Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 111: Vây công yêu thú (1)



– Thôn phệ.

Chưởng ấn mang theo lực lượng khổng lồ, tên đại hán đang định giãy dụa, trong khoảng khắc thân thể kêu thảm thiết, toàn thân run rẩy lấy, chân khí trong người từ từ chảy ra ngoài, đau đớn chẳng khác gì linh hồn bị rút ra.

Nửa canh giờ sau, đại hán như hóa thành thây khô, mà Lục Lâm Thiên thoả mãn cười cười, chân khí của đại hạn này so với Triệu Đại còn mạnh hơn không ít, sau khi luyện hóa đạt được chỗ tốt cũng rất nhièu, đột phá Vũ Sĩ lục trọng cũng dễ dàng, nhưng tới mức nào thì không rõ.

Thời điểm thi triển Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ chân khí của đại hán này, Lục Lâm Thiên cũng thi triển Sưu Linh Thuật trong Thiên Linh Lục, tuy Sưu Linh Thuật hơi khó khăn, nhưng hắn cũng đã thi triển được, Lục Lâm Thiên cũng nhận được không ít tin tức trong đầu hai tên này, hai người này đều là người của Bạo Lang dong binh đoàn, tiến vào Sơn mạch Vụ Đô đã một tháng, về phần khác, lần thứ nhất thi triển Sưu Linh Thuật, Lục Lâm Thiên cũng cũng không có điều tra ra, nhưng Sưu Linh Thuật có thủ đoạn thần kỳ làm Lục Lâm Thiên mừng rỡ không thôi.

– Tiểu Long, có người đến, chúng ta đi mau.

Quan sát trí nhớ hai người này, đột nhiên Lục Lâm Thiên cảm giác chung quanh có người tới, nhân số còn không ít, lập tức móc túi không gian của tên đại hán cầm côn.

Xuy xuy.

Tiểu Long nhảy lên vai Lục Lâm Thiên, một người một xà biến mất tại chỗ, ngay cả thời gian xử lý thi thể cũng không có.

Sau khi Lục Lâm Thiên rời đi không đến mười giây, dốc núi có sáu thân ảnh xuất hiện, sáu người này mặc trang phục giống như đúc hai tên vừa chết.

– Tam ca, mau nhìn.

Một tên đại hán hoảng sợ hô lên thất thanh, nhìn thấy hai thây khô trên đất.

Toàn thân hai thây khô héo rút, nhìn thấy trên cổ một tên có dấu răng, tên còn lại hốc mắt hõm vào, con mắt thì lồi ra, bộ dáng không còn hình người.

– Là Mặt Rỗ cùng Thiết Cầu, tại sao có thể như thế?

Sáu người tiến lên kiểm tra thi thể hai người, giật mình cả kinh, thậm chí là sợ hãi, loại chết này quá khủng khϊếp rồi.

– Có phải có người đánh trộm không? Là ai làm?

Một đại hán cả giận nói.

– Mặt rỗ hẳn là bị yêu thú gϊếŧ chết, máu tươi bị yêu thú thôn phệ, thiết cầu chết cũng kỳ quái, trên người không có lỗ máu, nhưng cũng hẳn là yêu thú gây nên, hai người thực lực Vũ Sĩ ngũ trọng, có thể đánh chết hai người, hẳn là yêu thú nhị giai hoặc tam giai.

Tên đại hán đầu lĩnh có cơ bắp toàn thân nổi lên cuồn cuộn, ánh mắt nhỏ như chuột, trong ánh mắt đầy khôn khéo, nhìn chằm chằm vào thi thể hai người rồi nói.

Đột nhiên tên đầu lĩnh nói:

– Đồ vật trên người mặt rỗ đi đâu rồi?

– Không phải yêu thú gây nên, có người lấy đi rồi, không tốt, Trương Ngũ, ngươi đi thông tri đại ca cùng nhị ca, nói mặt rỗ gặp chuyện không may, những người khác đi theo ta, có lẽ tên đó đang ở gần.

Đầu lĩnh nói.

– Vâng, tam ca.

Một tên bên trái rời đi, bốn tên khác thì tản ra chung quanh tìm kiếm.

Sau khi đám người này biến mất, trên đại thụ cách đó không xa, Lục Lâm Thiên nhảy xuống, thần sắc nặng nề, nên rời khỏi nơi này mới tốt, thân ảnh nhanh chóng chạy về phía đông nam.

Đánh chết hai người này, khá tốt tên hán tử kia cho rằng là yêu thú gây nên, Lục Lâm Thiên còn lo lắng sẽ bạo lộ Âm Dương Linh Vũ Quyết nên vội vàng rời đi.

Lục Lâm Thiên lại không biết, sau khi hắn đi không bao lâu, đám người Bạo Lang dong binh đoàn lại tới tiếp tục kiểm tra hai thây khô.

– Đáng chết, đây là thiết cầu bị người đánh chết, trên người có thương thế, đây không phải yêu thú gây nên, mặt rỗ bị yêu thú đánh chết tại chỗ, ít nhất là một tổ người và yêu thú, rất có thể là một tiểu đoàn đội, còn có yêu thú tồn tại.

Một tên mập mạp nói, mập mạp này nặng chừng ba trăm cân, thân cao một mét chín, đứng đó như người khổng lồ, nhưng lúc này thần sắc của hắn cũng chẳng thoải mái được.

– Đại ca, có phải là linh giả hay không?

Một đại hán hỏi.

– Hẳn không phải, thiết cầu là bị trọng kích mà chết, chỉ là thi thể rất kỳ quái, mặt rỗ không có vết thương nào khác, yêu thú đánh chết hắn tốc độ có lẽ rất nhanh, thể tích không lớn, loại thực lực này có lẽ là yêu thú tam giai.

Mập mạp kia nói, ngồi xổm xuống, cẩn thận kiểm tra thi thể hai người.

– Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?

– Thông tri lão nhị lão tam, tìm kiếm tất cả mọi người chung quanh, không buông tha kẻ nào, ta muốn nhìn ai dám chọc Bạo Lang dong binh đoàn chúng ta, tàng bảo đồ nhất định phải đoạt lại.

Mập mạp mắt lộ hung quang, đầy sát khí nói.

Sơn mạch liên miên không ngớt, cũng không biết rộng bao nhiêu, Lục Lâm Thiên đang ở trong sơn mạch, chỉ thấy chung quanh là rừng cây nhấp nhô, đứng từ cao nhìn xuống thấy mây trôi núi khuyết dập dờn, núi cao sông dài tầng tầng.

Trên đường đi cẩn thận từng li từng tí, vào đêm trong sơn mạch có khí tức âm trầm bao phủ, lộ ra vẻ đáng sợ của núi rừng.

Đêm xuống, Lục thiếu gia tìm được một sơn cốc, xác định chung quanh không có gì nguy hiểm thì khoanh chân ngồi tu luyện, sau đó hắn muốn luyện hóa năng lượng thôn phệ được cho mình sử dụng.

Sau một lát, hào quang màu vàng nhạt bao trùm toàn thân Lục Lâm Thiên, cả người hắn lờ mờ trong bóng đêm, nhìn rất quái dị.

Mà Lục Lâm Thiên cũng không có chủ quan, phân phó tiểu Long chú ý chung quanh, một khi gặp nguy hiểm thì mình có thể lập tức biết được, tại Sơn mạch Vụ Đô này, Lục Lâm Thiên cũng không dám khinh thường.

Cũng không qua bao lâu, khí hải bành trướng tới mức độ nhất định, trong kinh mạch tràn ngập chân khí, kinh mạch đang bành trướng.

– Áp chế.

Trong lòng Lục Lâm Thiên trầm xuống, áp chế chân khí vào đan điền khí hải, ngưng tụ cùng một chỗ sau đó quán chú vào đan điền, rốt cuộc đan điền không thể thừa nhận nổi đã nổ vang.

Trong cơ thể Lục Lâm Thiên có tiếng trầm đυ.c truyền ra, hào quang đại phóng, khí tức cường hãn bao phủ sơn cốc.

Mà lúc này Lục Lâm Thiên rốt cục đột phá đến Vũ Sĩ lục trọng, tu vị vũ giả đã sớm dừng lại ở Vũ Sĩ ngũ trọng đỉnh phong, lúc này đột phá chỉ là bình thường, Lục Lâm Thiên cũng không có cảm thấy kỳ quái, tất cả trong suy đoán của hắn cả, đột phá đến Vũ Sĩ lục trọng, thực lực của chính mình tiến bộ lần nữa, làm cho Lục Lâm Thiên vui vẻ, trước mắt thực lực của hắn quá thấp, hắn khát vọng tăng thực lực lên.

Ô…

Bên ngoài sơn cốc có tiếng trầm thấp vang lên, trong bóng tối, hai ánh hào quang màu đỏ xuất hiện, một đạo khí tức âm lãnh tới gần.

Tê tê.

Tiểu Long xoay quanh người trong đại thụ trên đầu Lục Lâm Thiên, phát ra tiếng tê tê trầm thấp.

Hô…

Lục Lâm Thiên phun ra một ngụm trọc khí, hào quang thu liễm, mở mắt ra, trong bóng tối có tinh quang lóe lên.

– Có yêu thú.

Lục Lâm Thiên ngưng tụ ánh mắt đánh giá chung quanh, tuy là bóng tối, nhưng với tu vị này ngược lại có thể nhìn cảnh vật trong tối hơi mông lung.

– Yêu thú thổ hệ nhị giai Đại Địa Khiếu Lang.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.