Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 38



CHƯƠNG 38

Lý Thiên Kỳ lúc này dừng lại, “Ai tránh ở nơi đó! Đi ra, nếu không đừng trách tôi không khách khí!”

Phòng nghỉ sáng lên, tất cả mọi người đưa ánh mắt đặt ở trên người của hắn, Lạc Khâu Bạch lần này thật không có biện pháp, bất đắc dĩ cầm kịch bản lên, nhìn đám người đang khiếp sợ, xấu hổ cười cười, “Kia cái gì… Tôi vừa rồi đang ngủ…”

Lý Thiên Kỳ nhìn thấy hắn, xanh mặt, thật sự không dám bảo vệ sĩ lên trước một bước.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng nghỉ lặng ngắt như tờ.

Những người vừa rồi đang nói huyên thuyên trợn tròn mắt, ai cũng không nghĩ tới Lý Thiên Kỳ sẽ xuất hiện ở trong này, càng không nghĩ tới nhân vật chính trong scandal Lạc Khâu Bạch lại đang ở trong phòng, nghe hết những điều bọn họ nói.

Tất cả mọi người như bị chặt đứt cổ, không phát ra âm thanh nào, trong lòng vừa khẩn trương lại vừa chờ mong, cúi thấp đầu nhìn Lý Thiên Kỳ và Lạc Khâu Bạch, tựa hồ cũng đang chờ trò hay.

Này có tính là… Tân hoan cựu ái đại đấu pháp không?

Nhìn thấy mọi người ở đây thần thái không đồng nhất, Lạc Khâu Bạch không biết sao lại có chút muốn cười, mới vừa rồi còn cao hứng phấn chấn thảo luận hắn được Kỳ Phong bao dưỡng, giống như sợ người khác không nghe thấy, lúc này đều biến thành người câm.

Hắn sờ sờ chóp mũi, nhìn vệ sĩ trước mặt khí thế hừ hừ, còn mấy nhân viên khúm na khúm núm, cười nói, “Mới sáng sớm mà mọi người làm gì vậy? Đã 8 giờ rồi, các người không làm việc sao, lát nữa Sâm Xuyên thấy được, sẽ mắng chửi đó.”

Một câu giải vây cho mọi người ở đây, vài người nhìn nhau, tuy rằng muốn xem náo nhiệt nhưng ngại vệ sĩ của Lý Thiên Kỳ ở đây, bảo mệnh quan trọng hơn.

“Phải phải, Khâu Bạch anh nói đúng, chúng tôi đi trước, không thì phiền lắm.” Nói xong bọn họ xoay người vội vã đi ra ngoài, lại bị vệ sĩ của Lý Thiên Kỳ chặn đường đi.

Vệ sĩ áo đen lãnh mặt, bộ dáng hùng hổ, giống như chỉ cần Lý Thiên Kỳ không mở miệng sẽ không cho bất cứ người nào rời đi, một đám người cơ hồ cầu xin giúp đỡ, Lạc Khâu Bạch bất đắc dĩ bĩu môi, cũng không biết mình có phải có bát tự tốt hay không, mỗi lần xảy ra mấy việc bê bối như vậy đều bị hắn bắt gặp.

Ở trong lòng hít một hơi, hắn cầm kịch bản đứng lên, “Hơn một tháng không có tới đoàn phim, kịch bản và lời thoại đều mới lạ, các người biết biên kịch hiện tại ở đâu không? Phiền toái dẫn tôi đi, tôi nghĩ trước khi chụp ảnh quay phim tìm hắn tâm sự.”

Lời này nhìn như đang tùy ý, nhưng ở trong trường hợp này, rõ ràng là chuyện đại sự, vừa có thể làm cho những người này nhanh chóng rời đi, cũng đỡ phải xung đột với Lý Thiên Kỳ.

Nhưng ai biết Lý Thiên Kỳ vẫn không nhượng bộ, hung hăng trừng Lạc Khâu Bạch, một bộ hôm nay không nói cho rõ ràng thì không được đi.

Lạc Khâu Bạch ở trong lòng khinh thường, người này có bệnh sao? Người khác nói huyên thuyên, tôi cũng là người bị hại, anh ở trong này đấu đá gì với tôi chứ?

Lúc cả 2 bên căng thẳng, di động của Lạc Khâu Bạch lại một lần vang lên, vừa rồi lúc điện thoại reo, hắn chưa kịp nhìn, lấy ra vừa thấy tên trên màn ảnh, lúc này khóe miệng co rút, đại điểu quái này có mắt hay không, cứ chọn thời điểm này gọi điện thoại cho hắn.

Tiếng chuông không ngừng vang lên trong căn phòng tĩnh mịch, giống như Lạc Khâu Bạch không nghe điện thoại sẽ vẫn tiếp tục kêu, thanh âm ong ong có vẻ dị thường đột ngột, Lạc Khâu Bạch không có cách nào, đành phải kiên trì nghe.

“… Uy?”

“Hôm nay em không làm điểm tâm.”

Thanh âm không vui của Kỳ Phong vang lên trong điện thoại, lúc này y đang ngồi ở trước bàn ăn, dùng nĩa đâm món trứng ốp la mà đầu bếp làm, nhưng bởi vì không phải thê tử làm, y một chút khẩu vị cũng không có.

Anh người này cố ý gọi điện thoại hai lần để nói những lời này?

Lạc Khâu Bạch bất đắc dĩ nở nụ cười một chút, “Hôm nay em muốn đi quay phim sớm một chút, chưa kịp làm, buổi tối bồi bổ cho anh nha.”

Kỳ Phong từ trong xoang mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, miễn miễn cưỡng cưỡng chấp nhận, hai người trong lúc nhất thời đều không nói lời nào, Lạc Khâu Bạch nhìn bốn phía, nhịn không được nhỏ giọng nói, “Nếu không có gì cúp điện thoại đi, em còn có chút việc muốn…”

“Anh rất muốn.” Kỳ Phong cứng rắn đột nhiên cắt lời hắn, Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, lỗ tai đều đỏ.

TMD… Đây là buổi sáng 8 giờ, oang oang cái gì a! Anh ăn bữa sáng còn có thể nhớ thương chuyện trên giường, rốt cuộc có biết xấu hổ hay không, anh cũng không nhìn xem chung quanh tôi có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn!

Lạc Khâu Bạch xấu hổ khụ một tiếng, hai mắt một bế, phá lệ tắt điện thoại của Kỳ Phong, hắn thật sự không cách nào mặt dày mày dạn trước mặt người khác cùng đại điểu quái tâm tình.

Tắt điện thoại, Lạc Khâu Bạch gãi gãi tóc, lỗ tai đỏ ửng còn không có thối lui, người chung quanh không rõ nhưng sắc mặt của Lý Thiên Kỳ lại vặn vẹo lợi hại hơn .

Hắn gắt gao nắm chặt tay, mu bàn tay đều toát ra gân xanh, người khác nghe không ra thanh âm của Kỳ Phong, nhưng hắn nghe được rất rõ ràng, Lạc Khâu Bạch này rõ ràng trước mặt mọi người chohắn một bạt tai, ám chỉ sau lưng mình có chỗ dựa là Kỳ thiếu gia!

Lạc Khâu Bạch lười đoán tâm tư của hắn, lúc này hết kiên nhẫn, ngáp một cái, quay đầu lại cười tủm tỉm nói, “Lý tiên sinh, trường quay tuy rằng lớn, nhưng dù sao cũng không phải nhà anh, vệ sĩ của anh không hiểu chuyện, vạn nhất bị người ta nhìn thấy, làm chủ đề cho báo chí cũng không hay đâu.”

Lý Thiên Kỳ không động thanh sắc nhìn hắn một cái, ngăn chặn lửa giận trong lòng, ra hiệu cho vệ sĩ.

Vệ sĩ áo đen tuân lệnh, dịch khai thân mình chừa ra lối đi nhỏ, ở đây vài người khác thở phào một hơi, nhanh đi ra ngoài, sợ chậm một bước sẽ bị chiến hỏa của hai người lan đến.

Lạc Khâu Bạch nhíu lông mày không nói chuyện, cuối cùng bước ra cửa phòng, lúc này Lý Thiên Kỳ đột nhiên gọi lại hắn.

“Lạc Khâu Bạch, cậu không cần đắc ý, coi chừng vui quá hóa buồn.”

Những lời này làm Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, nở nụ cười một tiếng, quay đầu lại nói, “Không nhọc Lý tiên sinh quan tâm, tôi luôn giữ khuôn phép, không thể so với anh, nên cũng không có gì.”

Lý Thiên Kỳ cười lạnh, híp mắt chậm rãi tới gần, cúi đầu hạ giọng nói, “Cậu không cần ở trong này giả ngu, cậu hiện tại cùng Kỳ thiếu gia cũng đừng cho rằng mình có quyền thế gì, tại cái vòng luẩn quẩn này, cậu vẫn còn non lắm.”

Nói xong hắn nắm cánh tay Lạc Khâu Bạch, đắc ý nói, “Nhìn diện mạo này của cậu, cũng bất quá là người vô danh tiểu tốt, lúc tôilên giường với Kỳ Phong, cậu còn không biết ở nơi nào bú sữa nữa, không cần ở trong này một bộ tiểu nhân đắc chí.”

Những lời này trực tiếp làm Lạc Khâu Bạch tức cười, nếu vừa rồi hắn vẫn còn một bộ dáng không hề gì, lúc này hắn thật sự sinh khí.

Nửa híp mắt liếc Lý Thiên Kỳ một cái, trong ánh mắt mang theo khinh thường cùng châm chọc. Hắn luôn luôn hiền hoà ôn thuận, nhưng không có nghĩa là không còn cách nào khác, ánh mắt sắc bén tràn ra, thế nhưng làm Lý Thiên Kỳ khó hiểu cảm thấy bị áp bức.

Hắn nở nụ cười một tiếng, đem cánh tay Lý Thiên Kỳ rút ra, chậm rãi tiến đến bên tai anh ta, nhỏ giọng nói, “Nếu anh nói trên giường, chính là lần đó tại bữa tiệc, anh xoa cả nửa ngày y đối với anh cũng không phản ứng, tôi đã biết. Nguyên lai người xám xịt bị đuổi đi cũng gọi là lên giường, Lý tiên sinh, thụ giáo.”

Một câu làmsắc mặt Lý Thiên Kỳ đột nhiên biến đổi, đưa tay muốn giáo huấn Lạc Khâu Bạch.

Lạc Khâu Bạch một phen nắm lấy cổ tay của anh ta, rõ ràng gầy hơn Lý Thiên Kỳ, lại mang theo cường hãn, trong ánh mắt không chút nào thoái nhượng, như đang bảo vệ lãnh địa, gằn từng tiếng nói, “Lý tiên sinh, tôi xin khuyên anh một câu, không phải vật của anh ngàn vạn đừng đụng vào, anh lại nhiều lần tìm tôi gây phiền toái, tôi cũng có thể không so đo, nhưng là Kỳ Phong thì không được, chúng tôi hiện tại cùng một chỗ, này với anh hoàn toàn không có vấn đề gì, con chóbị chọc còn nhảy tường, Lý tiên sinh anh hãy tự giải quyết cho tốt.”

Nói xong lời này, hắn bỏ tay Lý Thiên Kỳ ra, lập tức đi ra ngoài.

Vệ sĩ ở ngoài cửa còn muốn ngăn trở, Lạc Khâu Bạch lại cười lạnh một tiếng, đẩy ra bọn họ đi ra ngoài, hoàn toàn không một chút e ngại.

Bọn vệ sĩ quay đầu lại trưng cầu ý kiến của Lý Thiên Kỳ, lại nhìn thấy anh ta nghiến răng nghiến lợi, vốn tưởng rằng có thể dạy dỗ Lạc Khâu Bạch một chút, lại không nghĩ rằng Kỳ Phong lại đem chuyện của mình nhất ngũ nhất thập nói cho hắn, thật mất thể diện, nhưng vừa nghĩ tới Kỳ Phong vừa rồi nói chuyện điện thoại, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Lạc Khâu Bạch đi ra ngoài, một chút biện pháp cũng không có.

***

Xuất viện xong lần đầu tiên trở lại đoàn phim, Lạc Khâu Bạch liền cảm thấy không khí bất đồng, Studio mọi người mặc kệ cả trai lẫn gái nhìn thấy hắn đều cười, tranh nhau đi lên nói chuyện phiếm với hắn, nhiệt tình hỏi thăm thân thể của hắn, nghe nói mặt hắn bị thương, càng thêm cảm động, sôi nổi an ủi “Tiểu thương mà thôi””Chăm sóc sẽ tốt thôi””Có đau hay không, chỗ này của tôi có thuốc mỡ” …

Những người này nhiệt tình thái quá, xác thực dọa Lạc Khâu Bạch nhảy dựng, trước kia hắn ở trong đoàn phim nhân duyên tuy rằng cũng không tồi, nhưng tuyệt đối không đến mức ân cần thăm hỏi như thế này.

Cho tới trưa, hắn nhận được đồ ăn, thức uống, đoàn phim đầy rẫy bánh trái, ai cũng tranh nhau nói với hắn mấy câu.

Đối với cái này Lạc Khâu Bạch không hiểu ra sao, lại không nỡ cự tuyệt hảo ý của người khác, cười đến quai hàm đều đau, chung quanh vẫn cứ không ngừng có người tranh nhau cùng hắn nói chuyện phiếm, mà so sánh với ở dưới, phái đoàn chỗ môn đình của Lý Thiên Kỳ lại vắng vẻ, nguyên bản mặc kệ nịnh bợ hay vứt bỏ, ít nhất sẽ biểu hiện ra ngoài rõ ràng như vậy, nhưng hiện giờ chung quanh anh ta chỉ có vài trợ lý, những người đã từng nịnh bợ anh ta đều không thấy bóng dáng.

Anh ta ngồi ở một bên, sắc mặt phi thường nóng giận, tiểu trợ lý bưng một ly cà phê nóng đưa qua, “Kỳ ca, hôm nay hậu viên sẽ lại tổ chức họp fan, lúc này đang ở ngoài Studio chờ anh, anh xem có phải nên dựa theo quy củ cũ, đuổi bọn họ đi, đừng ảnh hưởng tới anh?”

Tiểu trợ lý đi theo anh ta vài tháng, đã tìm hiểu thói quen của đại minh tinh, anh ta chán ghét họp fan, oán giận các cô ríu ra ríu rít, kỳ thật là sĩ diện, sợ hãi mình biểu hiện không tốt, bị người khác truyền ra.

Vốn tưởng rằng lần này cũng đuổi người đi, không nghĩ tới Lý Thiên Kỳ hơi hơi dừng một chút, cười cười, “Cho bọn họ vào đi, đi từ xa đến cũng không dễ dàng, tôi không thể mỗi lần đều làm vậy.”

Tiểu trợ lý kinh ngạc, không nói gì thêm nữa, lập tức chạy đi ra ngoài.

Trong chốc lát mười mấy nữ hài cầm lightstickvàmấy gói quà đi tới, vừa nhìn thấy Lý Thiên Kỳ lập tức hưng phấn phất tay, hô to “Kỳ Kỳ tối bổng!” .

Lý Thiên Kỳ đứng lên phất phất tay, đi theo bọn họ nói chuyện phiếm, thái độ ôn nhu thân thiết, dẫn tới từng nhóm tiểu cô nương thét chói tai.

Đứng ở xa xa Lạc Khâu Bạch thấy một màn như vậy, nhíu lông mày lại cúi đầu tiếp tục đọc kịch bản, lúc này Sâm Xuyên đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn.

“Khâu Bạch, thân thể có khỏe không? Cậu mới vừa xuất viện đã trở lại diễn, cũng thật chuyên nghiệp .”

Lạc Khâu Bạch mím môi cười cười, “Thân thể tôi đã hồi phục, hơn nữa đã làm chậm trễ tiến độ rất nhiều, nếu không chuyên nghiệp một chút, tôi sợ đạo diễn sẽ keo kiệt, trừ tiền lương của tôi.”

Sâm Xuyên ha ha mỉm cười, nhìn nghiêng Lạc Khâu Bạch, trên mặt lộ ra một tia xấu hổ lại cổ quái, “Hồi phục đã tốt rồi, tôi vừa rồi nghĩ đến một điểm quan trọng.”

“Nhạc Triêu Ca chạy trốn trên đường, trên mặt bị độc tiễn hoa làm bị thương, vừa lúc phù hợp bộ dáng hiện tại của cậu, hóa trang là xong, nếu cậu thấy không có vấn đề, hôm nay bắt đầu cảnh 73 đi, bất quá… Cậu cảm thấy khó xử cũng không có quan hệ gì, cùng lắm thì về sau lại dán vết sẹo giả cho cậulà được.”

“Cảnh 73?”Khẩu khí của Sâm Xuyên làm Lạc Khâu Bạch có chút nghi hoặc, hắn tùy tay lật lật kịch bản, phát hiện đây là một cảnh đánh nhau, lời thoại bên trong cũng không nhiều, nhưng đối thủ cùng hắn diễn cũng là —— Lý Thiên Kỳ.

Hai người cãi nhau toàn đoàn phim đã rõ như ban ngày, tuy rằng không ai nói ra, nhưng sau lưng đều biết hết, lúc này cho bọn họ diễn chung, quả thực là sợ chưa đủ loạn.

Khó trách biểu tình của Sâm Xuyên kỳ quái thế, nguyên lai là như vậy…

Hắn gãi gãi tóc, hướng bốn phía nhìn nhìn, “Hôm nay Diệp Thừa không có tới sao? Tôiphần lớn đều diễn với anh ta, tôi nghĩ nên nói chuyện với anh ta đã.

Sâm Xuyên thở dài, vẻ mặt khó xử, “Tôi ngay từ đầu cũng nghĩ như vậy, nhưng Diệp Thừa đi tỉnh chưa thông báo kịp, hôm nay chỉ sợ là không về được, bộ phận quay phim cũng không có, hôm nay lại chỉ có cậu và Lý Thiên Kỳ ở đây, cho nên tôi nghĩ muốnquay nội dung này cho xong.”

Lời này được một đại đạo diễn nổi danh nói ra đã khó, hơn nữa Sâm Xuyên tính tình lại tốt, với Lạc Khâu Bạch còn có ơn tri ngộ, lúc hắn bị thương nằm viện, đã chậm trễ tiến độ rất nhiều, hiện giờ chỉ vì một Lý Thiên Kỳ mà chọn tam lấy tứ, thật sự có chút chuyện bé xé ra to.

Lạc Khâu Bạch tưởng tượng như vậy, cũng không có gì xấu hổ, cười phất phất tay nói, “Đạo diễn ngài không cần giải thích với tôi nhiều như vậy, ngài có khó xử của ngài, ngài nói như thế nào tôi đều phối hợp.”

Sâm Xuyên thở phào nhẹ nhõm, cười vỗ bờ vai của hắn nói, “Vậy cậu đi thay quần áo đi, hai mươi phút sau chuẩn bị.”

Nội dung cảnh 73 cũng không phức tạp, chính là Nhạc Triêu Ca bị Giản Đồng gài bẫynên bị bắt, bị giam trong nhà tù bịtra tấn khảo vấn, triều đình biết được chân tướng việc đổi Thái tử năm đó, thề muốn huyết thống hoàng thất, cho nên lúc biết được Nhạc Triêu Ca mới là Thái tử chân chính, ám độ trần thương (bí mật) mua chuộc, giúp Nhạc Triêu Ca vượt ngục, sống hay chết là nhờ vào đêm nay.

Trong phòng giam âm u, không thấy một chút ánh sáng, bọt nước tí tách nện xuống, trên mặt một bãi nước lênh láng, nhìn kỹ mới phát hiện nơi đó dĩ nhiên là một vũng máu loãng.

Nhạc Triêu Ca cúi thấp đầu, áo lót màu trắng đã bị đòn roi đánh loang lổ vết máu, hắn thủy chung không nói lời nào, một roi lại hung hăng mà trút xuống, vang trong không khí.

“Ba!” Một roi, da tróc thịt bong.

Trong cổ họng Nhạc Triêu Ca phát ra tiếng vang vù vù, mồ hôi làm ướt đẫm miệng vết thương, hắn đau đớn toàn thân khống chế không được phát run, thân thể lại vẫn không nhúc nhích.

“Ngươi nói hay không! Ngươi ám sát bệ hạ, mưu phản triều đình, có hay không!?”

Thanh âm bén nhọn của canh ngụcĐại Lý vang lên, Nhạc Triêu Ca cười nhạo một tiếng, phù dung câu bị đè thấp hơi hơi khàn khàn, “Lời này ngươi hẳn nênnói với bệ hạ của ngươi, triều đình này rốt cuộc là ai mưu phản, ha ha ha…”

“Ngươi to gan!”Canh ngục lại một roi hạ xuống, lại bị người đè lại, ngẩng đầu vừa thấy là Trương đại nhân.

Gã nở nụ cười một chút, ý bảo canh ngục đi trước, dùng roi xoa cằm Nhạc Triêu Ca, con ngươi mang theo trào phúng, “Nhạc Triêu Ca, ngươi chết đến nơi, còn không nhận tội? Ngươi nhận tội, bệ hạ có thể sẽ cho ngươi chết toàn thây, không nhận tội, ngũ mã phanh thây, bào cách (dùng sắt nung đỏ đốt da người, đây là 1 kiểu tra tấn thời xưa) cung hình (hoạn, thiến – 1 nhục hình thời xưa)… Cho ngươi chịu).”

“Trương đại nhân, ngươi bất quá chỉ là con cẩu, cắn ngược lại chủ nhân, trở về nói cho Giản Đồng, lúc trước hắn nửa chết nửa sống trên vách đá, quỳ xuống cầu ta cứu hắn, bệ hạcủa ngươi nhìn thấy ta đều phải quỳ xuống, ngươi là cẩusao dám nói chuyện với ta, ngươi thật to gan!”

“Ngươi!”Khóe mắt Trương đại nhân muốn nứt ra, “Hảo hảo hảo, ngươi còn chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chúng ta đây liền chơi trò chơi.”

Nói xong gã cầm lấy một khối bàn ủi, một bàn tay kéo xiềng xích trên người Lạc Khâu Bạch, mãnh liệt lôi kéo về phía trước, mắt thấy liền muốn đem bàn ủi đặt ở trên người Lạc Khâu Bạch, đúng lúc này ——

Nhạc Triêu Ca đột nhiên một cước nâng lên, mãnh liệt đem Trương đại nhân đá xuống mặt đất, tiếp xiềng xích trên người lại mở ra, hắn cầm lấy xiềng xích siết cổ Trương đại nhân, sau đó chạy trên bậc thang.

Ở sâu trong thâm lao nhà tù, bậc thang mấy chục cái, Nhạc Triêu Ca nhảy lên trên, muốn chạy trốn ra ngoài, Trương đại nhân mãnh liệt bắn ra độc tiễn, sượt qua gò má của hắn.

Nhảy lên, cho Nhạc Triêu Ca một cước, Nhạc Triêu Ca đánh lại một quyền.

“Phanh!”

Dựa theo kịch bản, Lý Thiên Kỳ phải trừng lớn mắt lên tiếng rồi ngã xuống đất, rồi bắt lấy bắp chân Lạc Khâu Bạch ném hắn sang một bên, mà tay của Lạc Khâu Bạch đánh trúng ngực gã, gã đích xác mở to hai mắt, lại theo động tác của Lạc Khâu Bạch, mãnh liệt ngửa về phía sau, mắt mở trừng trừng té xuống thang lầu, phát ra một tiếng thống khổ kêu rên.

Toàn trường tĩnh mịch.

Cả người Lạc Khâu Bạch đều cứng lại, hắn chỉ làm giả động tác thôi, căn bản không dùng một phần khí lực, Lý Thiên Kỳ làm sao có thể lăn xuống cầu thang!

Ngắn ngủi yên lặng, một đám người đều vọt lên nhìn Lý Thiên Kỳ, Sâm Xuyên vội vàng lớn tiếng hô”Cắt!”

“Cậu thế nào ?”

“Thương tổn đến chỗ nào, chỗ nào đau? Còn có thể cử động không!”

“Cổ chân có chuyện hay không, hay là xương cốt gãy rồi?”

Lý Thiên Kỳ thống khổ phát ra kêu rên, che chân, đầu đầy mồ hôi lạnh, “Đau quá…”

Trong lúc nhất thời Sâm Xuyên đều nhíu mày, có người hô “Mau gọi xe cứu thương!””Cậu nằm xuống đã, không cần lộn xộn, vạn nhất xương cốt bị thương sẽ phiền toái” W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

Trong lúc nhất thời toàn trường đại loạn, Lạc Khâu Bạch nhìn Lý Thiên Kỳ cuộn thân mình, đau đến nỗi không ngừng phát ra thống khổ, xa xa là fan của anh ta, lúc này tất cả đều nóng nảy, muốn đi về phía trước, miệng còn hô “Kỳ Kỳ bị thương!””Người này có phải diễn kịch không, dùng sức như vậy rõ ràng là cố ý!”

“Hắn chính là Lạc Khâu Bạch gần đây được phú thương bao dưỡng?”

“Kháo! Hắn rõ ràng là cố ý chèn ép Kỳ Kỳ của chúng ta! Cho hắn chết đi!”

Fans có bao nhiêu khủng bố, căn bản không cách nào tưởng tượng được, nhân viên trong Studio liều mạng ngăn trở, cũng ngăn không được những nữ sinh phẫn nộ, bọn họ mắt mở trừng trừng nhìn thần tượng của mình bị người khác đả thương, đã sớm đỏ mắt, khóc òa, làm không khí hiện trường càng thêm căng thẳng.

Lạc Khâu Bạch đứng tại chỗ, vẫn duy trì phong độ, khóe miệng thậm chí còn mang theo tươi cười, càng bị người ta hãm hại hắn càng không thể mất đi phong độ.

Hắn đích xác không nghĩ tới Lý Thiên Kỳ lạidùng thủ đoạn hèn hạ như vậy, thật sự là quá ngây thơ, hiện tại ngôn tình cẩu huyết cũng không thiếu cảnh tượng như vậy?

Hắn hít một hơi, chậm rãi đi ra ngoài, ngồi ở phòng nghỉ, lúc này bên tai truyền đến tiếng xe cứu thương.

Lý Thiên Kỳ bị nâng lên cáng, một đám nhân viên vây quanh, đầu của anh ta toát mồ hôi lạnh, một bộ dáng thống khổ, mà lúc đi ngang qua Lạc Khâu Bạch, ánh mắt của anh ta dịch sang một chút, trong mắt lóe ra quang mang ngắn ngủi, cằm giơ lên, lộ ra tươi cười như mong muốn.

Một màn này lướt qua, không ai phát hiện, bất quá Lạc Khâu Bạch xem ở trong mắt, thật nực cười, từ đầu đến cuối không lộ ra phẫn nộ nào.

Lý Thiên Kỳ bị nâng đi, toàn bộ trường quay trong lúc nhất thời một mảnh an tĩnh, tất cả mọi người trộm nhìn Lạc Khâu Bạch, mà hắn đang cúi đầu xem kịch bản, một bộ dáng hết thảy đều là ngoài ý muốn, hắn cũng không thèm để ý.

Trước khi quay, tất cả mọi người biết Lạc Khâu Bạch và Lý Thiên Kỳ có mâu thuẫn, hiện giờ diễn giả làm thật, hạ độc thủ với tình địch không phải không có khả năng.

Động cơ hoàn toàn hợp lý, không nghi ngờ không được.

Nhưng vẫn có vài người, một bên thu thập hiện trường, một bên nhỏ giọng lầu bầu, “Khâu Bạch bộ dáng kia làm sao có thể đẩy ngã Lý Thiên Kỳ bộ dáng cao lớn?”

“Cũng không hẳn, có thể sử dụng nhiều khí lực cũng có thểđẩy hắn lăn xuống bậc thang…”

“Tôi không tin Khâu Bạch là người như thế, bất quá Lý Thiên Kỳ vì Kỳ thiếu gia mà thương tổn tới bản thân sao?”

“Này ai biết a…”

Vài người nói nhỏ, truyền vào lỗ tai Lạc Khâu Bạch, hắn hít một hơi, đột nhiên cảm thấy đặc biệt nhàm chán, cầm lấy di động gửi tin nhắn cho Kỳ Phong.

【 Uy, đều tại anh, bất quá em sẽ hảo hảo bảo vệ anh, không ai có thể giành được anh! (づ ̄ 3 ̄)づ】

Kỳ Phong nhìn thấy tin nhắn, lúc này phun ra cà phê, vì ánh mắt kinh ngạccủa thư kýmà đỏ bừng lỗ tai.

Lời của editor: Thằng Lý Thiên Kỳ chơi thủ đoạn quá nhé!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.