Trong phòng làm việc, paparazi lau mồ hôi trên đầu, nhỏ giọng phàn nàn: “Anh Vu, trời nóng bức thế này thì ai đi dạo trên đường chứ anh?”
Vu Tâm vỗ đùi: “Cậu nói đúng! Bọn họ không ra đường, chúng ta tới nhà bọn họ chụp!”
Paparazi: “…Đột nhập bất hợp pháp sẽ bị kiện đó anh.”
Vu Tâm: “Cậu muốn về nhà trồng cải trắng hả?”
Paparazi không có nhân quyền, Vu Tâm không nói lời nào phân chia nhiệm vụ, phái mười paparazi trong phòng làm việc ra ngoài, phân chia tới những căn hộ cao cấp của mấy ngôi sao lớn ở thủ đô và mấy căn biệt thự ở bên ngoài.
Bản thân Vu Tâm lựa chọn đi chụp Trì Linh Âm đang quay phim tại phim trường, anh ta gọi thêm một paparazi rồi hùng hổ tới phim trường.
Tuần trước Trì Linh Âm mới giành được giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất giải Kim Long, giá trị con người tăng gấp bội, chụp mấy tin đồn về cô ta tuyệt đối sẽ không bị thiệt.
Thật ra Trương Tử Nhàn cũng là một lựa chọn tốt, chỉ là sau sóng gió tình tay ba, phòng làm việc của Vu Tâm đã bị đoàn đội của Trương Tử Nhàn kéo vào danh sách đen, đừng nói tin hot có một không hai của Trương Tử Nhàn, bây giờ bọn họ muốn đến gần Trương Tử Nhàn trong vòng ba trăm mét cũng khó.
Chỗ Bạch Á Lâm cũng như vậy.
Phòng làm việc của Vu Tâm thành người hai nhà nay không chào đón.
Mặc dù bị hai ngôi sao đang nổi kéo vào danh sách đen, nhưng Vu Tâm nhớ tới mình kiếm được khoản tiền lớn từ chỗ Trương Tử Nhàn, vẫn cảm thấy không lỗ.
Trương Tử Nhàn và Bạch Á Lâm không có trò gì, Vu Tâm tự nhiên để mắt tới Trì Linh Âm.
Càng là nghệ sĩ trong sạch không vết nhơ, đào ra tin tức xấu mới có thể càng có giá trị.
Vu Tâm dã tâm bừng bừng, muốn thừa thắng xông lên đào ra được một tin tức lớn sau hạc giấy nguyền tủa và tình tay ba, danh tiếng hoàn toàn vượt trên đối thủ một mất một còn Từ Sài.
Anh ta theo Trì Linh Âm ở phim trường thủ đô hai ngày vẫn không lấy được tin tức gì có giá trị.
Làm một paparazi thành công, Vu Tâm không bao giờ thiếu kiên nhẫn.
Ngày thứ bảy, bọn họ rốt cuộc có thu hoạch.
Trì Linh Âm còn chưa quay xong phim, lại xin đoàn làm phim nghỉ nửa ngày, rời đoàn làm phim vào xế chiều hôm nay.
Cô ta không dùng xe bảo mẫu mà tự lái xe riêng rời đi.
Vu Tâm ngửi thấy mùi bí mật, quả quyết để paparazi lái xe đi theo.
Mặt mũi paparazi tràn đầy mừng rỡ: “Đây không phải đường về nhà cô ta! AnhVu, chúng ta ngồi đợi nhiều ngày như vậy rốt cuộc có thu hoạch!”
Vu Tâm có kinh nghiệm phong phú, đã nhìn ra đích đến của Trì Linh Âm từ hướng cô ta đi.
Anh ta cau mày nói: “Cô ta muốn về quê.”
Quả nhiên, sau một giờ, Trì Linh Âm lái xe vào một căn nhà lớn phong cách Trung Quốc cạnh Tử Cấm thành.
Paparazi ngồi trên ghế lái ảo não đập tay lái: “Haiz, uống công vui vẻ một trận! Anh Vu, chúng ta ngồi đợi nữa không?”
Vu Tâm im lặng nhìn tòa nhà kiểu Trung Quốc khí phái cách đó không xa.
Trì Linh Âm còn chưa đóng máy, tại sao muốn xin phép nghỉ để về nhà? Đây không phải tác phong thông thường của cô ta.
Anh ta làm paparazi nhiều năm như vậy, kinh nghiệm lớn nhất có được chính là sự việc khác thường chắc chắn có mờ ám.
Có mờ ám, chắc chắn có mờ ám.
Vu Tâm nói bằng giọng chắc nịch: “Ngồi đợi.”
Lần ngồi đợi này chính là ròng rã chín tiếng.
Sau chín tiếng Vu Tâm quả thực muốn hôn chết quyết định chín tiếng trước của mình.
Nhìn xem anh ta nhìn thấy cái gì!
Ngu Trạch đi từ trong nhà Trì Linh Âm ra!
Mặc dù bên cạnh còn có một đầu tóc vàng và ông cụ tóc trắng cực kỳ vướng víu, nhưng không sao, anh ta nuôi đoàn đội hậu kỳ không phải là để làm chuyện này hay sao?
Paparazi giơ camera chụp lén từ xa run giọng: “Anh Vu, đây chính là tin, tin tức lớn…”
Không trách anh ta hưng phấn như vậy được.
Ngay cả Vu Tâm cũng sắp không kìm được tâm trạng mừng như điên của mình rồi!
Anh ta nhìn camera run nhè nhẹ, không kiên nhẫn giật lấy máy, tự ghi hình.
Sau khi rút ngắn tiêu cự, anh ta nghi hoặc phát hiện hành động của Ngu Trạch có chút mất tự nhiên, đây là ngã hay là bị thương?
Mặc kệ là nguyên nhân gì, trong tin tức của anh ta, chỉ có thể là thận hư.
Paparazi kích động nói: “Anh Vu, anh nói Trì Linh Âm sẽ bỏ bao nhiêu tiền để mua tin tức này?”
“Cậu cảm thấy cô ta mời quan hệ xã hội để xử lý scandal yêu đương của cô ta và Ngu Trạch phải tốn bao nhiêu tiền?”
“Chắc khoảng một hai chục triệu?”
“Tăng gấp bội chính là giá tiền của tôi.”
Giọng điệu của Vu Tâm hờ hững, ánh mắt lại chăm chú nhìn Ngu Trạch và Trì Linh Âm trong ống kính.
Sau hai giờ, Vu Tâm cầm ảnh chụp vừa ra lò thỏa mãn thưởng thức.
Sau khi xoá đầu tóc vàng và đầu tóc trắng, trong khung hình chỉ còn lại Trì Linh Âm và Ngu Trạch vô cùng hài hòa, tuy nói không chụp được hành động thân mật nào của bọn họ, nhưng trí tưởng tượng của quần chúng là vô hạn.
Chỉ cần nói trời vừa rạng sáng Ngu Trạch đi ra từ cửa nhà Trì Linh Âm, trong nháy mắt bọn họ sẽ tưởng tượng ra mấy kịch bản kích tình.
Anh ta cầm điện thoại lên xem một chút, tin nhắn Wechat gửi cho Trì Linh Âm nửa tiếng trước vẫn chưa được trả lời.
Chẳng lẽ cô ta đang bàn bạc phương án quan hệ xã hội với đoàn đội?
Đơn giản lắm mà, trực tiếp gọi điện thoại cho anh ta, bọn họ đàm phán ra một con số không được sao?
Người có văn hoá, cứ thích bày vẽ.
Vu Tâm đang định để điện thoại xuống thì Trì Linh Âm trả lời.
“Chụp rất đẹp.”
Đây là ý gì? Một loại uy hiếp sâu xa nào đó à?
Vu Tâm nghĩ ngợi, gõ câu trả lời: “Cô muốn xử lý ảnh chụp như thế nào?”
Lần này cô ta trả lời rất nhanh: “Hình của anh, tại sao tôi phải xử lý?”
Vu Tâm nhìn câu trả lời trên điện thoại một lúc lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Bởi vì từ trước đến nay Trì Linh Âm không có scandal, anh ta không qua lại với cô ta mấy, Trì Linh Âm có ý gì?
Vu Tâm cảm thấy mình bị khiêu khích.
Cô ta không có để mình vào mắt sao?
Vu Tâm tung hoành giới paparazi nhiều năm đã lâu không cảm thấy mùi vị bị coi thường.
Lúc này, một paparazi đi từ ngoài cửa vào, hứng thú bừng bừng nói: “Anh Vu, ảnh sửa xong rồi, giờ gửi cho Trì Linh Âm ạ?”
“Gửi cái rắm, người ta vốn chẳng để chúng ta vào mắt.” Vu Tâm để điện thoại xuống, lạnh lùng nói: “Chuẩn bị tin nóng, để chúng ta dạy cô ta đạo lý làm người.”
Paparazi sửng sốt, hỏi: “Cứ tung như vậy ạ? Có cần hỏi xem chỗ Ngu Trạch muốn mua hay không không?”
“Tên quỷ nghèo nuôi trẻ con còn phải bán giày như Ngu Trạch thì có thể trả bao nhiêu tiền…”
Tuy Vu Tâm nói như vậy nhưng vẫn không khỏi cầm điện thoại lên gọi vào số Ngu Trạch.
Sau khi điện thoại vang lên tiếng tút thì được bắt máy, giọng nói của Ngu Trạch xuất hiện ở đầu kia: “Alo.”
Không quá thân thiện.
Vu Tâm có thể hiểu địch ý của Ngu Trạch, dù sao scandal có con gái riêng bắt nguồn từ chỗ anh ta mà.
Anh ta ho một tiếng, nói: “Tôi là Vu Tâm, bây giờ cậu có tiện nói chuyện không?”
Đối phương lạnh lùng nói: “Nói.”
Vu Tâm đi thẳng vào vấn đề, nói lại chuyện buổi tối hôm nay nhìn thấy anh ta đi từ trong nhà Trì Linh Âm ra.
Đầu kia im lặng.
Trong lòng Vu Tâm vui mừng, im lặng là được rồi! Im lặng mới mang ý nghĩa biết tình thế khẩn cấp!
Ngu Trạch hỏi: “Anh muốn thế nào?”
Vu Tâm nói một cách đầy ý vị sâu xa: “Cái này phải xem cậu muốn thế nào.”
Anh ta chờ đợi Ngu Trạch nói giá.
Cân nhắc tình hình kinh tế khiến người ta đồng tình của Ngu Trạch, anh ta quyết định chỉ cần Ngu Trạch báo con số trên chục triệu, anh ta sẽ bán rẻ ảnh chụp cho anh.
Anh ta sẽ không làm chuyện mổ gà lấy trứng.
Mấy giây sau, trong điện thoại truyền ra một giọng nữ mềm mại: “Đòi tiền không có, muốn mạng có một.”
Tút, điện thoại bị dập máy.
Vu Tâm trợn mắt há hốc mồm nhìn cuộc trò chuyện đã kết thúc.
Những chuyện này là thế nào?
Là bọn họ nhẹ nhàng hay là khinh Vu Tâm anh ta không cầm được đao? Nhục nhã như thế, đây là lần đầu tiên anh ta gặp kể từ khi hành nghề!
Vu Tâm đặt điện thoại lên bàn “cạnh” một tiếng, tức giận nói: “Lập tức chuẩn bị văn bản vạch trần!”
Chín giờ sáng hôm sau, phòng làm việc Vu Tâm đăng tin: “Đêm khuya Ngu Trạch rời khỏi nhà Trì Linh Âm, bước đi lảo đảo nghi vẫn thận hư” làm dấy lên một đợt sóng lớn trên mạng.
“Làm sao Trì Linh Âm lại cùng với Ngu Trạch? Anh nói Trì Linh Âm với Lê Hoằng tôi còn tin, với Ngu Trạch??”
“Thế giới này thế nào? Nghệ sĩ có danh tiếng tốt và nghệ sĩ có danh tiếng kém nhất ở bên nhau.”
“Ngu Trạch cũng không xấu như mấy người nói, nhưng tin đồn xấu về anh ấy chưa được xác nhận mà.”
“Chỉ xem mặt…Tôi cảm thấy khá ok?”
“Trì Linh Âm là người sói, ngay cả Ngu Trạch cũng hút khô…”
“Người đứng đầu giới paparazi ngành giải trí quả nhiên vẫn phải xem Vu Tâm, lần trước là hạc giấy nguyền rủa và tình tay ba, lần này là Ngu Trạch và Trì Linh Âm yêu đương, tên vô dụng Từ Sài kia rốt cuộc đang làm gì?”
“Kiên quyết không tin,
Trì
Linh Âm đang nổi tiếng không thể nào để ý Ngu Trạch, lại nói Ngu Trạch có lai lịch gì?”
Lúc scandal của Ngu Trạch và Trì Linh Âm bị lan truyền khắp nơi, Vu Tâm ngồi trong phòng làm việc thỏa mãn nhìn cục diện anh ta bày ra.
Đây chính là kết cục xem thường anh ta!
Anh ta vào nick phụ, tự mình dắt mũi dư luận “Từ Sài là tên vô dụng!” dưới bình luận.
Ha ha ha ha ha ha ha!
Vui vẻ thật!
Lúc này Ngu Trạch và Trì Linh Âm đang làm gì nhỉ?
Chắc hẳn đang cùng đoàn đội quan hệ xã hội sứt đầu mẻ trán! Nghĩ đến bọn họ không thoải mái, Vu Tâm đã cảm thấy sảng khoái hơn!
Lúc này người bị cho rằng không thoải mái xác thực rất không thoải mái.
Sắc mặt Ngu Trạch khó coi nhìn tin tức trên mạng, ánh mắt lướt qua từng chữ “thận hư”.
Anh ta nhìn về phía sách tinh tóc vàng bên cạnh, nghiến răng ken két: “Bây giờ cô muốn vãn hồi cục diện như thế nào?”
Đường Na và anh nhìn cùng một tin tức, lực chú ý cũng bên trên “thận hư”, nhưng khác với vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi của Ngu Trạch, mặt cô đầy ý cười.
“Cục diện bây giờ thế nào? Anh cũng gần nửa tháng không có động tĩnh, vừa vặn mượn cơ hội này trở lại tiêu điểm, anh xem một chút, supertopic của anh đã từ thứ mười bốn leo lên thứ năm rồi, thậm chí hotsearch ‘
Ngu Trạch thận hư
‘ còn trên ‘
Ngu Trạch Trì Linh Âm yêu đương
‘…Cục diện bây giờ tốt lắm mà!”
Đường Na cười trên nỗi đau của người khác.
Ngu Trạch nghiêm mặt đi tới. Trước khi anh véo mặt cô biến dạng, Đường Na lớn tiếng nói: “Gấp cái gì, Trì Linh Âm còn chưa chết đâu, anh cảm thấy cô ta là người sẽ ăn thiệt ư?”
Lúc này Ngu Trạch mới thu hồi hai tay của anh.
“Tại sao lâu thế rồi cô ta vẫn chưa thanh minh?”
“Nghĩ giống như tôi chứ sao.” Đường Na nhìn anh hỏi: “Biết tại sao chúng tôi kéo dài không thanh mình không?”
“…Vì sao?”
“Bởi vì anh vẫn flop lắm.”
Đường Na cảm khái vỗ Ngu Trạch đang im lặng, thấm thía nói: “Mau mau nổi tiếng trở lại, nổi tiếng trở lại cũng không cần mượn những scandal vớ vẩn này để lăng xê nhiệt độ.”
Ngu Trạch dừng một chút, hỏi: “Tại sao cô ta phải giúp chúng ta?”
Đường Na bị anh hỏi sững sờ.
Đúng vậy, tại sao Trì Linh Âm phải giúp bọn họ nhỉ?
Nể mặt Ngu Trạch?
Hay là bởi vì cô nói Ngu Trạch trở lại thành lưu lượng cô mới có thể khôi phục toàn bộ thực lực?
Quan tâm cô ta làm gì, trước tiên nhận chỗ tốt đã.
Một tiếng sau, phòng làm việc của Trì Linh Âm rốt cuộc công bố đoạn video thu được từ camera giám sát đường phố cho thấy rất rõ ràng, Ngu Trạch hành động bất tiện là bởi vì đùi phải bó bột, hơn nữa đi cùng anh ngoài Trì Linh Âm, còn có Đường Na và thánh thủ y học Trung Quốc Uông Tư Luân, phòng làm việc Trì Linh Âm thanh minh, Ngu Trạch đi xin chữa bệnh, cũng không phải là hai người gặp riêng như mọi người nghĩ.
Đường Na vừa nhìn vừa không quan tâm
bình luận: “Chậc chậc chậc, quay rõ như thế, xem ra đã chuẩn bị từ lâu rồi.”
Ngu Trạch hỏi: “Có ý gì?”
Đường Na nói chắc nịch: “Lão chó già Vu Tâm kia chắn chắn là cô ta cố ý dẫn về.”
Trì Linh Âm phản kích, tiếp đó nên đến lượt cô.
Cũng không nhìn xem bò sát nhỏ này là ai che chở?
Dám động đến người của huyết tinh ma nữ, là ngại cuộc sống quá tốt đẹp, muốn tìm chút kích thích hả?
Chờ một lát, kích thích lập tức tới ngay.
Phòng làm việc của Trì Linh Âm đăng Weibo thanh minh không bao lâu, Vu Tâm trên xe về nhà xem video hoàn chỉnh.
Anh ta không quan tâm.
Đồng nghiệp cùng xe có chút bận tâm: “Anh Vu, chúng ta cần làm gì không?”
Vu Tâm không quan tâm: “Thanh mình thì thanh minh thôi, chúng ta đã nhận được lợi ích rồi, còn quan tâm anh ta làm cái gì?”
Vốn anh ta đăng là: “Đêm khuya Ngu Trạch rời khỏi nhà Trì Linh Âm, bước chân lảo đảo nghi vấn thận hư”, anh ta một không nói Ngu Trạch và Trì Linh Âm đang yêu đương, hai không nói Ngu Trạch lảo đảo chắc chắn là thận hư.
Quần chúng ăn dưa mắng mỏ thì sao? Anh ta nhận được lời ích thật sự là được rồi!
Đồng nghiệp nhìn điện thoại, nói: “Số lượng người hâm mộ của chúng ta trên tất cả nền tàng đều tăng vọt, lượt follow Weibo tăng nhiều nhất, hai tiếng đã tăng ba triệu, bây giờ còn đang tăng lên.”
Vu Tâm đã sớm nghĩ tới cái này.
Anh ta nằm vùng ngồi đợi khổ cực như vậy, không vớt chút gì sẽ thua lỗ lớn, lúc đầu anh ta muốn trực tiếp đổi tiền, nhưng Trì Linh Âm và Ngu Trạch không để anh ta vào mắt, vậy cũng đừng trách anh ta cầm đi thực hiện quyền tự do ngôn luận.
Quyền tự do ngôn luận chính là sức mạnh.
Thời đại này, quyền tự do ngôn luận có thể đổi lấy tiền tài.
Mặc dù lượn quanh một vòng, nhưng anh ta vẫn đạt được mục đích lúc đầu của anh ta.
Vu Tâm sống bằng việc đào tin tức của người khác, anh ta không hề cảm thấy áy náy, điều này có là gì? Tất cả mọi người là vì công việc!
Tâm trạng yên ổn của anh ta tiếp tục cho đến khi anh ta bị một cơn ác mộng đánh thức vào nửa đêm.
Anh ta bỗng nhiên từ trên giường ngồi dậy, lòng tràn đầy nghĩ mà sợ.
Cô vợ ngủ bên cạnh vì động tác của anh ta nên cũng tỉnh, mơ màng hỏi: “Anh sao thế?”
Vu Tâm nói qua loa: “Không sao…Gặp ác mộng thôi.”
Vợ “a” một tiếng, nói: “Anh đi ngủ sớm một chút…”
Vu Tâm nằm xuống lần nữa, thầm may mắn ác mộng nỗi niềm khó nói của đàn ông chỉ là ác mộng.
Anh ta không nghĩ tới, đây chỉ là bắt đầu.
Ngày thứ hai, ngày thứ ba, ngày thứ tư, anh ta đều mơ một giấc mơ cùng chủ đề.
Đó chính là anh ta không được, dần dà, đầu cũng xanh biếc.
Thậm chí ở giấc mơ mới nhất, anh ta còn dẫn theo vợ tới Thái Lan thụ tinh ống nghiệm.
Mỗi chi tiết trong mơ đều sinh động như thật, giống như thật sự từng xảy ra. Bởi vì quá mức chân thực, đến mức ngày thứ tư lúc anh ta và vợ đang cố gắng tạo “bé cưng”, anh ta nhớ tới lúc anh ta không được ở trong mơ.
Tiếp đó, người anh ta đầy mồ hôi lạnh phát hiện, anh ta thật sự không được.
Sau khi kích thích đủ kiểu vẫn không có kết quả, vợ thất vọng nhìn anh ta: “Hôm nay tâm trạng anh không tốt à?”
Vu Tâm mắt chữ A mồm chữ O.
Mãi đến lúc nãy, tâm trạng anh ta đều rất tốt!
Vợ lại hỏi: “Anh mệt mỏi?”
Vu Tâm vừa định nói không mệt, lời nói phát ra lại trở thành: “…Thì hơi mệt chút.”
Mệt mỏi còn hơn là không được, là đàn ông không thể nói không được.
Không có cách nào, đêm đó bọn họ chỉ có thể gác lại kế hoạch tạo bé cưng.
Ngày thứ năm, ngày thứ sáu, ngày thứ bảy, Vu Tâm liên tục xem những tác phẩm XX nhưng không ngoại lệ, đều không được như giấc mơ.
Đương nhiên, trong hiện thực anh ta cũng càng ngày càng không được.
Đối mặt với ánh mắt khác thường của vợ, Vu Tâm chỉ có thể nói dối gần đây áp lực rất lớn.
Mọi thứ trong mơ đang linh nghiệm, anh ta cảm thấy cách ngày đầu mình xanh lét cũng không xa.
Mặc dù chuyện trong mơ khiến Vu Tâm càng ngày càng tiều tụy, nhưng anh ta thà chết giữ kín bí mật, ngay cả bạn bè tốt nhất cũng không hé nửa lời.
…Không có đàn ông nào sẽ nói cho người khác biết sự thật anh ta không được.
Anh ta bỗng nhiên hiểu được cảm nhận của Ngu Trạch khi nhìn thấy tin tức “thận hư” ùn ùn kéo đến.
Hiện tại “nghi vấn thận hư” của Ngu Trạch đã được thanh minh, nhưng thận hư của anh ta phải làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ là báo ứng sao?
Vu Tâm kiên quyết không tin mấy thứ vớ bẩn này, làm một người tiếp nối chủ nghĩa xã hội hợp cách, anh ta quyết định lặng lẽ tới nam khoa khám xem rốt cuộc là vấn đề gì.
Vì che giấu tai mắt người khác, anh ta lén mua vé máy bay tới Băng Cốc Thái Lan, anh ta cũng không tin, khám bệnh ở Băng Cốc còn có thể gặp người quen trong nước?
****
“Ngày mai Vu Tâm sẽ tới Thái Lan khám thận hư.”
Tiếng nói truyền ra trong điện thoại làm Từ Sài không khỏi sửng sốt.
“A?”
Giọng nói trẻ con mềm mại của cô bé không khách khí: “Chú Từ Sài, chú mau mua vé máy bay tới Thái Lan, chúng ta cùng nhau đưa người mỗi ngày tạo ra top một hotsearch lên top một hotsearch luôn.”
Từ Sài ngơ ngác.
Nếu như bất kỳ người nào khác nói với anh ta lời này, anh đều không cảm thấy giật mình.
Từ Sài hỏi: “Ngu Trạch thì sao?”
Ngu Trạch biết cô bé năm tuổi mà mình giám hộ đang bàn bạc với paparazi đi theo dõi scandal thận hư của một paparazi khác không?
“Chú yêu anh ấy à?”
“…Không.”
“Vậy thì đừng có lúc nào cũng nhắc đến anh ấy, rõ ràng cháu đang nói chuyện với chú mà.”
Từ Sài dường như trông thấy khuôn mặt hồn nhiên của cô, nhưng anh ta không hề coi cô là đứa trẻ bình thường.
“Làm sao cháu biết anh ta sẽ đi Thái Lan?”
“Cháu biết thì lạ lắm à?”
Những người khác biết rất lạ, nhưng Đường Na biết… Không hiểu sao Từ Sài cảm thấy không hề lạ chút nào.
Ngay cả vận thế của anh ta gắn liền với Ngu Trạch cô còn biết, lại biết Vu Tâm thận hư có lạ gì?
“Cháu xác định ngày mai anh ta đi Thái Lan?”
“Xác định.”
“Nếu anh ta không đi thì sao?”
“Yên tâm, anh ta không đi sẽ có người kéo anh ta đi.”
Từ Sài: “…” Cái này phải yên tâm thế nào đây?
Anh ta suy nghĩ, nói: “Tôi phái một paparazi đi một chuyến.”
“Chính chú đi đi.” Đường Na không cần suy nghĩ nói: “Chỉ có người kinh nghiệm phong phú như chú Từ Sài mới có thể khắc paparazi có kinh nghiệm phong phú như Vu Tâm.”
“…”
Nghe thì như là lời khen, nhưng cẩn thận ngẫm lại, luôn cảm thấy bị mắng?
Từ Sài nghe kế hoạch của Đường Na xong, cảm thấy rất khả thi, trong lòng anh ta xao động đồng thời lại có một chút do dự, không biết nên tin tưởng cô bé năm tuổi này hay không.
Do dự một đêm, anh ta vẫn mua vé máy bay tới Thái Lan.
Có thể nhìn thấy kẻ thù vào nam khoa khám thận hư là chuyện tốt nghìn năm khó gặp một lần thế nào? Anh ta trái lo phải nghĩ, cảm thấy không thể bỏ qua cơ hội này.
Đặc biệt là với lão chó già Vu Tâm, anh ta ước gì lão ta thận hư cả đời luôn!
Đừng tưởng rằng anh ta không biết dưới Weibo tin nóng có nhiều bình luận mắng anh ta vô dụng là tên chó nào đó lấy nick phụ đăng nhé!
Một bên khác.
Sau khi cúp điện thoại, Đường Na quay đầu trông thấy vẻ mặt phức tạp của Ngu Trạch.
Ma nữ khí thế hung hăng nói: “Làm gì?”
“…Không có gì.”
Vì Vu Tâm không có mắt chọc sách tinh mặc niệm ba giây.
Ngày hôm sau Vu Tâm thu thập hành lý đến Thái Lan.
Anh ta đặt số trước tại chỗ của một chuyên gia nam khoa hàng đầu ở Thái Lan, mặt mũi tràn đầy đắng chát tự thuật mấy ngày nay “không được” với bác sĩ, phiên dịch viên bên cạnh đi cùng anh ta tận chức tận trách phiên dịch cuộc đối thoại của anh ta.
Người phiên dịch tiếng Trung này không biết anh ta, chỉ cho rằng anh ta là một vị khách Trung Quốc có khó khăn khó nói bình thường.
“Tôi thử dùng mấy phim XX để kích thích, nhưng không biết tại sao vừa đến thời khắc mấu chốt thì…”
Vu Tâm bỗng nhiên trừng lớn mắt về phía ngoài cửa sổ.
Ở ngoài cửa sổ, một con khỉ đang vắt vẻo trên cây đại thụ giơ máy chụp hình, sau khi bị anh ta phát hiện, còn cười đùa tí tửng vẫy tay với anh ta.
Phiên dịch viên ngồi bên cạnh hỏi: “Anh này, anh sao vậy?”
“Kia…Kia là!”
Vu Tâm chỉ con khỉ ngoài cửa sổ, lại phát hiện trên đại thụ ngoài cửa sổ không có vật gì.
Phiên dịch viên lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: “Thưa anh?”
Gặp…Gặp ma?
Phía sau lưng Vu Tâm lạnh lẽo, chẳng lẽ, không phải thận xảy ra vấn đề, mà
1
2 »