Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss

Chương 57: Chứng tỏ lập trường



Lục Mạnh Nhiên tiếp nhận phỏng vấn nội bộ của Giải trí TRE cho Tưởng Tịch.

Thân thể cô bất tiện, nếu nhận phỏng vấn nội bộ của công ty, thứ nhất là sẽ không bị bao vây; thứ hai là cũng có thể tuỳ ý một chút. Dù sao thì cô cũng là đối tượng được đào tạo trọng điểm của công ty, nếu xảy ra chuyện thì không ai có thể đảm nhận trách nhiệm.

Thời gian phỏng vấn được ấn định vào buổi chiều hôm sau ngày xảy ra sự kiện hình khoả thân.

Trải qua một ngày làm công tác chuẩn bị, bây giờ trên cơ bản cả giới đều biết có người giả bộ làm Tưởng Tịch, ý đồ hãm hại cô.

Trên mạng mắng chửi rối tinh lên.

Có người nhiệt tình nói ra đồng thời cũng có lòng tốt bới ra tư liệu của của kẻ đã đóng vai Tưởng Tịch.

Về phần Đinh Mi và Andy, hai chị em này suốt ngày cũng không dám hó hé một tiếng. Có lẽ là sợ, có lẽ là có ý đồ khác.

Tưởng Tịch không để thắng lợi tạm thời làm choáng váng đầu óc. Mấy ngày nay Đinh Mi tự tung tự tác khiến cô có dự cảm không tốt – ở chỗ cô không nhìn thấy, có một người đang trăm phương nghìn kế chằm chằm vào cô, mà người đó chính là chủ mưu, người gây ra phiền toái cuối cùng.

Xe vượt qua đám phóng viên và fan nhiệt tình đang trùng trùng điệp điệp vây quanh trước Giải trí TRE, bình an tiến vào bãi đỗ xe.

Vương Mộng tháo dây an toàn, mở cửa lấy ra xe lăn ở trong cốp, rồi mở cửa sau xe.

Tưởng Tịch vịn tay cô ta, chậm rãi ngồi vào.

Hai người đi vào cao ốc công ty theo lối riêng.

Đi chung thang máy còn có mấy người khác, trong tay cầm một sấp đơn, bộ dáng vội vội vàng vàng khi tiến vào thang máy, nhưng khi nhìn thấy Tưởng Tịch thì rất kinh ngạc.

“Tưởng Tịch, chị là Tưởng Tịch đúng không!?” Hai đứa trẻ khoảng chừng mười hai mười ba tuổi che miệng lại, như là thấy được điều gì ghê gớm lắm.

Tưởng Tịch hết sức phong độ, gật gật đầu: “Chào các em, chị là Tưởng Tịch.”

“Mình nói mình không có nhìn lầm mà.” Cô gái lôi kéo cánh tay cậu con trai, nhảy dựng lên, khi rơi xuống đất phát ra âm thanh nặng nề thật lớn.

“Chúng em là fan của chị.” Đứa con trai túm cô gái lại, cũng rất hưng phấn, lúc nói chuyện thì khoé miệng lộ ra hai cái lúm đồng tiền, hai mắt lóng lánh: “Cho nên chị có thể ký tên cho chúng em không?”

“Nhưng mà chúng ta không có mang theo gì cả!” Cô gái giữ chặt đứa con trai, rụt rè nói.

Đã lâu rồi không gặp được fan đáng yêu như thế này, Tưởng Tịch cười kêu Vương Mộng lấy ra cây bút, ký tên lên sổ ghi chép mà mình hay dùng, sau đó xé ra đưa cho cậu con trai.

“Cám ơn chị.” Cô bé gái kích động cúi đầu, nếu không phải đang ở trước mặt của Tưởng Tịch thì cô sẽ nhất định khóc lên.

“Không cần cảm ơn chị, được các em yêu mến chị rất vui mừng.” Tưởng Tịch nói xong thì ấn xuống nút mở. Thang máy đã đến tầng chín từ lâu, cô ra hiệu một cái, Vương Mộng vội đẩy cô ra ngoài.

Lục Mạnh Nhiên đã chờ ở bên ngoài, cùng chờ còn có Tề Minh Lật và Nghiêm Nham đã lâu không gặp.

Mấy người chào đón nhau, cùng đi vào phòng hoá trang không có một bóng người.

Lục Mạnh Nhiên nói: “Lần này ba người các cô cùng nhau nhận phỏng vấn, câu hỏi cũng đa số xoay quanh chuyện ngày hôm qua cùng với hình ảnh Nghiêm Nham hít thuốc phiện. Như vầy, tôi sẽ đem các câu hỏi cho mấy người, Tưởng Tịch và Nghiêm Nham trước tiên suy nghĩ trả lời như thế nào cho tốt. Về phần Tề Minh Lật, cô cố gắng phối hợp với hai người bọn họ. Ba người các cô cùng đi ra nói, cho nên ở trên sân khấu càng phải thể hiện các người tin tưởng lẫn nhau.”

Ba người đã trải qua một năm rèn luyện, cùng lên tiếng được.

Lục Mạnh Nhiên nói xong thì phải đi tìm đạo diễn. Ba người cầm lấy kịch bản, cùng nhau ngồi thương lượng.

Thật ra, sự thật ở trên mạng rõ rành rành, không có chương trình cũng có thể làm cho công chúng tin tưởng nhóm bọn họ, lên chương trình làm sáng tỏ là phương pháp càng đảm bảo, càng không có sơ hở, không phải sao?

Chương trình chính thức bắt đầu vào bốn giờ chiều, đồng thời tiến hành trực tiếp trên internet.

Đây là lần thứ ba Tưởng Tịch lên Giải trí TRE, người nữ MC khá quen thuộc cô. Bên này xe lăn vừa được đẩy vào đại sảnh của sân khấu, bên kia cô ta liền chạy đến cho Tưởng Tịch một cái ôm thật to. “Tưởng Tịch, đây là cô đang giỡn với tôi sao? Vì sao tôi nhìn cô ngồi xe lăn lại cảm thấy vô cùng khó tin?”

Tưởng Tịch chớp mắt mấy cái về phía camera, nghiêm trang nói: “Tôi thật sự là đang đùa cô đó.”

“Hả?” Người nữ MC lui về phía sau, miệng mở thành hình chữ O, nét mặt khoa trương nhưng không làm cho người ta phản cảm. “Chẳng lẽ là cô gạt chúng tôi, cô không có bị thương?”

“Cô đoán sao?” Tưởng Tịch không trực tiếp nói rõ sự thật, chỉ cười nói: “Một lát nữa cô đừng làm khó dễ tôi thì tôi sẽ nói cho cô.”

“Cô xinh xắn như thế này, làm sao tôi có thể khó dễ cô được chứ.” Người nữ MC hi hi ha ha, chuyển sang Nghiêm Nham đang giúp đẩy Tưởng Tịch lên sân khấu.

Câu hỏi quả nhiên đều là những câu bọn họ đã xem qua. Ba người phối hợp trả lời trước những câu hỏi không quan trọng. Người nữ MC chuyển đề tài câu chuyện, nói: “Chắn hẳn chuyện tình ngày hôm qua đã gây phiền phức cho Tưởng Tịch rất lớn. Vậy bây giờ Tưởng Tịch, cô có thể nói với mọi người ý nghĩ của cô không?”

“Tôi thật ra rất vui mừng vì có fan thích tôi đến nỗi ước gì một ngày hai mươi bốn tiếng có thể biến thành bộ dáng của tôi, nhưng mà…” Tưởng Tịch lộ ra vẻ mặt buồn rầu: “Tôi sẽ không ăn mặc đặc biệt như vậy chạy ra ngoài, cũng sẽ không đi quán ba, tôi thích đọc sách, nếu mọi người vô cùng thích tôi, vậy thì đọc sách đi!”

“Tưởng Tịch, sao cô có thể nói ra những lời nghiêm chỉnh như thế này?” Người nữ MC phát điên: “Mọi người là muốn nghe cái khác. Ví dụ như nói cô thấy thế nào đối với cái người phát tin tức kia đó, hoặc là nói cảm nghĩ của cô đối với kẻ đứng ở sau lưng hại người?”

“Thật vậy chăng?” Tưởng Tịch liếc mắt không có ý tốt nhìn trộm người nữ MC một cái: “Là cô muốn nghe hay là mọi người muốn nghe?”

“Là tôi muốn nghe, nhưng mà mọi người cũng muốn nghe đó!” Người nữ MC càng ngày càng làm ra vẻ đáng yêu, điệu đà. “Tưởng Tịch, cô hãy nói một chút đi!”

“Vậy được rồi!” Rốt cuộc đi vào mắc xích được quan tâm nhất của hôm này, Tưởng Tịch ho khan một tiếng, nói: “Chuyện xảy ra thời gian dài như vậy, tôi cũng nên đi ra nói rõ ràng với mọi người.”

“Tin rằng đại đa số mọi người nhìn ra người nào đó có ác ý thật sâu với tôi, mà tôi cũng không hiểu là đã làm gì đắc tội với bọn họ. Debut gần được một năm, tôi thẳng thắn vô tư tự hỏi qua, chưa từng làm chuyện gì hãm hại người khác. Cho nên, sự kiện ảnh khoả thân cùng với video ngày hôm qua đã thật sự tổn thương tôi. Mặc dù ở trong giới này thường xuyên có chuyện như vầy xảy ra, nhưng lúc này đây tôi vẫn cứ quyết định sẽ đưa ra pháp luật, thưa kiện người diễn viên cùng với người đứng sau lưng cô ta.

Người nữ MC gật đầu.

Nghiêm Nham đứng lên nói tiếp theo: “Nếu Tưởng Tịch đã chứng tỏ lập trường, tôi đây cũng nói một chút. Sự kiện hít thuốc phiện lần trước, cảnh sát đã điều tra ra chân tướng, kế tiếp, tôi sẽ cùng với Tưởng Tịch sử dụng quyền lợi pháp luật.”

“Nghiêm Nham thật nghiêm minh.” Người MC như là bị doạ, che ngực hỏi Tề Minh Lật: “Quan điểm của Minh Lật thì sao?”

Tề Minh Lật lạnh lùng cay nghiệt nói: “Tôi ủng hộ bọn họ, có một số người thật sự làm rất quá đáng.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.