Đây là thủ pháp tiếp khách của rất nhiều cửa hàng hay dùng, đó là nhìn người để mà tiếp đón, luôn lựa chọn người có tu vi cao hơn để tiếp đón khách nhân, như vậy có thể trấn bãi được, vừa lộ ra thực lực của cửa hàng, vừa làm cho người bán có thêm sự tự tin. Cách này tuy rằng rất cũ nhưng lại vẫn có tác dụng cao, rất nhiều người kiêu ngạo nhưng khi gặp người có tu vi cao hơn mình thì cũng sẽ trở nên khiêm tốn, lễ nghĩa.
Sau khi tới gian phòng chiêu đãi, uống một chút linh trà, Lôi Động mới nói thẳng ra ý đồ khi đến đây:
– Triệu mỗ trong lúc vô ý bắt được một con thượng phẩm linh quỷ, nhưng bản thân không phải là người tu luyện các loại pháp thuật ngự quỷ, giữ nó cũng vô dụng. Nếu như quý điếm có thể xuất ra một kiện cực phẩm linh khí thì con thượng phẩm linh quỷ này sẽ thuộc về các ngươi.
Đừng xem Huyết Sắc phi phong của Lôi Động có giá lên tới hai trăm sáu mươi vạn linh thạch mà đánh giá cực phẩm linh khí quá cao, bởi vì dù sao thì Huyết Sắc phi phong cũng là một trong những kiện cực phẩm linh khí nổi bật. Đại đa số những loại cực phẩm linh khí khác cũng chỉ có giá tương đương với một con thượng phẩm linh quỷ mà thôi. Đương nhiên là cả hai loại này đều là những loại rất khó thu được, là bảo bối phi thường hiếm thấy, rất khó có thể so sánh được cái nào đáng giá hơn.
Nguồn: http://truyenfull.vn
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba kia nghe được lời nói của Lôi Động, toàn thân nhất thời chấn động, không ngờ lại có một mối giao dịch lớn đến như vậy. Cũng không biết hắn đang nghĩ như thế nào, chỉ thấy trên mặt hắn hiện lên vẻ tươi cười nói:
– Triệu lão đệ, không phải là ngu huynh không chịu trao đổi cực phẩm linh khí với lão đệ, nhưng mà bổn điếm thực sự là không có. Chỉ có điều nếu như lão đệ thực sự muốn bán ra thì bổn điếm có thể thu mua với giá một trăm ba mươi vạn linh thạch.
Lôi Động cảm thấy hơi thất vọng trong lòng, nhưng từ đầu hắn cũng không trông cậy vào cửa hàng này có được cực phẩm linh khí, cũng đành phải tìm cách đổi ra linh thạch mà thôi. Nhưng giá một trăm ba mươi vạn linh thạch này cũng không làm hắn hài lòng. Lôi Động lắc đầu nói:
– Trần chưởng quỷ, một trăm sáu mươi vạn thì được, nếu không thì thôi. Kỳ thực giá này đối với các ngươi cũng không lời lãi nhiều lắm nhưng chung quy thì một, hai mươi vạn chắc chắn sẽ được. Hơn nữa bán ra thượng phẩm linh quỷ có lẽ cũng làm cửa hàng của các ngươi nổi tiếng thêm phải không?
– Đắt quá, đắt quá, cái giá này bổn điếm không thể chấp nhận được.
Trần chưởng quỷ lắc đầu nói:
– Một trăm bốn mươi vạn là giá cuối cùng, nhiều ít gì thì ngươi cũng phải cho chúng ta kiếm thêm chút đỉnh chứ.
Lôi Động tốn thêm một ít thời gian cũng hắn cò kè mặc cả, cuối cùng bán ra với giá một trăm năm mươi vạn linh thạch. Đây là giá bán trong dự định của Lôi Động, dù sao thì cửa hàng thu mua thượng phẩm linh quỷ của ngươi không thể dựa treo giá cả ở trên hội đấu giá để tính được. Thời gian chưa đầy một nén hương sau, Trần chưởng quỷ đã mang tới đủ một trăm năm mươi vạn linh thạch. Sau đó song phương đều kiểm tra hàng hóa, vui mừng giao dịch với nhau.
Đừng thấy như vậy là thuận lợi, Lôi Động biết kế tiếp mới là giai đoạn nguy hiểm. Không có bất kỳ người làm ăn nào mà lại không có những loại hành động mờ ám bên ngoài cửa hàng. Nhưng mà cho dù muốn làm gì thì bọn họ cũng sẽ làm ở bên ngoài cửa hàng của họ.
***
Thu được linh thạch xong, Lôi Động cũng không dừng lại ở lâu trong phường thị này. Sau khi rời khỏi phường thị, Lôi Động lập tức tìm kiếm một địa phương vắng vẻ, “tự cho là thông minh” thay đổi toàn thân hắc sắc trang phục.
Lúc này hắn mới mang theo một thân tu vi Trúc Cơ kỳ tầng một tiêu chuẩn, đi dọc theo lộ tuyến đã định sẵn, trốn đông dấu tây, một đường cẩn thận tiềm hành chạy trốn, phảng phất giống như sẵn sàng lúc nào cũng sẽ gặp phải địch nhân.
Một, hai, ba, đủ ba tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang ở xa xa phía sau hắn. Từ trên thân hình của tên có vẻ mạnh nhất nhóm người, phát ra thần niệm ba động để suy tính thì chắc hẳn là hắn có thực lực trên dưới Trúc Cơ kỳ tầng năm. Nếu như lấy tu vi để so sánh thì hắn kém hơn Lôi Động khoảng nửa bậc, nhưng mà tính về cường độ thần niệm thì hắn còn kém quá xa Lôi Động. Vì vậy cho nên Lôi Động ở phía trước bọn họ đã có thể đơn giản phát hiện ra ba người, vô cùng cẩn thận theo dõi hành tung của bọn chúng. Một gã trong đó ba động thần niệm có vẻ quen thuộc, chắc hẳn là tên Trần chưởng quỷ đã làm giao dịch với Lôi Động lúc ở phường thị.
Lôi Động lúc này không khỏi cười nhạt trong lòng, nhược nhục cường thực quả nhiên là mãi mãi không bao giờ thay đổi được. Ngẫm lại cũng đúng thôi, một người yếu đuối mà cầm theo hơn một trăm năm mươi vạn linh thạch thì khác gì một con dê béo, hơn nữa dựa vào thực lực của bọn họ thì có thể dễ dàng ăn thịt con dê béo này. Đương nhiên, nếu như Lôi Động sử dụng thân phận đệ tử tinh anh của Âm Sát Tông ra ngoài bán thượng phẩm linh quỷ thì tỷ lệ gặp phải những vấn đề như thế này tương đối nhỏ, nhưng mà như vậy đối với Lôi Động thì càng nguy hiểm trí mạng hơn.
Bọn họ vẫn đang đi theo phía sau không xa Lôi Động, cùng truyền âm cho nhau đang mắng chửi hắn, nói tên tiểu tử này cũng quá cẩn thận rồi. Lộ tuyến này của Lôi Động suýt nữa làm cho bọn họ mất dấu hắn phía trước.
Tức giận nhất vẫn là tên trung niên tu sĩ có thực lực Trúc Cơ kỳ tầng năm kia, hắn hầu như đã muốn lập tức xông lên giết chết tên tiểu tử trước mặt. Cũng may là bọn họ còn có chút cố kỵ, cự ly giữa nơi này và phường thị vẫn còn gần nhau quá, càng gần phường thị thì càng hay xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Như loại việc đánh cướp khách hàng dễ khi dễ như con dê béo này rất nhiều người hay làm, chỉ có điều bọn họ đều lặng lẽ làm mà thôi, nếu như sự tình bị truyền ra ngoài, không những danh tiếng bị phá hủy mà còn bị Kim Đan lão tổ lột da của bọn họ.
Vì vậy bọn họ cũng không được phép không cẩn thận, chắc chắn. Bọn họ tình nguyện đi xa thêm một chút, lúc nào chưa chắc chắn thì vẫn chưa động thủ. Xuất động ba gã Trúc Cơ kỳ tu sĩ mạnh mẽ đồng hành với nhau đối phó một gã Trúc Cơ kỳ tu sĩ tầng một nhỏ nhoi, căn bản là chưa đảm bảo thì bọn họ sẽ không động thủ, nhưng mà khi đã động thủ rồi thì nhất định sẽ phải thành công.
Lôi Động cũng đã đoán ra được tâm tư của bọn họ, do đó hắn mới định ra kế hoạch này. Hắn cố nén lại ý muốn lập tức quay lại giết chết ba tên này, cướp đoạt ngược trở lại bọn chúng. Thứ nhất là do hắn vẫn đang sợ không thể lưu lại được hoàn toàn cả ba tên. Thứ hai là hắn cũng sợ trong nhóm đối phương có Kim Đan tu sĩ ẩn núp. Tuy nói rằng khả năng xuất hiện tu sĩ Kim Đan không cao nhưng vạn nhất mà gặp phải tu sĩ Kim Đan thì coi như Lôi Động toi đời, lúc đó có muốn chạy trốn thì cũng khó.
Bởi vậy Lôi Động liều mạng khắc chế ý niệm quay lại giết chết ba tên phía sau trong đầu, tiếp tục dựa theo kế hoạch từ trước hành sự.