Trình Cung biết bản thân cũng bởi vì đạt được Âm Dương Vạn Vật Quyết mới đột phá được hạn chế này. Chỉ là lúc đó Trình Cung thành tựu Đạo Tôn trước sau hầu như không ai biết. Do đó về sau tuy rằng biết hắn là Đan Đạo Đại Sư cường đại nhất, nhưng đều cho rằng hắn cũng là Đạo Tôn mấy vạn năm trước mới xuất hiện mà thôi.
Chỉ có rất ít người quen biết, mới biết được tình huống của Trình Cung như lão bất tử, Thanh Trúc Đạo Tôn,…
Nếu như không phải bởi vì con đường Đạo Tôn đã mất, Cửu Âm Ma Đế cũng không có khả năng mạo hiểm làm những chuyện điên cuồng kia.
Đời trước, Trình Cung đạt được Đạo Tôn tuy rằng cũng rất khó khăn, nhưng hoàn toàn không suy nghĩ mấy vấn đề này. Đời này góc độ khác nhau mới biết được nó lại khó khăn như vậy.
Trình Cung tại Cửu Châu đại địa yên lặng không lâu, nhưng là một loại tích lũy. Sau đó tiến nhập Linh Sơn có chút cảm ngộ, lúc này mới mượn bản nguyên đạo khí, thần niệm dĩ nhiên mơ hồ có vẻ khôi phục cảm giác về Đạo Tôn cảnh giới.
Trong nháy mắt này, bản thân Trình Cung cũng bị dọa, tuy rẳng mình chỉ là khôi phục. Nhưng cánh cửa Đạo Tôn giống như tuyệt lộ, bản thân sao lại khinh địch như vậy…chỉ là một chút cảm ngộ, cho dù là khôi phục cũng không nên như thế a.
Nếu như thực sự dễ dàng, Côn Bằng Đại Đế, Băng Diễm Thiên Tôn, Chu Tước Thiên Tôn, Cửu Âm Ma Đế, bọn họ cũng không thể bị vây lại lâu như vậy.
Phải biết rằng bọn họ đều là tồn tại kiệt xuất nhất trong một hai vạn năm gần đây. Một thời đại không biết đã chết đi bao nhiêu kẻ thiên tư tuyệt diễm, cuối cùng chỉ còn lại bọn họ.
Đột nhiên, trong đầu Trình Cung linh quang chợt lóe.
Thần niệm trong nháy mắt từ trong tiểu hư đỉnh thoát ra. Tốc độ khôi phục giảm bớt trăm nghìn lần. Thoáng cái trở nên vô cùng khó khăn, tuy rằng bản thân đã có điều cảm ngộ, giống như biết rõ con đường ở phía trước, nhưng đột nhiên trên người giống như đeo vật nặng nghìn cân.
Thì ra là thế, trong lòng Trình Cung thông suốt, bản nguyên đạo khí, tất cả đều là bởi vì có nó.
Thần niệm của Trình Cung lại tiến nhập bên trong tiểu hư đỉnh chỗ bản nguyên đạo khí, mượn nó để khôi phục thần niệm. Trong nháy mắt giống như là người bị ngạt nước lâu, rốt cuộc có thể hô hấp, vô cùng thoải mái, vui sướng, áp lực nhất thời biến mất không thấy.
Đến cảnh giới này sẽ không chỉ là cần nguyên khí, nguyên tinh đơn giản như vậy. Nhất là đến cảnh giới như Côn Bằng Đại Đế, Băng Diễm Thiên Tôn, Chu Tước Thiên Tôn dù có nhiều nguyên tinh cũng không có trợ giúp quá lớn đối với bọn họ.
Lúc này Trình Cung rốt cục cũng minh bạch, Linh Sơn đại kiếp hoặc giả sau biến động Linh Sơn năm đó, khẳng định đánh mất rất nhiều bản nguyên đạo khí. Do đó, sau này người khác mới khó khăn đột phá.
Chính mình năm đó đạt được Âm Dương Vạn Vật Quyết, còn phải cần một ít đan dược. Những đan dược có một số lực lượng phải đến khi mình trở thành Đạo Tôn mới triệt để dung nhập thân thể. Khi đó mơ mơ hồ hồ căn bản không rõ ràng chuyện gì xảy ra lắm.
Trình Cung đột nhiên nghĩ đến, năm đó lão bất tử tìm được mình, biểu tình kinh ngạc khi biết bản thân không ngờ là Đạo Tôn.
Kháo, lão gia hỏa này khẳng định biết có chuyện gì xảy ra.
Ngoại trừ hắn ra, hình như ngay cả Thanh Trúc Đạo Tôn cũng không quá rõ sự tình này. Hắn cũng không biết vì sao người đời sau khó có thể tu luyện đạt đến Đạo Tôn, chỉ cho rằng Thiên Địa biến động, nguyên khí không bằng trước đây, Thiên Địa có tác dụng áp chế…
May là đời trước đã biết trong tế đàn của Thần Long Tiên Cung đạt được bản nguyên đạo khí khổng lồ như vậy, bằng không thực sự có thể là bi kịch rồi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đến cảnh giới này hởi chút cảm ngộ, thời gian liền trôi qua như tên bắn. Tần Vân Nhi, Tiểu Phong Tử cùng Trình Cung toàn bộ đều tại tiểu hư đỉnh gia tốc tu luyện. Trong nháy mắt, hơn hai mươi năm đã trôi qua. Pháp lực của bản thân Trình Cung sau khi điên cuồng hấp thu lực lượng của Đạo Tôn Long Châu, dưới tình huống vận chuyển Âm Dương Vạn Vật Quyết đến cực hạn đến cực hạn, rốt cục lại có điểm đột phá, đạt được cấp bậc Thiên Tôn trung kỳ.
Thân thể bởi vì hoàn toàn đem lực lượng của Hư Không Âm Dương Kiếp hấp thu rèn luyện, hơn nữa sau đó Trình Cung trực tiếp lấy Chí Dương Chân Hỏa, Chí Âm Chân Hỏa không ngừng rèn luyện hơn hai mươi năm, cường độ thân thể đã đạt được trình độ Thiên Tôn đỉnh phong.
Thần niệm mượn bản nguyên đạo khí tiến triển cực nhanh, nhưng coi như là trình độ tiến bộ này, cũng bất quá là vừa mới đạt được bán bộ Đạo Tôn. Còn nửa bước nữa mới chân chính bước ra, khó khăn lớn hơn nhiều, nhưng Trình Cung được như vậy đã phi thường thỏa mãn.
Côn Bằng Đại Đế, U Minh Cửu Thiên, Băng Diễm Đạo Tôn, bọn họ đều tu luyện hơn vạn năm, thần niên cũng không có mạnh mẽ như mình, có lẽ chỉ là mượn một thứ gì đó, lực lượng có thể tiếp cận bán bộ Đạo Tôn cũng đã không tệ rồi. Chính mình chỉ là hơn hai mươi năm liền đạt được trình độ này đã là kỳ tích rồi.
Cho dù có bản nguyên đạo khí tương trợ, thần niệm khôi phục đến hậu kỳ cũng phi thường chậm rãi, hoặc giả vẫn đang khôi phục. Nếu như tu luyện đơn thuần, không có cảm ngộ, không có các loại kinh lịch, hơn nữa cũng đủ thời gian tu luyện, tuyệt đối không có khả năng tiến bộ.
– Thình thịch!
Không lâu sau khi Trình Cung kết thúc tu luyện, đang thể hội thu hoạch lần này, chuẩn bị lại tiến nhập tiểu hư định, tiến thêm một bước rèn luyện cường độ thân thể, đột nhiên đạo phù mang theo trên người vỡ vụn.
Những đạo phù này đều là Trình Cung gần đây luyện chế ra. Trình Cung khẽ động thần niệm liền biết là ông ngoại có chuyện, nghĩ lại bản thân đã ở trong tiểu hư đỉnh hơn hai mươi năm, bên ngoài hẳn là đã qua hơn hai tháng. Nếu như điều tra ra được tin tức gì, đã sớm thông báo cho mình. Nhất định là những tin tức kia không quá quan trọng. Lần này thông báo cho mình hẳn là có chuyện khác.
Trong lòng suy nghĩ, Trình Cung đã rời khỏi tiểu hư đỉnh cùng không gian bên trong Hư Không Âm Dương Đỉnh ngoại đỉnh.
Mới vừa ra ngoài liền thấy Lô Quân Hạo và Long Lộc Yêu Đế đang chờ ở đó. Long Lộc Yêu Đế từ sau khi giọt tinh huyết bản mạng của lão bất tử bị lấy đi, càng trở nên cẩn thận. Từ sau khi Trình Cung tiến nhập không gian Hư Không Âm Dương Đỉnh ngoại đỉnh, hắn vẫn chờ ở đó, thấy Trình Cung đi ra liền đi tới trước thi lễ.
– Long Lộc bái kiến đại thiếu, không biết uy danh của đại thiếu, sau này nguyện ý đi theo đại thiếu, toàn tâm toàn ý đầu nhập vào Đan Thần Phủ.
Hiện tại Đan Thần Phủ không chỉ nổi danh ở Cửu Châu đại địa, hiện tại ở trong Linh Sơn cũng uy danh vô hạn, phát triển rất nhanh.
Còn Trình đại thiếu là ai, Long Lộc Yêu Đế coi như cũng biết một chút. Tuy rằng ban đầu có chút không cam lòng, khiếp sợ, ngoài ý muốn. Dù sao chỉ là một thế tục đại thiếu trên Cửu Châu đại địa mà thôi, nhưng sau đó nghĩ lại những chiến tích của hắn, liền ngay cả Côn Bằng Đại Đế cũng đều không giết được hắn. Tại Cửu Châu đại địa đánh chết Thiên Tôn. Nhạc Uyển Uyển còn lấy thân báo đáp, có người nói gần đây Chu Tước Thiên Tôn, Băng Diễm Thiên Tôn cũng đang hỏi thăm tung tích của hắn.
Không lâu trước hắn có được tin tức, Côn Bằng Đại Đế muốn ước hắn đến Phong Vũ Thạch Quật quyết sinh tử, lại nhớ đến nhi tử của Linh Sơn đệ nhất nhân Cự Linh Đạo Tôn cũng gọi hắn là ân chủ, do hắn nuôi lớn. Long Lộc Yêu Đế lập tức điều chỉnh tâm tính.
– Ầm!
Trình Cung khoát tay, trong bàn tay trực tiếp xuất hiện ba đoàn hỏa diễm, sau khi thần niệm đạt được cảnh giới bán bộ Đạo Tôn, hơn nữa đối với Cửu Chuyển Âm Quyết có lý giải cùng lực lượng bản thân, cường độ thân thể đề thăng, lại mượn bản mạng chân hỏa, Trình Cung dung hợp Chí Dương Chân Hỏa, Chí Âm Chân Hỏa đã không cần lại mượn Phá Kiếp Thương.
– A…!
Long Lộc Yêu Đế sợ đến liên tục lui về phía sau, ba loại hỏa diễm này, mỗi một loại đều cho nó một loại cảm giác hủy diệt tất cả, đáng sợ, đáng sợ tới cực điểm. Mà hắn dĩ nhiên đồng thời khống chế cả ba.
Đặc biệt là hai loại trong đó, quả thực là hai thái cực, đồng thời xuất hiện thì có một loại tan vỡ. Điều này làm cho trong đầu hắn nhớ tới sự tình hơn mười vạn năm trước, thoáng cái rơi vào trong khủng hoảng.
Trình Cung dần dần ngưng tụ, không ngừng đem ba loại hỏa diễm tụ tập, bản mạng chân hỏa ở chính giữa, điều hòa Chí Dương Chân Hỏa cùng Chí Âm Chân Hỏa từ từ dung hợp, dần dần ngưng tụ thành một hỏa diễm ấn ký hình cây cung. Trình Cung tiện tay bắn ra ấn ký này, trong nháy mắt bay về phía Long Lộc Yêu Đế.
– Đây là ấn ký hỏa diễm do ta ngưng tụ, tuy không có uy lực sánh bằng ấn ký cự linh, nhưng uy lực của nó có thể làm cho Thiên Tôn đỉnh phong cũng phải tránh lui, trọng yếu nhất là một khi ngươi sử dụng ta sẽ nhanh chóng mở cánh cửa không gian chạy qua, cho dù bị người thu vào không gian Nguyên Giới ta cũng có thể đi qua được, cho nên tạm thời đền bù cho tổn thất bổn mạng tinh huyết của ngươi, sau khi nhìn thấy lão bất tử, ta sẽ bảo hắn ngưng tụ lần nữa cho ngươi.
Thời điểm Trình Cung điều tra Tiểu Phong Tử, thằng này đã bắt đầu trùng kích cảnh giới Thiên Tôn, sở dĩ nhanh như vậy cũng là vì nhanh như vậy là do máu huyết của lão bất tử cộng thêm bổn nguyên đạo khí của Long Châu cấp Đạo Tôn ủng hộ.
Kể từ đó, bổn mạng tinh huyết nhất định sẽ từ từ dung hợp với Tiểu Phong Tử, lại nhìn thấy Long lộc Yêu Đế sợ chết, bộ dáng cẩn thận, Trình Cung đã ngưng tụ một đạo ấn ký hỏa diễm cho nó.
Long lộc Yêu Đế vốn sợ tới mức run rẩy chuẩn bị chạy trốn đào mạng, giờ mới hiểu được, không phải người ta muốn giết mình ah, tâm cũng buông xuống, cũng cẩn thận tiếp nhận ấn ký hỏa diễm của Trình Cung, liên tục nói lời cảm tạ. Thẳng đến khi Trình Cung không kiên nhẫn phất tay, nó mới cảm thấy mỹ mãn vui vẻ rời đi, rốt cục lại có thêm át chủ bài bảo vệ tính mạng rồi.
– Thật sự là không thiếu cái lạ a, nói thế nào thì nó cũng là Yêu Đế, còn sống mười mấy vạn năm nữa chứ.
Nhìn thấy ấn ký hỏa diễm, Long lộc Yêu Đế giống như tiểu hài tử được cho kẹo, Lô Quân Hạo cảm khái nói ra.
Tu Chân Giới đều là mạnh được yếu thua, cạnh tranh tàn khốc, nhưng một người có thể chém giết tới cảnh giới Thiên Anh đã không giống bình thường rồi, nếu như có thể đạt tới Thái Tôn hoặc Thiên Tôn, không một ai là người đơn giản, mà Long lộc Yêu Đế này tuyệt đối là dị số hiếm thấy trong đó.
– Ha ha!
Trình Cung cười nói:
– Năm đó nó đã cứu lão bất tử, hơn nữa huyết mạch trên người cũng rất đặc biệt, có lẽ nó lấy được chỗ tốt trong trận biến loạn năm xưa, nếu đổi thành người khác chắc chắn đã thành tựu Yêu Tôn, nó chỉ dừng lại ở bước này, nhưng phương diện tuổi thọ thì nó đã vượt hơn phân nửa Đạo Tôn rồi. Ông ngoại, liên hệ với ta, có phải xảy ra chuyện hay không?
Thuận miệng bình luận Long lộc Yêu Đế một câu rồi khi nó rời đi, Trình Cung nhìn Lô Quân Hạo, hỏi thăm rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
– Thời điểm hai tháng trước khi người vừa bế quan. Côn Bằng Đại Đế đã cho Yêu tộc truyền tin tức, ba tháng sau ước chiến với ngươi tại một trong bát đại cấm địa của Linh Sơn, Phong Vũ Thạch Quật, bởi vì ngươi đang tu luyện bế quan, loại tin tức này không cách nào truyền cho ngươi được.
– Ân.
Nghe ông ngoại nói ra, Trình Cung cũng gật đầu nói:
– Đúng vậy, hắn nói đi thì đi, hắn cho hắn là ai, có đi hay không phải xem hứng thú của ta đã. Đây không phải là vì chuyện này, còn chuyện gì nữa không?
Ước chiến này cũng không giống với Trình Cung lần trước ước chiến với Bà La Đa thần miếu Vũ Thân Vương, ước chiến này là do song phương đồng ý, hắn một bên phát tin tức này ra. Trình Cung không quan tâm tới hắn cũng không sao cả.
Về phần cái thứ gọi là yếu thế hay ỷ thế trong mắt của người khác, Trình Cung hiện tại mặc kệ quan tâm tới những chuyện này.
Mà hắn khẳng định không tìm thấy Trình Cung ở đâu cả, càng không có lực lượng và can đảm áp chế, học Trình Cung làm những chuyện ở Bà La Đa thần miếu.
Hiển nhiên Lô Quân Hạo biết được tính cách của Trình Cung, chuyện này cũng không phải là chuyện quan trọng, cũng không phải bởi vì chuyện này mà hắn thông tri cho Trình Cung.
– Chuyện này vốn ta cũng không xem là quan trọng, cho nên có nói cho ngươi nghe cũng không dùng gì, bởi vì tin tức này không quan trọng. Cho nên ta cũng tính đợi ngươi sau khi xuất quan nói ra, nhưng vừa rồi ta…
Sắc mặt Lô Quân Hạo trầm xuống, nói:
– Theo tin tức từ Đan Thần Phủ truyền tới, bên kia nhận được tin tức nói Hách Liên Lam Phượng, Hách Liên Hồng Liên mẫu tử các nàng bị người ta bắt đi, đối phương nói người đang nằm trong tay của bọn họ. Bảo ngươi phải đi Phong Vũ Thạch Quật, nếu không thì đợi mà nhặt xác, hơn nữa… Ngươi còn phải đem mảnh vỡ Thần Long tiên châu và hai khỏa Long Châu Đạo Tôn đưa cho bọn chúng, tới ngày thi đấu sẽ cho người đi thông báo vị trí.
Bắt cóc, vơ vét tài sản, còn bắt cóc vơ vét trên đầu của bản đại thiếu ta nữa chứ.
Trong mắt của Trình Cung hiện ra thần sắc tức giận và sát khí, quả thực không biết chữ chết viết như thế nào. Bản thân mình vừa tiến vào Linh Sơn, bên này đã xảy ra nhiều chuyện đến như vậy.
– Bên Đan Thần Phủ đang nghiên cứu đối sách, nhưng tới cuối cùng vẫn đợi ngươi quyết định, bên kia đã làm tốt tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Lô Quân Hạo biết rõ tính cách cháu ngoại của mình, loại chuyện này hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Nhưng Thần Long tiên châu, Long Châu Đạo Tôn trân quý ra sao, tuyệt đối không phải một người hai người có khả năng so sánh.
Nhưng bọn họ cũng không phải loại người vô tình, nhất là người không bao giờ đem người thân đi cân nhắc lợi ích.
– Ông ngoại, tình huống cụ thể, đã xảy ra chuyện gì?
Trình Cung trầm mặc một hồi lâu, từ từ ngăn cản sát khí, tức giận ở trong lòng, trầm giọng hỏi thăm.
Loại thời điểm này tức giận, kích động cũng không giải quyết được gì, càng xảy ra chuyện càng phải tỉnh táo, cực độ trấn định, tỉnh táo.
– Theo biểu hiện lớn nhất thì chuyện này có khả năng do người của Yêu tộc Côn Bằng Đại Đế làm, dù sao ngươi giết con của hắn, phá hư kế hoạch của hắn. Hắn cái gì cũng dám làm, hơn nữa chuyện hắn ước chiến Phong Vũ Thạch Quật đã truyền đi hai tháng trước rồi, cũng sắp tới thời gian, kết quả ngươi không có chút phản ứng, nếu hắn bắt con tin cưỡng ép người xuất chiến là bình thường, hơn nữa là khả năng lớn nhất.