Đối Thủ Của Đại Ca

Chương 8



-“ Tin gì? Mình vừa tới trường nên không biết, mà hôm nay mọi người sao thế? ai cũng nhìn mình chằm chằm, thật là khó chịu, làm như mình là sinh vật ngoài hành tinh vậy”- Hàn Dương khó chịu.

-“ Chuyện này cũng gần giống như vậy đó, cậu chưa biết hả? Vậy ra bảng tin mà xem”- Thái Y nói rồi kéo tay Hàn Dương đi về phía bản tin.

Ở đây mọi người đang tụ tập chật kín, khi thấy Hàn Dương đến liền dạt qua hai bên để nàng đi vào.

Đến chỗ bản tin, Hàn Dương không thể tin được những gì mình đang thấy.

Một tin thông báo nàng và Lý Tử Kỳ- đại ca của trường hiện đang yêu nhau.

Đây thật là một tin sét đánh ngang tai đối với nàng, vì từ trước tới giờ, điểm yếu duy nhất của Hàn Dương đó là mọi chuyện có liên quan đến tình cảm. Hễ chuyện gì liên quan đến nó là nàng không biết ứng trí ra sao.

-“Ai? Ai đã dán cái thông báo này lên đây?”- Hàn Dương tức giận hét lớn.

Mọi người im lặng không trả lời.

-“ Nghe nói là do chính Tử Kỳ dán đó”- Thái Y lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng đến đáng sợ.

-“ Đùng…”- tiếng nổ vang lên trong đầu Hàn Dương –“ tên “ác ma” chết tiệt, hắn làm vậy là có ý gì?”- nàng nghĩ.

Quan sát thấy vẻ mặt đáng sợ của Hàn Dương, mọi người dần dần tản ra về lớp của mình. Chỉ còn Hàn Dương và Thái Y đứng ở đó.

-“ Thái Y! cậu biết tên Lý Tử Kỳ chết tiệt đó học ở lớp nào không?”

-“ lớp 11A”- Thái Y liếc nhìn Hàn Dương.

Hàn Dương xé tờ giấy thông báo sau đó bỏ đi, không trả lời câu hỏi của Thái Y-“ Hàn Dương! Cậu đi đâu vậy?”.

Lớp 11A. Cửa lớp bật tung ra, phía sau cánh cửa là một cô gái kính cận với mái tóc hai bím trông rất ngố. Mọ người hướng ánh mắt về phía cô gái.

Hàn Dương quan sát tất cả mọi người. Ánh mắt dừng lại nơi Tử Kỳ đang ngồi, sau đó tiến về phía hắn.

Thấy hắn vẫn đang ung dung ngồi đó Hàn Dương thấy cơn tức giận của mình tăng lên đến đỉnh điểm.

-“ Anh làm vậy là có ý gì?”- Hàn Dương đặt mạnh tờ giấy thông báo xuống bàn hắn, tức giận hỏi.

Liếc thấy Hàn Dương đang tức giận, Tử Kỳ cảm thấy rất vui, không ngờ cách này của Triệu Phong hiệu quả như vậy, xem ra hắn phải đùa với con nhỏ này lâu dài.

Hắn thích thú nói-“ Không có gì, anh thích em nên muốn thông báo cho mọi người biết về “quyền sở hữu” với em thôi mà”.

Tất cả mọi người trong lớp, kể cả Triệu Phong đều không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy.

Hàn Dương càng thêm tức giận, hai tay đã nắm lại mạnh tới nỗi những móng tay cắm vào lòng bàn tay. Hắn coi nàng là đồ vật sao mà dám nói “quyền sở hữu”.

-“ Quyền sở hữu? anh coi tôi là gì mà dám nói vậy?”- Hàn Dương hét lớn.

Thấy Hàn Dương càng tức giận, hắn càng đắc chí, hắn đứng dậy, khoác tay lên vai Hàn Dương, ghé sát vào tai Hàn Dương thủ thỉ -“ em yêu, em không nên tức giận như vậy kẻo mau già lắm. Có gì lúc về chúng ta gặp nhau “ tâm sự”, bây giờ vào lớp rồi kìa. Em về lớp học đi nhé”.

Mặc dù là thầm thì, nhưng hắn cố ý nói to để cho cả lớp nghe.

Hàn Dương lúc này không thể kìm chế cơn tức giận, liền vung một cú đấm vào bụng hắn rồi chạy ra khỏi lớp.

Tử Kỳ mặc dù thấy đau nhưng không hề tức giận, tâm trạng của hắn hôm nay rất vui. Vì vậy sau khi bị Hàn Dương đánh hắn vẫn ung dung ngồi xuống chỗ của mình. Triệu Phong đến giờ vẫn chưa tin vào những gì mắt thấy tai nghe liền ngồi xuống bên cạnh hắn và hỏi –“ Tử Kỳ! hôm nay cậu ăn phải thứ gì vậy? Sao tính nết thay đổi hoàn toàn vậy?”

Nếu là mọi ngày thì Triệu Phong đã lĩnh trọn một cú đấm của hắn rồi, nhưng hôm nay hắn vui vẻ nên không thèm so đo –“ không có gì, chỉ là nghe theo lời khuyên của cậu thôi, không phải sao?”- Hắn nở một nụ cười vô cùng gian tà làm Triệu Phong cũng thấy rùng mình.

Nhưng ngay sau đó Triệu Phong cũng lấy lại phong độ và hiểu ra mọi chuyện. Bây giờ hắn lại cảm thấy thích thú -“ Từ giờ mọi chuyện sẽ rất hay đây, haha”.

Hàn Dương quay trở về lớp với tâm trạng rất không vui, làm Thái Y cũng thấy sợ.

Cuối cùng cũng đến giờ vào lớp, Hàn Dương tạm gác tất cả mọi chuyện để chuyên tâm vào việc học. Nhưng nàng có cố gắng để đẩy mọi chuyện ra đến đâu thì nó lại cứ vây lấy nàng –“ thật là quá đáng”- Hàn Dương hét lớn, làm cô giáo đang giảng bài cũng phải dừng lại. Tất cả mọi người trong lớp đều quay xuống nhìn nàng làm nàng tỉnh lại.

-“ Có gì quá đáng vậy Hàn Dương? Em không hài lòng với bài giảng của tôi sao?” – cô giáo nghiêm giọng hỏi.

Hàn Dương bối rối đứng dậy –“ Thưa cô, không phải ạ, em xin lỗi cô cùng các bạn”.

Cô giáo thở dài-“ thôi được rồi, em ngồi xuống và ngoan ngoãn nghe giảng cho tôi”

-“ Vâng ạ”

Lớp học lại tiếp tục. Hôm nay quả thật là một ngày ở địa ngục của Hàn Dương, nàng không thể tiếp thu được một ít kiến thức nào. Trong đầu nàng chỉ hiện lên khuôn mặt cười gian tà của hắn khi nói nàng là người yêu của hắn. Da mặt của hắn dày tới nỗi có thể làm áo chống đạn được rồi.

Mệt mỏi lê chân về đến nhà , Hàn Dương đã thấy ba của mình ngồi trong nhà đọc báo.

-“ Ba, sao hôm nay ba về sớm vậy?”- Hàn Dương ngồi xuống cạnh ông, nũng nịu hỏi.

Thấy con gái có chuyện bất thường –“ hôm nay con có chuyện gì không? Sao sắc mặt kém vậy?”.

-“ Không có gì đâu ba, con chỉ hơi mệt thôi”

-“ Có cần ba gọi bác sĩ Trần đến khám không con?”- ông Hàn Phong vuốt ve khuôn mặt dễ thương của con gái.

-“ Không cần đâu, con chỉ cần ngủ một giấc là khỏe thôi ạ”

-“ Ừ, vậy con lên lầu cất sách vở sau đó ăn cơm và nghỉ ngơi đi”

-“ Vâng ạ”- Hàn Dương trả lời sau đó về phòng của mình.

Sau bữa ăn tối Hàn Dương lên phòng ngủ một giấc, hy vọng ngày mai tâm trạng sẽ tốt hơn. Hàn Dương ước gì những chuyện hôm nay chỉ là một cơn ác mộng.

Nàng thật là xui xẻo khi gặp phải hắn, bao nhiêu dự định nàng định làm với ba năm cấp ba bây giờ đã bị đảo lộn hết, hắn đúng là oan gia của nàng.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, quả nhiên Hàn Dương thấy tâm trạng tốt hơn hôm qua. Cố gắng làm cho tâm trạng tốt hơn nữa để đến trường, nhưng thật không may, vừa từ trên xe buýt xuống Hàn Dương đã thấy một kẻ đáng ghét đứng ở cổng trường chờ ai đó.

-“ Kệ hắn ta, mình cứ vào, không việc gì phải tránh né hắn cả”- Hàn Dương thầm nghĩ.

Quan sát thấy Hàn Dương hắn liền bước tới –“ Em yêu, hôm nay sao trông em ủ rũ vậy?”- sau đó hắn vô tư khoác vai Hàn Dương.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.