“Liệt Hỏa quyết quả thật rất lợi hại, bất quá tiêu hao cũng thật lớn.”
Trương Đức Bưu từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, xem xét tình trạng thân thể, không khỏi lộ ra vẻ cười khổ. Một đòn vừa rồi đã làm Man đấu khí trong cơ thể hắn tiêu hao hết một nửa, sử dụng Liệt Hỏa quyết chỉ sợ hắn chỉ có thể phóng xuất ra hai tiểu hỏa cầu.
Bất quá quả cầu lửa này không giống như Hỏa Cầu thuật của Ma pháp sư, Hỏa Cầu thuật chỉ là nhất cấp ma pháp, đơn giản là đem hỏa hệ nguyên tố ngưng tụ lại một chỗ, sinh ra hiệu quả nổ mạnh cùng tổn thương, khuyết điểm chính là lực lượng quá mức phân tán, không thể hình thành thương tổn lớn.
Mà quả cầu lửa của Trương Đức Bưu lại thuần túy do Man đấu khí ngưng luyện thành, lực lượng tập trung, uy lực của Hỏa Cầu thuật không thể so sánh cùng được. Nếu chỉ nói về lực công kích đơn thể, so với thập tứ cấp ma pháp còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Hỏa cầu do Liệt Hỏa quyết hình thành, cho dù là cao thủ “đấu khí như đao” cũng không thể đón đỡ nổi.
Điểm đáng tiếc duy nhất chính là tiêu hao quá lớn, dùng để đánh lén thì còn được, nhưng nếu kẻ địch có phòng bị thì Liệt Hỏa quyết quả thật là “gân gà”.
Trương Đức Bưu tạm gác Liệt Hỏa quyết sang một bên, chuyên tâm tu luyện Long Mông Bảo Tượng quyết, môn tâm pháp này uy lực tuy mạnh, nhưng với tu vi của hắn chỉ có thể công kích hai lần, nếu như hai lần công kích không thể giết chết địch nhân, như vậy hắn chỉ có nước nằm im cho người khác muốn làm gì thì làm.
Mà Long Mông Bảo Tượng quyết bất đồng, chỉ cần luyện thành đến tầng thứ hai của tâm pháp, hắn liền có được “cửu ngưu lực”, có hơn ba vạn cân sức mạnh, cho dù là Vương cấp ma thú, nếu ăn một đòn của hắn cũng chỉ có nước gãy xương đứt gân mà chết!
Hơn nữa môn công pháp này có lực bạo phát mạnh mẽ cùng khả năng khôi phục sức khỏe nhanh chóng, lực cũ chưa hết, lực mới đã sinh. Như vậy xem ra, uy lực của Long Mông Bảo Tượng quyết còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Trong Long Mông Bảo Tượng quyết tổng cộng có mười sáu đường thông đạo đấu khí, tám đường chăm sóc lục phủ ngũ tạng, khiến cho nội tạng trở nên vô cùng tráng kiện, tám đường rèn luyện tứ chi ngũ thể, khiến cho cơ thể có khả năng thừa nhận lực lượng tăng cường.
Trương Đức Bưu đã khai thông được hai mươi bốn đường thông đạo đấu khí, so với số thông đạo đấu khí trong Long Mông Bảo Tượng quyết càng thêm hoàn mỹ, mỗi đường thông đạo đều đạt được hai hiệu quả của Long Mông Bảo Tượng quyết, vừa có thể ân cần chăm sóc phế phủ, vừa có thể rèn luyện khí lực, tu vi càng thêm nhanh chóng tăng trưởng.
Cơ hồ cứ mỗi một chu thiên, Trương Đức Bưu cảm thấy được lực lượng trong cơ thể tăng trường nhanh chóng, chỉ ngắn ngủi trong thời gian vài ngày, hắn đã hoàn toàn luyện thành tầng thứ hai.
Trong nháy mắt khí luyện thành Long Mông Bảo Tượng quyết tầng thứ hai, Trương Đức Bưu chỉ cảm thấy lực lượng trong cơ thể bộc phát như núi lửa phun trào, lục phủ ngũ tạng, cơ thịt gân cốt đều bị chấn động, ngay cả da tay cũng bị luồng lực lượng mạnh mẽ đó đánh vào từng đợt làm đau đớn, thậm chí còn có nguy cơ bị xé rách!
Luồng lực lượng bạo tăng này làm cho mạch máu hắn cũng trở nên sôi trào!
Trương Đức Bưu vội vàng vận chuyển tâm pháp một lần nữa, Long Mông Bảo Tượng khí tẩy sạch thông đạo đấu khí một lần nữa, khiến cho thân thể dần dần củng cố trở lại, loại cảm giác nguy hiểm này mới chậm rãi biến mất.
“Trong nháy mắt khi luyện thành Long Mông Bảo Tượng quyết không ngờ lực lượng tăng cường nhanh chóng đến như vậy, thiếu chút nữa khiến cho thân thể ta không thể chịu nổi! Chẳng lạ khi vị tiền bối khai sáng ra môn tâm pháp này cũng bạo thể mà chết…”
Lúc này Trương Đức Bưu mới hiểu được, vì sao vị tiền bối kia cố gắng gượng ép tu luyện đến tầng thứ chín, đây cũng là lý do khiến công pháp Long Mông Bảo Tượng quyết không thể nào hoàn toàn luyện thành, lực lượng tăng trưởng mặc dù nhanh, nhưng thân thể không thể thừa nhận nổi, mà sau mỗi lần luyện thành, lực lượng liền bạo tăng một cách nhảy vọt.
Cho dù vị tiền bối kia đã dung hợp huyết mạch cự long, tự cho rằng cường độ thân thể của mình đủ để thừa nhận lực lượng khi tu luyện đến tầng thứ chín, không ngờ rốt cuộc cũng không chịu đựng nổi.
“Tệ đoan khi tu luyện đến Long Mông Bảo Tượng quyết tầng thứ hai, chỉ cần không ngừng rèn luyện thân thể liền có thể khôi phục như cũ. Ba tầng sau cũng thế, chỉ là thời gian rèn luyện dài hơn thôi. Bất quá, khi tu luyện tâm pháp đến tầng thứ sáu, cho dù không ngừng rèn luyện cũng không thể giải quyết hoàn toàn tệ đoan này, chỉ có thể dùng đấu khí trong cơ thể áp chế lực lượng ngo ngoe muốn bạo phát, mới không bị bạo thể mà chết. Tựa như Hầu Già La vậy, sử dụng toàn lực chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!”
Sắc mặt Trương Đức Bưu biến đổi không ngừng, trong lòng âm thầm cân nhắc: “Ta đả thông được hai mươi bốn đường thông đạo đấu khí một cách hoàn mỹ, đủ để bao hàm đại bộ phận công pháp đấu khí trên đời, nhưng cho dù là vậy, nhiều nhất cũng chỉ có thể tu luyện đến tầng thứ sáu, có thể sử dụng “cửu tượng lực” mà không cần kiêng dè, nhưng nếu tu luyện đến tầng thứ bảy, chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ.”
Hai mươi bốn đường thông đạo đấu khí hoàn mỹ, cũng không thể khiến cho thân thể mạnh mẽ vô hạn, nếu muốn giải quyết vấn đề này, sợ rằng cũng chỉ còn mỗi biện pháp dung nhập huyết mạch chủng tộc khác mà thôi.
“Chẳng lẽ phải đi giết rồng?”
Trương Đức Bưu rùng mình một cái, vội vàng bỏ ngay ý niệm này trong đầu.
Giết rồng! Hắn cũng chỉ có chút dũng khí để nghĩ một chút thôi. Trong Lạc Nhật sâm lâm đích xác cũng có vài con rồng “làm biếng”, chỉ cần không quấy nhiễu giấc ngủ của nó, loài sinh vật này tuyệt đối sẽ không tìm ngươi gây phiền phức, nhưng mặc dù là loài Á long có cấp bậc thấp nhất như Địa Hành long, cũng không phải là thứ Trương Đức Bưu có thể đối phó, huống hồ huyết mạch Địa Hành long cũng không tinh khiết, tốt hơn hết là cự thú Behemoth.
Về phần Song Đầu Cự Long mạnh mẽ nhất trong Á long hệ, đó là loài có huyết mạch gần với Thánh long nhất, nhưng Song Đầu Cự Long hiếm hoi vô cùng, hơn nữa võ lực cùng ma pháp lực cũng mạnh mẽ đáng sợ, cho dù Trương A Man cùng Thái ca “quát tháo hò hét” tiến lên cũng chỉ đủ cho cự long nhét kẽ răng.
“Long Mông Bảo Tượng quyết là tâm pháp tốt nhất của ta, trong không gian giới chỉ thật ra còn một quyển Tà Linh thánh điển nữa, đáng tiếc xem không hiểu.”
Lúc này Trương Đức Bưu mới nhớ tới trong không gian giới chỉ của mình còn có một quyển Tà Linh thánh điển, Tà Linh thành điển bài danh thứ tư trên Kỳ Công Đấu Khí bảng, so với Long Mông Bảo Tượng quyết càng thêm thần kỳ, đáng tiếc văn tự của Ma tộc vực sâu đã thất truyền trên đại lục, người duy nhất hiểu được văn tự vực sâu là nữ tử áo trắng kia, nhưng nàng không thể không giết hắn.
“Quên đi, không nghĩ nữa.”
Trương Đức Bưu đứng dậy, nhìn hồ nước tràn ngập sương trắng, trong lòng có chút ý tưởng: “Ta rèn luyện đấu khí ven hồ đã có hiệu quả như thế, nếu như tiến vào trong hồ, không biết sẽ như thế nào?”
Hồ nước này vốn là cái hố lớn do vị thần linh vẫn lạc kia ngã xuống thảo nguyên mà tạo thành, ở trong sa mạc mà không hề khô cạn, chắc hẳn là do lực lượng của thần uy.
Trương Đức Bưu liền nhảy vào trong hồ nước, áp lực thần uy nhất thời trở nên nặng nề vô cùng, lúc này hắn mới cảm giác được tinh thần lực của mình nhỏ yếu, tinh thần lực gấp người thường một ngàn lần, tốc độ tu luyện gấp một trăm lần, ở chỗ này cũng chỉ có thể miễn cưỡng điều động một ít Man đấu khí, vận chuyển trong đấu khí thông đạo với tốc độ “nhanh như rùa bò”.
nguồn TruyenFull.vn
Thần uy chủ yếu chỉ ảnh hưởng đến đấu khí cùng tinh thần lực, hành động cũng không có chút trở ngại nào. Trương Đức Bưu liền lặn xuống hồ, lặn xuống càng sâu thần uy càng nặng, Trương Đức Bưu lặn xuống hơn mười thước, đấu khí trong cơ thể liền bị ép lui về đan điền, tinh thần lực cũng bị áp súc thành một điểm, căn bản không có cách nào điều động.
Trương Đức Bưu vội vàng bơi lên bờ, chỉ thấy áp lực biến mất, nhất thời đấu khí từ trong đan điền phun ra mãnh liệt, vận chuyển nhanh chóng trong thông đạo đấu khí, rộng lớn và mãnh liệt, còn tinh thần lực bị áp súc đến cực hạn cũng đột nhiên bành trướng ra, càng cứng cỏi hơn so với lúc trước!
“Hồ nước này quả là “Thánh địa tu luyện” trời sinh!”
Trong lòng Trương Đức Bưu mừng như điên, đang muốn lặn tiếp vào trong hồ, đột nhiên chỉ thấy Lục Dực Kim Quang tê kinh hoàng thất thố bay tới, kêu lên:
– A Man, Tiểu Hắc đã xảy ra chuyện rồi!