Đan Thần

Chương 1359-60: Trêu chọc Côn Bằng Đại Đế



Trình Cung cầm Phá Kiếp Thương chỉ vào Thiên Nhãn Ma Đế:

– Nhìn kĩ đi, bây giờ ta sẽ bắt đầu trút giận cho các ngươi. Ma Đế, hiện tại không ai có thể cứu được ngươi, bản đại thiếu không chỉ đánh ngươi thê thảm, ngay cả bản mệnh đạo quy của ngươi cũng sẽ bị đánh nát.

Những lời này của Trình Cung là nói với Nhục Nhục đang đứng bên cạnh, còn có Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đang ở trong ngoại đỉnh không gian Hư Không Âm Dương Đỉnh, bởi vì dưới khống chế thần niệm cố ý của Trình Cung, các nàng ở trong Hư Không Âm Dương Đỉnh ngoại đỉnh không gian vẫn có thể thấy rõ mọi thứ bên ngoài.

Chạy, phải chạy ngay lập tức.

Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng Thiên Nhãn Ma Đế. Người kia quá kinh khủng, rõ ràng không đạt tới Thiên Tôn cảnh giới, nhưng thân thể của hắn còn cường hãn hơn Ma Đế, tựa hồ có thể so sánh với thân thể của tu chân giả Thiên Tôn trung kỳ. Hơn nữa vũ khí của hắn cũng kinh khủng dị thường, hỏa diễm bên trên càng kinh người, còn có thần niệm tập kích lúc ban đầu, như vậy làm sao mà đánh tiếp.

Biện pháp duy nhất lúc này chính là bỏ trốn.

Nghĩ đến đây, thân thể của Thiên Nhãn Ma Đế đã hóa thành một đạo ma quang, trong nháy mắt biến mất giữa thiên địa. Tồn tại đạt tới loại trình độ này đương nhiên đều có một số bí kỹ đào tẩu đặc biệt của mình, nếu không không có thực lực dựa vào làm sao có thể lăn lộn đến hiện tại, không học cách giữ mạng thì đã chết mấy trăm lần rồi.

– Ầm ! Thần niệm lồng giam.

Thần niệm cường đại trong nháy mắt hóa thành lồng giam, một lần nữa nhốt chặt Thiên Nhãn Ma Đế vừa mới tiêu tán giống như quang mang.

– Không gian vững chắc, thiên ma cấm chú.

Sau một khắc, Trình Cung liên tiếp vận chuyển thần niệm Thiên Tôn hậu kỳ thi triển không gian vững chắc trong luyện thần quyết, kỳ thực cái được gọi là không gian vững chắc có thể gọi là không gian phong tỏa. Hư không, không gian đều hoàn toàn bị phong tỏa, đồng thời hắn cũng thi triển thiên ma hiến tế mà mình nghiên cứu thay đổi lên người Thiên Nhãn Ma Đế. Chỉ có điều thiên ma cấm chú của Trình Cung không giống với Thiên Ma Nữ, dưới khống chế cố ý của hắn, chỉ có hắn mới có thể nhận biết được thiên ma cấm chú trên người Thiên Nhãn Ma Đế, như vậy sẽ trở thành phương pháp truy tung tốt nhất.

Thiên ma cấm chú này cũng có thể dùng được trong chiến đấu, bởi vì bất luận đối phương thi triển chiêu thức gì, vị trí và tình huống của hắn đều bị mình nắm được trong tay.

– Thần niệm, tại sao có thể như vậy..

Thiên Nhãn Ma Đế không ngờ, khi hắn đào tẩu lại bị giữ lại, hơn nữa đối phương lại sử dụng thần niệm, thần niệm này kinh khủng như vậy sao.

– Ầm !

Lúc này Trình Cung trực tiếp sử dụng cây thương như cây côn, đập một thương tới, lực nện xuống thuần túy này còn bá đạo hơn, có cảm giác hơn khi đâm thương, vì lúc này hắn muốn đập nát Thiên Nhãn Ma Đế.

-… A…

Trong lúc cấp thiết Thiên Nhãn Ma Đế chỉ có thể giơ tay ngăn trở, cánh tay trực tiếp bị Trình Cung đập nát bấy, cả người bị đập bay đi.

Một lát sau, khi hắn còn chưa ổn định thân hình, Trình Cung đã lại xuất hiện phía sau hắn.

– Ầm!

Lại thêm một thương quét tới, Phá Kiếp Thương được sử dụng hoàn toàn như côn, lần thứ hai phía sau thân thể Thiên Nhãn Ma Đế bị đập vỡ hoàn toàn.

– A, bản mệnh đạo quy, trấn áp.

Thiên Nhãn Ma Đế cũng sắp phát điên, bị đánh tới đánh lui giống như quả cầu, cho dù lần này hắn đã liều mạng, khi bị đánh bay trọng tổ thân thể định rời khỏi, nhưng Trình Cung lại đi trước một bước, chuẩn xác xuất hiện bên ngoài mấy trăm dặm, dùng thương làm côn đập nát đầu hắn.

Ma Đế có lực lượng và lực sinh mệnh cường đại, cho dù đả kích như vậy cũng không dễ dàng đánh chết, nhưng loại sỉ nhục thống khổ này cũng không chịu nổi, khi Trình Cung lại một lần nữa đập tới thắt lưng, bản mệnh đạo quy của Thiên Nhãn Ma Đế trong nháy mắt đè ép tới.

– Ầm …

Phá Kiếp Thương của Trình Cung nặng nề nện xuống bản mệnh đạo quy, bản mệnh đạo quy là cảnh giới Ma Đế, Thiên Tôn ngộ đạo ngưng tụ mà thành, đại biểu cho một loại lực lượng của đạo, đối với Thiên Tôn, Ma Đế mà nói, là vũ khí mạnh nhất. Nếu như đạt được Ma Đế, Thiên Tôn hậu kỳ, bản mệnh đạo quy thậm chí có thể dung nhập vào trong bản mệnh pháp bảo của mình, uy lực càng thêm kinh người.

Lúc này Phá Kiếp Thương trực tiếp bị bản mệnh đạo quy bắn lên, nhưng sau một khắc thần niệm Trình Cung khẽ động, trọng lượng của Phá Kiếp Thương trong nháy mắt biến lớn hơn vạn lần, với loại trọng lượng này cho dù là thân thể hứn lúc này cũng không thể nào hoàn toàn vận chuyển sử dụng.

Đây là một loại trạng thái khác của Phá Kiếp Thương, một loại trọng lượng khủng khiếp tựa hồ vô hạn.

Trình Cung hoàn toàn có được mồi lửa càn khôn, cũng đã có thể thay đổi trọng lượng Phá Kiếp Thương, lúc này biến trọng lượng Phá Kiếp Thương thành khổng lồ như vậy, bản thân Trình Cung cũng khó sử dụng, Phá Kiếp Thương bị bắn ngược trở về trong nháy mắt bị trọng lượng này mạnh mẽ đè áp.

– Ầm … Ầm …

Thiên Nhãn Ma Đế vốn chỉ muốn mượn bản mệnh đạo quy chống đỡ Phá Kiếp Thương, sau đó nghĩ cách đào tẩu, nhưng không ngờ vừa mới ngăn cản Phá Kiếp Thương, một khắc sau Phá Kiếp Thương lại áp bách xuống. Loại áp bách này tựa hồ khiến không gian muốn sụp đổ, ầm ầm nện xuống bản mệnh đạo quy của Thiên Nhãn Ma Đế.

Lực lượng trên bản mệnh đạo quy nhất thời hỗn loạn, đạo cảm ngộ, pháp quy của Thiên Nhãn Ma Đế hoàn toàn vỡ vụn, Thiên Nhãn Ma Đế vốn đã vô cùng thê thảm, lúc này pháp lực trong cơ thể sôi trào, toàn thân thiếu chút nữa bạo tạc.

Điều này sao có thể, bản mệnh đạo quy của mình làm sao có thể bị đập vỡ, chỉ dựa vào trọng lượng lại có thể đập vỡ bản mệnh đạo quy của mình.

Nhục Nhục nãy giờ vẫn ở bên cạnh quan sát, đột nhiên há mồm, trong nháy mắt hút vào tất cả mảnh vỡ của bản mệnh đạo quy.

– Không!

Thiên Nhãn Ma Đế muốn ngăn cản, nhưng Trình Cung đã không có hứng thú chơi với hắn, thay đổi trọng lượng của Phá Kiếp Thương, đâm ra một thương.

– Ầm ầm…

Lực sinh mệnh của Ma Đế rất cường đại, sau khi mất đi bản mệnh đạo quy, lại bị thương nặng, dưới hỏa diễm thiêu đốt trên Phá Kiếp Thương, vẫn điên cuồng chống lại một hồi lâu, sau đó mới dần dần tiêu tán, triệt để hủy diệt.

Nếu như ban đầu Thiên Nhãn Ma Đế chịu hi sinh cái giá phải trả, Trình Cung cũng không thể nào lưu lại hắn, thậm chí ngay cả cơ hội thi triển thiên ma cấm chú cũng không có. Nhưng dưới tình huống chưa bắt đầu chiến đấu, ngay cả Trình Cung là ai Thiên Nhãn Ma Đế cũng không rõ ràng lắm, lại đi tổn hao phân nửa tu vi chạy trốn.

Mặc dù Thiên Nhãn Ma Đế không nhận ra Trình Cung, nhưng hắn thấy đối phương không phải là đối thủ cùng cấp bậc, làm sao lại đi để ý.

Thấy Trình Cung trực tiếp diệt sát Thiên Nhãn Ma Đế, Nhục Nhục có chút kỳ quái, nhưng lúc này nó vừa mới thôn phệ bản mệnh đạo quy của Thiên Nhãn Ma Đế cũng không thời gian suy nghĩ những chuyện khác, Trình Cung phất tay, nó đã tiến nhập vào trong Hư Không Âm Dương Đỉnh Ngoại Đỉnh không gian.

– Bọ ngựa đang muốn bắt ve, nhưng lại không biết hoàng tước đang ở phía sau chờ ăn thịt nó. Đáng tiếc, đến lúc chết ngươi cũng không có cơ hội minh bạch đạo lý này!

Trình Cung cầm Phá Kiếp Thương, lẩm bẩm nói.

– Nếu đã biết bản đại đế ở phía sau, ngươi còn dám lưu lại nơi này, xem ra lực lượng hiện tại của ngươi rất cường hãn.

Khi Trình Cung còn chưa dứt lời, một đạo thanh âm giống như tiếng sấm chợt vang lên trên bầu trời, bao phủ thiên địa vạn dặm xung quanh, sau đó Côn Bằng Đại Đế xuất hiện trước mặt Trình Cung, nhãn thần nhìn về phía Trình Cung cũng rất kinh ngạc.

Hắn sớm đã phát hiện ra Thiên Nhãn Ma Đế, đồng thời vẫn theo dõi sát sao, thậm chí hắn cũng sớm phát hiện ra Nhục Nhục, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, chỉ có điều hắn không động thủ. Mặc dù khi nhìn thấy Nhục Nhục có thể thôn phệ thiên phú thần thông của Thiên Nhãn Ma Đế hắn cũng rất khiếp sợ, nhưng hắn vẫn chờ đợi, không sốt ruột động thủ.

Nhất đại yêu tộc Đại Đế, lúc này đứng trước mặt Trình Cung không còn giống như lần trước, lần này không phải là phân thân cũng không phải là một tia thần niệm, mà là bản thể thật sự của Côn Bằng Đại Đế.

– Côn Bằng Đại Đế cũng dám thâm nhập vào sâu U Minh Luyện Ngục, lẽ nào ngươi không sợ những ma tôn cường đại của U Minh Luyện Ngục sẽ xuất thủ tiêu diệt ngươi sao.

Từ lúc Trình Cung xuất hiện cũng đã phát hiện ra tồn tại của Côn Bằng Đại Đế, hiện nay thần niệm của hắn đã là Thiên Tôn hậu kỳ, nhưng chân chính vận dụng cho dù là Thiên Tôn đỉnh phong bình thường cũng không bằng hắn.

– Thiên địa đại kiếp, Ma tôn làm gì có thời giờ để ý tới những chuyện này, hơn nữa bắt ngươi hay giết ngươi cũng sẽ không tạo ra động tĩnh gì.

Côn Bằng Đại Đế vô cùng tự tin, ngạo nghễ nói.

Mặc dù Trình Cung vừa rồi có thể phát hiện ra mình đã khiến Côn Bằng Đại Đế rất bất ngờ, mặc dù vừa rồi Trình Cung tận tay giết chết Thiên Nhãn Ma Đế, nhưng Côn Bằng Đại Đế vẫn tràn ngập tự tin.

Loại tự tin này không giống với Côn Bằng Thái Tử lúc trước, Côn Bằng Thái Tử là có ý mô phỏng Côn Bằng Đại Đế, cho nên cuối cùng khó có thể khống chế. Nhưng sự tự tin của Côn Bằng Đại Đế được xây dựng trên thực lực cường hãn của bản thân, xuất phát từ nền tảng ngang dọc Cửu Châu đại địa, nổi danh Linh Sơn, đứng trên hiện đạo kỳ đỉnh phong trấn thủ U Minh tuyệt vực.

– Rất có tự tin, vậy ngươi đoán xem vì sao ta biết rõ ngươi ở đây còn kêu ngươi xuất hiện.

– Không cần phán đoán, sau khi bắt được ngươi trực tiếp tế luyện, tự nhiên có thể biết tất cả.

– Khốn khiếp!

Đột nhiên, Trình Cung trực tiếp giơ ngón giữa về phía Côn Bằng Đại Đế:

– Ngươi ra vẻ gì chứ, có phải sắp tức phát điên không, từ khi ngươi bắt đầu bố trí yêu tộc, mấy chục năm trước gãy kích ở Nam Chiêm Bộ Châu, bị mỗ gia ta đái lĩnh Thiên Cung Thần Điện sát nhập yêu tộc nguyên khí bị hao tổn, sau đó lại bị ta đánh bại ở Nam Chiêm Bộ Châu. Ngay cả phân thân cũng xuất động, cuối cùng không giữ được cả nhi tử. Loại như ngươi còn không biết xấu hổ giả bộ với ta, ngươi không ngại ta xấu hổ thay ngươi sao.

– Lẽ nào ngươi không biết Kim Bằng kiếm của ngươi đã bị ta luyện hóa rồi sao? Lẽ nào phân thân bị người khác phong ấn còn không biết hối cải, đã bại lại muốn bại thêm, người ta nói tướng bại trận không đủ ngôn dũng, ngươi vừa vặn giống như vậy, dám ở đây khoác lác với ta. Ta hiểu hưởng thụ nhân sinh hơn ngươi, ta giàu hơn ngươi, cái gì của ta cũng tốt hơn ngươi. Trước khi ra vẻ ngươi phải nhìn xem người đứng trước mặt ngươi là ai.

Trình Cung nói cực nhanh, căn bản không cho Côn Bằng Đại Đế cơ hội mở miệng.

Trình Cung chỉ vào mình nói:

– Bản đại thiếu là người đứng đầu tứ đại hại Nam Chiêm Bộ Châu, Cửu Châu đệ nhất đại thiếu, nhi tử của ngươi là ta giết, yêu tộc các ngươi là ta đánh bại, thần niệm Kim Bằng kiếm của ngươi là ta luyện hóa, ở trước mặt ta ngươi có cái gì mà ra vẻ.

Trình Cung không chịu nổi nhất là loại người như vậy, dạy dỗ hắn mấy lần hắn còn không biết điều, còn không biết xấu hổ ra vẻ trước mặt mình.

Côn Bằng Đại Đế không phải giả bộ rất ngưu bức, giống như trước đó không có chuyện gì, tất cả đều nắm chặt trong tay, nhưng Trình Cung lại vạch trần vết thương trước đó của hắn ra.

Côn Bằng Đại Đế vốn đã đè áp cơn nộ hỏa, chỉ có điều đạt tới cảnh giới này, hắn đã trải qua rất nhiều chuyện. Lúc này hắn sẽ không dễ dàng biểu thị nộ hỏa trong lòng, nhưng lời nói của Trình Cung lại không ngừng kích thích hắn, lực lượng cường đại, tâm cảnh cường đại, nhưng không có nghĩa là không có tính tình. Trình Cung đã từng nhìn thấy người tu luyện vô tình, cũng từng nhìn thấy người tâm lặng như nước, nhưng cũng phải xem nguyên nhân tại sao.

Nếu như thật sự có thể làm được tâm lặng như nước, không chịu vạn vật ảnh hưởng. Vậy đó không phải là người, ngay cả thiên đạo còn có trừng phạt sấm sét, huống chi là người. Chỉ là tu chân giả đứng trên cao, có một số việc nhỏ có thể bỏ qua, ra vẻ ngưu bức mà thôi.

– Ngươi nên hối hận vì đã tới U Minh tuyệt vực !

Côn Bằng Đại Đế cuối cùng không nhịn nổi, giơ tay xuất chiêu.

– Hai chữ hối hận để lại cho ngươi đi, bản đại thiếu không rảnh đi hối hận, muốn ra tay sao, chậm rồi.

Sau một khắc, trước khi Côn Bằng Đại Đế bạo phát lực lượng, Hỏa Phượng Ma Long đã xuất hiện dưới chân Trình Cung, trong nháy mắt Hỏa Phượng Ma Long đã hóa thành một đạo quang mang biến mất.

– Ầm!

Côn Bằng Đại Đế khẽ động đuổi theo, tốc độ của nhất tộc Côn Bằng nhanh nổi tiếng, cho nên hắn rất tự tin có thể bắt được Trình Cung.

Thế nhưng sau khi thực sự đuổi theo, Côn Bằng Đại Đế mới phát hiện cũng không phải như vậy, hóa thân bên ngoài của Trình Cung cũng là tồn tại hiện đạo kỳ, tốc độ thiên phú còn vượt qua mình, hơn nữa lực lượng hùng hậu gần như Thiên Tôn hậu kỳ.

Tốc độ dĩ nhiên không chậm hơn mình bao nhiêu, Côn Bằng Đại Đế hoàn toàn cảm thấy bất ngờ.

Không ngừng gia tốc, đối phương cũng không ngừng gia tốc.

– Ầm …

Côn Bằng Đại Đế nổi giận, mặc dù không biến hóa làm bản thể, nhưng trong nháy mắt ngưng tụ bí pháp và lực lượng, thân thể đột nhiên gia tốc.

Côn Bằng Đại Đế cùng nổi danh ở Linh Sơn như Lãnh Diễm Thiên Tôn, hắn được xưng tụng là một trong những Thiên Tôn cảnh giới cường đại nhất, loại người miễn cưỡng đạt đến Thiên Tôn cảnh giới như Thiên Nhãn Ma Đế hoàn toàn không thể so sánh được.

– Thần niệm trùng kích!

Trình Cung đứng sau lưng Hỏa Phượng Ma Long, nhìn Côn Bằng Đại Đế đang từ từ rút ngắn khoảng cách. Phải thừa nhận, Côn Bằng Đại Đế quả nhiên lợi hại, tốc độ của Hỏa Phượng Ma Long đã nhanh hơn Thiên Tôn đỉnh phong bình thường, nhưng vẫn chậm hơn Côn Bằng Đại Đế một chút. Chỉ có điều lúc này Trình Cung cũng không sợ hắn, bằng không sau khi cảm thụ được tồn tại của hắn, Trình Cung sẽ không thoải mái như vậy, thậm chí cũng không thèm để ý đối mặt nói chuyện với hắn.

Hiện nay chuyện thần niệm của mình vượt qua lực lượng bản thân rất nhiều đã không còn là bí mật, trước đó còn chưa hoàn toàn thi triển trên người Thiên Nhãn Ma Đế, lúc này cũng không cần bảo lưu.

– Ầm ầm…

Loại thần niệm này của Côn Bằng Đại Đế, mặc dù không tu luyện đặc biệt cũng đã cường hãn dị thường, lúc này thần niệm của Trình Cung trùng kích qua, mãnh liệt dâng trào giống như hai luồng sóng lớn kinh thiên đối diện trùng kích.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.