Côn Bằng Đại Đế rốt cuộc đuối lý, hơn nữa hắn vẫn không cam lòng buông tha truy sát Trình Cung, cho nên mới nói ra những lời như vậy.
Trình Cung ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này không kìm được bất cười, rõ ràng là kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, hành vi đáng khinh bỉ.
Hoặc là ngươi cường ngạnh đến cùng, hoặc là ngươi trực tiếp giải thích xin lỗi, hiện tại những lời này khiến người khác nghe thấy rất khó chịu.
Có thể lúc này Côn Bằng Đại Đế rơi vào loại cục diện này, bản thân không nhận thấy lời nói của hắn có vấn đề, nhưng Trình Cung ở bên cạnh nghe thấy lại cực kỳ buồn cười.
Sợ rằng lúc này Côn Bằng Đại Đế nghĩ không ra, tất cả chuyện này đều là Trình Cung cố ý gây nên, Hoàng Thành Tổ Linh là nơi rất ít người biết, năm đó Trình Cung từng ở đây đánh một trận với một đám gia hỏa, cho nên biết rất rõ nơi này là cấm địa của U Minh hoàng tộc.
Năm đó Trình Cung cũng từng tiếp xúc với U Minh Cửu Thiên, rất hiểu tính cách của hắn, lúc đó trong mắt Trình Cung hắn chỉ là một tiểu tử, hiện giờ ngược lại có thể lợi dụng một chút.
– Hừ!
Nghe được lời này của Côn Bằng Đại Đế, U Minh Cửu Thiên ngây người sửng sốt, bởi vì lời này của Côn Bằng Đại Đế khiến người khác có chút quá bất ngờ.
Hắn rốt cuộc có ý tứ gì?
Lúc này U Minh Cửu Thiên đã bị những lời của Côn Bằng Đại Đế làm cho hồ đồ, Trình Cung cũng rất minh bạch Côn Bằng Đại Đế đang nghĩ gì khi nói ra những lời này.
Nửa câu đầu, là một loại phản ứng bản năng của hắn, Côn Bằng Đại Đế ta làm sao lại chịu thua U Minh Cửu Thiên ngươi, bất kể ngươi làm cái gì, cho dù ngươi nói toàn diện khai chiến ta cũng không sợ ngươi. Nhưng phía sau, là tâm tình cực độ muốn giết Trình Cung, khiến hắn không nhịn được nói ra câu này. Bởi vì hắn biết, hiện nay dưới thế cục trước mặt, chỉ cần U Minh Cửu Thiên ngăn cản, hắn không thể nào thành công.
Nói trắng ra, hắn có chút bị Trình Cung làm cho tức giận hồ đồ.
Trên thực tế nếu như hắn thực sự tỉnh táo suy ngẫm, sẽ nhận thấy tất cả chuyện này đều rất kỳ lạ, nếu như hắn thực sự có thể tĩnh tâm, sẽ phát hiện Trình Cung cũng không sốt ruột đào tẩu, ngược lại dừng lại xem trò náo nhiệt.
– Thiếu ta một nhân tình, nhân tình của ngươi quá đáng giá đấy, chỉ dựa vào một câu nói muốn diệt sát sinh linh trong mười vạn dặm của U Minh Luyện Ngục, cho dù không ở trong Hoàng Thành Tổ Linh ta, ngươi cho rằng ta sẽ cho phép sao? Ta hiện tại muốn ngươi cho ta một lời giải thích, ngươi ngược lại đòi làm giao dịch với ta, Côn Bằng, ngươi quá xem thường người khác rồi, ngươi cho ngươi là thứ gì.
U Minh Cửu Thiên không biết hậu quả trước sau, không biết chuyện gì xảy ra. Đầu tiên là cảm giác kỳ quái, những lời của Côn Bằng Đại Đế rõ ràng là mâu thuẫn trước sau.
Sau đó lại hiểu nhầm, lập tức giận tím mặt. Côn Bằng Đại Đế quá kiêu ngạo, chỉ dựa vào một câu nói kêu ta không để ý đến ngươi, để ngươi diệt giết sinh linh trong mười vạn dặm của U Minh Luyện Ngục, ngươi tưởng ngươi là ai.
– Ta…
Lúc này Côn Bằng Đại Đế lập tức á khẩu, khổ sở không nói nên lời.
Lúc này bản thân hắn cũng ý thức được những lời mình vừa nói có vấn đề, nhưng có thể làm gì được? Giải thích sao, nói đùa gì vậy, như vậy chẳng phải nói Côn Bằng Đại Đế hắn cúi đầu trước U Minh Cửu Thiên, từ nay về sau hắn còn thể diện gì nữa.
Côn Bằng Đại Đế hắn ngang dọc vạn năm, lại cúi đầu trước U Minh Cửu Thiên, nếu chuyện này truyền ra hắn sẽ không còn là truyền kỳ đại đế của yêu tộc, sẽ trở thành sỉ nhục của yêu tộc.
Nếu không giải thích, hiện tại hiểu lầm càng lúc càng sâu, nhìn uy lực của ma tổ thánh khí trên người U Minh Cửu Thiên từ từ tăng thêm, hiển nhiên đã có suy nghĩ chân chính vận dụng ma tổ thánh khí giết chết hắn tìm.
– Trình Cung, chẳng trách sau khi ngươi có được Thần Long Tiên Châu và đông đảo bảo vật liền bỏ chạy đến U Minh Luyện Ngục, thì ra ngươi và U Minh Luyện Ngục có cấu kết, thế lực phía sau ngươi chính là U Minh Luyện Ngục, chẳng trách trước đó ngươi có thể đi đường thuận lợi như vậy, ai cũng suy đoán không biết sau lưng ngươi có tồn tại cường đại nào chống đỡ. Được, từ nay về sau ngươi chính là kẻ thù chung của Linh Sơn và Cửu Châu đại địa….
Côn Bằng Đại Đế không biết làm sao nói tiếp với U Minh Cửu Thiên, cũng biết cục diện hôm nay cũng khó có kết quả gì.
Nếu cứ tiếp tục tình huống như vậy cũng không hay, khi Côn Bằng Đại Đế chuẩn bị rời đi đột nhiên nhớ đến suy đoán thế lực phía sau Trình Cung, trong đầu hắn chợt lóe lên một ý niệm. Mặc dù về mặt lý trí lập tức cảm giác được điều đó không có khả năng, nhưng tâm tư khẽ động vẫn nói ra.
Sau đó mượn tiên âm chuông đồng trực tiếp dẫn động lực lượng tiên chung, Côn Bằng Đại Đế cũng quá nổi giận, hiện tại không có cách nào giết chết Trình Cung, đối mặt với người gây sự U Minh Cửu Thiên hắn lại không có biện pháp nói chuyện, tiếp tục dẫn động tiên chung trấn áp U Minh tuyệt vực. Loại dẫn động này đều giống như dẫn động của Lô Quân Hạo hoặc Nhạc Uyển Uyển đối với U Minh Cửu Thiên năm đó, nói ra chỉ là kích phát một số uy thế tiên khí mà thôi, cũng không xem là chân chính thôi động triệu hoán tiên khí, nhưng cho dù như vậy cũng đã vô cùng kinh khủng.
Trong nháy mắt trong U Minh Luyện Ngục mở ra một cánh cửa không gian, Côn Bằng Đại Đế trực tiếp nhảy vào trong đó.
Bên tai hình như có chung âm quanh quẩn, Côn Bằng Đại Đế đã biến mất trước mắt.
Thấy Côn Bằng Đại Đế cuối cùng bận dụng uy lực của tiên chung trực tiếp mở cánh cửa không gian rời đi, U Minh Cửu Thiên hừ lạnh, cũng không ngăn cản, chỉ có điều ánh mắt tức giận nhìn về phương hướng Côn Bằng Đại Đế rời đi, giờ lại chuyển về hướng Trình Cung.
Trình Cung, Thần Long Tiên Cung, Thần Long Tiên Châu, có thể gia hỏa này có tồn tại tiên khí…..
Thân là chưởng khống giả của U Minh Luyện Ngục, U Minh Cửu Thiên đương nhiên không thể không biết tin tức nóng hổi nhất gần đây ở U Minh Luyện Ngục, U Minh tuyệt vực. Nhưng trên người tên gia hỏa này cũng không có lực lượng của thiên ma hiến tế, kỳ quái !
Thế nhưng U Minh Cửu Thiên cũng không dám coi thường người thanh niên này, người có thể giữ mạng dưới sự truy sát của Côn Bằng Đại Đế, còn có thể khiến Côn Bằng Đại Đế tức giận đến mức sử dụng chiêu thức không gian mai một, tuyệt đối không phải tồn tại bình thường.
Mặc dù rất tức giận trước hành động và lời nói của Côn Bằng Đại Đế, nhưng Côn Bằng Đại Đế dù sao cũng là chưởng khống giả phương diện Linh Sơn của U Minh tuyệt vực, có năng lực điều động tiên khí. Nếu hắn thật sự bị ép buộc, cho dù ở trong U Minh Luyện Ngục, uy lực của tiên khí vẫn vô cùng kinh người, nhất là ở đây là thiên không của Hoàng Thành Tổ Linh.
Cho nên Côn Bằng Đại Đế mới dùng phương thức rút lui rời đi, U Minh Cửu Thiên cũng không ngăn cản, thế nhưng người trước mặt thì khác.
– Ầm!
Côn Bằng Đại Đế vừa mới ly khai, thần niệm của U Minh Cửu Thiên đã khẽ động, trong nháy mắt cảnh sắc trên bầu trời trong chu vi vạn dặm biến động, hoàn toàn bị một luồng đại trận vây quanh bao phủ.
– Cửu Châu đệ nhất đại thiếu, bản đế ở U Minh Luyện Ngục đã sớm nghe nói đại danh của ngươi, không thể không nói ngươi giết chết nhi tử của Côn Bằng Đại Đế rất có dũng khí, bản đế cũng rất thích, nhưng hành động của ngươi hôm nay…. Bản đế rất không thích, trên người ngươi lại mang trọng bảo, ngươi nói bản đế nên làm gì bây giờ?
Vừa rồi U Minh Cửu Thiên đã cảm nhận được tốc độ truy đuổi của Trình Cung và Côn Bằng Đại Đế, cho nên trước tiên khởi động Viễn Luồng đại trận xung quanh, đại trận này do rất nhiều Ma tôn bố trí, cũng chỉ có vị Đại Đế U Minh hoàng tộc như hắn mói có thể nói điều động là điều động.
Quan hệ giữa Trình Cung và U Minh Luyện Ngục vô cùng phức tạp, nếu bản tôn kiếp trước của hắn có thể trở đến, đương nhiên không có bất cứ kẻ nào dám nói gì, làm gì.
Nhưng hiện tại tình huống bất đồng, hơn nữa những người này không phải lão bất tử, Thanh Trúc Đạo Tôn là một trong rất ít hảo hữu có thể sinh tử đồng cam với Trình Cung, cho dù Trình Cung rất thưởng thức, thích U Minh Cửu Thiên cũng như vậy.
– Ngươi có phải có một muội muội tên là U Minh Vi Nhi, hay là U Minh Vi Vi, hay là U Minh Vi, cũng có thể tên lúc nhỏ là Vi Nhi.
Trình Cung nhìn U Minh Cửu Thiên, không trả lời vấn đề của hắn, trái lại hỏi ngược lại.
Hắn có ý tứ gì chứ, đại trận phía bên mình đã khởi động, rõ ràng muốn mượn địa thế đối phó hắn, vì sao hắn lại đột nhiên hỏi mình vấn đề này.
Lúc này hắn không những lo lắng cho bản thân mà lại đi hỏi vấn đề khác.
Nhưng vấn đề này thật sự hỏi đúng tâm sự của U Minh Cửu Thiên, trái tim hắn mạnh mẽ trùng xuống, cái tên này là nỗi đau của hắn/
U Minh Vi Nhi là muội muội duy nhất của U Minh Cửu Thiên, trực hệ của U Minh hoàng tộc cũng không nhiều, U Minh Vi Nhi năm đó thiên phú còn vượt qua hắn một bậc. Huynh muội bọn họ cũng không vì đế vị mà có bất cứ tranh đoạt gì, ngược lại quan hệ vô cùng tốt. Bởi vì U Minh nhất tộc không phân biệt nam nữ, tất cả đều dựa vào thực lực nói chuyện..
Lúc đó U Minh Vi Nhi mới là người thừa kế đế vị của U Minh Luyện Ngục, U Minh Cửu Thiên ngược lại sống rất thoải mái, sau này U Minh Vi Nhi một lần lọt vào ám toán, tu luyện phương pháp trọng sinh của U Minh nhất tộc. Thoáng cái mấy nghìn năm trôi qua mới một lần nữa khôi phục sinh cơ, hơn nữa còn bảo trì tình huống khi bọn họ còn nhỏ mấy nghìn năm trước. Lúc này U Minh Cửu Thiên đã là Đại Đế ngang dọc U Minh Luyện Ngục, đối với U Minh Vi Nhi ngược lại rất nhẹ nhàng, càng thêm yêu thương muội muội này hơn.
Chỉ có điều mấy chục năm trước muội muội lén rời khỏi U Minh Luyện Ngục, kết quả sau khi trở về liền bế quan, khoảng thời gian trước đã…..
– Ầm!
Đột nhiên có người nhắc tới muội muội, giống như một con rồng bị đụng chạm, vừa rồi mới thử phát động đại trận, lúc này trực tiếp vận chuyển lực lượng khổng lồ. U Minh Cửu Thiên không chỉ mạnh hơn Côn Bằng Đại Đế một bậc đơn giản, trọng yếu hơn nơi này là địa bàn của hắn, xung quanh có đại trận, càng có đông đảo thủ hạ và ma tổ thánh khí có thể vận dụng.
– Vì sao ngươi biết Vi Nhi?
U Minh Cửu Thiên sầm mặt, hắn từ trước đến nay vẫn luôn băn khoăn về chuyện của muội muội, sau khi mất tích quay về, cho đến cuối cùng tại sao lại chết đi, trong khoảng thời gian này hắn vẫn chìm đắm trong nỗi thống khổ mất đi U Minh Vi Nhi, lúc này đột nhiên nghe có người nhắc tới U Minh Vi Nhi, trong lòng hắn lập tức dự cảm có chuyện gì đó.
Kỳ thực nếu Trình Cung muốn chạy trốn cũng không quá khó khăn, dù sao đối phương không có khả năng dễ dàng vận dụng ma tổ thánh khí thật sự. Về phần trận pháp ở đây, khi ở kiếp trước, Trình Cung cũng đã phá qua vài lần, mặc dù trận pháp sau này có cải tiến, nhưng đối với Trình Cung mà nói chỉ là thùng rỗng kêu to.
Hắn sở dĩ nhắc tới U Minh Vi Nhi, là vì hắn cảm giác người của Trình gia cần có một công đạo.
Hơn nữa đây cũng là một trong hai tâm nguyện của Nhị thúc, đi tới U Minh Luyện Ngục, nhị thẩm không thể không tới đây. Khi Trình Lam đột nhiên sở hữu thiên phú thần thông, hơn nữa còn là thiên phú thần thông đặc biệt của U Minh nhất tộc, Trình Cung cũng đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Bởi vì hoàng tộc có thể phù hợp với điều kiện này chỉ có U Minh bộ tộc, năm đó khi hắn đến U Minh Luyện Ngục cũng đại khái nghe qua, mấy nghìn năm trước U Minh bộ tộc đã từng có một công chúa hoàng tộc còn thiên tài hơn U Minh Cửu Thiên.
Chỉ có điều những người đó đều tưởng vị công chúa này đã bỏ mạng, bằng không cho rằng nàng khẳng định có thể trở thành tồn tại Đạo Tôn.
– Đừng khẩn trương như vậy, nàng là nhị thẩm của ta, nếu muốn động thủ thì ta sẽ phụng bồi đến cùng, nhưng nếu ngươi muốn biết chuyện gì xảy ra, tốt nhất vẫn nên bình tĩnh một chút.
Trình Cung bình thản nhìn U Minh Cửu Thiên nói tiếp:
– Trên người ta quả thật mang trọng bảo, nhưng ngươi không nghĩ xem vì sao ta lại biết chỗ của Hoàng Thành Tổ Linh nơi bí mật nhất của U Minh nhất tộ? Côn Bằng Đại Đế bị ta chọc giận không thể suy nghĩ, U Minh Cửu Thiên ngươi có lẽ vẫn rất tỉnh táo, ta cố ý dẫn hắn đến đây, chứng tỏ ta biết tình huống ở đây.
Nói xong, Trình Cung lại nhìn trận pháp xung quanh:
– Trận pháp ở đây của ngươi cũng không ngăn được ta, thứ này hơn một trăm trước bị người ta tam tiến tam xuất, thứ trong tổ linh cuối cùng vẫn bị lấy đi mất, ta nói không sai chứ.
– Cái gì!
U Minh Cửu Thiên cảm giác đầu óc chấn hưởng, choáng váng.
Lẽ nào hắn có quan hệ với người đó, chẳng trách hắn có thể biết được chỗ của Hoàng Thành Tổ Linh, chẳng trách hắn dám lớn mật trêu chọc Côn Bằng Đại Đế như vậy.
Nếu như hắn là đệ tử hay thân nhân của người kia, vậy hắn không để ý đến Côn Bằng Đại Đế cũng rất bình thường, đừng nói là Côn Bằng Đại Đế, cho dù là vị Yêu Tôn phía sau Côn Bằng Đại Đế cũng đồng dạng không đáng nhắc đến.
Nhớ lại dáng vẻ bệ vệ của hắn khi ở yêu tộc năm đó, lúc đó U Minh Cửu Thiên thân là hoàng tộc đại đế của U Minh Luyện Ngục chỉ có thể giống như đứa trẻ ở bên cạnh quan sát, toàn bộ tồn tại cường đại của U Minh nhất tộc tựa hồ đều đi ra.
U Minh Cửu Thiên ổn định tâm thần, đồng thời nghĩ đến câu nói đầu tiên của Trình Cung, nhị thẩm có ý tứ gì chứ, từ lúc nào muội muội lại trở thành nhị thẩm của hắn?
– Ngươi và hắn có quan hệ? Còn nữa, ngươi nói nhị thẩm là có ý tứ gì?
U Minh Cửu Thiên kìm nén chấn động trong lòng, lạnh lùng nhìn Trình Cung, lúc này hắn thực sự muốn biết đáp án.
– Vợ của nhị thúc ta, đương nhiên ta phải gọi là nhị thẩm, chuyện này nói ra rất phức tạp, tiểu lão gia hỏa có tiền đồ như ngươi sẽ không đãi khách như vậy chứ?
Trình Cung cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của U Minh Cửu Thiên.
Nhưng câu nói tiểu lão gia hỏa của Trình Cung thật sự vẫn khiến U Minh Cửu Thiên chấn động, giống như bạo tạc, vì câu nói này có ấn tượng quá sâu sắc với hắn.
Tu luyện vạn năm chuyện gì hắn chưa từng gặp, người gọi hắn là lão gia rất nhiều, bởi vì dù sao cũng đã tu luyện vạn năm, còn là đại đế nắm U Minh Luyện Ngục trong tay. Người gọi hắn là tiểu tử cũng có một số, những người này đều là những nhân vật lão quái vật, đều là tồn tại cảnh giới Đạo Tôn, Ma Tôn không biết đã sống bao lâu rồi.