Chỗ ẩn nấp phát ra một cỗ đạo nguyên lực cường đại, Lâm Vũ Tuyền tức thì cảnh giác, bao quanh thân thể mạnh mẽ bộc phát ra một luồng kình khí cường liệt.
Một thân ảnh thong dong chậm rãi từ sau phòng ốc đi ra, vóc dáng người này không cao, mặc một bộ đạo bào hôi sắc, khuôn mặt hơi mập, đôi con mắt chỉ bằng to một nửa ngừơi bình thường loé ra tia bất định, không biết chú ý cái gì.
Từ thần sắc không tập trung của người này xem ra đối với việc bị phát hiện cũng không lo lắng, hai tay nhàn nhã đặt sau lưng, điệu bộ bước di có chút cổ quái.
“Ngươi là ai? Lén lút trốn ở sau núi Lâm gia có chuyện gì?” Trên mặt Lâm Vũ Tuyền hiện lên một cỗ hàn khí bức người.
Người mặc hôi sắc đạo báo mỉm cười, hơi hơi hạ thấp người nói: “Tại hạ Bao Mộc Bạch, bình thường vân du qua nơi này. Lưu luyến mĩ cảnh xung quanh, vì vậy dừng lại thưởng thức, thấy lưng núi này có phòng ốc người ở liền đến xin chén nước uống, cũng không muốn có người nhìn thấy, đột nhiên thấy cô nương đi tới, sợ bị hiểu lầm cho nên…..”
“Hiểu lầm? Có cái gì hảo hiểu lầm?” Căn bản Lâm Vũ Tuỳên không tin đối phương nói xằng bậy, nếu không phải cảm giác được tu vi đối phương không thấp, sợ là đã sớm động thủ, xông vào cấm địa Lâm gia, cho dù có một trăm lí do cũng là vô dụng.
Chỉ là đạo nguyên lực trên thân người này rất kì quái, Lâm Vũ Tuyền vẫn có thể khẳng định tu vi của người này không yếu, chí ít cũng là một đến năm tinh đạo vệ, tại Tân La thành này coi như là một cường giả, thế nhưng chính mình lại chưa từng gặp qua hắn.
Thần sắc Bao Mộc Bạch khẽ động, trả lời: “Không bắt chuyện chào hỏi đã tự tiện xông vào nơi này, chung quy cũng là không tốt lắm, cô nương lượng thứ?”
Người này rõ ràng giả ngu, Lâm Vũ Tuyền lạnh lùng cười, nhìn bốn phía xung quanh, cuối cùng dừng lại trên đại môn phế dược phòng, khóa đá đặc chế rõ ràng bị người khác động chạm qua, có vết tích phá hỏng, hơn nữa vết tích rất mới.
“Trên tay ngươi cầm vật gì vậy?” Đôi mắt phượng trong trẻo của Lâm Vũ Tuyền nhìn thẳng đối phương.
Sắc mặt Bao Mộc Bạch khẽ biến. “Cô nương, ta cũng không nhận biết ngươi, tụa hồ không cần phải….Trả lời vấn đề này a?
Lâm Vũ Tuyền sớm có dự liệu, lạnh lùng nói: “Đây là cấm địa Lâm gia, ngươi thật to gan, tự tiện xông vào còn muốn trộm cướp, ngươi khi Lâm gia không có người sao?”
Bao Mộc Bạch vừa muốn đáp lời, một luồng kình khí cường liệt phóng thẳng vào mặt mà đến, liền đem lời định nói nuốt trở lại, vội vàng đề khí, chật vật tránh khỏi.
Chưa nói đã đánh, đánh đến nỗi Bao Mộc Bạch trở tay không kịp, càng không nghĩ tới đối phương mới bắt đầu đã dùng toàn lực, nếu không không phải dưới chân còn có chút công phu, sợ là lần này đã phải thụ thương.
Bàn tay Lâm Vũ Tuyền duỗi ra, một thanh trường kiếm lam sắc xuất hiện trong lòng bàn tay, không đợi đối phương đứng vững, thân hình như như bay phóng tới, chỉ thẳng yếu huyệt của đối phương.
Đương…..
Một tiếng chưởng thanh!
Trường kiếm đâm trúng một thân một đoản đao màu đen, thứ sau người Bao Mộc Bạch rốt cuộc cũng rút ra, thanh đoản đao nhỏ nhanh chóng cầm lên tay chống đỡ.
Vũ khí vẫn nắm trong tay để phía sau, hiển nhiên dụng tâm của đối phương không tốt lành gì, Lâm Vũ Tuyền tức giận, nguyên lực toàn thân phát ra đến đỉnh phong, thực lực đối phương không kém, đánh lâu bất lợi, chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.
Dưới tình huống thực lực tương đương, đạo tông lưu phái mạnh hơn võ tông, hơn nữa càng thích hợp đánh lâu dài, du đấu từ trước đến nay vẫn là trò sở trường của đạo tông, nếu như nhường đạo tông xuất ra pháp bảo thì võ tông mười trận chắc bại đến chín trận.
Bất quá người dưới sư cấp còn chưa có khả năng trang bị cho mình pháp bảo pháp bảo đầy đủ, sư cấp là tiêu chuẩn thấp nhất.
Bao Mộc Bạch không thèm đáp lại, hiển nhiên chút tiểu kĩ này đã sớm tìm hiểu rõ, một thanh đoản đao màu đen nho nhỏ, bỗng nhiên biến lớn, trên thân thanh đao dữ tợn có khắc rất nhiều đồ đằng.
Không hiểu vì sao, đột nhiên Lâm Vũ Tuyền có một chút nôn nao, tâm thần không yên, đặc biệt khi nhìn về phía thanh đoản đao hắc sắc, cảm giác nôn nao càng thêm mạnh mẽ.
Đạo tông vẫn thường có thuật pháp thần bí, điều này làm cho một số lưu phái võ tông tương đối đơn điệu rất là đau đầu.
Mạnh mẽ cắn đầu lưỡi, Lâm Vũ Tuyền có chút rùng mình, tựa hồ khá hơn một chút, nâng kiếm lần thứ hai công kích tới, lần này Bao Mộc Bạch đã có phòng bị, tay cầm một thanh đao màu đen, thành thạo cùng đối phương đối mặt giao chiến.
Công kích hồi lâu làm Lâm Vũ Tuyền có chút sốt ruột, tiếp tục kéo dài, chỉ sợ có nguy hiểm, thân phận người này bất minh, nếu thực sự thất bại chẳng biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Song phương tách ra đối mặt, cũng đã giao thủ qua mười hiệp, thoạt nhìn thì lực lượng ngang bằng nhau.
Thế nhưng đang trong cuộc làm Lâm Vũ Tuyền càng đánh càng sợ hãi, đối phương rõ ràng có bảo lưu, hơn nữa sát chiêu không nhiều lắm, tựa hồ có điều cố kị, cũng không muốn tổn hại đến chính mình, hơn nữa một mực đem chính mình dẫn đến tử lộ cạn kiệt sức lực.
Đinh, Lâm Vũ Tuyền mạnh mẽ huy vũ một đạo kiếm khí sắc bén, trong nháy mắt chém, khẳm, đâm mấy chiêu, khéo léo ép đối phương thu lại một khoảng cách nhất định.
Khuôn mặt nghiêm túc, Lâm Vũ Tuyền nhẹ cắn môi dưới, một thân trù y lam sắc không gió tự phất phơ, vài sợi tóc mềm mại cũng bị một luồng kình khí nâng lên bay tứ tán, so với lúc trước còn mạnh hơn vài thành từ trên người Lâm Vũ Tuyền phát ra.
Đúng là đã đến đỉnh phong 5 tinh võ vệ, chỉ kém một bước nhỏ liền đột phá bước vào đại môn 6 tinh võ vệ, Bao Mộc Bạch cũng có chút nao nao, hiển nhiên không ngờ tới Lâm Vũ Tuyền lại có tu vi cao đến như vậy.
Thanh mộc kiếm quyết!
Vũ kỹ cực mạnh của toàn tộc Lâm gia, thuộc về nhân giai trung cấp vũ kỹ kiếm pháp.
Thần sắc Bao Mộc Bạch không biến, lộ ra vẻ vài phần thưởng thức nói: “Đây là thanh mộc kiếm quyết mà Lâm gia các ngươi vẫn vì nó mà kiêu ngạo? Có người nói nó là do Lâm gia lão tổ tông năm trăm năm trước một đời hoàng kim lưu lại , hôm nay vừa thấy quả nhiên bất phàm, bất quá cũng không quá thần kì như ngoại giới đồn đại a!”
“Bớt sàm ngôn đi!” Lâm Vũ Tuyền gầm lên một tiếng, cả người hoá thành thanh mang giống như điện lưu đánh về phía Bao Mộc Bạch.
Thanh sắc kiếm mang bay vùn vụt xung quanh, Bao Mộc Bạch thu hồi vẻ mặt dễ dàng lúc trước, vẻ mặt nghiêm trọng chống đỡ mỗi một thanh mang bắn về phía bản thân.
Trên người Bao Mộc Bạch mơ hồ nhìn thấy một tia kình khí mầu vàng đất bao trùm mặt ngoài thân thể, đột nhiên, trong tay hiện lên một “hoàng phù”, trong miệng mạc niệm cái gì đó, cuối cùng khẽ quát một tiếng, phóng “hoàng phù” ra.
Một đạo lôi điện từ trên trời giáng xuống, phóng thẳng vào chỗ Lâm Vũ Tuyền, kiếm bộ (bộ pháp trong kiếm quyết) dao động, chật vật tránh thoát một kích, nhưng bị dư uy kích chấn.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Truyenyy
chấm cơm.
Kình lực cường đại đem Lâm Vũ Tuyền đẩy đi mấy trượng mới đứng vững thân hình, bờ môi mềm mại mê người chảy xuống một vệt máu không tương xứng.
“Sách sách sách!” Bao Mộc Bạch không ngừng lắc đầu chậc lưỡi, “Ngươi xem đó, ngươi xem đó, hôm nay đem tiểu mĩ nhân biến thành như vậy, rất đáng tiếc a, có lỗi, cô nương không bằng hôm nay chúng ta dừng tại đây, tại hạ hướng đến nàng bồi tội, ngày sau nếu có cơ hội thích hợp sẽ đăng môn viếng thăm, nàng để tại hạ li khai a?”
“Mơ tưởng!” Lâm Vũ Tuyền kiều nộ lau vết máu khoé miệng, không hề thương lượng ứng thanh nói.
“Hanh, ta phải đi, ngươi ngăn được sao?” Trong mắt Bao Mộc Bạch chợt loé tia ngoan độc nói.
Một người muốn li khai một người sống chết không cho đi, nếu luận về thực lực thì thực tế hai bên ngang bằng nhau, thế nhưng thủ đoạn của Bao Mộn Bạch rõ ràng phong phú hơn Lâm Vũ Tuyền rất nhiều.
Chỉ nói điện phù vừa rồi, uy lực không gì sánh được, nếu không phải Bao Mộc Bạch cố ý trì hoãn thời gian phóng ra, Lâm Vũ Tuyền muốn tránh sợ là không được, hơn phân nửa sẽ bị đánh trúng.
Bất quá Bao Mộc Bạch phải lấy ra lôi điện phù cũng là đau lòng khôn siết, hắn phải dùng hơn mười khối nguyên thạch mới đổi được một tấm lôi điện đạo phù, dùng trên một người không thể giết quả là có chút lãng phí.
Lâm Vũ Tuyền trong trạng thái hung hăng không sợ chết, làm Bao Mộc bạch càng dần càng tức giận, nữ tử xinh đẹp, tư sắc động nhân như vậy thế gian ít có, không thể tưởng tượng nổi tính cách bướng bỉnh như vậy.
Toàn thân Bao Mộc Bạch loé lên hoàng quang, khí thế hoàn toàn bất đồng, tựa hồ đã tới 6 tinh đạo vệ tiêu chuẩn, một thanh hắc sắc đại đao giống như không trọng lượng, trong tay hắn đang huy vũ càng lúc càng nhanh.
Nhân giai trung cấp đạo kỹ “cổn thạch đao pháp”, một loại đao pháp phối hợp thổ hệ đạo nguyên lực thi triển.
Đương, đương….
Không đến nửa giây, ba chiêu đã qua, trường kiếm trong tay Lâm Vũ Tuyền đã rời khỏi tay bay đi, thẳng tắp cắm trên thân cây khô cách đó mấy trượng, chỗ cái cổ trắng nõn hoạt nộn rõ ràng thấy một thanh đao màu đen.
“Bây giờ để ta đi được chưa?” Bao Mộc Bạch tức giận nói.
“Ngươi giết ta đi!” Kiều nhan Lâm Vũ Tuyền bất động, không một chút sợ hãi, đôi mắt thanh tú rung rung nhắm lại.
“Hảo một liệt nữ, nếu không phải lập trường hôm nay giữa hai chúng ta có vấn đề, thực muốn cùng cô nương kết giao một phen, cũng coi như một mĩ sự!” Bao Mộc Bạch cảm thán nói.
Lâm Vũ tuyền cũng chỉ nhắm mắt lại không nói gì.
“Giết nàng!” Trong sơn lâm u ám truyền đến một thanh âm khàn khàn.
Vẻ mặt Bao Mộc Bạch sửng sốt, quay sang phía u tối không giải thích được nói: “Lúc trước không phải nói không thể giết sao? Giữ lại còn có chỗ dùng!”
Lâm Vũ Tuyền mạnh mẽ mở mắt ra, nhìn về phương hướng âm thanh khàn khàn phát ra, thân thể mềm mại không thể tự chủ được có chút run nhẹ, không nói đến vấn đề không phát hiện ra đối phương tồn tại, chỉ riêng việc hiện tại đối phương truyền âm có nguyên lực thâm hậu, chí ít cũng là đạo vệ đỉnh cấp.
Bao Mộc Bạch cũng không hạ thủ được, thần sắc có chút loé lên bất định, chỉ chờ chốc lát, thanh âm âm trầm khàn khàn lại nói: “Ngươi không động thủ, ta đến!”
Sâu trong sơn lâm cuồng phong nổi lên bốn phía, một đạo bóng đen cuộn gió mà đến, trong nháy mắt đến bên cạnh Bao Mộc Bạch.
Bao Mộc Bạch bị cường thế xuất hiện của đối phương làm cho sửng sốt, một luồng nguyên lực cường đại hầu như ép tới hắn mà đến, đó là tu vi đạo vệ đỉnh cấp sao? Có chút đáng sợ.
Sắc mặt người này xanh đen, trên người tản mát ra một cỗ hắc khí quỷ dị, làm cho nội tâm sinh ra sự chán ghét, một thân hắc sắc trường bào, đem toàn bộ thân thể che kín lại, bao gồm khuôn mặt dạo người.
Chỉ có hai ban tay màu đen mơ hồ có thể thấy được.
Nhìn đối phương chậm rãi giơ hai tay lên, Lâm Vũ Tuyền nhắm mắt lại lần thứ hai, cho tới bây giờ nàng không sợ chết, chết đối với hoàn cảnh hiện tại cũng có thể nói là chuyện tốt.
Hắc bào nhân che lấp trong áo bào đen hé mở một con mắt, loé ra hàn quang u linh, giơ bàn tay lên mạnh mẽ đánh tới Lâm Vũ Tuyền…….
Phanh………
Một tiếng vang bạo phát, thân thể hắc bào nhân giống như diều đứt dây bắn ra ngoài.
Mãi đến hơn hai mươi mấy trượng mới ngã nhào trên mặt đất, đúng là không hiểu vì sao kì diệu bị trọng thương, hắc bào nhân ngồi dưới đất chật vật khinh hoàng nhìn xung quanh, đối với việc vừa rồi làm sao bị đột kích một chút cũng không phát hiện ra.
Lâm Vũ Tuyền nghi hoặc mở đôi mắt đẹp, nhìn hắc bào nhân vừa rồi bên cạnh nhấc tay phớng chưởng đến bản thân nhưng lúc này lại ngồi trên mặt đất phía xa xa.
“Lâm gia lão tổ!” Bao Mộc Bạch thất thanh kêu nhỏ, giống như hắc bào nhân nhìn xung quanh, thần sắc khẩn trương, giống như tuỳ lúc đều có thể chết đi.
Phụ chương: Tương quan chức nghiệp đẳng cấp giai vị. (update lần 2)
Tương quan chức nghiệp đẳng cấp giai vị ( không ngừng tăng thêm)
Tất cả các chức nghiệp đều phân chia làm mười một một cấp giai vị:
Trúc cơ kỳ, phó, vệ, sĩ, sư, đại sư, linh hồn, địa vương, đế hoàng, chí tôn, kỳ minh phong thánh tinh
Từng phân cấp giai vị đều có nguyên lực giá trị dung lượng cụ thể!
Trúc cơ kỳ ít nhất, chỉ cần 100 độ là có thể vượt qua!
Từ phó giai bắt đầu có phân chia nghiêm ngặt giá trị dung lượng, đồng thời mỗi giai vị đều có mười cấp, từ thấp đến cao, 1 tinh, 2 tinh, 3 tinh… đến 10 tinh!
Lấy võ hệ làm ví dụ, võ phó, võ vệ, võ sĩ, võ sư, đại võ sư, linh hồn võ sư, địa vương võ sư, đế hoàng võ sư, chí tôn võ sư, kỳ minh phong võ thánh tinh
Lấy pháp sư làm ví dụ, pháp phó, pháp vệ, pháp sĩ, pháp sư, đại pháp sư, linh hồn pháp sư, địa vương pháp sư, đế hoàng pháp sư, chí tôn pháp sư, kỳ minh phong pháp thánh tinh
Lấy mục sư làm ví dụ, mục phó, mục vệ, mục sĩ, mục sư, đại mục sư, linh hồn mục sư, địa vương mục sư, đế hoàng mục sư, chí tôn mục sư, kỳ minh phong mục thánh tinh
Mặt khác còn xấp xỉ một nghìn chức nghiệp sẽ không nhất nhất nêu ví dụ, mọi người hẳn là chính mình có thể suy ra được …
——————————-
Phó giai tấn cấp vệ giai, từ 100 độ đến 300 độ
Mười cấp phân chia 20 độ một cấp, nói cách khác từ 100 đến 120 độ thuộc về 1 tinh võ phó (hoặc đạo phó, chiến phó hoặc pháp phó ), 2 tinh võ phó là 120 đến 140, theo thứ tự cho đến 10 tinh võ phó.
Vệ giai tấn cấp sĩ giai, từ 300 độ đến 800 độ
Mười cấp phân chia 50 độ một cấp, nói cách khác 300 đến 350 độ là 1 tinh cấp, theo thứ tự cho đến 10 tinh mới thôi, vượt qua 800 độ tiếp tục tấn cấp giai vị tiếp theo.
Trước tiên giới thiệu hai cấp giai vị làm tiêu chuẩn, sau này sẽ tiếp tục gia tăng cấp giai vị tiêu chuẩn, chúng tôi sẽ update dung lượng giá trị căn nguyên lực cấp tiếp theo, mời các bạn tiếp tục theo dõi!!!
———————————-
Sĩ giai tấn cấp sư giai, từ 800 đến 1500 độ
Mười cấp phân chia 70 độ một cấp, 800 đến 870 là 1 tinh cấp đoạn, tiếp tục suy rộng ra.
Cấp giai vị này võ sĩ ngưng kết nội tâm, đạo sĩ ngưng kết đạo thai.
Danh môn đại phái thu nhận môn đệ yêu cầu thấp nhất là tu vi đạt được sĩ cấp.
Sư giai tấn cấp đại sư giai, từ 1500 đến 3000 độ
Mười cấp phân chia 150 độ một cấp, từ 1500 đến 1650 là 1 tinh giai đoạn, tiếp tục suy rộng.
Gại vị này võ sư ngưng kết nội tinh, đạo sư ngưng kết nội anh.
Nội tâm ngưng tụ trở nên trong suốt mềm mại trong sáng đó là nội tinh.
Đạo thai dựng dục, tạo ra nguyên thức trẻ sơ sinh đó là nội anh.
Tiến cấp sư giai xem như chân chính bước vào con đường mới, bước trên con đường tu luyện của cuộc đời, dưới sư giai trong mắt người tu luyện chỉ là giai đoạn phàm nhân.
Chỉ có đạt được sư giai mới được tính là thoát ly định luật bình thường của con người, hướng tới đại đạo và chân võ (ma pháp và dũng chiến) đích phương hướng rảo bước tiến lên liễu kiên cố đích một.
Hiện nay tại Kỳ Đông đại lục hỗn loạn, đợi khi đến Minh Tây đại lục, tiếp tục giới thiệu chức nghiệp tấn cấp tiêu chuẩn và quy luật tu luyện.
—————————————-
Dược phẩm phân loại:
Chia làm thượng giai, trung giai, hạ giai tam cấp giai vị
Mỗi một cấp giai vị phân chia làm chín cấp bậc, từ thấp đến cao chia cửu phẩm, bát phẩm, thất phẩm, … , nhất phẩm
Hạ giai cửu phẩm là cấp thấp nhất, nếu không đạt được một tầng cấp dược phẩm, sẽ chỉ là dược phẩm bình thường không có hiệu quả tăng nguyên.
Trên bậc nhất phẩm là mức độ cao nhất, đây là thứ vô cùng hệ trọng, làm thế nào để có phương pháp tột bậc này, xin mời theo dõi để có giải đáp
Kết trận phân loại:
Chia làm thiên giai, địa giai
Cẩn thận phân chia tương đối phức tạp, mạnh yếu hơn kém cũng không rõ ràng, có một số nhược trận lại có thể khắc chế cường trận.
Thông thường chỉ phân chia làm sơ cấp, trung cấp và cao cấp
————————————————————————–