Kiều Tam trên mặt cơn buồn ngủ thoáng cái chạy mất vô tung vô ảnh, ngữ điệu khô khốc cười hỏi:” Tẩu tẩu, ngươi nói cái gì vậy… Vui đùa? Từ chỗ nào…. nghe được chuyện này?”
” Ôi! Còn muốn giấu giếm ta cùng với đại ca ngươi à, cả đại ca ngươi cũng biết rồi!” Khanh Nương đôi mắt u thâm khó đoán càng tăng phần xinh đẹp, thêm nữa một lũ tạp niệm, ánh mắt phức tạp thế nhưng lộ ra vài hương vị cảm xúc, khiến cho Kiều Tam chẳng hiểu ra sao.
Ở Kiều Tam chân trước mới vừa bước vào đại sảnh, ngay lập tức một tiếng kêu vang lên giải đáp cho nghi vấn tràn ngập trong lòng hắn, đã để cho Đại Đảm Tam luôn ngang bướng ngơ ngác biến thành rồi một bức tượng điêu khắc gỗ trơ ra như tượng!
” Ân công, xin nhận Thập Nhị nương ba lạy!”
” A, lại là ngươi!” Kiều Tam dở khóc dở cười, chờ hắn từ trong sự rung động tỉnh táo lại, cô nương tên là Thập Nhị nương, ôi cô gái cự nhũ đã đứng dậy. Từ khi quỳ đến lúc đứng dậy, song nhũ gợn sóng nhấp nhô khiến cho căn nhà cũng điên đảo.
” Ngươi… ngươi như thế nào tìm được đường tới đây?” Kiều Tam đối với khinh công chính mình vốn có chút tin tưởng, vẫn không dám tin hỏi ngược lại:” Ngươi thật sự có thể nhận được hương vị cơ thể người sao?”
” Uhm! Tiểu nữ tử vốn là dựa vào khí tức ân công tỏa ra, một đường đi theo người đến đây, đúng lúc đụng phải phu nhân lúc sáng sớm!” Thập Nhị nương the thé the thé buông ánh mắt nhiếp hồn liếc nhìn Kiều Tam, mặt ngọc khiếp đảm thiếu chút nữa bị mãnh liệt nhũ sóng bao phủ, quả là một cô gái thẹn thùng xinh đẹp.
” Đừng… Thật sự là so với con chó cái mũi còn lợi hại hơn!” Kiều Tam hữu khí vô lực than khóc một tiếng, gặp gỡ hiện tượng thần kỳ như vậy khứu giác thần kỳ, chính mình đúng là thiên biến vạn hóa, cũng không có biện pháp à!
” Tam đệ, ngươi nói chuyện kiểu gì vậy! Thập Nhị, đừng nóng giận, Tam đệ đúng là không có lương tâm!” Sau đó Khanh Nương trách nhẹ vài câu, tiến lên ôn nhu ôm lấy rồi khuôn mặt đang cúi thấp của Thập Nhị nương, như tỷ tỷ tốt, từ mẫu an ủi cô gái gặp rủi ro.
” Vốn là, vốn là… Là ta sai! Thập Nhị nương, vậy ngươi quyết định…” Kiều Tam trong lòng sinh ra dự cảm mãnh liệt bất an vô cùng, từ đại ca đại tẩu trong thần sắc, hắn đã ẩn ẩn đoán được kết cục, bất quá hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, nếu trong nhà nhiều ra một người ngoài, chẳng phải chính mình thiếu rất nhiều cơ hội cùng tẩu tẩu thân cận giao hoan ái dục sao!
” Ô…ô… Ân công, tiểu nữ tử vốn ở quê bị bức hôn nên trốn lên đây, không ngờ lại vừa ở chỗ này…. Ô….ô..” Thập Nhị nương nói một câu, khóc một câu, đụng đến chỗ thương tâm, cô nữ đáng thương càng là nước mắt rơi như mưa.
Bạn đang đọc chuyện tại
TruyệnFULL.vn
” Thập Nhị, đừng khóc, đừng khóc…”
Khanh Nương tâm hồn thiếu nữ tê rần, mấy phần dấm chua ghen ghét tư vị lập tức biến thành khói xanh.
Mỹ phụ nhân trùng trùng trừng mắt liếc tiểu thúc, nàng như thế nào không rõ chân chính tâm tư tên vô lại này, mỹ phụ thiện lương tâm hồn đã bị hồ yêu mê hoặc, không để cho Kiều Tam phản đối, giành nói:” Thập Nhị, sau này nơi này đúng là nhà của ngươi, tỷ tỷ ngày thường rất tịch mịch, ngươi phải lưu lại cùng ta làm bạn nha!”
” Ta thấy Thập Nhị nên lưu lại! Tam đệ, giúp người là chuyện tích phúc tích thọ, ngươi nhẫn tâm để Thập Nhị bị người xấu chộp phải sao?”
Kiều Đại ngày thường ngoại trừ khổ công đọc sách, luôn luôn mặc kệ ngoài thân nhàn sự, bất quá Thập Nhị nương ôi tiếng khóc thật sự là rất đáng thương rồi, để cho hắn nhịn không được sinh ra mãnh liệt đích cảm thông, hoàn lại đối với Tam đệ tâm địa sắt đá nhẹ trách vài câu.
” Lão gia, phu nhân, ân công, các ngươi ngồi đi, Thập Nhị đi giúp các ngươi nấu cơm!”
Cô gái đang mặc vải thô áo tang thật đúng là nhu thuận, tự động tự nguyện muốn tại Kiều gia làm thân nô tì. Khiến cho Kiều Tam dù không càm lòng cũng không thể nói gì hơn, chỉ phải trộm nhìn tẩu tẩu liếc mắt, sau đó không thể nề hà thầm nhủ thở dài.
” Thập Nhị, sau này đã kêu ta tỷ tỷ nha, ta vừa thấy ngươi đã thích rồi!”
Khanh Nương đi mau hai bước, thân thể mềm mại cao hơn nàng nửa cái đầu chính là Thập Nhị nương sóng vai cùng đi, nàng cười vui vẻ an ủi cô gái đang kinh sợ:” Thật sự, tỷ tỷ nói được đều là lời thiệt lòng, nhà chúng ta không nghĩ cần nha hoàn, thầm nghĩ muốn nhận người làm muội muội, ngươi nguyện ý không?”
Khanh Nương đối với cô gái đau đớn đáng thương vốn là càng xem càng yêu, huyền hồ bí pháp thật sự là thần kỳ, không chỉ có có thể mê nam nhân, đồng dạng lấy lòng nữ nhân!
” Tỷ tỷ?” Thập Nhị nương khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn sửng sốt, nàng quả thật vô cùng kinh ngạc rồi, Hồ tộc thông minh truyền lại cho nàng rất nhiều kinh nghiệm bác học. Nhưng TẠI Kiều gia người một nhà lại quá tốt, đối xử nhân ái không giống với những phàm nhân khác!
Ôi, không đúng! Kiều Tam người nầy không tính, hắn đúng là một điển hình nhân gian đại phôi đản– dối trá, gian trá, háo sắc!
Dối trá– ban ngày vốn là lưu manh, ban đêm biến thành hiệp sĩ, này không phải đúng bộ dạng ” Dối trá” sao?
Gian trá– giả thần giả quỷ, lừa trên gạt dưới, hoàn lại hèn hạ giảo hoạt, tuyệt đối là” Gian trá”!
Háo sắc– điểm này lại càng không cần phải nói, từ ánh mắt người nầy nhìn lén hai vú của mình có thể chứng minh hắn mười phần ” Háo sắc”!
” Lạc, lạc……” Nghĩ vậy nhân, Thập Nhị nương e lệ mỉm cười, trái tim đã nhạc khai liễu hoa(rung động).
Hồi tưởng đến sự căn dặn của mẫu thân Hồ Hậu, nàng đau đớn đáng thương hai tròng mắt thầm rơi lệ, một lũ giảo hoạt chợt lóe ra” Quả nhiên là Thập Dương thể, không hổ là có được dâm huyết, gian sừng khí tức Thập Dương Châu! Bất quá, mơ tưởng sự dụng huyền hồ bí pháp đích khống chế! Hi hì… Không cần bao lâu, có thể đem hắn biến thành Thập âm thực quân rồi!”
Phàm nhân thế giới nháo nhào rối tinh rối mù, trong Đông Hải pha lê cung, lại tràn ngập nồng đậm nỗi buồn ly biệt xót xa!
Địa phủ phán quan tự mình tiến đến nghênh đón chính là Quỷ Hồn:” Long Mẫu nương nương, tiểu nhân đã vì U tiểu thư chọn rồi một hộ tốt nhất để đầu thai, hết thảy cùng tuân theo sự an bài của nương nương, chỉ biết vì U tiểu thư qua mười năm nhớ lại mọi chuyện mà chế lại Mệnh bà thang!”
” Uhm! Thay mặt bổn cung cảm tạ Diêm Quân!” Long Mẫu vừa lòng gật gật đầu, đại khí ung dung mặt ngọc âu yếm nhìn về phía đồ đệ, khí tức uy nghi tự nhiên chuyển sang từ ái sủng quý.
” Tiểu U, vi sư cho ngươi hạt long châu này, nhớ rõ khi tiến vào luân hồi phải ngậm lấy nó!”
” Đồ nhi khấu tạ ân sư, xin ân sư thay mặt đồ nhi hướng Thái Nguyên sư tôn cáo biệt! Mười năm sau khi đồ nhi trở về xin bái lạy hai vị sư tôn!”
Dưới sự trợ giúp của tiên pháp, tiểu nữ quỷ vốn đã băng thanh ngọc khiết, uyển chuyển phiêu dật lại thêm dung mạo ngay cả thiên tiên cũng cảm thấy không bằng….
” Thái Nguyên đã quay về Tử Phủ sơn, vi sư ngày mai cũng muốn lên đường tuần tra tứ hải; mười năm sau, thầy trò ta và ngươi gặp lại ở Đông hải! Hãy đi đi, luân hồi bàn sẽ không chờ người đâu!”
” Vâng, sư tôn, đồ nhi xin đi!”
Ánh mắt chua xót cố gạt đi dòng nước mắt sắp tuôn rơi, ở chung vốn không có nhiều ngày, nhưng thầy trò tình cảm lại khó ly khó phân, nếu không phải thiên điều quy củ, Tiểu U thật đúng là không nghĩ rời khỏi Long Mẫu!