Trở lại Lam Kim Thụ tộc, các vị trưởng lão đã tập trung trước bản thể Thụ Tổ và chờ đợi. Đường Tam đột nhiên mất tích khiến bọn họ thực sự boàng hoàng. Nhưng may mắn thay, không bao lâu sau bọn họ đã thấy Đường Tam bình an trở về, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Đường Tam không có tiếp tục tu luyện, sau những ngày bế quan này, trạng thái của hắn đã điều chỉnh đến đỉnh phong, tu vi cũng đạt đến Thập Nhất giai trung kỳ. Đây là cấp độ hắn tự đánh giá, nếu so với Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc thì ngay cả các cường giả Thập Nhất giai đỉnh phong cũng không thể bằng hắn được.
Tất cả mười lạc ấn huyết mạch đều được tăng cường. Được năng lượng sinh mệnh tinh khiết từ Thụ Tổ tăng phúc, các lạc ấn của hắn càng thêm vững chắc, tu vi cũng dần tăng lên.
Thu hoạch của chuyến đi này rất lớn, thậm chí thu hoạch từ quyền trượng Hỏa Thần ở Hỏa Lê tộc cũng chỉ được xem là nho nhỏ. Đối với Đường Tam, huyết mạch siêu cấp mới ngưng tụ không phải là thu hoạch lớn nhất. Thứ khiến hắn coi trọng nhất chính là Linh Tê Thiên Nhãn.
Cảnh giới tăng lên, Linh Tê Thiên Nhãn không đơn giản chỉ là khống chế số mệnh nữa, Đường Tam ngày càng hiểu rõ vì sao Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng lại có địa vị cao như vậy trong hai tộc Yêu Tinh. Số mệnh khống chế vạn vật, là loại năng lực có thể dẫn động thiên địa biến hoá.
Cực hạn trên vị diện này là Thập Nhị giai, cũng chính là cấp độ Cửu Vĩ Thiên Hồ của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Nhưng đến khi Đường Tam khôi phục cấp độ Thần Vương, hắn nhất định có thể khai phát năng lực này hơn nữa, do đó để mình có được Linh Tê Thiên Nhãn cường đại hơn. Khi ấy, liệu hắn có thể nhìn thấy số mệnh vũ trụ hay không?
Với tu vi dần dần khôi phục, bây giờ Đường Tam không chỉ nghĩ đến việc sinh tồn trên vị diện này. Hắn đã bắt đầu suy nghĩ về việc Thần giới sẽ phát triển như thế nào khi hắn trở lại, làm sao có thể duy trì sự ổn định, đặc biệt là làm thế nào để chống lại pháp tắc vũ trụ, để không tái hiện bi kịch trước đó nữa.
Pháp tắc vũ trụ đã điều khiển mọi thứ trong vô hình, nếu hắn có được một đôi mắt nhìn thấu số mệnh và đoán trước được điều gì đó thì đương nhiên mọi việc sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Vì vậy, lần này Linh Tê Thiên Nhãn mượn lực lượng Thụ Tổ tăng lên, Đường Tam là người vui nhất. Dù sao, hắn rất khó tiếp xúc với Thiên Hồ tộc có cấp bậc cao. Thiên Hồ tộc cấp Vương Giả trở lên đều được bảo hộ cực kỳ nghiêm ngặt. Ở bên người luôn có thủ hộ giả, căn bản không thể tuỳ ý tiếp cận.
Ngoài Linh Tê Thiên Nhãn thì phải kể đến lạc ấn huyết mạch Kim Cương Thiên Tinh Hoàng. Hiện tại nó đã bị Tinh Tinh phong ấn, nhưng vẫn là một tồn tại cấp Hoàng Giả, tương đương là Đường Tam tích luỹ một phần lực lượng cho bản thân. Đợi đến khi hắn đột phá trở thành Hoàng Giả thì có thể bổ sung cho mình ngay lập tức, hoặc ít nhất có thể tăng cường độ thân thể hắn lên cấp Hoàng Giả trước. Phải biết rằng, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng tuy xếp phía sau trong các Hoàng Giả, nhưng lực phòng ngự của hắn cũng khá mạnh.
Trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, đồng thời lộ ra thần quang mơ hồ, Đường Tam nhìn các vị trưởng lão, nói: “Ta sẽ chấm dứt tu luyện, chuẩn bị về Tổ đình báo cáo công tác.”
Các vị trưởng lão rất vui mừng, Đại trưởng lão nói: “Vậy chúng ta chúc tộc trưởng sẽ được Tổ đình tán thành, chính thức trở thành Thành chủ thành Kiến Mộc chúng ta. Việc báo cáo công tác của người hẳn không có vấn đề gì. Người cũng không biết, gần đây các chủ thành đã đưa tới biết bao là bảo vật quý hiếm, chỉ vì muốn tạo quan hệ tốt đẹp với chúng ta, còn mời chúng ta đến các chủ thành khác giao lưu.”
Đường Tam khẽ gật đầu, nói: “Trước khi rời đi ta có một việc muốn bàn với các vị trưởng lão.”
“Tộc trưởng mời nói.” Vẻ mặt các trưởng lão lập tức trở nên nghiêm túc, hơi khom người hành lễ với Đường Tam.
Đường Tam nói: “Lam Kim Thụ tộc chúng ta sở dĩ bị các chủng tộc khác nhòm ngó là vì hoài bích có tội. Bản thân chúng ta có được năng lượng sinh mệnh mạnh mẽ và tinh khiết nhất, mà chủng tộc nào cũng rất cần nguồn năng lượng này. Cho nên bọn họ mới liều lĩnh ra tay với tộc nhân tộc ta, dùng phương thức gϊếŧ hại, vắt kiệt năng lượng sinh mệnh để cung cấp bọn họ tăng lên bản thân. Điều này càng đúng với các chủng tộc không phải hệ thực vật, bởi vì bọn họ cần một nguồn năng lượng sinh mệnh rất lớn mới có thể thức tỉnh.”
“Như người ta đã nói, sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy. Tuy rằng hiện tại chúng ta đã ổn định vì Thụ Tổ sống lại. Dưới quang huy Thụ Tổ rực rỡ, tạm thời sẽ không có bất kỳ chủng tộc nào ra tay với chúng ta. Nhưng đó chỉ là biện pháp tạm thời chứ không phải lâu dài. Hơn nữa, dù các chủng tộc này không tấn công tộc ta, nhưng vẫn còn một số cá nhân không hề kiêng kỵ gì. Quang huy Thụ Tổ tuy rằng sáng ngời, nhưng cũng không thể chiếu tới từng góc nhỏ trên đại lục. Với năng lượng sinh mệnh khổng lồ như thế, chúng ta luôn phải đề phòng có kẻ bí quá hoá liều. Dù đề phòng tới cỡ nào thì vẫn luôn có sơ sót, và trong tương lai gần, một số tộc nhân sẽ gặp phải nguy hiểm. Vì thế, chúng ta nhất định phải giải quyết vấn đề này.”
Nghe Đường Tam nói, các trưởng lão không khỏi lộ ra vẻ nghi ngờ, vấn đề này nên giải quyết như thế nào đây? Đó là một vấn đề lớn đã vây khốn Lam Kim Thụ tộc không biết bao nhiêu năm. Bản thân bọn họ có năng lượng sinh mệnh mạnh mẽ, đó cũng là căn bản của Lam Kim Thụ tộc, cũng không thể nói bọn họ bỏ đi năng lượng sinh mệnh được. Cho dù khi Thụ Tổ còn tại thế thì cũng không thể giải quyết vấn đề này. Đương nhiên, đó cũng là vì Thụ Tổ đủ cường đại để che chở cho toàn bộ Lam Kim Thụ tộc.
Hiện tại thật vất vả Thụ Tổ mới sống lại, uy hϊếp quần lâm, trong lòng các trưởng lão kỳ thật đều không muốn bàn tới vấn đề này. Dù sao, trong thời gian ngắn sẽ không có chuyện nguy hiểm như vậy xảy ra.
Đại trưởng lão nói: “Tộc trưởng, muốn giải quyết vấn đề này, biện pháp tốt nhất là người thành Hoàng, đặc biệt phải trở thành Hoàng Giả cường đại. Như vậy, có uy hϊếp của người và Thụ Tổ, những tên trộm nhỏ lẻ sẽ không dám ra tay với tộc ta.”
Đường Tam lắc đầu, nói: “Dù ta có trở thành Hoàng Giả thì vẫn là trị ngọn không trị gốc. Chỉ cần một ngày chúng ta còn năng lượng sinh mệnh cấp cao thì ngày đó vẫn luôn bị ngấp nghé. Cho nên ta có một ý nghĩ, các ngươi nghe một chút.”
Các trưởng lão kính cẩn nghe với lòng tràn đầy nghi hoặc.
Đường Tam nói: “Ta muốn trong tương lai, tộc ta có thể trở thành Thánh tộc trên toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục, trở thành tồn tại mà tất cả các chủng tộc phải tôn sùng. Như vậy, tất cả các vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng. Tộc nhân của chúng ta cũng có được đảm bảo an toàn lớn nhất.”
“Thánh tộc?” Cận Miểu Sâm tò mò hỏi: “Ca, làm sao chúng ta có thể trở thành Thánh tộc được?”
Đường Tam mỉm cười, “Chính là để quang huy Thụ Tổ thực sự chiếu đến mọi ngóc ngách trên đại lục.”
Ánh mắt hắn nhìn qua các trưởng lão rồi nói tiếp: “Hiện tại các chủng tộc không phải đều khao khát năng lượng sinh mệnh của tộc ta sao? Vậy thì, nếu chúng ta cho bọn họ một nguồn năng lượng sinh mệnh ổn định thì bọn họ sẽ đối xử với chúng ta như thế nào?”
“Chuyện này … nên cho như thế nào?” Ánh mắt Đại trưởng lão trở nên ngưng trọng.
Vì chuyện đánh chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, thay đổi hoàn toàn địa vị của Lam Kim Thụ tộc trên đại lục, hiện tại Đường Tam có uy vọng cực kỳ lớn trong Lam Kim Thụ tộc. Đại trưởng lão thực sự sợ hướng phát triển mà Đường Tam đưa ra sẽ ảnh hưởng đến truyền thừa của toàn tộc.