Cô bé chỉ tay vào con búp bê con trai.
Minh Tâm thấy thế liền nói:
– Sao ko mua búp bê con gái đấy?
– Kệ người ta đi. – Ánh Nguyệt từ sau đi tới nói.
Thiên Kim đi theo Mimi cô bé lấy gần một chục con búp bê con trai..
– Mua quần áo cho nó nữa nha chị ! – Mimi nói giờ có vẻ cô bé đã hết rụt rè.
– Oh – Thiên Kim nói rồi đi theo cô bé.
– Thôi! Giờ chúng ta đi mua quần áo cho em nào. ! – Thiên Kim kéo tay Mimi đi.
Rồi cả bọn cùng đi tới những sạp bán quần áo, lựa cho cô bé 1 đống đồ.
Trong khi đó bên Minh Tâm với Bảo Linh cũng đang lựa chọn cho mình những bộ cánh thật xinh. Mọt Sách thì tất nhiên là ko mua gì rồi anh chàng
chỉ biết đứng xem.
– Mua gì ko? – Bảo Nhi đứng sau lưng Mọt Sách nói làm cho cậu ấy giật cả mình.
– U…uk…..mình….mình……ko…..mua…..gì….gì…..đâu…- Mọt Sách lại lắp bắp.
Vài tiếng đồng hồ nữa thì ai về nhà nấy. Về đến nhà, ông Ailen giật mình nói:
-Trời ! Ở đâu các con……….nó….là…..
– Cô bé là hồ ly tinh. – Thiên Kim nói rồi kể lại mọi chuyện cho ông Ailen nghe.
Nghe xong một lúc sau ông Ailen mới lên tiếng:
– Con nói là 3 tên đó học chung với tụi con sao?
– Dạ chỉ học chung với Ánh Nguyệt và Thiên Kim thôi. – Bảo Nhi nói
– Các con phải cẩn thận với 3 tên đó. – Ông nói rồi quay qua hỏi cô bé Mimi :
– Họ có biết con là……
– Dạ chắc …..chắc…..biết….ạ….- Cỏ lẽ cô bé vẫn còn sợ khi nhắc đến chuyện đó.
– Uk vậy là……- Ông Ailen đang nói thì Ánh Nguyệt cắt ngang:
– Một là Pháp sư hai là………..- Nói đến đây Ánh Nguyệt bỗng dừng lại rồi nói tiếp:
– Thợ săn…………..
Trong lúc đó, ở vườn Thượng Uyển trong công viên, Phước Thịnh và Minh
Quân đang cố gắng gượng dậy rồi đỡ Khải My về căn cứ của Thợ săn để chữa vết thương. Về đến nơi, có một người đàn ông cao lớn đứng chờ sẵn. Vào
trong, Phước Thịnh và Minh Tâm kể lại cho ông ta nghe mọi chuyện. Vừa
nghe xong ông ta tức giận quát lớn:
– Con người còn ko đấu lại thì nói chi là bọn Vampire. Làm sao mà có thể thực hiện đc nhiệm vụ mà cấp trên giao xuống………
– Xin bớt giận ạ. Tụi nó đang bị thương rất nặng. Nhất là cô bé………….
– Con gái ta mà có sao thì đừng có hòng mà toàn mạng.- Ông ta lại tức giận quát lớn hơn.
Thì ra Khải My chính là con gái ông ta. Ông ta chính là thử lĩnh của nhóm Thợ săn thứ 2, tên ông ta là Khakhasi.
– Con……con……..con……ko……sao….mà……cha…..- Khải My đã tỉnh lại và đi ra từ
trong tịnh thất, cô cần có người giúp đỡ mới đứng nỗi. Khakhasi lại đỡ
cô:
– Con ko sao chứ?
– Dạ………..con……..con……..ko…….sao…….đâu………cha…..cha………đừng…….trách Phước………Phước Thịnh………..
– Ừ con vào nghỉ đi. – Ông ta rất xót xa khi thấy con gái cưng của mình bị thương nặng đến vậy.
– Võ thuật của các con ko kém tại sao lại bị thương nặng như thế? – Ông ta hỏi Phước Thịnh và Minh Quân.
– Dạ….chính vì điều đó mà con muốn……muốn mượn thủ lĩnh thuốc thử nghiệm ạ….- Minh Quân nói.
– Cũng đc………nhưng lỡ họ là con người thì sao. Có thể cũng rất nguy hiểm. – Ông ra vẻ suy tư một lúc nhưng rồi cũng nói tiếp:
– Đc rồi. ta sẽ đưa thuốc cho các con. Cũng cần phải trả thù cho con gái ta chứ.