Chàng trai trẻ đó hẳn là gia cảnh không tệ, mặc một bộ vest hiệu Givenchy.
Cô gái bên cạnh mặc đồ mát mẻ, cả người như muốn dán vào người chàng trai.
“Anh Phương, anh nói xem hai người họ ai sẽ thắng?”
Cô gái vừa vẽ vòng tròn trên ngực chàng trai vừa hỏi bằng giọng hơi nũng nịu.
“Tất nhiên là Dương Đại Dũng sẽ thẳng, Dương Đại Dũng là sư huynh của tôi, khi tôi học võ ở võ quán, anh ấy còn dạy tôi nữa, anh ấy rất lợi hại, tên quỷ Phù Tang kia chắc chắn sẽ bị đánh cho tơi bời” Chàng trai trẻ phân tích.
“Dương Đại Dũng chắc chắn sẽ thua, cho đến bây giờ, Miyamoto Akara còn chưa dùng đến một nửa sức” Lý Quân liếc nhìn rồi thở dài.
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng “bịch”, sau một hồi tấn công mãnh liệt, Dương Đại Dũng đã bị Miyamoto Akara chớp thời cơ, cánh tay cứng rắn như đao đánh trúng vào sườn, ngã vật xuống sàn đấu.
Bị một đòn đánh gãy xương sườn, Dương Đại Dũng chỉ còn nửa cái mạng.
Những người cùng võ quán của Dương Đại Dũng vội vàng chạy lên dùng cáng cứu thương khiêng Dương Đại Dũng bị thương nặng ra ngoài.
Nhưng theo góc nhìn của Lý Quân, cú đấm này có lẽ đã dùng đến sức của Ám Kình để xâm nhập vào cơ thể của đối thủ nên Dương Đại Dũng khó mà cứu được.
Trong khi chàng trai trẻ mặc đồ hiệu Givenchy thấy Dương Đại Dũng mà hẳn ta ngưỡng mộ bị đánh trọng thương, trong lòng không khỏi tức giận.
Đến nỗi ánh mắt nhìn Lý Quân còn mang theo vẻ hung dữ, lớn tiếng nói: “Thằng nhãi, sư huynh của tao thua là do mày nguyền rủa, nếu mày còn dám nói bậy bạ, tao sẽ không khách sáo với mày đâu.”
Ánh mắt Quách Thanh Sơn lóe lên vẻ lạnh lùng, đang định đứng dậy thì bị Lý Quân ngăn lại
Một tên nhà giàu hư hỏng thôi, Lý Quân bóp ch ết hắn ta dễ như bóp ch ết một con kiến.
Nhưng hôm nay mục đích là dẫn Tống Chân đi giải sầu, Lý Quân lười so đo với những kẻ tiểu nhân như vậy.
Thấy bị mình mắng mà không dám phản ứng gì, chàng trai trẻ khinh thường hừ lạnh một tiếng, miệng lẩm bẩm: “Tên hèn nhát”
Lúc này, một người khác bước lên võ đài, là một gã đàn ông cao tới một mét chín.
Hắn ta có nắm đấm to, sức mạnh hiển nhiên là không nhỏ.
Nhưng chỉ một chiêu đã bị Miyamoto Akara đánh ngã xuống đất, ngực bị đập nát
Dương Đại Dũng vẫn có thể cứu, còn hắn ta thì đã chết ngay tại chỗ.
Tiếng ồn ào lập tức im bặt, xung quanh vang lên tiếng hít khí lạnh lẽo.
Thanh niên Phù Tang này quá tàn nhẫn, cũng quá mạnh.
Sau khi đánh chết gã to con, Miyamoto Akera khoanh tay đứng đó, dùng tiếng Hán không mấy lưu loát nói: “Còn ai muốn đấu với tôi không?”
Cả hội trường im lặng, không một ai dám mở miệng.
Miyamoto Akara dùng một chiêu đánh chết gã to con đã đạt đến cảnh giới Minh Kinh, những người ở các võ quán khác vốn định ra tay đều là những người có hiểu biết, họ thừa hiểu có lên cũng chỉ là chịu chết, sao còn dám đứng ra.
Đặc biệt là khi ánh mắt của Miyamoto Akara lướt qua, các võ sư của những võ quán đó đều không tự chủ được mà cúi đầu, thậm chí còn bị khí thế của đối phương làm cho khiếp sợ, không dám nhìn thẳng.
“Long quốc không còn ai nữa sao?”
Ánh mắt Miyamoto Akara lộ vẻ khinh thường.
“Vài chục năm trước, tiền bối của tôi đã từng chinh chiến trên mảnh đất này, vài chục năm sau, tôi cũng càn quét ở đây, mấy người đều là đám gà bệnh”
Miyamoto Akara lớn tiếng nói.
Ngay lập tức, xung quanh võ đài bùng nổ tiếng xôn xao.
Bị một người Phù Tang sỉ nhục như vậy, tất cả mọi người đều tức giận.
Một số thiếu gia nhà quyền quý thậm chí còn tức giận đến mức đập ghế ầm ầm.
Hôm nay họ đến xem thi đấu quyền anh, vệ sĩ bên cạnh họ nhiều nhất cũng chỉ là Minh Kình đỉnh phong, còn Miyamoto Akara này đã là Ám Kình, cho dù vệ sĩ có ra sân cũng chỉ làm tăng thêm sự ngạo mạn của đối phương.
Bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn tên Phù Tang này ngang nhiên trên võ đài
Mọi người đều nghiến răng nghiến lợi, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đó là đánh gục tên Phù Tang này một cách tàn nhẫn.
“Một tên Phù Tang, dám ở Long quốc ngang ngược như vậy, tức chết tôi mất”
“Nếu trong tay tao có một khẩu súng máy, tao sẽ bắn chết hắn.”
Mọi người vô cùng phẫn nộ mắng chửi.
“Một lũ hèn nhát, mấy người chỉ dám la hét bằng miệng thôi sao?”
Trên võ đài, Miyamoto Akara cười ngạo mạn.
Nhưng ngay lúc này, Lý Quân từ từ đứng dậy.
“Trên đất Long quốc, từ bao giờ đến lượt người Phù Tang được phép ngang ngược?”