Tối trên thuyền sẽ là một buổi party hồ bơi, cho nên tất cả mọi người đều diện cho mình những bộ đồ bơi đẹp nhất.
Mọi người có thể ăn uống và quậy phá thỏa thích nhưng một điều tuyệt đối là không “rượu” bởi vì đây là chuyến du thuyền mà nhà trường dành cho học sinh.
Nhưng thay vào đó các học sinh sẽ được thưởng thức những đồ uống như soda, nước cam hay coca…
Đêm nay bạn nữ nào trông cũng thật tỏa sáng và khuyến rũ khoe đường cong trong những bộ bikini bắt mắt.
Nó diện cho mình một bộ bikini màu trắng, bên ngoài khoác chiếc áo kimono mỏng bước ra cùng hắn, hắn cởi trần, diện quần sooc khiến các bạn nữ trong lớp ai cũng phải gục ngã vì body sáu mũi săn chắc của hắn.
Yến bước ra cùng Bảo Thiên, cô diện bikini màu đỏ. Trông vừa nóng bỏng vừa khuyến rũ, Bảo Thiên khoe body 6 múi, mặc quần sooc vải màu xanh ngọc, tóc vàng giống y hệt kiểu tóc của Justin Bieber ( nói thật chứ Bảo Thiên đẹp trai cũng phải ngang ngửa hắn chứ đùa, đẹp trai học giỏi ai mà không thích)
Mọi người thoải mái nằm trên chiếc ghế dài nghỉ ngơi, một số người thì nâng những li soda chúc tụng nhau rất vui vẻ, người thì vùng vẫy dưới hồ bơi. Cô Minh đi đến…
– Các em quẩy một lúc với DJ chứ nhỉ? – cô nháy mắt.
Cả lớp reo hò cổ vũ, nền công nghệ cao có khác, chỉ cần bấm nút một cái, hồ bơi rộng lớn và cả nhà bếp biến mất thay vào đó là cả một sân khấu rộng lớn không khác gì quán bar, một cô nàng DJ xinh đẹp đang đánh Dj, quả cầu disco đủ các loại màu sắc bỗng hiện ra trên trần bằng thạch cao màu trắng.
Mọi người lắc lư theo điệu nhạc, nó kéo hắn lên giữa sân khấu và thể hiện nhwunxg điệu nhảy tuyệt đẹp, có lúc hắn ôm lấy nó rồi thơm nhẹ lên cái cổ trắng nõn nà của nó.
Sau khi nhảy xong điệu nhạc, nó vào nâng ly với các bạn, hắn cầm theo ly soda lên khoang tàu hóng mát, thật bất ngờ là Yến cũng đang có mặt trên này, hắn tiến lại.
– Cạn. – hắn cười
Yến mỉm cười nâng ly sting dâu lên, cả hai người uống cạn ly
– Nhi đâu? Sao anh lại lên đây? – Yến lên tiếng
– Cô ấy đang trò chuyện với bạn. Còn cô? Tại sao lại lên đây. – hắn ân cần.
– Chỉ là hóng gió và nghĩ đến một số chuyện. – cô cười rồi bất giác cúi mặt xuống.
Hắn biết cô lại đang nghĩ về gia đình mình. Ngoài mặt thì tỏ ra vui vẻ và vẫn ổn nhưng trong thâm tâm của cô đang tổn thương rất lớn. Chẳng qua là cô không muốn nó lo lắng cho mình thôi. Hắn nâng khuôn mặt Yến lên, Yến lại khóc nhwuxng giọt nước mắt trong suốt và mặn đắng đang lăn dài trên gương mặt xinh đẹp.
– Đừng khóc. – hắn mỉm cười lau nhẹ hàng nước mắt trên gương mặt cô
Cô ôm chặt lấy hắn khóc thật to, tiếng khóc hòa vào tiếng vù vù của gió biển. Hắn khá bất ngờ tính đẩy cô ra nhưng lại thôi.
Một lúc sau cô buông hắn ra…
– Xin lỗi nhé! Thành thật xin lỗi, tôi hơi quá kích. – Yến xin lỗi hắn rối rít lau nhẹ những giọt nước mắt còn đọng lại trên mi.
– Không sao.
Đúng lúc nó bước lên…
– Hóa ra anh ở đây hả, làm em kiếm anh mãi. – nó mỉm cười – mày cũng ở trên này hả?- nó vui vẻ khi thấy Tuyết Yến.
– Anh lên đây hóng gió gặp Tuyết Yến cũng lên đây.
– Tên này! Lên đây mà không gọi người ta. – nó đấm mạnh vào bắp tay hắn
– AAAA… cũng tại em tám nhảm với mấy mụ bán dưa ấy chứ. Sao giờ quay sang trách anh. – hắn nhăn nhó, làm khuôn mặt đáng thương.
Nó chẳng nói câu gì lườm hắn một cái rồi chạy lại đứng cạnh Tuyết Yến…
– Yến à, mày vừa khóc hả? – nó nhìn chằm chằm vào đôi mắt hoen đỏ của Yến
– Không, sóng biển làm mắt tao cay. – Yến cười.
– Sóng biển mà cũng làm cay mắt được hả? Vụ này mới nha. – nó băn khoăn gãi đầu.
– Chứ sao. Ngốc. – Yến ấn nhẹ đầu nó để cãi cho cái lí sự củ chuối của mình.
Đứng một lúc, cả ba cùng bước xuống, bữa tiệc cũng đến hồi kết thúc.
Ai về phòng nấy, nó và hắn thay đồ rồi leo lên giường. Hắn lại lôi chiếc laptop trong vali ra để tiếp tục công việc.
– Công ty lại gửi email hả? – nó thoáng nhíu mày.
– Ừ! – hắn lấy ngón tay lay lay giữa trán.
– Để em giúp cho.
– Thôi em ngủ đi, anh lo được. – hắn tươi cười.
– Anh chưa ngủ thì em cũng không ngủ. – nó ương ngạnh
Cuối cùng hắn phải đưa USB cho nó để cùng làm việc với mình.
Quả đúng là hai người làm việc hiệu quả hơn một người. Thoáng chốc hắn đã hoàn thành xong công việc của mình mà còn có thể nói là rất tốt là đằng khác. Lâu nay nghe danh tiểu thư Trần vốn đã rất nể phục với sự thông minh giờ hắn còn nể phục nó hơn gấp nhiều lần.
Quay đi quay lại để cất lap vào vali đã thấy nó nằm ngủ lúc nào không hay.
Hắn cũng nằm xuống ngắm khuôn mặt nó, vuốt nhẹ làn tóc mượt hắn thủ thỉ nhẹ nhàng.
– Bảo bối của anh chắc mệt lắm rồi.
Đôi môi cánh đào của nó thỉnh thoảng lại nhoẻn miệng cười, hắn hôn nhẹ nhàng lên đôi môi mềm mại ấy.
Nó bất giác ôm lấy hắn, dụi dụi mặt vào bờ ngực rắn chắc.
Tim hắn đang đập loạn xạ, hắn hạnh phúc vô cùng.
Hắn cũng ôm lấy nó và ngủ ngon lành.
Tất cả các phòng đã ngủ chỉ trừ phòng của Tuyết Yến và Bỏa Thiên…
Hai con người sau khi thay đồ ngủ xong thì mỗi người cầm một túi bắp rang bơ ăn và ngồi thỏa mãn dưới ghế sopha xem tivi…
– Này Bảo Thiên, cậu đã từng xem công chúa Winx xinh đẹp chưa. – Yến mắt vẫn dán vào tivi
– Cậu nghĩ gì một người con trai vừa men lỳ như tớ lại xem phim đấy. – Bảo thiên bĩu môi trông cậu thật đáng yêu.
– Thật sao vậy cậu xem phem gì. – cô cười cười vắt chân lên ghế, một tay cầm bắp rang bơ đặt lên cạnh ghế sopha, quay sang nhìn Bảo Thiên…
– Thì Perman. – Bảo Thiên nhìn Tuyết Yến
– Perman. – Yến hỏi lại.
– Ừ. – Thiên trả lời đầy tự tin.
Yến ôm bụng lăn ra cười. Cái gì chứ, tưởng men lỳ trai 100% thế nào lại đi xem phim hoạt hình Perman.
Cậu Thiên thì đang tức giận ra trò vì đang bị chọc quê.
12h đêm, căn phòng số 13 vẫn sáng đèn, Thiên vẫn chăm chú nhìn vào màn hình tivi, bắp rang bơ cũng đã hết. Bỗng cậu thấy nặng nặng một bên vai. Nhìn sang thấy Tuyết Yến đang ngủ trên vai mình, trông cô nàng thật dễ thương.
Hai má đang ửng hồng, đôi môi đỏ cherry nổi bật giữa làn da trắng.
Thiên mỉm cười tắt tivi để đỡ gây tiếng ồn cho Yến khiến Yến thức giấc. Cậu bế cô lên giường, đắp chăn cho cô, Thiên đang định bước xuống để đến ghế sopha ngủ thì bị bàn tay ai kia giữ lại…
– Đừng bỏ tớ! Tớ xin cậu. – Yến mơ mộng đôi mắt nhắm nghiền đang chảy một hàng nước mắt.
“ Chắc Yến đang mơ đến cái gì đó”. Bảo Thiên nghĩ.
Thiên biết Yến đã chịu rất nhiều tổn thương, cậu gỡ tay Yến ra, quệt hàng nước mắt cho cô rồi lấy một chiếc gối nằm ngủ dưới ghế sopha vì cậu biết rằng cậu và Yến chỉ là những người bạn, dù sao đi nữa một nam một nữ cũng không nên ngủ chung một giường. Bây giờ cậu có thể lên giường nằm ngủ hay lạm dụng ôm Yến vào lòng nhưng không được nếu làm như vậy người thiệt thòi nhất vẫn là Yến thôi…
~~~~ Sáng hôm sau~~~~
* Phòng nó và hắn…
Hắn đang nhìn nó ngủ bỗng “ Chụt” nó hôn vào đôi môi của hắn. Hắn đơ 5s để tiếp thu mọi chuyện rồi lại cười hạnh phúc. Hắn lại ôm lấy nó, thủ thỉ…
– Buối sáng vui vẻ, vợ yêu!
– Anh cũng vậy, chồng yêu! – nó ôm chặt dụi dụi vào bờ ngực rắn chắc của hắn.
Sau cái giây phút đắm đuối nó và hắn cũng chịu dậy cùng nhau VSCN và giúp nhau thay đồ… Chỉ thay đồ thôi không làm gì bậy bạ nha =)))
Hôm nay hai người mặc đồ đôi, cùng là áo phông rộng màu trắng, tay áo là phần da cực style giữa áo in chữ to “ My love” kết hợp với quần jogger đen kết hợp với giày converse. Đội mũ lưỡi trai ngược.
Nó kết hợp quần áo cá tính với chiếc vòng cổ chocker, vòng tay và vòng chân tatoo. Hắn phối với vòng tay gai và đeo một bên khuyên đen hình thánh giá.
* Tại phòng Bảo Thiên – Tuyết Yến*
Sáng ra thấy một mình nằm trên giường, cô ngỡ rằng hôm qua Bảo Thiên đã ngủ cùng giường với mình và giờ đang làm VSCN, cô tự làu bàu…
– Ngốc thật, đêm qua mày ngủ với một đứa con trai sao.
Mắt cô dừng ở phía ghế sopha, một chàng trai đang co rúm ró vì lạnh, đôi mắt vẫn đang nhắm nghiền, Yến bước xuống giường, cô tiến lại phía ghế.
– Hôm qua cậu đã nhường giường cho tớ sao. – cô chợt mỉm cười.
Bảo Thiên ngồi dạy dụi dụi mắt, mỉm cười với cô…
– Cậu dậy rồi hả? Xin lỗi vì đã dậy muộn nhé! Đêm qua cậu ngủ ngon không.
– Ngon lắm. – Yến cười.
– Cùng đánh răng chứ! – Bảo Thiên lên tiếng.
– Được thôi. – cô và Thiên cùng nhau bước vào phòng tắm làm VSCN
Cậu nhường Yến thay đồ trước.
Yến diện cho mình chiếc váy xòe có đai màu đen huyền kết hợp với đôi giày cao gót màu đen mũi nhọn đính bông hoa hồng bản to ở mũi.
Mái tóc đỏ đô chấm đến ngang vai…
Hàng mi cong, đôi mắt to tròn, chiếc mũi cao thanh tú. Đôi môi đỏ hồng đang nhoẻn miệng cười với Thiên.
Thiên nhìn Yến không chớp mắt…
– Sao nhìn tớ hoài thế. Không thay đồ hả? – Yến lên tiếng.
– Có… Có chứ! Tớ thay đồ đây. – cậu đi nhanh vào nhà tắm.
Yến nhìn bộ dạng Thiên thì phì cười, đóng cửa nhà tắm lại. Cậu xả vòi tạt mạnh nước vào mặt…
“ Bảo Thiên, sao mày lại nhìn người ta như vậy chứ! Mày điên rồi.”
Khuôn mặt cậu đang đỏ bừng tim cậu đang đập loạn xạ.
Cậu vò đầu đấm mạnh vào tường….
************************************************************************
* Giới thiệu nhân vật*
– Dương Bảo Thiên : ( 17t) lớp trưởng, học giỏi, là con một của gia đình Dương Chấn và Mị Thùy nên rất được cưng chiều. Ba làm chủ tịch tập đoàn KM, mẹ làm tổng biên tập của một tòa báo nổi tiếng. Tác giả nói rồi đấy, đẹp trai không kém gì hắn, tóc màu vàng y hệt Justin Bieber, tích cách: quan tâm người khác, hay cười, và hòa đồng… bla bla…