấu bông trên tay.
– Chào thiếu gia !- tất cả người hầu cúi đầu
– Um…mami đang làm gì thế ?- Cả 2 đang yêu trong bộ đồ ngủ hỏi
– Mami..làm buổi sáng cho các con !- Lam Phương phán một câu
– What ?- Thiên Ân nhìn
– Yeahh!!- Hạo Nhiên hí hửng
– Thiên Ân con làm gì mà sợ thế ? Mami không bỏ thuốc vào đâu !- Lam Phương trêu
– Ặc.ôi trời ơi, mami có biết nấu không ?- Thiên Ân nói
– Lập tức đi ra phòng khách nhanh!- Lam Phương kìm nén
Thiên Ân và Hạo Nhiên giật mình chạy vèo ra trước khi bị cô cấu xé với gương mặt điển trai của họ , 15p sau trôi qua , Lam Phương mỉm cười với thành quả .
– Woa..thơm quá cô chủ ơi !- tất cả người hầu khen ngợi
-Hihi , mọi người cung dùng nhé , tôi làm hơi nhiều để cho tất cả cùng ăn !- Lam Phương nói
– Cám ơn cô chủ !- quản gia Kim nói
– Woa…mùi gì thơm thế nhỉ ?- Thiên Ân tí tửng đi vào
– Mami giỏi quá !- Hạo Nhiên khen giơ ngón tay cái lên
– Hihi…ủa sao hôm nay trễ thế mà papa của 2 con không xuống nhỉ ? Anh ấy đi từ sớm à !- Lam Phương cởi bỏ tạp đề ra
– Dạ..chưa ạ ..! – quản gia Kim nói
– Vậy thì , các con hộm nay ta lên phòng của papa mấy con ăn nhé !- Lam Phương đề nghị
– Vâng !- Thiên Ân và Hạo Nhiên gật gù
– Vậy ..quản gia hãy cho người mang lên giúp cháu nhé !- Lam Phương nói
– Vâng thưa cô chủ !- Quản gia Kim nói
Cả 3 mẹ con mỉm cười tí tửng đi lên phòng Vũ Phong ,bước vào phòng , Vũ Phong đang nằm yên giấc như một thiên thần vậy , Thiên Ân và Hạo Nhiên khe cười bước tới thì
– Này..2 đứa đừng có nghịch nhé , papa mà biết là phạt 2 con ,mami không biết đó nha !- Lam Phương nói
– Um..chỉ trêu một tí thôi mà !- Thiên Ân nói
– Đúng đấy !- Hạo Nhiên hùa theo
Lam Phương mỉm cười xoa đầu cả 3 nhóc rồi bước tới chạm vào má Vũ Phong .
– Anh ơi !..Sao thế này nóng quá ! Thiên Ân mau xuống lấy cho mami khăn ấm !- Lam Phương lo lắng
– Vâng !- Thiên Ân nhanh chóng chạy ra ngoài
– Papa..papa bị sốt sao ?- Hạo Nhiên lay Vũ Phong
– Hạo Nhiên , con đừng lay như thế ! Papa sẽ đau đầu đấy !- Lam Phương nhắc nhở
Hạo Nhiên nhìn Vũ Phong mà lo lắng , rồi đi xem xét xung quanh bắt gặp ngay một lọ thí nghiệm trên sàn .
– Mami đây là gì thế ?- Hạo Nhiên đưa lên
– Hạo Nhiên , đưa đây cho mẹ !- Lam Phương nói
Hạo Nhiên bước tới đưa lọ thí nghiệm rổng cho cô , Lam Phương đưa lên ánh mặt trời quanh sát , dùng mũi ngửi một hơi và hốt hoảng.
– Chất độc XN5002 !- Lam Phương nhìn
– Sao ?- Thiên Ân bước vào nhìn
– Vũ Phong, anh mau tỉnh đi !- Lam Phương nói lay cậu
Nhưng hình như chất độc đã thấm vào người làm cho Vũ Phong không thề có cảm giác bị lay như thế , Thiên Ân nhìn vào laptop bước tới xem xét rồi tra loại độc XN5002 này , hốt hoảng nhìn Lam Phương .XN5002 là loại độc mà lúc trước được Vũ Phong cùng Bảo Minh chế tạo ra , nó mang độc tính rất lớn , chỉ cần một giọt của nó đã khiến cho người ta lăn ra mà đau đớn chết ngay , Vũ Phong sớm nhận biết là loại độc cực mạnh nên đã khuyên ngăn Bảo Minh đừng nên điều chế nữa , Bảo Minh không thề có ý dừng mà còn buông lời thử thách sẽ cướp Lam Phương trên tay anh nên tình bạn 2 ngượi rạn nứt đi .
– Sao..sao papa lại dùng chất độc như thế chứ ?- Hạo Nhiên nói
– Chỉ có một cách là phải lấy độc ra thôi !- Lam Phương lấy con dao ngay bên bàn
Mở lòng bàn tay của Vũ Phong ra , gạch đi một đường khá sâu , máu đen chảy ra , Lam Phương nhìn Vũ Phong khuôn mặt đã trắng bệch đi đôi phần , cúi người xuống dùng miệng hút lấy máu ra , Thiên Ân nhìn mà lậ tức lao tới can ngăn
– Mami.mami làm thế thì mami cũng có thể sẽ nguy hiểm tính mạng đấy !- Thiên Ân hét
– Thiên Ân ..mau đi ra ngoài nhanh !- Lam Phương hét
Cô biết nếu cậu ở đây thì sẽ ngăn cản cô bằng mọi cách nên tốt nhất là hãy cho cậu ra ngoài , lúc này Vũ Phong mới bừng tỉnh.
-Chuyện gì thế ?- Vũ Phong nói
– A..papa tỉnh rồi ! papa mau để mami lên giường ngay đi !-Thiên Ân hét
Vũ Phong quay sang nhìn Lam Phương ,cô đang mỉm cười nhìn anh , trên môi còn vương vấn vết máu. Nhìn sang lọ thí nghiệm lập tức nhận biết được sự việc bước xuống đỡ Lam Phương lên giươn nằm .Đôi mắt như nặng trĩu xuống, Lam Phương thật sự muốn ngủ.
– Em tuyệt đối đừng ngủ đấy ! -Vũ Phong nói
– Nhưng..Vũ Phong em rất buồn ngủ!-Lam Phương nói
Vũ Phog cúi xuống hôn lên môi cô thật ngọt ngào làm cho giật mình , 2 mà đỏ lại , Thiên Ân lấy tay che mắt Hạo Nhiên lại , không ngờ giờ phút này mà 2 vợ chồng còn âu yếm nhau thật là bó tay .
– Bây giờ thì hết chưa ?- Vũ Phong nói
– Hết ..hết rồi !- Lam Phương quay mặt đi
– Hạo Nhiên, con ở đay tìm cách không cho mami con ngủ đấy nhé ! Thiên Ân thì đi cùng papa !- Vũ Phong bước tới bình hoa xoay nhẹ
2 kệ sach dời ra , hiện ra một cánh cửa màu đen , đưa tay lên máy nhận dạng , như nhận biết là chủ nhân cánh cửa lập tức mở ra .Vũ Phong bước từ nhà tắm ra , lấy áo choàng trắng ngay bên cạnh cửa , đeo khẩu trang cùng Thiên Ân bước vào .