Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Chương 49: Phụng chỉ vào cung



Hồi âm của sư phụ đã tới, Lục sư huynh đơn giản thuật lại một chút.

“So với nữ nhi không giống, chỉ có bộ phận phía sau. Ngừng bài độc…”

Đại biến thái thật đáng thương, ta vì ngươi mặc niệm.

Mấy ngày nay ta cứ do dự mãi, có nên…mang chuyện giả dựng đan nói cho
Đại biến thái biết hay không. Nhưng chưa đợi ta kịp quyết định, Thanh Y
đã mời được Quỷ y đến.

Giờ phút này…

Quỷ y chưa xem xong mạch cho Đại biến thái, vẻ mặt đã càng lúc càng vặn
vẹo. đồng chí Tiểu Dương đứng bên cạnh rất lo lắng nhìn Quỷ y. Còn Lục
mỹ nam nghiêng đầu, nhìn không rõ thái độ hắn thế nào.

“Ách…Các ngươi cứ từ từ xem, ta còn có chút chuyện, đi trước!” Thấy Quỷ y đã bắt mạch xong, ta quyết định…bỏ trốn trước đã.

Một phút sau, sự thật lập tức chứng minh ta quyết định bỏ đi trước thật vô cùng chính xác.

…Đầu tiên chỉ nghe thấy Đại biến thái rống lên giận dữ: “Ngươi….nói… cái gì? !” Tiếp theo, liền nghe được ‘rầm – rầm – oanh’ một hồi âm thanh
loạn hưởng, sau đó an tĩnh trong chỉ chốc lát. Tích tắc qua đi, ầm vang
một tiếng thật lớn, Ừm, rất giống âm thanh phòng ốc sụp đổ…

“Nhị Nữu! ! ! Ngươi ra đây cho ta!” Vẫn là Đại biến thái rống giận.

Bây giờ đi ra? Chẳng phải là tìm lấy cái chết hay sao? Vì vậy ta cách
không thét lên: “Ngươi hiện tại là dựng phu…Không nên quá kích động…đối
với thân thể không tốt!” (* Dựng phu: đàn ông có thai)

Lại một loạt tiếng nổ vang….

Một ngày sau, trong toàn thành đều loan truyền: Theo tin tức đáng tin
cậy, Thừa tướng đương triều Tư Đồ Dực thân mang trọng tật, xin nghỉ ba
tháng.

Dù sao, Đại biến thái biến thành như vậy, tất cả đều do một tay ta dựng
nên. Cho nên đợi lúc Đại biến thái bình tĩnh lại, đợi cho âm thanh ‘rầm
rầm’ trong phủ Thừa tướng ngưng lắng, ta quyết định quay về an ủi Đại
biến thái một chút.

Hỏi được nơi ở mới của Đại biến thái, giống như một nơi bắt đầu một cuộc sống mới, ta đến trước gian phòng của Đại biến thái, dè dặt đẩy cửa:
“Đại biến thái?”

Không có ai trả lời.

“Đại biến thái?” Ta đi vào gian phòng liền thấy Đại biến thái đang ngồi ngẩn người trên giường.

Ta cúi đầu thở dài, đến gần Đại biến thái vỗ vỗ bờ vai hắn: “Sống qua
mấy ngày nữa là tốt rồi, sau này sẽ không muốn ói nữa!” Ta vừa gật đầu
vừa nói với vẻ rất kinh nghiệm.

Đại biến thái quay đầu, khi không…nước mắt lưng tròng!

 ̄□ ̄||| “Đại… Đại biến thái, ngươi đừng …nhìn ta như vậy…” Mặc dù ta rất
áy náy, nhưng vẻ mặt ngươi nhìn như vậy, ta sẽ khi dễ ngươi…

“Đều là lỗi của Nhị Nữu,” Đại biến thái kiều mỵ nói.

“Đúng đúng đúng! Đều là lỗi của ta!” Ta vội vàng thừa nhận. Chuyện
này…chuyện đã biến thành như vậy, đích xác ta cũng thoát không được liên can.

“Nhị Nữu phải chịu trách nhiệm với ta.” Đại biến thái vẫn nước mắt lưng
tròng, nhưng ta lại thấy trong mắt hắn hình như sạch bóng.

“Chịu trách nhiệm? Làm sao chịu trách nhiệm?” Ta kinh.

“Bụng cũng đã lớn thế này, ngươi nói xem như thế nào chịu trách nhiệm ~?” âm thanh ủy khuất.

Ta càng kinh hãi, Đại biến thái, lạy ngươi đi, không cần nói ra lời dễ gây hiểu lầm như vậy có được không?

“Thôi vậy đi, lúc ngươi làm dựng phu, Nhị Nữu ta sẽ vì Đại biến thái làm trâu làm ngựa hầu hạ Đại biến thái thật tốt, thỏa mãn tất cả yêu cầu,
mãi đến khi nào Đại biến thái sinh non mới thôi, được không?” ta gian
nan đưa ra quyết định.

“Hừ, những…này, tùy tiện một hạ nhân đều làm được.” Đại biến thái bất mãn.

“Sao? Vậy để cho hạ nhân của ngươi thưởng thức dáng vẻ mang thai thật tốt của ngươi đi.”

“Ta đây nhất định khoét mắt bọn họ ra.” ánh mắt Đại biến thái biến đổi, lạnh băng mà thản nhiên nói.

Ta nhìn vẻ mặt tàn nhẫn của Đại biến thái, cả người chợt lạnh. Tức thì
lặng đi một chút, Đại biến thái trước sau vẫn là Đại biến thái, cho dù
hắn bây giờ đối với ta không tệ, nhưng ta vẫn phải cẩn thận ứng đối.

“Vậy…Thừa tướng đại nhân nói nên làm sao bây giờ? !” Khẩu khí của ta bất giác bắt đầu đông cứng.

Đại biến thái nghe ta nói thế, lại chăm chú nhìn ta một hồi, thở dài
nói: “Vậy theo như lời Nhị Nữu đã nói đi, nhưng mà tất cả mọi việc ăn,
mặc, ở, đi lại…đều phải do một mình ngươi hoàn thành!”

“Vâng!” Ngờ nghệch thở dài một hơi – ta đáp.

“Vì muốn cam đoan ta có thể gọi ngươi đến bất cứ lúc nào, từ hôm nay trở đi, ngươi phải ở lại đây.” Đại biến thái bổ sung.

A? ! “Được…” T_T

……Đường phân cách – Bị hành hạ……

“Nhị Nữu, ta muốn uống nước.”

“Vâng!”

“Nhị Nữu, ta mỏi vai quá.”

“Hiểu!”

“Nhị Nữu, cháo này quá nóng!”

“Ta thổi cho ngươi!” = =

“Nhị Nữu, thời tiết nóng quá!”

“Ta quạt cho ngươi T_T!”

“Nhị Nữu, không ngủ được! Ta đột nhiên thèm ăn XXX”

“Ửm ~? À À, ta lập tức đi gọi người làm cho ngươi!”

“Tới rồi tới rồi, Thừa tướng đại nhân, mau ăn đi.”

“Chậm như vậy, ta lại không muốn ăn, ta muốn ăn YYY”

“Ta liền đổi cho ngươi!” Cắn răng. Nhịn xuống, nhịn xuống, ta không thèm chấp nhặt với dựng phu!

“Ừm ~, ta nghĩ kỹ rồi, ta vẫn là muốn ăn XXX”

“Ngươi!”

Ngày hôm đó mệt đến chết vẫn không chiều nổi hắn! Thôi miễn bàn! ! ! !
Vì vậy, ta nghĩ tất cả biện pháp, trăm phương ngàn kế, gian khổ vạn
khổ….tìm đến đồng chí Tiểu Dương.

“Đồng chí Tiểu Dương! Ta biết ngươi là người tốt, ngươi sẽ tới giúp ta
mà ha. Ta thật sự không chịu nổi sự hành hạ của Đại biến thái…” Ta nắm
lấy đồng chí Tiểu Dương, than thở khóc lóc.

Đồng chí Tiểu Dương chỉ phản hồi cho ta ba chữ.

“Ngươi vẫn sống!”

Ta…Hừm = =!

Đại biến thái! Ngươi bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa! Nhìn Đại biến
thái không ngừng khiêu khích ánh mắt ta, ta tà ác len lén lấy ra dtdd,
chụp được một loạt hình ảnh Đại biến thái xinh đẹp trong trang phục bầu…

Diệt ha ha ~ Đại biến thái, nếu ngươi ép ta quá mức, ta sẽ đem những…này từng tấm từng tấm dùng quý danh thủy tinh cầu – công chiếu!

Nhưng mà, ta cuối cùng cũng không đợi được đến thời khắc Đại biến thái
‘sinh non’. Bởi vì ta bị hạ lệnh mời tiến cung. Nhưng người chịu ‘khổ
hải’ ta phải giải cứu không phải là hoàng thượng, mà là hoàng thái hậu!

“Ngươi chính là người mà ngày đó trên đại điện kim loan có thể triệu hồi ra thánh thú Chu Tước – Linh Sơn Thánh Nữ.” Trước mắt là một… người phụ nữ trung niên thân thể ung dung, có vẻ hơi hiền lành vừa hỏi vừa nhìn
ta đánh giá.

“Phải” ta cũng thừa dịp đánh giá vị hoàng thái hậu trước mặt, bà đột nhiên vời ta đến, là có ý gì?

“Nghe nói, ngươi hiện tại vẫn ở lại trong phủ Thừa tướng?” Thái hậu xiêm áo thùng thình bắt đầu nâng lên một chén trà, vừa hoa tay mở cái nắp
trà vừa hỏi.

“Chính vì tiểu nữ trước khi trở thành Linh Sơn Thánh Nữ, cùng Thừa tướng đại nhân có chút quan hệ, cho nên lần này vào kinh liền ở tạm tại phủ
Thừa tướng.” Ta cảm thấy hoàng thái hậu này tựa hồ có chút gian giả bất
thiện.

“Chuyện này…Ai gia cũng có nghe qua” Thái hậu gật đầu. “Nhưng mà, thân
phận cùng địa vị bây giờ của Thánh Nữ, đã không thể còn như trước kia
được nữa. Lời nói, việc làm của Thánh Nữ hàng ngàn hàng vạn dân chúng
đều noi theo, nhất cử nhất động của Thánh Nữ đều có quan hệ đến thể
thống quốc gia. Vẫn ở trong phủ Thừa tướng thì e rằng có chút không
thích hợp.”

“Thái hậu nói rất đúng.” Ngoài miệng mặc dù ta trả lời như vậy, nhưng
trong lòng lại nghĩ thầm, thái hậu nói với ngữ khí này, sao cứ cảm
thấy…quái dị như vậy nhỉ?

“Cũng bởi hoàng nhi của ta nghĩ không được chu toàn. Vốn nên là lúc
Thánh Nữ vừa vào kinh liền phải chuẩn bị chỗ ở cho Thánh Nữ thật tốt.
Nhưng cũng bởi do chuyện Thánh Nữ giả nháo loạn một hồi, tất cả mọi
người chân tay đều rối loạn. Hy vọng Thánh Nữ không phiền lòng.” Thái
hậu khách khí nói.

“Không đâu, Thái hậu quá lo rồi!”

“Ừm!” Thái hậu nhìn xuống ta một chút. “Mấy ngày nay, ta đã sai người
chuẩn bị xong tân phòng cho Thánh Nữ. Hôm nay cố ý mời Thánh Nữ đến đây, chủ yếu cũng là vì việc này. Từ hôm nay trở đi, Thánh Nữ sẽ chuyển vào ở trong hoàng cung.”

“Hôm nay?” Chẳng phải là quá đột ngột sao.

“Ừm, tất cả chỗ ở, Ai gia đã sai người chuẩn bị xong. Thánh Nữ chỉ cần
dời thân đến ở là được. Cũng không cần quay về phủ Thừa Tướng thu dọn
hành lý. Lát nữa ta sẽ đưa ngươi đi xem chỗ ở mới một chút, người nhìn
xem còn thiếu gì không?”

“Này…Ta còn muốn về …từ biệt đại…Thừa tướng đại nhân một tiếng, dù sao
việc này cũng hơi đột ngột.” Ta không biết Hoàng thái hậu đột nhiên đưa
ta tiến cung rốt cuộc là có mục đích gì, đi về hỏi Đại biến thái cũng
tốt.

“Chuyện này…Thánh Nữ khỏi lo. Ai gia sẽ sai người qua thông báo với Thừa tướng đại nhân-.” Thái hậu trực tiếp từ chối thỉnh cầu của ta.

“Vậy…cám ơn thái hậu.” Ta vốn đang lo lắng có nên …xin thái hậu đưa Tiểu Lôi cùng vào hoàng cung ở hay không, nhưng sợ bên trong có gian kế,
ngẫm lại cũng thôi.

“Nên thế-, nếu như thế Thánh Nữ liền theo ta đi xem tân phòng, thế nào?”

“Vậy…Không dám nhọc phiền thái hậu, thái hậu chỉ cần sai cung nữ dẫn
đường cho ta là được. Nếu thiếu thứ gì, ta sẽ báo cho cung nữ.” Ta thở
dài nói lời từ biệt.

“Cũng tốt.” Thái hậu suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý.

Rời khỏi tẩm cung của thái hậu, ta theo sau một đội cung nữ do thái hậu
sai phái, đi khoảng hơn nửa canh giờ mới tới nơi ở mới. Ta chẳng có lòng dạ nào tham quan, mau chóng tìm được phòng ngủ, ngả đầu xuống giường.
Một là do mấy ngày nay cứ bị Đại biến thái gây sức ép hoài, mệt đến nỗi
chỉ mong có được một giấc ngủ ngon. Hai là thái hậu đột ngột vời ta vào
cung, không biết là có âm mưu gì không. Nghĩ hồi lâu cũng không lần ra
được chút đầu mối nào, dứt khoát…cứ ngủ đã rồi tính sau!

Chính trong lúc mơ màng ngủ lại bị hai tiểu cung nữ đánh thức, nói là phải tiếp thánh chỉ!

Ta vội vàng đi tới đại sảnh.

Tiểu thái giám tuyên chỉ đã ở đại sảnh chờ sẵn, thấy ta tới liền vội
vàng thở dài khen tặng: “Thánh Nữ đại nhân. Hôm nay có thể tận mắt gặp
được Thánh Nữ đại nhân, thật sự là vạn phần vinh hạnh cho tiểu nô!”

Ta nghe như vịt nghe sấm, trong lòng sợ hãi, phất tay để cho bọn họ mau mau tuyên chỉ.

Tiểu thái giám đứng đầu vội vàng đứng thẳng, đem chiếu thư trong tay mở
ra. Ngoại trừ ta, còn lại tất cả tiểu thái giám cùng cung nữ đều đồng
loạt quỳ xuống. Lúc ta chuẩn bị xuống núi đã được sư phụ thông qua, thân phận Thánh Nữ Linh Sơn cực kỳ tôn quý, thấy người trong hoàng thất cũng không phải quỳ. Về điểm này, ta tin tưởng chính là quy củ do Thánh Nữ
đời thứ nhất định ra. Dù sao cũng là người đến từ thời hiện đại, hơi một tí lại phải quỳ thật làm không được.

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Để biểu đạt sự tôn kính đối
với Thánh Nữ Linh Sơn, đặc biệt vào đêm mai, vì Thánh Nữ triệu mở dạ
yến, vì Thánh Nữ chính thức mời tiệc tẩy trần, khâm ban thưởng…!” (*Dạ
yến: tiệc tối)

“Tạ hoàng thượng.” Ta tiếp nhận chiếu thư. Thuận tay ban thưởng cho mấy
người tiểu thái giám kia một ít bạc. Sau đó hỏi: “Người đến tham dự là
những ai?”

“Này, không dối gạt Thánh Nữ. Mở dạ yến này kỳ thật là ý của Thái hậu.
Thái hậu còn phân phó, chỉ trừ Thừa tướng đại nhân đang nghỉ phép, còn
lại tất cả quan viên cùng hoàng thất đều phải tham dự.” Tiểu thái giám
cầm bạc, ân cần nói.

“Ừm, các ngươi lui ra đi.” Đều tham gia? Vậy Yến Vương cũng đến?

Ta không sao ngủ tiếp được, trong lòng phiền muộn. Trước kia, mặc kệ là
ai, bên cạnh ta luôn có người theo cùng. Tiểu Lôi cũng tốt, Đại biến
thái cũng tốt, Lục mỹ nam cũng tốt, Dương Chi Hách cũng tốt, Tiểu Chu
Tước, Tiểu Si cũng tốt, trong lòng ít nhiều dù sao cũng có cảm giác an
toàn. Nhưng lần này, ta đột nhiên bị gọi vào cung, hơn nữa lại giống như đang bị cách ly, trong hoàng cung này, ta một người quen biết cũng
không có, chạy lại chạy không…

Đúng rồi! Ta có thể len lén ra ngoài tìm bọn hắn mà! Ta vỗ đùi cái đét,
‘Mạc kế’ cũng không phải chỉ học cho vui a-. Cho dù là mang Tiểu Chu
Tước trà trộn theo ta đi vào cũng tốt. Nghĩ đến là làm liền, ta vội vàng bắt đầu vận ‘Mạc kế’ bay lên nóc nhà. Tốt thôi, nhảy cao cũng không lo, quan trọng hơn chính là, ta trực tiếp cùng hai người mặc trang phục thị vệ …mắt to trừng mắt nhỏ.

“…”

“Đại ca? Ngài là do bên nào phái đến giám thị ta?”

“Yến Vương?”

Lắc đầu.

“Hoàng thượng?”

Lắc đầu.

“A…! Ta biết rồi, là hoàng thái hậu!” Ta nắm quyền thủ thế.

“…”

“Ta chính là…bắt đầu thưởng ngoạn ngắm trăng. Đại ca mời ngài tiếp tục,
ta không quấy rầy các ngươi công tác!” Ta phất tay, trở mình nhảy xuống
khỏi nóc nhà.

Chạy không thành, ta nhàm chán đi dạo, cũng không ngờ…gặp được người quen!

Dáng người phía trước kia, chẳng phải là…Cẩu nhi ca sao!

Ta lập tức đau tim, lần này càng phải là gặp mặt kẻ thù, càng là đau đầu nhức mắt! Ta nắm chặt tay, sau đó…Lại lần nữa phi thân lên nóc nhà.

“Uy!” Ta thét lên với hai thị vệ: “Các ngươi, có…sợi dây không? Gậy cũng được?”

Hai người kia liếc mắt nhìn nhau, sau đó một người cư nhiên liền thật sự từ trong ngực móc ra một vòng dây thừng  ̄□ ̄||

Ta nhận dây thừng, lại thuận miệng hỏi một câu: “Vậy có…bao tải hay không? Cái loại có thể…chụp đầu được này?”

Hai người kia lại đưa mắt nhìn nhau, sau đó tên còn lại run run sách
sách từ trong ngực móc ra một cái khăn trùm đầu loại nhỏ, kích thước
loại này rất phù hợp dùng để chụp đầu người ta  ̄□ ̄|||

Thật là có ư…

“Các ngươi cũng thật chuyên nghiệp!”

Ta xấu hổ tiếp nhận bao tải nhỏ, lại nhảy xuống đất, từ từ hướng đến chỗ Cẩu nhi ca len lén đi tới. Đợi lúc đến rất gần rồi, ta mãnh liệt nhảy
tới chụp bao tải lên đầu Cẩu nhi ca! Cũng không đợi Cẩu nhi ca kêu lên
sợ hãi, ta chuyển chân một cái ngáng hắn té lăn ra đất. Sau đó nắm lấy
người hắn mãnh liệt lật mình sấp xuống, tiếp theo từ bên trái vật sang
bên phải, lại từ bên phải vật sang trái, qua lại mấy lần. Vật ném đã
đời, ta lại quay qua Cẩu nhi ca đang quỳ rạp trên mặt đất hấp hối mà
mãnh liệt đạp thêm một hồi nữa.

Ôi…Ta thở dốc…thật thoải mái…

Ta phủi phủi tay, đang chuẩn bị đem Cẩu nhi ca trói lại rồi vứt bỏ, nghĩ lại, lại lần nữa phi thân lên nóc nhà.

“Các ngươi…đều nhìn thấy hết rồi?” Ta cười âm hiểm, bước tới gần hai người kia đang trợn mắt há mồm.

Dại ra – nhìn ta lắc đầu.

“Các ngươi sẽ đi nói lại với thái hậu ư ~?” Ta tiếp tục cười âm hiểm.

Mãnh liệt lắc đầu.

“Rất tốt!” Ta ném dây thừng về phía hai người kia. “Đi, đem trói hắn
lại, tùy tiện tìm một chỗ đem vứt đi!” Ta ra lệnh. “Bằng không thì…Giết
hắc hắc hắc ~”

Mãnh liệt – gật đầu.

Ta vui vẻ nhìn hai người kia vội vàng phi thân đi làm. Nhìn bọn họ trói
Cẩu nhi lại đàng hoàng, ta hài lòng gật đầu. Nhảy xuống mặt đất. Xoay
người chuẩn bị trở về.

“Nhị Nữu!” Đột nhiên có người thét gọi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.