Cừu Cừu, Anh Yêu Em

Chương 92



Mặt Miên Miên thoáng chốc biến thành trắng bệch.

“Giám đốc……” Cô khóc không ra nước mắt nhìn anh, “Tổng tài phu nhân bà ấy hình như……” Hiểu lầm cái gì.

“Kem”

Cô sững sờ lặp lại: “Kem?” Là ý gì?

“Mặt cô dính kem” Anh thản nhiên giải thích, giống như chuyện cũng chưa xảy ra, cúi đầu đọc sách.

Không khí tràn đầy màu phấn hồng trong phòng vừa rồi nhất thời biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Tim cô đập mạnh và loạn nhịp xoa xoa má. Ớ, thì ra là vừa rồi khi ăn
bánh ga tô không cẩn thận dính kem, cho nên anh mới…… như vậy sao? Cô
còn tưởng rằng……

Lại là cô xấu xa sao? 囧

Tiệc sinh nhật hôm đó của Hỏa Nhạ, Miên Miên có ba cảm khái:

Thứ nhất, giám đốc đại nhân quả nhiên từ trước đến bây giờ đều là tai họa.

Thứ hai, tư tưởng của mình càng ngày càng dơ bẩn, không tốt không tốt.

Thứ ba, khi rời đi, tổng tài phu nhân cười đến rất sáng lạn, rất sáng lạn…… Là rất sáng lạn.

~~***~~

Sau tiệc sinh nhật một lời khó nói hết, lại qua vài ngày.

Đêm nay Miên Miên vừa về nhà không lâu, còn không kịp đăng nhập trò chơi, đột nhiên nhận được tin nhắn của Lạp Lạp.

[Tiểu Ngư, đêm nay cậu đăng nhập trò chơi sớm một chút, tớ có việc muốn nói với cậu!]

Cô ngẩng đầu suy nghĩ một hồi, quả thật nghĩ không ra cô gái bé nhỏ hạnh phúc này sẽ có chuyện gì nói với mình.

Sau khi vào game, lập tức nhìn thấy hình ảnh bạn tốt Ô Lạp Lạp nháy sáng. Cô nhấp vào xem:

[Bạn tốt] Ô Lạp Lạp: Tiểu Ngư, sau khi login đến vùng ngoại ô Thiên Nam, tớ muốn giáp mặt với cậu nói chuyện này!

“Rốt cuộc là bí mật gì? Không nên đến vùng hoang vu dã ngoại này mới có thể nói chứ” Cô không cho là đúng bật cười, phong cách hành sự của Lạp
Lạp sớm thành thói quen luôn tỏ ra vẻ huyền bí.

Cô vốn dĩ đang ở thành Thiên Nam, sau khi thi triển “Phi độn thuật”, không đến một giây
đã chạy đến ngoại ô. Bên bờ sông Tần Hà, quả nhiên có một nữ kiếm khách
tóc trắng đang đứng lặng, đúng là Lạp Lạp.

Lạp Lạp từ trước đến nay luôn vô tâm vô phế, giờ phút này vẻ mặt lại ngưng trọng, Miên Miên có chút khó hiểu.

“Cậu muốn nói chuyện gì, Lạp Lạp?” Cô nhắn lại ở cửa sổ nói chuyện phiếm thông thường.

Lạp Lạp không đáp hỏi lại: “Tiểu Ngư, tớ muốn hỏi cậu một chuyện”

“Chuyện gì?”

“Nữ Oa Nương Nương, cậu biết người phụ nữ này à?”

Trong lòng Miên Miên “Lộp bộp” một chút, giọng điệu bắt đầu trở nên thật cẩn thận: “Chị ta làm sao?”

Lạp Lạp nghiêm túc, tiếp tục đặt câu hỏi: “Cậu trước tiên nói cho tớ
biết, mấy ngày trước cậu nói Thượng Quan đi giúp người khác, có phải đi
giúp Nữ Oa Nương Nương này hay không?”

Trong lòng Miên Miên
bỗng nhiên nảy lên vài phần lo lắng âm thầm, ngón tay dừng ở bàn phím
một hồi lâu sau mới bắt đầu đáp lại: “Đúng vậy…… Rốt cuộc làm sao vậy,
Lạp Lạp?”

Lạp Lạp nhìn nhìn chằm chằm cô không chuyển mắt, sau
một lúc lâu, thở dài một hơi: “Tiểu Ngư, cậu sao lại vô tâm vô phế như
vậy”

Năm phút đồng hồ trước Miên Miên từng hình dung Lạp Lạp vô tâm vô phế, giờ không thể nói gì thêm.

“Mấy ngày nay tớ là xin nghỉ đến chỗ Đại Thúc chơi, cho nên có khi ban
ngày cũng lên mạng” Lạp Lạp vẫn đang vòng vo nói chuyện, “Cậu đoán tớ
mấy ngày nay nhìn thấy cái gì?”

Miên Miên bị nói vòng vo mà nóng nảy: “Nói mau đi”

Lạp Lạp lời nói nghẹn một bụng rốt cục phát ra: “Mấy ngày hôm trước
không phải mới ra một cái cảnh “Cốc Tình Nhân” sao? Hai ngày đó tớ và
chồng chạy tới nơi đó làm nhiệm vụ tình duyên, rất trùng hợp là tớ đi
hai lần, hai lần đều nhìn thấy chồng cậu, Thượng Quan Ám Ảnh! Nhìn thấy
anh ta thì coi như xong, nhưng bên người anh ta còn một nữ thầy thuốc đi theo, chính là Nữ Oa Nương Nương kia! Tớ không đi theo chân bọn họ bắt
chuyện, nhưng khi tớ đang nói chuyện thì nhìn thấy đối thoại của bọn họ, tớ có thể khẳng định, thân phận Nữ Oa Nương Nương này tuyệt đối không
đơn giản! Tớ biết Thượng Quan lâu như vậy, trừ cậu ra, cho tới bây giờ
không thấy anh ta thân mật với người chơi nữ nào như vậy, một lần cũng
không thấy!”

Miên Miên còn không kịp nói chuyện, Lạp Lạp lại
bùm bùm phát ra một đoạn dài tới: “Sao lại có kiểu thân mật như vậy? Bọn họ chẳng những cả buổi chiều ra giang hồ cùng một chỗ, hơn nữa trang
phục và đạo cụ toàn thân Nữ Oa Nương Nương đều là Thượng Quan đảm nhiệm, bao gồm Thanh Trúc Trượng còn có Sáo lê hoa trang và gì gì đó, đều là
Thượng Quan đưa…… Người khác còn chưa tính, có lẽ là hiểu lầm. Nhưng đây là ai? Đó là Thượng Quan mà, Thượng Quan Ám Ảnh – người mà bụi hoa cũng không đi qua, cánh bướm cũng không dính vào người đó! Trời ạ ~! Tớ
không có cách nào tiếp thu sự thật này, người đàn ông như Thượng Quan
cũng sẽ ăn vụng bên ngoài, ô ô, cậu cũng không biết, tớ lúc ấy đau đớn
đến cỡ nào đâu!” Nói xong lời cuối cùng, Lạp Lạp kích động còn thiếu đấm ngực giậm chân, ngửa mặt lên trời thét dài.

Mỗi một câu nói
của Lạp Lạp, trái tim Miên Miên cũng trầm xuống vài phần. Cô lặp lại lời nói của Lạp Lạp, ngực rầu rĩ, lại tìm không thấy ngọn nguồn loại cảm
giác này.

“Đợi sau khi anh ta login, cậu nhất định phải để hỏi
cho rõ mới được! Biết không?” Lạp Lạp sau khi dặn dò như vậy, mắt đột
nhiên lộ ra hung quang, “X, hiện nay tiểu tam [1] hoành hành, thật sự là càng ngày càng vô pháp vô thiên! Nếu chồng tớ dám làm loạn ở bên ngoài, lão nương sẽ tử hình anh ta ngay tại chỗ, diệt cỏ tận gốc!”

Miên Miên: “……” Diệt cỏ tận gốc, Lạp Lạp, cậu điên rồi.

Thời gian bắt đầu trôi qua chậm hơn. Khi Miên Miên nhìn danh sách bạn
tốt lần thứ mười ba, hình ảnh của Thượng Quan Ám Ảnh hình cuối cùng cũng sáng, cô nhìn chằm chằm vào hình ảnh nho nhỏ kia, lại nhìn một lần, xác định nó vẫn đang sáng

Thật vất vả chờ đợi ai đó login, Miên
Miên lại không được tự nhiên, không muốn chủ động nói chuyện với anh,
ngay cả cô cũng không có cách nào giải thích loại tâm lý kỳ quái này.

Sau đó, trên màn hình của cô xuất hiện một câu:

[Tán gẫu riêng] Thượng Quan Ám Ảnh: Ta đến đây.

Cô nhìn Thượng Quan Ám Ảnh chủ động nhắn đến khung tán gẫu riêng, trong lòng nổi lên một tia vui sướng, nhưng mà…… Cô nghĩ cô thật sự là một cô bé khác biệt, cô vẫn không muốn mở lời nói chuyện với anh.

Sau nửa phút, anh lại nhắn đến.

[Tán gẫu riêng] Thượng Quan Ám Ảnh: Đã xuống?

Miên Miên khẽ cắn môi dưới, vẫn không đáp lại anh, vui sướng trong
lòng, dần dần trộn lẫn chút chua chát. Cô không dám đặt hai tay lên bàn
phím, sợ không suy nghĩ kĩ sẽ chạm mặt người nào đó, tiết lộ bí mật cô
vẫn chưa xuống.

Năm phút đồng hồ sau, cô bắt đầu hệ thống các loại viện cớ trong đầu, cũng lặng lẽ tính toán thời gian hiện thân tốt nhất.

Nhưng, anh lại không có cho cô cơ hội biểu diễn.

[Tán gẫu riêng] Thượng Quan Ám Ảnh: Ta đêm nay có việc phải đi xử lý, có thể đến khuya, nàng không cần chờ ta.

Nhìn đến những lời này, mắt tròn bỗng nhiên trợn to, hai tay Miên Miên
đặt trên bàn phím, khẽ nắm chặt. Móng tay cắm chặt vào lòng bàn tay, cô
lại hoàn toàn không phát hiện

Đêm nay anh lại có chuyện gì…… Sẽ là chuyện gì đây?

Không cần chờ anh…… Chẳng lẽ lần trước anh thật ra cũng nhìn thấy cô
nhắn tin trong khung tán gẫu riêng, chỉ là không muốn nhắn lại?

Suy nghĩ hỗn loạn, không chịu kiểm soát xoay tròn quanh co trong đầu,
thế nhưng tên của một người lại đặc biệt rõ ràng hiện ra: Nữ Oa Nương
Nương.

___________

Chú thích:

Tiểu tam [1]: Chỉ người thứ ba.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.