Dịch Giả: hensinki7000
Biên Dịch: Dangneo
Đương nhiên là Bàn Long Hội – Trường Tồn rồi
Độc cô bác tâm tình trên mặt thu liễm, lại biến hóa thành bộ dáng lãnh đạm vốn có, Hắn thản nhiên nhìn Đường Tam hỏi:
“Ngươi đã ăn được Thảo dược gì ở đây mà ngay cả độc của Bích Lân Xà Hoàng cũng không sợ?”
Đường Tam cũng không giấu diếm,nói:
“ngày hôm qua sau khi ngươi đem ta đến đây, ta đã nghĩ nhiều cách mới Dùng được Bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh kiều sơ.”
“Bát giác huyền băng thảo, Liệt hỏa hạnh kiều sơ?”
hai cái tên này độc cô bác ngay cả nghe cũng chưa được nghe qua.
Đường Tam gật đầu,
“đó chính là hai loại dược vật được tạo thành ở trung tâm hai loại Băng Tuyền và Hỏa Tuyền. do hấp thu tinh hoa của cực âm và cực dương nên đã dẫn sinh ra hai loại Thảo dược đặc biệt này.”
Nghe Đường Tam nói như vậy thì trong đầu Độc cô bác bắt đầu xuất hiện vài ấn tượng về hai loại dược vật này,
“ngươi nói chính là trung tâm của hai dòng suối đó sao? Chẳng lẽ hai loại dược thảo này cũng có cách thể ăn hả?”
Bởi vì đặc tính đặc thù của Bát giác huyền băng thảo cùng Liệt hỏa hạnh kiều sơ cho nên hắn nhớ rất rõ ràng, Tại cả băng hỏa lưỡng nghi nhãn thì hai loại dược thảo này đều chỉ là duy nhất mà thôi.
Hắn đã từng thử dùng cách dùng Hồn Lực thâm hậu của hắn xâm nhập vào trung tâm hai cực đó rồi lấy dược thảo ra nhưng khi vừa tiếp xúc với chúng thì khiến hắn phải kinh hãi cả đời, Độc cô bác biết hai loại thảo dược này có hàm chứa hàn độc cùng hỏa độc là kinh khủng nhất mà từ trước đến nay hắn biết.
Phải nói là Cực kỳ bá đạo, đối với dược tính không rõ ràng cho nên lão cũng không dám làm liều.
Bởi vì bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh kiều sơ cũng đều chỉ có một mà thôi nên Đường Tam không sợ Độc cô bác biết,
“đúng vậy, hai loại dược thảo này đều là vật tuyệt độc, người thường chỉ cần tới gần trong vòng mười thước, thì trong ba phút sẽ bị đóng băng hoặc là hóa thành tro tàn, đừng nói đến việc ăn nó. Nhưng bởi vì âm dương tươc khắc, băng hỏa chế trụ nhau khiến cho hai loại thảo dược cực đoan này mà cùng ở một chỗ thì sẽ dung hòa lẫn nhau, độc tính giảm đi, đây cũng là cơ hội duy nhất để dùng nó mà thôi. Lúc phục dùng thì hai loại độc tố do có tính bài xích lẫn nhau nên biến thành hỗ trợ lẫn nhau dẫn đến công hiệu cải tạo thân thể. Tiếp tục dùng thêm một chút phương pháp đặc thù để hấp thu thì liền có thể tạo được hiệu quả thủy hỏa bất xâm.”
“Tốt thật tốt cho câu Thủy Hỏa Bất Xâm.”
Độc cô bác nhìn Đường Tam với khuôn mặt giật giật. Trong lòng thoáng có chút do dự.
Hắn mặc dù không rõ ràng lắm bát giác huyền bẵng thảo cùng liệt hỏa hạnh kiều sơ thật sự có thể dùng như vậy hay không nhưng hắn lại biết tính bá đạo của hai loại dược thảo này. Cho nên hắn hiểu được bây giờ Đường Tam còn chưa thể đem dược tính của hai loại dược thảo này hấp thu hoàn toàn, Nếu mình có thể uống máu của hắn, có lẽ…, nhưng hắn nghe Đường Tam nói muốn hấp thu hai loại dược thảo này thì phải có phương pháp đặc thù, không biết là phương pháp gì đây?
Nghĩ tới đây, độc cô bác hỏi dò:
“Ngươi chính là bằng vào chúng nó để khắc chế ba loại kịch độc của ta?”
Đường Tam lạnh nhạt cười nói:
“có thể nói như vậy. Lão quái vật, sau khi ngươi dẫn ta tới đây thì ta mới biết được nguyên nhân vì sao độc tố trong cơ thể ngươi không tiếp tục cắn trả nữa. Đó chắc chắn là do tác dụng của Băng hỏa lưỡng nghi nhãn. Hàn âm cực cùng sí nhiệt dương tuyền đối với độc vật gì thì đều có tính khắc chế rất mạnh, trong nước suối càng là vạn độc bất xâm, đối với người thường mà nói không cách nào chịu được hoàn cảnh nơi này.Cho dù là hồn thú cường đại cũng không được, Ta hỏi ngươi có phải khi đến nơi này thì ngươi không còn cảm thấy dễ chịu hơn nhiều không? Theo ta dự đoán thì hơi thở của Băng hỏa lưỡng nghi nhãn đã khắc chế kịch độc ở trong cơ thể của ngươi. Ở chổ này tu luyện mặc dù không đủ để giải trừ độc tố trong cơ thể, nhưng ít ra ta có thể cam đoan ngươi sống đến trăm tuổi cũng không có vấn đề gì.Chỉ là…?”
Độc cô bác nhịn không được hỏi:
“chỉ là cái gì?”
Đường Tam than nhẹ một tiếng, nói:
“ta sỡ dĩ ăn liệt hỏa hạnh kiều sơ cùng bát giác huyền băng thảo đó là còn có một dụng ý quan trọng, đó là muốn tiếp tục sinh tồn tại đây. Hai loại dược thảo này ở cùng một chỗ thì cũng coi như một cái Bưng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn nhỏ mà thôi, chỉ là hiệu quả kháng độc không kinh khủng bằng băng hỏa lưỡng nghi nhãn. Trên người ngươi có độc ta nghĩ ra hai phương pháp giải trừ, trong đó một loại chính là đồng thời ăn vào hai loại dược thảo này, sau đó bằng vào hồn lực cường đại đem hấp thu hết, theo cách này ta có đến tám phần nắm chắc có thể hóa giải độc tố trong cơ thể của ngươi.”
ánh mắt Độc cô bác dần dần trở nên khó nhìn,
“Thế mà ngươi lại ăn chúng.”
Đường Tam mỉm cười nói:
“lão quái vật, ngươi trước hết nghe ta nói xong đã. ”
Hắn nếu có thể đem chuyện này nói cho Độc cô bác nghe thì chắc chắn sẽ có đạo lý của hắn,
“Bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh kiều sơ cũng chính là các loại tiên phẩm thảo dược cực kỳ trân quý, mặc dù chúng cũng là kịch độc, một khi ngươi mà ăn chúng vào thì độc trên người ngươi chắc chắn sẽ được giải, nhưng…. Đến lúc đó tất cả độc của ngươi cũng bị đồng hóa mà mất đi, nói cách khác ngươi sẽ không còn có thể dùng độc như trước nữa, như vậy ngươi nguyện ý sao?”
“cái này…”
Độc cô bác ngẩn người, hắn vốn đã định ra tay,nhưng nghe Đường Tam vừa nói như vậy khiến hắn nhất thời do dự.
Đường Tam nhìn tới nhìn lui trên người Độc cô bác nói:
“nếu ngươi không tin ta nói,như vậy tốt thôi, máu của ta hàm chứa dược tính của hai loại dược thảo ta sẽ lấy cho ngươi uống thử nhưng một khi tu vi ngươi mà giảm sút thì đừng trách ta đấy.”
“Không cần thử đâu tiểu quái vật.”
Độc cô bác giật mình nói.
“Sao mà ngươi hiểu biết nhiều thế?”
Đường Tam ung dung không gấp nói:
“khi còn bé ta từng xem qua một quyển sách, trong đó có ghi lại rất nhiều sự kỳ quái, sách đó có tên là Hoàng kim ốc, tri thức này tự nhiên là xem trong sách rồi.”
“ngươi vừa rồi nói có hai phương pháp có thể giải độc cho ta thì phương pháp thứ hai là gì?”
Độc Cô Bác hỏi.
Đường Tam nói:
“phương pháp thứ hai thì ta chỉ có sáu phần nắm chắc sẽ thành công mà thôi tuy nhiên nếu làm theo phương pháp này thì công lực của ngươi sẽ không bị ảnh hưởng. Đương nhiên với cháu gái ngươi mới nhiễm độc nên ta có thể chắc chắn chữa được. Phương pháp này có thể nói là không phức tạp. Ngươi sở dĩ bị độc tố cắn trả chủ yếu là vì ngươi tu luyện độc công. Nếu ngươi sở hữu khí vũ hồn thì dễ xử lý hơn, chỉ cần đem độc tố trong cơ thể ngươi ngưng tụ lại trên vũ hồn của mình, hết thảy đều dễ dàng mà giải trừ đi. Nhưng sử hữu thú vũ hồn cho nên độc tố mới có thể cùng ngươi dung hợp, mặc dù hồn lực của ngươi có thể có tác dụng điều động cùng áp chế nhưng chúng sẽ như một bộ phận của cơ thể ngươi như vậy sẽ gây tổn thương thật lớn cho ngươi. Nếu vừa muốn giữ lại kịch độc trong cơ thể ngươi lại vừa không để nó ảnh hưởng lại cơ thể thì có lẽ phải tìm một vật cho nó ký sinh lên, làm chỗ chứa đựng nó. Ta nghĩ với thực lực cuả ngươi chắc chắn phải có Hồn cốt đùng không.”
Độc cô bác cũng là một đại cao thủ về dùng độc nên khi nghe Đường Tam nói như vậy thì nhất thời đã hiểu được, trong mắt bích quang sáng ngời,
“ý của ngươi chính là đẩy độc tố trong cơ thể ta vào hồn cốt như thế sẽ không gây nguy hiểm đến cơ thể ta nữa sao?”
Đường Tam gật đầu nói:
“Chính là đạo lý này, ngươi cùng cháu gái của ngươi cũng giống nhau, Ngươi chỉ cần kiếm cho nàng một khối hồn cốt thích hợp để lúc nàng tu luyện thì đẩy độc tố vào hồn cốt thì sẽ không có vấn đề gì nữa. Giống ta bây giờ mặc dù có độc tố rất nhiều nhưng chúng đều nằm trong Lam Ngân Thảo cùng Ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu, cho nên cơ thể ta không bị sao cả.”
Độc cô bác nhíu nhíu mày,
“lão phu tu luyện vũ hồn của Bích lân xà đã hơn bảy mươi năm, thân thể đã cùng độc tố dung làm một thể, độc này cũng không thể bức ra được, như vậy thật không hay, một khi cố bức ra thì độc tố cắn trả lại càng mạnh mẽ hơn nữa. Tiểu quái vật, không phải ngươi cố ý dậy ta cách tự tử hả.”
Đường Tam thản nhiên nói:
“Đây là biện pháp duy nhất, Đương nhiên cũng không phải để ngươi trực tiếp dùng hồn lực bức ra, đúng như ngươi nói, một khi cố dùng hồn lực bức nó ra thì sự cắn trả của độc tính càng thêm mạnh hơn. Ý ta là phải dùng thuốc dẫn nhất định để chúng từ từ đem độc tố trong người ngươi ra, để chúng tập trung vào bên trong hồn cốt, đây đúng là một quá trình dài dòng, cũng không phải một, hai ngày là có thể hoàn thành được. Dù sao,bây giờ ngươi cũng có thể được xem là một người độc cho nên ta mới nói chỉ có sáu phần nắm chắc. Bất quá có một chút có thể dám chắc, cho dù không cách nào giúp ngươi đem độc tố hoàn toàn dung nhập bên trong hồn cốt, nhưng ít nhất thì giảm bớt sự đau khổ của ngươi cũng là đơn giản. ngươi có nguyện ý thử qua không?”
độc cô bác nhìn Đường Tam, trong mắt thần quang thu lại,
“tiểu quái vật, ta đã nhiều lần muốn giết ngươi, ngươi thật sự nguyện ý giúp ta giải độc chứ? Ngươi không sợ sau khi độc tố trong người ta được giải thì ta sẽ giết ngươi sao?”
Nghe độc cô bác nói như vậy thì Đường Tam biết Độc cô bác đã tin mình rồi, hắn lạnh nhạt nói:
“Mặc kệ ngươi không tin cũng được, ta không hề ghét độc, thậm chí là càng thích dùng độc. Nhìn độc nhân như ngươi thì sợ rằng cả đại lục cũng chỉ có một người mà thôi. Khi ta giải độc cho ngươi cũng tính là ngươi cho ta được thí nghiệm quý báu.Về phần ngươi có thể phục hồi hay không, ta mặc dù không thể dám chắc nhưng ta lại có thể khẳng định nếu ngươi giết ta thì cháu gái ngươi cũng sẽ chết. Ta chữa cho ngươi tại đây nhưng khi chữa cho cháu gái ngươi thì phải để cho nàng đi theo ta, sẽ có các sư phụ của ta hỗ trợ, lúc đó ta và ngươi sẽ không có quan hệ. Ngươi xem coi như thế có được không.”
Độc cô bác suy nghĩ một chút nói:
“được thôi Tiểu quái vật. Ngươi đã cho ta có chút tin tưởng, như vậy ta sẽ tạm tin. Hết thảy đông thành vấn đề, chắc chắn sẽ khong giết ngươi nhưng bây giờ ngươi phải đem thuốc này uống trước đi. Mạng già này của ta mặc dù không đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng ta cũng vẫn muốn sống thêm vài năm nữa. Nếu ngươi khiến ta chết thì ngươi cũng coi như là tự tử vậy.”
Vừa nói, tay Độc cô bác hé ra rồi một đạo lục quang từ trong miệng phun ra, đúng là một viên châu màu xanh biếc dưới sự khống chế của Độc cô bác đang chậm rãi hướng Đường Tam bay đến, Đường Tam mở tay phải ra để nó rơi vào lòng bàn tay. Hắn cũng không biết đây là vật gì nhưng hắn cũng còn nhớ lúc trước Độc cô bác phá Thánh long Bổn Chướng chính là nhờ vào hạt châu này.
Đường Tam cười khổ nói:
“Từ trong miệng ngươi phun ra mà lại bắt ta ăn vào, tựa hồ có chút ác tâm sao.”
Độc cô bác lạnh lùng quắc mắt một cái:
“Ta cũng không sợ phải nói cho ngươi, cái này chính là sau khi ta tiến hóa từ Bích Lân Xà thành Bích Lân Xà Hoàng rồi ngưng tụ thnàh Đan Châu, có thể nói, một nửa thực lực của ta là nằm trong hạt châu này. Nếu ta chết đi thì nó sẽ trực tiếp nổ trong cơ thể ngươi, đừng nói là ngươi, cho dù là Phong Hào đấu la cũng không thể chịu được sức nổ của nó đâu. Tiểu Quái Vật ngươi rất giảo hoạt, lão phu không thể không để lại một đường lui cho mình được.”