Đế Quân

Chương 1377: Tru tà



Mọi người hoảng sợ nhìn thấy trong ánh mắt thân ảnh bị Thiên Diệp lão nhân áp chế còn không đầy mười trượng kia lúc này chợt hiện lên linh trí.

– Thiên Diệp lão nhân, bổn tọa chờ ngươi đã lâu!

Thanh âm phó điện chủ từ trong thân hình khổng lồ lạnh lùng truyền ra.

Đột nhiên thân ảnh đang rút nhỏ lại dùng tốc độ càng nhanh giảm nhỏ hơn, cho đến cuối cùng giống như một người bình thường, bộ dáng hoàn toàn thay đổi, khuôn mặt chính là phó điện chủ Tà Đế Điện vừa rồi.

Nhưng đem ra so sánh, thân thể của hắn đã ngưng thật không còn thấy cảm giác hư ảo, giống như một người thật sự, khí tức cường đại không có gì biến hóa, nhưng nhóm người Tử Huyên đều cảm ứng được giờ phút này phó điện chủ càng thêm đáng sợ so với trước đó.

– Lão phu sẽ cho ngươi biết, mưu đồ hôm nay của các ngươi cuối cùng sẽ không thực hiện được!

Thiên Diệp lão nhân lạnh nhạt nói.

– Ha ha! Thiên Diệp lão nhân, Tà Đế Điện tồn tại trên thế gian vô số năm, chưa từng thất bại bao giờ, ngươi cũng đã vẫn lạc, còn xem thường Tà Đế Điện như vậy sao?

Thân hình phó điện chủ vừa động, vô số tà khí hội tụ trong tay hắn, chỉ tích tắc sau hóa thành trảm đao vô cùng sắc bén.

– Tà Đế Trảm!

Một đạo mũi nhọn khổng lồ từ trong trảm đao bắn ra như sao băng, uy lực mạnh hơn vừa rồi vô số lần.

Thiên Diệp lão nhân lãnh đạm nhìn hắn, trong ánh mắt hiện lên sát ý, thanh mang lóe ra, trong tay hắn hiện lên một thiết bút.

– Họa Thiên Bút!

Xem ra đối mặt với phó điện chủ, Thiên Diệp lão nhân cũng cảm nhận được áp lực nặng nề.

Thanh mang bao phủ, Họa Thiên Bút không ngừng điểm ra, hào quang hiện lên cực nhanh, sau đó nhanh chóng ngưng tụ…

Từng đạo hào quang không ngừng bắn ra tương liên, đến cuối cùng hiện lên một cánh cửa thanh sắc thật lớn.

– Ông ông!

Tận sâu trong hư không, vô luận cuồng phong hay không gian loạn lưu, vô số năng lượng tiến vào cửa lớn màu xanh, một cỗ ba động cường đại nhộn nhạo tràn ra.

– Tru Tà!

Thiên Diệp lão nhân trầm giọng quát, một đạo thanh sắc quang thúc từ trong cửa lớn màu xanh bắn ra ngoài.

Thanh sắc quang thúc lướt ra, mọi người có thể nhìn thấy không gian bắt đầu hỏng mất, giống như thủy tinh phá nát không ngừng rơi xuống.

– Tru Tà, chỉ bằng ngươi?

Phó điện chủ dữ tợn cười to, trảm đao vung lên, trên mũi nhọn tà khí khởi động, một cỗ ba động tà ác cực điểm nhộn nhạo mở ra.

Hai đạo công kích nháy mắt bay tới, cuối cùng va chạm lẫn nhau.

Xu thế giằng co không được bao lâu, thanh sắc quang thúc dần dần lan tràn ra ngoài, từng đạo khe hở lặng yên hiện lên trên mũi nhọn.

Cùng lúc đó thanh sắc quang thúc cũng biến mất.

Lần va chạm này lại là kết quả ngang nhau!

Ngay khi mọi người nghĩ đến lại bất phân thắng bại lần nữa, đột nhiên cánh cửa màu xanh trực tiếp nứt toác, thanh mang chói mắt nhấp nháy trên bầu trời, một đạo quang ảnh lại xuyên qua không gian tích tắc đi tới trước người phó điện chủ.

– Thiên Diệp lão nhân!

Thần sắc phó điện chủ kinh hãi, hắn thật không nghĩ tới vào lúc này Thiên Diệp lão nhân còn có thừa lực xuất hiện trước mặt hắn.

Họa Thiên Bút như du long, trong ánh mắt soi mói của phó điện chủ điểm thẳng vào mi tâm của hắn không chút lưu tình…

– Tà Đế Thân!

Nhìn thấy Họa Thiên Bút nhanh chóng đến gần, trên thân phó điện chủ bộc phát tà khí bao bọc bên ngoài thân thể hắn, muốn ngăn trở chiêu công kích kia.

Nhưng Họa Thiên Bút trong tay Thiên Diệp lão nhân không cho hắn chút cơ hội, ngay lúc tà khí vừa hội tụ, Họa Thiên Bút dùng uy lực bá đạo cứng rắn xuyên thủng tà khí, mạnh mẽ điểm lên ấn đường phó điện chủ.

– Xuy…

Lực lượng đáng sợ trực tiếp xuyên thấu ấn đường phó điện chủ, thân thể hắn vào thời khắc này nổ tung, biến mất vô ảnh vô tung.

Nhóm người Tử Huyên nhìn thấy một màn này trong mắt hiện vẻ mừng rỡ như điên, dù đây chỉ là một hư ảnh của phó điện chủ Tà Đế Điện, không xem là chân chính giết được hắn, nhưng đạo hư ảnh tiêu tan nhất định sẽ ảnh hưởng bản thể của hắn, huống hồ ba cao thủ thiên huyền lục trọng Tà Thiên bị giết, cho dù là Tà Đế Điện gặp phải tổn thất này cũng không nhẹ đi?

Lúc này thần sắc đám người Liễu Lăng Vân đã trở nên vô cùng tuyệt vọng.

Hư ảnh phó điện chủ Tà Đế Điện đã xong, tính mạng của họ phải đi nơi nào? Có thể tưởng tượng được với sát ý của đám người Thần Dạ đối với họ, như vậy cuộc chiến này…

– Thiên Diệp lão nhân!

Tuy hư ảnh bị diệt sát, nhưng tà khí ngập trời vẫn chưa tán đi, xa xa một hư ảnh thứ hai ngưng tụ ra, chính là phó điện chủ Tà Đế Điện, chẳng qua càng thêm trong suốt hư ảo hơn trước đó.

– Bổn tọa thật không ngờ đã vẫn lạc hơn ngàn năm ngược lại giúp chân linh của ngươi ngưng tụ được thủ đoạn như vậy. Nhưng không sao, đây chỉ là bắt đầu, khi bổn tọa quay lại nơi này, ngươi cùng Tiêu Nhược thư sinh phải chân chính tiến vào trong thiên đạo luân hồi!

Âm thanh của hắn thật hung dữ, dù hư ảnh bị giết nhưng cảm xúc thất bại làm cho hắn vô cùng phẫn nộ.

– Thần Dạ, lần này xem như ngươi có vận khí tốt, nhưng lần sau sẽ không được như vậy, ngươi cũng không có bao nhiêu thời gian, ba năm sau, Tà Đế Điện quân lâm thiên hạ, đến lúc đó nếu ngươi không đến thì kẻ chết sẽ đến lượt mẫu thân ngươi!

– Hỗn đản!

Trong ý thức Thần Dạ tức giận hét lớn.

– Ha ha!

Phó điện chủ cất tiếng cười to:

– Thần Dạ, bổn tọa tên Tà Hiên, nhớ kỹ bộ dạng cùng tên của bổn tọa, ba năm sau chính là bổn tọa tự tay kết thúc ngươi!

Trong tiếng cười lớn, tà khí ngập trời bao phủ, sau đó cắt qua không gian trực tiếp rời đi, nhưng lúc rời khi còn cuốn theo đám người Liễu Lăng Vân, điều này làm bọn hắn vui sướng không thôi.

Dù gia nhập Tà Đế Điện chưa chắc là chuyện tốt, nhưng ít nhất hiện tại có thể giữ được tính mạng.

Nhìn đám người bỏ chạy, ánh mắt Thiên Diệp lão nhân không thay đổi, vẫn nhìn mãi về hướng kia, mãi cho tới hơn mười phút sau ánh mắt mới chậm rãi thu hồi.

Thanh sắc quang ảnh từ trong thân thể Thần Dạ lướt ra, sau đó hóa thành Thiên Diệp lão nhân.

Một cuộc đại chiến tuy rằng đến cuối cùng mượn nhờ thân thể Thần Dạ lấy được thắng lợi, nhưng trạng thái của Thiên Diệp lão nhân cũng không tốt, thân thể càng thêm hư ảo, cơ hồ sắp sửa bị tiêu tán.

– Tiền bối, ngài như thế nào?

Thần Dạ dằn xuống lệ khí, không quản thân thể suy yếu vội vàng hỏi.

Thiên Diệp lão nhân phất phất tay, nói:

– Lão phu chỉ là một điểm chân linh mà thôi, kết quả xấu nhất chỉ là chân linh tiêu tán, yên tâm đi!

Nói xong Thiên Diệp lão nhân nhìn nhìn phương xa, nói:

– Các ngươi đã đến nơi này, nên là của các ngươi, tặng cho các ngươi, đi cùng lão phu!

– Tiền bối, thỉnh chậm đã!

Thần Dạ vội hỏi thăm, nhóm người của hắn không xảy ra đại sự gì, nhưng Đế tộc cùng Mộc tộc…

Giống như biết suy nghĩ của Thần Dạ, Thiên Diệp lão nhân cười nói:

– Yên tâm, bọn họ không sao.

Nói xong vẫy tay, không gian nhất thời vỡ ra, sau một lát từng đạo thân ảnh từ trong khe không gian bị mạnh mẽ kéo tới, chính là nhóm người Đế Thích Thiên.

– Đế tiền bối, Mộc tiền bối, các vị không sao chứ?

Trong lòng Thần Dạ có chút áy náy, nhóm người mình gặp phải cao thủ Tà Đế Điện, bên nhóm người Đế Thích Thiên hẳn cũng gặp phải, bởi vì mình không phòng bị cùng khinh thường thiếu chút nữa đã làm phiền hà mọi người.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.